Chương 1: Nhận lớp
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 1: Nhận lớp tại dualeotruyen.
Cạch…
– Chị Ume, em đến nhận lớp!- một cô gái với thân hình chữ S bốc lửa mở cửa bước vào phònh hiệu trưởng
– Ờ, này Skellen, ba mẹ nuôi của em cho đi dạy ở đây rồi hả?- cô gái tên là Ume ngẩng mặt lên hỏi cô gái sexy ấy, thì ra cô ấy tên Skellen
– Dạ, hờ, chị này, sao chị cứ động vào nỗi đau của em thế k piết!- Skellen chun mũi trông cực đáng yêu, khiến Ume là con gái cũng thoáng đỏ mặt
– Thôi đi cô,21 tuổi đầu rồi. Mà cô tìm đc anh nào vừa í chưa?-
– Chưa! Em sắp ế chỏng ế chơ ra rồi đây nè!- Skellen cười khổ- Bà chị kiếm giúp em vài anh đi! Tậc, kiểu này thì hỏng bét rồi!
– Cô thì có bao nhiêu trai trên thế giới này bu cơ chứ, còn đòi hỏi gì nữa?- Ume có vẻ cáu kỉnh- Thôi thôi k nói nữa, này, hồ sơ các học sinh lớp cô đấy! Lớp này có 10 đứa thôi, toàn con ông cháu cha cả đấy! Quậy thôi rồi!Mơis có lớp 11 mà đã thay cả chục giáo viẻn rồi chứ chả ít ỏi gì đâu! Skellen, em cũng nên cẩn thận với Kayn, cái cậu bé lạnh lùng như tảng băng di động ấy, Frank- ông nó chính là…
– Chị không cần nói nữa, em biết cả mà, em sẽ tiếp cận từ từ!- Skellen ngắt lời Ume, ánh mắt hằn lên những tia chết chóc vô hồn, rồi ngay sau đoá lại trờr vẻ cái vẻ vi tươi của thiếu nữ 20- Mà bà chị cũng lo kiếm chồng đi,24 rồi chứ chả ít đâu- rồi lại chạy tót ra ngoài
– Ai da, cái con bé này, mình đã có bạn trai rồi mà!
————–
E hèm, chúng ta cũng nên nghía sơ qua tình hình của 10 em học sinh với thành tích quậy đạt chuẩn quốc gia này nhỉ. Bắt chước cách cả cây chút, nhìn từ xa,k đúng, nhìn từ trên xuống, lớp học của 10 đứa lôi thôi này k khác gì một cái thùng rác. Chẳng lẽ bác lao công lười đến nỗi k them quét ư? À không không, bọn nó cũng đuổi cả bác lao công đi rồi kia mà! Thôi next next, ta sang phòng khác nào. A A A, khoan , chờ chút, quay lại quay lại phòng học chút đã, sao chỉ có 9 em nhỉ, chẳng lẽ 1 học sinh… cúp tiết. Lớp này đoàn kết lắm mà, đi đâu cũng coa nhau, chẳng lẽ lục đục nội bộ?
__________
Đâu đó trên hành lang tầng hai cũng có tiếng nghi vấn nhạc nhiên của 1 cô gái:” Sao hồ sơ chỉ có 9 em nhỉ? Hay là còn 1 học sinh sắp chuyển đến? Lạ ghê!”
Đó, suy luận của cô gái này không sai 1 li. Có 1 hs sắp chuyển đến, hình như là nữ, nhưng thực hư ra sao thì có trời mới biết!
Skellen đi lòng vòng khắp trường để tìm lớp. Chả là cô để quên sơ đồ phòng học ở phòng hiệu trưởng. Cô đứng trước cửa lớp, hít một hơi thật sâu…
” Frank, ông đã hại chết cả gia đình tôi, ba mẹ tôi, quản gia Fon, và những người tôi yêu thương nhất. Anh trai tôi…Từ lần đó biệt tăm biệt tích không dấu vết. Vậy ông định trả giá thế nào đây ngài Frank đáng mến? Tôi nghĩ mình nên tặng ông vài món quà nho nhỏ trước khi chết đó, liệu tôi có nên không nhỉ. Ai cha, chắc là có rồi!”
Không khí trong lớp học bây giờ có thể gọi là” rất náo nhiệt”, ngươif ăn, người ngủ, người lướt web. 11X quả nhiên không hổ danh là lớp đứng đầu trường về mặt quậy phá…
– Utto, trả em cái gương!- một cô bé với mái tóc đỏ sành điệu nhoài người ra lấy lại cái gương từ cậu con trai tên Utto
– Xì, ki bo thế, anh mượn xíu thôi, mặt anh vừa bị con Anna nó bôi chì vào!
– Ối, Anna, sao em hư thế, bôi nhọ vào mặt Utto là sao? Đã bôi thì phải bôi tương ớt chứ!
– Ôi dào, anhWill, em là người theo xu hướng ” Nhân từ là bản tính, độc ác là bản năng” thì sao coá thể nỡ lòng làm vậy chứ, Sandy nhỉ?
– Ờ ờ đúng, vậy anh cứ mượn gương tự nhiên nha anh Utto, em hổng có cần nữa đâu!
Skellen nhìn vào khung cảnh hỗn độn bên trong, chợt cười mỉm khi nhớ đến tuổi 16 ” hoành tá tràng- không giớng ai” của mình tại Havard. Trước khi ra trường, cô tặng cho mỗi người một món quà cho có chút lòng thành. Ai cũng vui vẻ nhận , chứ biết đâu trong đos lại có cả chục em gián ( cả chết cả sống) cơ chứ! Cô bật cười khi nhớ lại cái tuổi thơ ” đầy dữ dôi” này.
Cô định mở cửa bước vào lớp nhưng lại vội rụt tay lại, lấy trong túi cái ô hàng hiệu , xoè lên rồi mở cửa bước vào lớp.
ÀO OOOO…..
Một chậu nước k rõ danh tính từ đâu đổ ụp xuống, kể sơ qua thì có nướ giẻ lau bảng và vài viên phấn đủ màu, đó lÀ chưa nói đến một ít giấm, mắm và cả bột canh được đoor hết vào!
– Oái, ô này , em có mát hông? Hay để chị kêu mấy em học sinh đây tặng thêm chậu nữA cho sảnh khoái tâm hồn ha?
– Ôi , cô xinh đẹp, cô cười gì thế, em – lớp trưởng Anna thay mặt lớp tặng cô một món quà chào mừng ạ!- cô bé đưa cho Skellen một hộp quà màu đỏ thắt nơ xinh xắn
– Ồ, sao em biết cô thích màu đỏ thế? Cảm ởn em nha, nhưng mấy bé rắn này, cô không nhận đc đâu, trả lại em đó!- rồi dúi lại vào tay Anna
– Hơ- cả lớp có vẻ đang bị ” sốc văn hoá” nặng
– hí hii-Utto bịt miệng cười thầm
– Hỏng rồi, Anna…- Sandy mở to mắt
Cả lớp có vẻ sốc nặng, ai mà không biết tiểu thư Anna sợ nhất là rắn chứ! Cô bé chỉ mang tặng hộ ” bạn Killer” thui à, chứ hổng có tội tình chi( tội nặng nhứt ý chứ)
– Cô…ô…ô, sao cô dám…- will đứng dậy đập bàn, Sandy, Jess và Raen chạy ngay đến chỗ Anna lôi lũ rắn ra
– Cận thận cô ơi, nó cho nhà cô phá sản giờ nga!- Killer đứng bên nhắc khéo
– Hờ, không cần nhắc ta cũng rõ, Ken!- will cười, tặng cho Killer một cái lườm sắc bén
– Ken, Ken sao? Gọi gì?- bạn Ken đang ngủ chợt bật ngay dậy, ngu ngơ hỏi Kayn
– Ken, đieefu tra cho tao gia thế nhà cô ta, mau!- will quát lớn, còn hắn- Kayn, vẫn không chú tâm cho lắm , đôi mắt màu tro hút hồn vẫn dán chặt vào quyển sách được viết bằng tiếng Pháp
– Oáp, điều tra lúc cô ấy bước vào đây luôn òi, tại tao tự nhiên thấy ngưỡng mộ cổ quá!- Ken uể oải đáp rồi lại ụp mặt xuống bàn ngủ tiếp
Skellen nghe vậy , bịt mồm cười:
– Úi, fan của tôi đây rồi. Chao ôi, hạnh phúc, thật hạnh phúc quá!
– Hạnh mới chả phúc. Cô nghe cho rõ, tôi xin tuyên bố, chúng tôi và cô đều không đội trời chung đâu
Nghe vậy, nhưng Skellen lại phán một câu xanh rờn khiến will tức hộc máu:
– Thế à? Vậy còn bé fan cô mới thu nạp đâu? Không theo tôi à? Xạo thế, fan tôi mà!
– Xời ơi, tên đó…ở bên chúng tôi!- will cũng không vừa, vênh mặt lên nói
– Không, tao đội cô!- Ken ngẩng mặt lên nói
– Này thì đội cô , theo tao không thì bảo, trước khi bố mày nổi khùng lên- will đập bốp phát vào đầu Ken
– Vâng vâng, đội nào chả được chớ, ôi cô xinh đẹp, em
Không thể làm trái với…will đuowcj ạ!
– Okie, quyết định vậy đi. À, khoan, tôi xin giới thiệu, tôi tên Skellen, Skellen Rougher, 21 tuổi, tốt nghiệp đại học loại giơit tại Havard năm 16, ai có câu hỏi gì nào?- Skellen vui vẻ giới thiêu
Một cánh tay giơ lên. Là will, cậu bé này lại nghĩ ra trò quái quỷ gì sao?
– Mời em, will!
– Đây chính là tưen thật của cô sao, thưa quý cô Skellen xinh đẹp. Tôi thấy cô cũng có nét châu Á, trừ đôi mắt và mái tóc tím kia? Cô là con lai sao?
– A, cậu hỏi này. Thật sự thì em là ngươif rất nhạy cảm, tinh tế đos ưill. Đúng , cô là con lai, con lai Việt – Anh. Tên tiếng việt à, là Hoàng Thiên Anh!
will cũng ậm ờ cảm ơn rồi ngồi phịch xuống ghế.
– Còn ai muốn hỏi gì nữa không thế?
– Có tôi. Tôi tên Jess. Xin mạn phép hỏi, cô có gia thế… như thế nào vậy?
– A, gia thế…
Cạch…
Cửa lớp bật mở
– Thưa cô Skellen, cô có thể ra ngoài này chút chứ, đây là ý của hiệu trưởng- Kanta, thư khí hiệu trưởng lịch sự mở cửa hỏi
– Vâng, tôi ra ngay thưa cô! Các em , đây là giờ tự học. Cấm các em quậy phá đó’
Kayn, từ khi cô gái này nhận lớp, cậu đã cảm thấy có gì đó không đc bình thường? Chuyện mày cần làm cho rõ
– Mọi người, tối nay ,9:30, bar Night, ok?
-OK!
—
———–
Còn về phần skellen, cô có nghe cô thư kí nói có học sinh mới cần gặp ở phòng số 12
Quả nhiên! Cô đoán thật không sai mà! Đúng là có hs mới
– Chào em!- skellen mở cửa phòng số 12
– Chị Skellen!
– A, Ice, em đây rồi!Em lại gầy đi hả?
– Có 0.25 kg!
– Thế cũng là gầy!Mà nè Ice, em không cởi mở hơn được chút sao? Lạnh hoài vậy. À , vào lớp em nhớ tiếp cận hắn hộ chị nữa nha! Chị không thể gần mÃi được! Hắn sẽ nhận ra ngay!
– Ok! Vậy đi- cô bé tên Ice nói hết câu và đi thẳng
– Thánh kìu vé rì mặc em êu của chị!
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️