Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 3

4:30 sáng – 05/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 3 tại dualeotruyen. 

Mấy bạn có hiểu cảm giác hơn 500 lượt xem mà chỉ có mỗi một cái cmt không.Vậy vô số người còn lại đến nỗi một hai phút để ghi một cái cmt cũng không có sao chứ,không có ý mắng đâu nhưng buồn quá rồi đó TT^TT.Cmt nhận xét đi mừ.

-A,sư tỉ à,còn chưa chuông hết tiết mà.-Vương Nguyên miệng nói nhưng chân vẫn đi theo không phản kháng.Cậu vừa dứt lời thì chuông cũng vang lên ‘’ Reng… reng… reng… ’’.

-Chẳng phải đã kêu rồi sao? Đi ăn trưa với chị!-Hy Thương bước đi,bước chân rất thoải mái.

-Còn Chí Hoành nữa ạ.

-Còn nhiều người mà,cậu nhóc đó cứ đi ăn chung với các bạn khác có sao đâu.

Hai người đi xuống can-teen,biết bao nhiêu cặp mắt nhìn mình làm Vương Nguyên cực kỳ khó chịu,may là cả hai người đang trong tình huống,Hy Thương dắt tay Nguyên,là nắm cổ tay cậu dắt đi chứ không phải lòng bàn tay.

Ngồi ăn một lúc thì Tuấn Khải,Chí Hoành,Thiên Tỉ đi ngang qua,ngồi xuống bàn đối diện,Vương Nguyên có gọi nhưng bị…bơ.Cậu không quan tâm nữa,vừa ăn vừa nói chuyện gì đó với Hy Thương,cười rất vui nữa.

-Tôi lên lớp,no rồi!-Tuấn Khải buông đũa,đi thẳng về phía dãy lớp học.

-Cậu ta bị sao vậy,nãy giờ chỉ toàn ăn rau thôi mà.-Chí Hoành khó hiểu nhìn phần ăn đầy ắp thịt của Khải bỏ lại.

-Cậu ta thất thường mà.-Thiên Tỉ lắc đầu,gắp miếng thịt trong phần của Hoành.

-Này,cậu vừa phải thôi,của Tuấn Khải không ăn nữa đó,sao không lấy đi!-Chí Hoành cắn môi.

-Cái đấy là phần ăn thừa,tôi không thích,tôi không có thịt,chúng ta lại là bạn cùng bàn,cho một chút có sao đâu.-Cái tên ấy vẫn còn có thể cười được.

-Ăn một trả mười,plè,lần sau cậu phải dẫn tôi đi ăn nữa!

-Ừm……..

~~~~~~~~~~~~~Giờ ở lớp~~~~~~~~~~~~~~~

-Vương Nguyên.-Chí Hoành gọi cậu nhân lúc chuyển tiết.

-Gì á!

-Theo thông tin tớ biết được thì cái chị đi chơi với cậu ấy…

-Hy Thương sư tỷ,làm sao?

-Chị ấy là hoa khôi khối trên đó,học giỏi,lại xinh,mà có điều nha…

-Làm sao,cậu nói đi,sao cứ ngắt quãng thế hở?

-Chị Đại của trường đấy!

-WDYS?(quát đu du sây?^^)Là thật?Hoa khôi mà còn trùm trường thì hoa khôi kiểu gì chứ,hoa khôi là phải nết na đó.

-Mà cậu đã dính vào chị là không thể dứt ra đâu,tớ đây là không muốn,có cho tiền cũng không nhá.

-Có làm sao,chị ấy tốt vậy mà.-Vương Nguyên nói,mắt sáng rực.

-Mặc cậu, tớ nói cho biết vậy thôi.

Chí Hoành đuổi Vương Nguyên quay lên,Tuấn Khải đương nhiên nãy giờ đã nghe hết rồi.

~~~~~~~~ Giờ về ký túc xá ~~~~~~~

-Chí Hoành dễ thương!-Đấy,lại cái giọng ngọt xớt vang lên.

-A…chào chị…-Chí Hoành ấp úng.

-Vương Nguyên về trước đi,chị có chuyện nói với cậu nhóc này.-Hy Thương cười tươi,lại hai cái lún đồng tiền ấy nữa.

-Dạ,bye chị nha.^^-Vương Nguyên bỏ về phòng thật nhanh.

-Chí Hoành,đi với chị.^^-Lần này là nụ cười nham hiểm.

-Dạ…-Chí Hoành vẫn đang sợ.’’Chẳng lẽ chị ấy biết mình nói chuyện với Vương Nguyên rồi sao’’,biết cậu ấy sợ gì rồi ha.

-Em nói gì chị trong lớp thế?

-Dạ?

-Tai mắt của chị khắp nơi đấy nhá,không vướng vào chị khó lắm đó,đi ăn đi,dùng thẻ của chị!

-Dạ!-Tiền không mua được Chí Hoành cậu đâu nhưng đồ ăn thì có thể đấy.^^

~~~~~~~~~ Phòng ký túc xá ~~~~~~~~~~~~

-Tuấn Khải,tôi về rồi.-Vương Nguyên cởi giày,nhảy phóc lên giường.

Tuấn Khải trong phòng tắm,tiếng nước chảy dài.Cậu chuẩn bị quần áo,đúng lúc Tuấn Khải bước ra(Min:biết gì rồi đó ^^…). Anh chỉ quấn một cái khăn tắm ngang hông,tóc vẫn chưa khô,từng giọt nhỏ trên cổ,lăn xuống ngực anh,Vương Nguyên nhìn không chớp mắt(Min:thấy ta chong sáng chưa hử ^^).Lần đầu tiên cậu thấy Khải tắm(Min:Thế ca nói anh ấy ở bẩn à?-_-),do lúc trước cậu toàn nhờ anh giải bài,đến tối anh mới tắm,mà lúc đó cậu ngủ nên có thấy bao giờ đâu.

-Cậu nhìn gì?-Anh lạnh lùng nhìn cậu.

-À,không có gì.-Vương Nguyên bước nhanh vào phòng tắm.

15’ sau đó.

Cậu bước ra,Khải đứng ở cửa,khoanh tay trước ngực,có vẻ là đang đợi cậu. Cậu bình tĩnh đi ngang qua,tiến về phía bàn học thì bị tay anh chặn lại.

-Cậu giận tôi sao?

Lắc đầu.

-Có giận thật mà?

Lắc đầu.

-Thế sao không trả lời?

-Trả lời cái gì?

-Sao cậu không làm phiền tôi nữa?

-Anh không thích bị làm phiền,không phải sao?

-Không có.

-Anh hôm nay bị sao vậy,bộ dạng lạnh lùng đâu rồi chứ.

-Tôi chỉ là không thích người khác giận mình thôi!

-Vậy sao,vậy chính là tôi giận anh đấy.

-Lúc nãy rõ ràng là cậu lắc đầu mà!

-Cái đấy là lúc nãy nhá.

-$%&!#&~*(%XYZ….

Thế là một trận đấu võ mồm diễn ra…

-Tôi không nói với cậu nữa.

-Tôi đây cũng không nhá!-Vương Nguyên chu mỏ cãi lại,cánh môi đỏ tươi ấy với cả làn da trắng của cậu làm anh không kìm được mà………….

……………….(Min:Đoán đi,mà gì^^)

………………..

………………..

………………..

………………..

………………..(Min:con này có một sự nhây nhẹ,kkk^^)

………………..

………………..

……………….. mà thua chứ còn gì nữa ^^,không muốn cãi với cậu,chỉ tốn thời gian.

-Tôi lúc đấy là chỉ nói đùa thôi,vậy mà không ngờ cậu lại để bụng.

-Hứ.

[END CHAP]

——————————-

#(Con Min nghĩ là nó chưa muốn cho mấy câu vào nha,lúc nào gay go sẽ có ạ ^^)#

——————————- Min đã trở lại rồi nè,máy tính được sửa rồi,hoan nghênh Min hông? ^^ Chap mới á! CMT NHA ^^,CHO XIN Ý KIẾN Ạ.