Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Huyền Huyễn Vạn Cổ Chí Tôn Chương 3797: Cuộc chiến cuối cùng (3)

Chương 3797: Cuộc chiến cuối cùng (3)

10:10 sáng – 05/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 3797: Cuộc chiến cuối cùng (3) tại dualeotruyen. 

Lục Sí cũng có chút kinh ngạc nói:

– Tốc độ thật nhanh!

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Ma Chủ cũng đánh lén sao?

Lục Sí cười nói:

– Châm chọc ta hữu dụng sao? Huống hồ vừa rồi cũng không tính là đánh lén, chỉ là một lần công kích bình thường mà thôi.

Lý Vân Tiêu kháp quyết, vung ra bốn phía, quát:

– Khởi!

– Oanh long long!

Mặt đất run rẩy chấn động, mười hai pho tượng bằng đồng nháy mắt phá không bay ra, oanh long một tiếng đứng thẳng trên vùng đất, vây quanh Lục Sí.

Lục Sí cười lạnh nói:

– Thập Nhị Đô Thiên Thần sát trận? Thật không sai, ba thượng cổ sát trận cũng bị các ngươi tập hợp gần đủ rồi!

Lý Vân Tiêu bay lên đứng trên vai một pho tượng bằng đồng.

Trên vai của mười một pho tượng còn lại cũng có người đang đứng bên trên.

Ánh mắt Lục Sí đảo qua bọn họ, vẻ mặt không khỏi kinh ngạc.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Cuộc chiến này là kết cục cuối cùng của hai giới. Muốn luyện hóa Thiên Vũ giới, giết mười hai người chúng ta là được.

Lục Sí gật đầu nói:

– Đúng là giúp ta bớt việc. Lực lượng hiện tại của Thiên Vũ giới còn cao hơn dự tính của ta đâu.

Chỉ là Giới Vương cảnh đã có Lý Vân Tiêu, Vi Thanh, Xa Vưu, Cửu Uyên, Diệp Kình Vũ cùng Viện.

Còn có Phi Nghê, Hiên Viên Diệu là hai nửa bước Giới Vương.

Lăng Bạch Y dùng bí pháp trực tiếp triệu hồi Sát Thần, cùng mình dung hợp thành một thể, thực lực đã gần tới Giới Vương cảnh.

Yếu hơn một chút là Ác Linh, tiểu Hồng cùng tiểu Thanh, Ác Linh là thân thể Tạo Hóa cảnh đại viên mãn, thêm một bước là tiến vào Giới Vương thánh thể.

Tuy Tiểu Hồng cùng Tiểu Thanh chỉ có Tạo Hóa cảnh, nhưng đều có được thánh khí.

Ngoài ra còn có một người lăng không đứng xa xa nhìn chăm chú vào bên này. Đó chính là Hải Thần Ba Mộc, sau khi Ma Phổ chết cũng không còn ma hóa lực lượng của hắn.

Hơn nữa hắn cũng có được thánh khí Ngã Văn, xem như là người thay thế bổ sung cho đại trận, nếu có ai không địch lại hắn sẽ lập tức thay vào.

Đội hình cường đại dù là Lục Sí cũng cảm nhận được uy hiếp.

– Đội hình như vậy thật có tư cách để ta lục thân hợp nhất.

Sắc mặt Lục Sí trầm xuống,trong cơ thể truyền ra tiếng tim đập nhanh, sau đó thân hình vỡ ra, không ngừng bành trướng.

Lần này biến hóa thật lớn hơn những lần trước, khí thế tăng lên gấp bội, khuôn mặt càng khó xem, nhìn qua như Yêu tộc.

Sắc mặt mọi người đại biến, một cỗ lực lượng từ trên người Lục Sí dâng lên, phát ra thanh âm ông ông không ngừng.

Sau đó Lục Sí lại ném ra A Tị cổ quyển.

Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào A Tị cổ quyển không chớp mắt.

Trong mắt Cửu Uyên hiện lên dị sắc, ánh mắt không ngừng lóe ra, nói:

– Đây là lực lượng Thiên Giới chi chủ sao? Năm đó ngươi đại chiến với đám người Dận Vũ, lưu lại giới khanh làm ta tìm hiểu mấy chục vạn năm, cũng rất có thu hoạch, đa tạ!

– Nga?

Lục Sí liếc mắt nhìn hắn, xuy nói:

– Ngươi là người luôn tránh trong Tứ Hải Thâm Uyên đi?

Cửu Uyên gật đầu, sắc mặt hòa nhã nói:

– Tuy rằng ta không biết tại sao đại nhân muốn lấy Giới Văn Chương, nhưng dù sao Thiên Vũ giới cũng là cố hương của đại nhân, mong rằng có thể hạ thủ lưu tình!

Lục Sí lạnh lùng nói:

– Đầu óc ngươi có hố sao? Đã tới lúc này còn muốn ta thu tay lại? Nếu bổn tọa nguyện ý cũng đã sớm dừng tay.

Cửu Uyên cười khổ lắc đầu nói:

– Là ta nói bậy, đại nhân chớ trách!

Lục Sí lạnh lùng nói:

– Không có việc gì, nhìn thái độ của ngươi khiêm tốn nhã nhặn, đợi một lát giết ngươi sau cùng đi!

Cửu Uyên buồn bực ôm quyền nói:

– Vậy thì phải đa tạ đại nhân!

– Không cần!

Lục Sí vừa dứt lời, tựa hồ cũng không muốn tiếp tục dông dài, tùy tay bổ một đao ra ngoài!

Đồng quang chợt lóe, Lý Vân Tiêu lập tức phát hiện đao mang khác với trước đó, trong ma quang tối đen hiện ra một vầng ám kim xen lẫn bên trong.

Mà năm kiện ma binh còn lại cũng như vậy, phát ra khí tức thậm chí khiến cho Lý Vân Tiêu cảm thấy có chút xa lạ, giống như không phải ma binh mà hắn từng nhận thức.

– Đây là lực lượng của Thiên Giới chi chủ sao?

Trong lòng hắn run lên, giống như cảm nhận được thanh âm của Giới Thần Bi, theo sau thấy đao ảnh hạ xuống, Vi Thanh kinh hãi ra tay.

Pho tượng thật lớn bên dưới đột nhiên bắn ra tinh quang, hai tay vỗ về phía trước.

Mười một pho tượng còn lại đồng thời chợt động, kháp quyết hóa ra hư ảnh thần sát, cầm chiến kích nghênh đón đao ảnh giáng xuống.

– Oanh long!

Hai cỗ lực lượng va chạm, thiên địa phá nát, hư ảnh thần sát nháy mắt tan biến. Mười hai tượng đồng bay ngược, tựa hồ đều bị trùng kích thật lớn.

– Ha ha, những pho tượng này thật có ý tứ!

Thân ảnh Lục Sí chợt lóe, xuất hiện trước mặt Vi Thanh nâng lên A Lại Huyền Việt đâm thẳng vào pho tượng!

– Oanh long!

Pho tượng giơ tay kháp quyết đánh tới A Lại Huyền Việt!

Oanh một tiếng, tuy pho tượng nắm được chiến phủ trong tay, nhưng uy lực chiến phủ quá mạnh mẽ, nháy mắt đã đâm vào trong pho tượng.

Sắc mặt mọi người khẽ biến.

Tuy họ không nghĩ có thể dùng pho tượng ngăn cản công kích của Lục Sí, nhưng cũng dùng phụ trợ chính mình đối chiến, không nghĩ tới chỉ thoáng chốc đã bị Lục Sí đánh bại.

Lực lượng A Lại Huyền Việt tán phát, hóa thành vô số hắc mang bắn ra bốn hướng.

Vi Thanh bay lên cao, trên người hiện ra vô số ma đằng, cùng Yết hợp hai thành một, tay phải hắn cầm bảo bình, thần quang chiếu xuống, tay trái vỗ mạnh một chưởng.

Trong chưởng kình mạnh mẽ mơ hồ có thân ảnh Yết hiện lên.

Nhưng đúng ngay lúc này thân hình pho tượng chợt động, tùy ý chiến phủ đâm thủng thân hình, lại hướng Lục Sí đánh tới.

– Buồn cười!

Lục Sí quét ngang chiến phủ, khí lực cường đại đem tượng chấn nát, lại đem cả công kích của Vi Thanh đều ngăn chặn.

– Oanh!

A Lại Huyền Việt tuôn ra một tầng ma quang, thân hình Lục Sí thoáng chao đảo nhưng không hề lui lại nửa bước.

Giờ phút này mười một người khác đồng thời công kích tới, mười một pho tượng vô cùng nhanh nhẹn đều tự thi triển thần thông tấn công.

– A Át Phạm Sát, ba ngàn thế giới!

Thân hình Lục Sí đột nhiên di chuyển, rầm một tiếng đem phạm vi mấy trăm dặm xung quanh biến thành tinh vân kết giới.

Sau đó lực lượng đáng sợ tuôn ra, hóa thành ma cương kích bắn.

Sắc mặt nhóm người Lý Vân Tiêu khẽ biến, bay ngược lên người pho tượng, kháp quyết tạo thành trận thế, một mảnh hồng mông kim quang hiện lên, đối kháng thế giới lực của ba ngàn thế giới.

Đồng tử Lục Sí co rụt lại, không nghĩ tới đối phương còn có thể thừa nhận công kích của Thiên Giới chi chủ như hắn!

Giống như uy nghiêm của Thiên Giới chi chủ bị khiêu khích, Lục Sí quát lớn:

– Đi chết đi!

A Hàm đao chém ra ngoài, hắc quang mang theo ám kim uy lực hoàn toàn một trời một vực so với trước kia!

Lý Vân Tiêu quát to:

– Cẩn thận!

Mười hai người lập tức bay lên, trên không trung biến hóa phương vị né tránh uy lực một đao, trận thế lập tức phát sinh biến hóa.

– Oanh long!

Đao ảnh chém lên trận quang, lập tức bị trận pháp hấp thu, chia ra trên thân mỗi người. —————