Chương 10
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 10 tại dưa leo tr.
– “Bây giờ mình là gì của nhau hả anh?” “Là gì hả Nguyên?” “Con gái ngta hỏi m` kìa”
Những câu hỏi nó đặt ra lượn lờ trong đầu đang dày dò thân xác nó, nó đã bỏ Như đi 1 cách bất bình thường rồi, không 1 lời tạm biệt lẫn giải thích tại sao nó đi. Mệt đừ vì những suy nghĩ phức tạp, nó nhắm mắt và thíp đi lúc nào không hay căn phòng chạy máy lạnh thật lạnh lẽo.
Hết ngày hôm nay là nó phải lên đường ra sân bay TSN, sáng sớm mới có 7h là nó đã thức dậy, tâm trạng thật bất an, chưa bao giờ nó cảm thấy như bây giờ cả. Nó bật tv rồi nằm nướng trên giường, kênh yanTV hôm nay đang chiếu các MV nhạc Việt Nam và rồi bài “Imma Heart Breaker” của Justa tee và Emily là 1 trong số đó.
– “Tổ cha thằng nào bật mấy cái bài lo z này sáng sớm vậy trời, muốn con ngta tự tử hả thằng ông nội”
Nó tự nghĩ rồi lấy cái gối đè lên mặt nó che lỗ tai lại. Cô giúp việc lớn tuổi ở nhà nó bước vào quét nhà trong phòng nó rồi nhẹ lay chân nó hỏi
– Nguyên! Con ăn gì ko để cô Hai làm cho?
– Ba mẹ con đi làm chưa cô Hai?
– Chưa con!
– Thôi cô Hai đừng nấu chi mắc công, để con mua bánh mì thịt với hủ tiếu về cho ba mẹ con ăn chung luôn.
– Uhm! Thôi vậy cũng dc!
Lần đầu tiên nó ở nhà buổi sáng với ba mẹ nó, đánh răng rửa mặt rồi mặc chiếc áo tay dài vô, nó xách chiếc PCX thân quen của nó rồi phóng vèo ra ngoài đường lớn, những làn gió sáng mát lạnh thổi qua những lớp vải mỏng rồi tạo nên tiếng vi vu bên chiếc nó bảo hiểm. Nó ước tất cả những điều xảy ra đều chỉ là 1 giấc mơ.
Ba mẹ nó đi làm, chỉ còn nó với mấy cô giúp việc ở nhà, ko chịu dc sự cô lập bởi 4 bức tường, nó chộp lấy cái Iphone rồi nhắn tin cho chị T, người con gái mà nó đã ko tiếp xúc từ rất rất lâu rồi.
– Hôm nay, chị rãnh chứ?
– Sao vậy em? (chuông dt nó vang lên sau 5’)
– Ngày mai, em đi về Mỹ rồi! Mình gặp nhau uống nước dc ko chị?
– Uhm! Cũng dc, vậy hẹn e ở NYDC quận 5 dc ko? khoảng 1h chị lên
– Chị ko cần em rước àh? (Nó trả lời trong hụt hẫng)
– Uhm ko sao đâu em, để chị chạy lên cho tiện
Chắc là chị còn giận nó, nó cảm thấy buồn kinh khủng và cũng ko có từ ngữ nào diễn tả dc sự ức chế của nó lúc này. Cũng chỉ tại do nó gây ra. Còn 2 tiếng nữa là 1h, nó chạy vội vào nhà tắm, tắm thật kĩ càng, cắt móng tay mong chân cho sạch sẽ, khoác lên chiếc áo thun cỗ V trắng, rồi khoác lên chiếc áo khoác ngoài trông giản dị nhưng rất sành điệu. Nó xịt dầu thơm khắp người rồi vuốt keo lên cho mái tóc nhìn mạnh mẽ hơn.
Nó xách xe chạy lên NYDC, còn 5’ nữa là 1h, nó hồi hộp, gửi xe rồi chọn bàn sát cửa sổ nhìn ra hướng ngoài đường, 10’ sau thì chị T tới, 1 lần nữa trong chiếc Ford Landcuiser mà nó đã từng thấy trc đây. Mọi ánh mắt đang hướng về chị T cái khoảng khắc chị T vừa bước ra khỏi xe, chị đẹp thật. Ngta nhìn thì nó cũng chẳng cảm thấy lạ. Chiếc quần Jean đen rách ngay đầu gối và đùi, chiếc áo thun trắng bó sát người, chiếc nón hip-hop màu vải jean, tay đeo toàn là lắc vòng. Hôm nay chị cởi bỏ cái hình ảnh của 1 cô gái tiểu thư đài cát, và khoác lên mình vẻ đẹp lộng lẫy của 1 cô gái cá tính xành điệu.
Mọi ánh mắc và mọi cái đầu như bị hút theo mỗi bước chân của chị T, bây h nó ko còn cảm thấy tự tin và mạnh mẽ nữa. Trc chị T, nó cảm thấy nhỏ bé biết bao, nó cảm thấy nó ko xứng đáng.
Chị ngồi xuống trc mắt nó, mái tóc vàng cam dc uống lọn nhẹ xuống trc ngực, chị vén tóc qua bên tai, đôi môi đỏ ửng lấp lánh, ánh mắt dc đánh eye-liner trông rất sắc sảo,
– Em gọi gì chưa?
– Chưa chị, chị gọi đi!
Nó cứ mãi mê nhìn chị T mà quên đi nó phải chọn 1 nước uống trong menu,
– Anh dùng gì ạh?
Tiếng của chị phục vụ thức tỉnh nó, chị T đã chọn xong bây giờ tới lượt nó,
– Cho e xin 1 café sữa đá nha
Nó chợt nhận ra rằng cái quán này ko gióng như các quán café khác, cái cụm từ café sữa đá thật sự nghe rất bình dân trong quán NYDC này. Chị T bật cười nhìn nó mà trong lòng nó xao xuyến.
– Ngày mai em về rồi àh?
– Uhm!
– Mấy bữa nay đi chơi có vui ko?
– Hmmmm *nó gật đầu rồi lại lắc đầu*
– *Chị T nghiêng đầu nhăn mặt nhìn nó khó hiểu*
– Như không phải là bạn gái của mập đâu (Nó trả lời biện minh, và nó cũng chẳng hiểu tại sao nó lại làm vậy nữa)
– Tối nay e có tiệc tùng gì với gia đình ko? Nhanh thật ha, mới đây mà đã 2 tháng rồi (Chị T né tránh hoàn toàn câu biện minh của nó, chị đánh trống lãng sang 1 câu hỏi khác)
– *Nó cảm thấy hụt hẫng vô cùng, nó im lặng và cũng chẳng trả lời câu hỏi của chị T*
– Mập có biết Heo đã phải sống như thế nào ko? (Chị T nhỏ nhẹ hỏi nó), Mập có biết Heo thất vọng đến như thế nào ko? Heo tưởng mập khác với những người khác! (2 dòng lệ từ mắt chị T chậm chạp chảy xuống bờ má của chị T, nhìn chị T dễ thương vô cùng, nhưng thực sự trong lòng nó thắt lại)
– Heo, cho mập giải thích đi! Lí do mập ko nhắn tin cho heo vì mập ko tin dc là heo lại thích mập, mập có cái gì mà heo phải thích? (nó cắt ngang chị T)
– Vì mập chưa típ xúc với đời nhìu, bạn bè của heo toàn là muốn lợi dụng heo vì ba heo làm chức lớn, nhưng heo cảm thấy dc trái tim của mập, mập ko quan tâm đến những chuyện đó và đó là lí do heo thích mập đó, và lí do heo ko nt lại cho mập là vì heo đợi mập chủ động nhắn tin cho heo đó đồ ngốc!!! (Chị T vừa dứt câu đã vội đứng dậy xách túi lên quay lưng đi mất)
Để nó lại với 2 ly café đắng lịm, mọi ánh mắt của những người xung quanh đang nhìn vào nó. Không biết là nó si diễn hay là thật nhưng nó cảm thấy người đời đang nhìn vào nó với ánh mắt sĩ vã và ko thương tiết cho những gì nó đã gây nên. Chị T đã đi mất rồi, nó vẫn còn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của chị nơi đây.
Nó cầm chiếc nó chị bỏ quên lại trên bàn, giờ nó biết chị ko muốn gặp nó nữa nên thôi nó sẽ giữ chiếc nón này cho chị. Đúng là con gái, cái gì của họ cũng thơm vậy sao, nó xách xe chạy về nhà mà trong lòng nghĩ ngợi lung tung. Quả hôm nay thật là 1 ngày xui xẻo, mong ko phải là mùng 5 mắc công ko toàn mạng mà về nhà nữa chứ huống chi.
Về đến nhà, lần đầu tiên nó thấy nhà nhìu xe gắn máy đến thế, chắc là lại có tiệc tùng gì rồi. Mẹ nó bất ngờ tổ chức tiệc chia tay nó và mời mấy cô chú bác họ hàng đến dự. Mặc dù ngoài mặc thì vui nhưng trong lòng nó còn ấp ủ bao nhiu điều buồn không thể nói ra. Nhưng mà dc mấy cô chú bác cho tiền nên nó cũng thấy an ủi. Nó cười thầm trong bụng, giờ thì bóp nó dày cọm tiền đô. Ngày mai là bay rồi, có tiền trong túi nhìu quá ăn cũng ko hết, nó muốn để lại 1 kỉ niệm gì đó ở nơi đây.
Tối đó, nó một mạch chạy ra cửa hàng PNJ để mua 1 chiếc nhẫn, nó qua nhà thằng Huy rồi gửi chiếc nhẫn ở đó nhờ thằng Huy giao cho người trong địa chỉ hộ dùm nó…
Nó ko muốn ngủ đêm nay, ngồi ngoài lan can trốn mẹ hút những điếu thuốc Marlboro cuối cùng, nó nhắn tin cho Như
– “Anh xin lỗi vì đã không nhắn tin lại cho em, vì anh cũng ko biết nhắn gì cả. Em là người con gái đầu tiên anh đi chơi chung, và những kỉ niệm đó chắc anh cũng ko bao giờ quên”
Mới vừa send cho Như, nó lại nhắn tin send cho Thùy
– “Anh rất thích em, đi với em lúc nào anh cũng cảm thấy hạnh phúc, nhưng ngày mai mình xa nhau hàng ngàn cây số, anh ko muốn làm em đau lần nữa sau mối tình em mới vừa chấm dứt”
2 tin nhắn, nó nhắn 1 cách ko tự nguyện, chỉ 2 tin, 2 tin nhắn đầy dối trá và tính biện hộ. Kéo điếu thuốc phì phò, nó chỉ muốn 2 người con gái xinh đẹp đó cảm thấy thoải mái hơn với 1 lời giải thích dù có thể họ sẽ ko bao giờ tha thứ cho nó. Nó tự nghĩ trong đầu “Anh xin lỗi cô người mẫu teen và cô hot girl của anh”. Rồi thiếp đi vào giấc ngủ, nó ko nhắn tin cho chị Tr.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️