Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 15 tại dưa leo tr. 

Một đêm ngon giấc.

Hôm sau rời giường, tâm trạng lẫn tinh thần của Lộ Thiên Tinh đều khôi phục, lần nữa mở điện thoại ra xem.

Nhiệt độ trên mạng đang giảm xuống, vì không có thủy quân lẫn vào bình luận nên cực kì hài hòa, trừ một vài người cứng đầu thì về cơ bản toàn là phân tích hoặc hóng chuyện.

Chắc chắn không lâu nữa sẽ rớt khỏi hot search.

Lưu Vân Trường sáng sớm đã báo tin, giả nhân giả nghĩa tỏ vẻ: “Lần trước thầy Lộ khách khí thế mà lên hot search luôn, thật ngại quá.” Lộ Thiên Tinh: “……” Lộ Thiên Tinh hồi phục: “Cút đê!” Lưu Vân Trường không thèm nhận sai, gửi sticker bánh bao lăn lăn, mới trực tiếp vào việc chính: “Lúc trước không phải nói vòng loại sẽ có giao lưu nhẹ tiếp à? Tôi định tranh thủ lúc này phát sóng trực tiếp chèn vào vài đoạn, hy vọng thầy Lộ không để ý.” Nói thẳng ra là dựa hơi Lộ Thiên Tinh đang có trên hot search để kiếm chút fame chứ gì.

Nếu là chương trình khác thì không cần phải báo trước cho nghệ sĩ, Lưu Vân Trường chạy đến báo trước đã rất nể tình rồi.

Lộ Thiên Tinh không làm bộ làm tịch, trả lời luôn: “Ừm, không sao.” Lưu Vân Trường cao hứng bay qua chỗ nhân viên, thông báo lại lần nữa: “Trước mắt thì 4 thầy đã quyết định xong đội rồi, chúng ta tách ra chụp hình.

Hôm nay bộ phận tuyên truyền nhớ đăng Weibo nha.” Thiếu nữ nghiện mạng Thôi Mộng Tuyết trả lời đầu tiên: ” Ok” Liêu Thanh Minh: “Đã biết.”

Lộ Thiên Tinh: “Đã biết.” Phàn Vân Cảnh vốn ít nói cũng trả lời: “Đã biết.” Sau đó lại hỏi Lộ Thiên Tinh: “Thầy Lộ, chúng ta cùng một đội rồi, có thể gỡ chặn tôi được không?” Lộ Thiên Tinh giả lơ, đang chuẩn bị thoát Wechat thì thấy Lưu Vân Trường xía vào hỏi: “Sao lại thế? Phàn tổng chọc gì thầy Lộ à?” Lộ Thiên Tinh lo lắng hắn lắm chuyện, trả lời ngay: “Tôi ghét đám nhà giàu!” Lưu Vân Trường: “……” Liêu Thanh Minh: “……” Thôi Mộng Tuyết: “……” Phàn Vân Cảnh nhịn không được cười ra tiếng: “Thật xin lỗi, tại tôi nhiều tiền quá.” Lưu Vân Trường: “……” Liêu Thanh Minh: “……” Thôi Mộng Tuyết: “……” Không biết vì cái gì mà lời này thoạt nhìn cực kì ngứa đòn, nhưng lại vô cùng logic làm người ta không phản bác nổi —— cũng tại tài lực tập đoàn Phàn thị quá cao, hạng 1 trong bảng xếp hạng phú hào của Phàn Vân Cảnh chưa bao giờ bị lung lay, là nhà giàu số 1 được mọi người công nhận, là nam nhân có tiền nhất.

Cho nên lời hắn nói hoàn toàn không sai.

Nghĩ xong, trong lòng mọi người lại càng khó chịu.

Lưu Vân Trường chua xót @LộThiênTinh: “Cho tôi vào đội, cảm ơn.” Thôi Mộng Tuyết: “Tôi cũng thế…” Liêu Thanh Minh: “Khụ.” Chuyển đề tài xong, Lộ Thiên Tinh yên tâm bỏ qua cho người nào đó: “Ghét giàu thì là bạn của tôi.

Giờ muộn rồi nên tôi phải ăn cơm đã, rảnh lại nói chuyện.” Sau đó vui sướng thoát WeChat, ném điện thoại sang một bên.

Phàn Vân Cảnh: “……” Hắn có chút bất đắc dĩ, lại có chút buồn cười, chỉ có thể thoát WeChat, quyết định đến trường quay rồi nói chuyện, tránh cho đối phương lại trốn mình.

Cùng lúc đó vì tuyên bố tái giao lưu mà bùng nổ.

Tuy lượng fan của Tân Tinh Tú official thấp, nhưng Lộ Thiên Tinh và Liêu Thanh Minh thuộc hàng cực phẩm, hơn nữa dạo này tiếng tăm của Lộ Thiên Tinh đi lên, nháy mắt tăng thêm fan, số lượt xem vô cùng khả quan.

Các bà con dân mạng vừa tám xong, chưa đã thèm, lúc này nghe nói sẽ phát chương trình trực tiếp giao lưu với khán giả, lựa chọn 50 học viên —— cũng chính là lúc được nhìn Lộ Thiên Tinh biểu diễn với tân binh, tức khắc kích động không thôi, tỏ vẻ mong chờ.

Bọn họ thật sự muốn nhìn xem sau mọi chuyện phát sinh trên mạng, Lộ Thiên Tinh sẽ đối mặt với tân binh như thế nào, và tân binh sẽ đối mặt với ban giám khảo của mình ra sao.

Cũng vì thế nên Thường Nhã nghiễm nhiên trở thành tuyển thủ đứng đầu hàng ngũ tuyển chọn.

Thường Nhã vốn đang sầu não không biết làm sao để kiếm fan, đột nhiên tìm thấy được mật ngọt, tức khắc ngộ ra mình có fan nhan sắc mà, chỉ cần Lộ Thiên Tinh luôn chú ý đến mình thì nhất định sẽ duy trì được nhiệt độ, trở thành điểm sáng —— đúng lúc ổn định danh tiếng, tạm thời giảm bớt nguy cơ không có fan tài năng! Thường Nhã cảm thấy có thể được, lo lắng chuyện ngoài dự đoán sẽ xuất hiện, cố ý xem lại tư liệu của Lộ Thiên Tinh để cải tạo bản thân, mới tự tin hoàn toàn chuẩn bị lên biểu diễn.

Mặt trời lên cao, quần chúng chờ mong, phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.

Official Weibo vừa mở đã thấy lượt xem tăng lên không ngừng.

Sau khi từng nghệ sĩ chuyển tiếp Weibo, rõ ràng là chỉ có hai nghệ sĩ lão làng thôi nhưng nhiệt độ thì không phải dạng vừa, đủ hiểu danh tiếng hai vị này cao thê nào.

Lưu Vân Trường bá đạo ngồi trong phòng cười tít mắt, cầm bộ đàm nói: “Thầy Lộ tới chưa?” Bộ đàm đáp lại nói: “Chưa tới…!Rồi rồi!” Lưu Vân Trường tức khắc hăng hái, thẳng lưng nhìn màn hình máy chiếu.

Qủa nhiên thấy được một chiếc xe màu đen điệu thấp xuyên qua phía sau đám phóng viên, kéo gần theo ống kính, vừa lúc gặp được cửa xe mở ra.

Chân dài đưa ra, mũi chân hơi chuyển động, thanh niên dung mạo mỹ lệ xuất hiện trước màn ảnh.

Cậu có vẻ như vừa tỉnh ngủ, đôi mắt đào hoa hiếm thấy bị phủ bởi một tầng sương mờ, tóc mái rũ trên trán, sơ mi xanh ngọc làm nổi bật thêm vẻ tự phụ lẫn làn da trắng nõn của cậu.

Mỹ nhan đập vào mặt làm bà con cô bác các fan muốn rơi luôn hai con mắt, thét to: “Vcl a a a!!!” “Tinh Tinh của em đẹp zai quớ trời ơi, huhu, tại sao anh cứ phải dựa vào tài kiếm ăn thế hả!” “Chụp hình chụp hình, a a a tui liếm mặt Tinh Tinh cả vạn năm!” “Mẹ nó, tui thề là tui ngồi hóng thôi, nhưng Lộ Thiên Tinh đẹp quá rồi phải không?” “Lam nhan.

Lam nhan họa thủy? ** má!!” “Ha hả, lũ fan nông cạn mấy người chỉ biết xem mặt, khác với tui đây, cái eo kia tui cũng liếm được a a a.” “Thề, làm fan Lộ Thiên Tinh lâu vậy rồi mà giờ mới thấy ảnh mềm như thế này!” Nhưng loại kinh hô này không duy trì được bao lâu.

Thanh niên sau khi xuống xe đã nhanh chóng phát hiện máy quay, hơi thở mềm mại lập tức chuyển thành bộ dạng cao ngạo tự phụ.

Các fan vừa tiếc vừa buồn cười, như đột nhiên phát hiện ra một điểm đáng yêu của thần tượng, chụm lại ngồi tám không ngừng.

Lộ Thiên Tinh trong lòng mắng Lưu Vân Trường không báo trước cho mình, làm mình bỏ qua cơ hội kiếm anti, vừa xụ mặt đi vào, ngồi đợi Phàn Vân Cảnh đến.

5 phút sau, tiếng bước chân từ sau lưng truyền đến, Lộ Thiên Tinh quay đầu nhìn, thấy Phàn Vân Cảnh bước tới, vẫn là tây trang muôn thuở, chuẩn xì tai thương nhân sương gió, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc càng làm người ta không muốn đến gần.

Trong tay cầm theo hai tập tài liệu, ngồi bên cạnh thuận tay đưa cho Lộ Thiên Tinh, thấp giọng nói: “Danh sách biểu diễn.” Lộ Thiên Tinh: “Cảm ơn.” Phàn Vân Cảnh nhìn cậu, thừa dịp chưa bắt đầu, thấp giọng nói: “Còn giận sao?” Lộ Thiên Tinh theo bản năng nhìn ống kính, xụ mặt: “Không.” Nói xong lại bổ sung: “Bắt đầu lên sóng rồi, đừng nói chuyện nữa.” Phàn Vân Cảnh chưa kịp trả lời đã thấy Lộ Thiên Tinh mở tập hồ sơ, ý tứ cự tuyệt rõ ràng.

Hắn dừng một chút, chỉ có thể im lặng theo.

Lộ Thiên Tinh nhìn kĩ hồ sơ, không hề ngạc nhiên khi thấy phần diễn của nữ chính bị xếp cuối.

Dù sao cũng là tân binh mới nổi, sao xuất hiện nhanh thế được.

Về nam phản diện…!Lộ Thiên Tinh tìm lại, phát hiện vận khí bé không tốt cũng không xấu, xếp khoảng giữa.

Cậu trầm ngâm đọc, đến khi đạo diễn hỏi mới đóng hồ sơ lại bình tĩnh nói: “Có thể bắt đầu rồi.” Vòng loại là vòng tàn nhẫn, từ 100 học viên chỉ còn lại 50, hai người một nhóm, mỗi người chỉ có một cơ hội biểu diễn.

Nhóm đầu tiên khẩn trương vô cùng, từ phía sau hậu trường đi ra thì tay chân đã run bần bật, nói chuyện còn có chút lắp bắp.

Một người nói: “Chào thầy ạ, em là học viên số 1, tên Tư Thanh.” Một người khác nói: “Chào thầy ạ, em là học viên số 100, tên Ngô Hữu Chí.” Lộ Thiên Tinh ừ một tiếng, hỏi bọn họ: “Ai biểu diễn trước?” Đạo diễn chỉ sắp xếp thứ tự nhóm, không sắp xếp thứ tự biểu diễn của người trong nhóm.

Hai vị học viên tui nhìn pạn pạn nhìn tui, không dám mở lời.

Chỉ có một cơ hội, bọn họ không khẩn trương không được, thật đúng là không dám liều mạng chút nào.

Lộ Thiên Tinh đợi, thấy bọn họ hoang mang, bình tĩnh nói: “Vậy kéo búa bao đi, 1 ván quyết, ai thua diễn trước.” Học viên lúc này mới như tìm được người đồng tâm, liên tục gật đầu.

Oẳn tu tì xong thì biểu diễn.

Thời gian một bài hát khoảng 3 phút, một nhóm pk tổng 6 phút, nghe thì nhanh đấy, nhưng liên tục 20 nhóm thì chả khác gì tra tấn.

Lộ Thiên Tinh không biết có phải vì bị kí ức của cơ thể ảnh hưởng hay không, chỉ cần nhạc bắt đầu sẽ tập trung cao độ, mặt sau của hồ sơ đầy là những ghi chú nhược điểm và ưu điểm.

Đôi khi cậu sẽ cảm thấy cả hai học viên đều tốt, đôi khi sẽ cảm thấy hai bên kẻ tám lạng người nửa cân.

Phàn Vân Cản trên cơ bản thì đã nói là sẽ không rút, chỉ cần người do hắn chọn thì không ai nhiều lời, thiếu chút nữa tưởng mình không còn làm giám khảo nữa.

Trong thời gian đợi nhóm tiếp theo lên sân khấu, Lộ Thiên Tinh oán giận nói: “Anh tới đây làm gì?” Phàn Vân Cảnh chần chờ nói: “Khảo sát hậu trường?” Lộ Thiên Tinh: “……” Cậu yên lặng trừng một cái, trong tiếng bước chân lên sân khấu lần nữa ngồi thẳng mình, mở hồ sơ ra.

Ngay khi thấy rõ người trong nhóm là ai, trước mặt cũng vang lên tiếng giới thiệu của học viên.

“Chào thầy ạ, em là số 21 Lý Vận.” “Chào thầy ạ, em là số 79 Âu Lương Thần.” Lộ Thiên Tinh lẫn Phàn Vân Cảnh dường như đồng thời ngẩng đầu, liền thấy ánh mắt thiếu niên đeo đàn ghita sáng quắc nhìn chằm chằm Lộ Thiên Tinh, mặt đầy kinh hỉ..