Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 46: 46: Lộ Ảnh Dìm Hàng

8:04 sáng – 09/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 46: 46: Lộ Ảnh Dìm Hàng tại dưa leo tr. 

Nữ chính thích chèo thuyền giới giải tríThời Chí bỗng tỉnh giấc từ trong cơn mơ, trán của anh đầy mồ hôi, nhưng điều hòa trong phòng rõ ràng là nhiệt độ rất thoải mái.Anh ngơ ngẩn nhìn tay phải của mình, sau khi ngồi trên giường trấn tĩnh một lúc, tiện tay cầm di động bên cạnh lên, nhìn thời gian, mới mười giờ tối.Chiều nay anh vừa từ nước ngoài quay lại, lệch múi giờ nên ngủ một chút, chỉ là không ngờ lại nằm mơ, rõ ràng đã lâu rồi cũng không hề có.Nếu đã tỉnh giấc, Thời Chí cũng không định ngủ tiếp, anh tới phòng khách chuẩn bị rót ly nước, đúng lúc nhìn thấy túi giấy đặt trên bàn.Đây là đồ anh tiện tay mua ở cửa hàng miễn thuế ở sân bay nước ngoài, là hai cái móc khóa trang trí.

Khi ấy bất chợt nhớ tới lần trước Tiết Lam đi quay gửi quà cho họ, do dự một lúc rồi vẫn quyết định có qua có lại.Mua cũng mua rồi đương nhiên phải gửi tặng, Thời Chí cầm điện thoại, tìm nhóm “ba người hỗ trợ” kia.Thời Chí: “Tôi ở nước ngoài có quà cho hai người, gửi định vị cho tôi, tôi gửi quà qua.”Tiết Lam nằm trên giường đắp mặt nạ, nghe thấy âm rung báo của điện thoại thì cô tiện tay cầm lên, vừa thấy Thời Chí muốn tặng quà cho mình thì hai mắt sáng rực.Tiết Lam: “Woa, vậy mà có quà, tâm tình chán nản mới rồi của tôi nháy mắt đã được điều trị.”Tiết Lam lập tức gửi định vị qua: “Tôi đang quay chương trình, đây là địa chỉ công ty, anh gửi qua cho quản lý của tôi nhận giúp tôi.”Thời Chí đáp lại: “Được.”Lúc này Thịnh Lâm cuối cùng cũng hiện hồn trong nhóm: “Hai người đang làm gì đó, đừng tưởng như vậy thì tôi sẽ gửi quà cho hai người.

Nói trước, thiếu gia đây không có thói quen đó.”Dứt lời, cậu rất nhanh gửi định vị của mình vào nhóm.Thịnh Lâm: “Đây là định vị nhà tôi, hai người lưu lại đi, lần tới muốn gửi gì cho tôi thì cứ trực tiếp gửi tới đó là được, không cần báo trước với tôi.”Tiết Lam: “……….”Tiết Lam: “Thịnh Lâm, em liệu có thể biết xấu hổ chút được không?!”Thịnh Lâm đáp lại bằng emo mặt cười nham nhở, trông đặc biệt thiếu đòn.Tiết Lam thấy mà ngứa tay, bắt đầu xắn tay áo, đã vậy cô cũng không khách sáo nữa, lật tung album suốt nửa ngày, cuối cùng tìm thấy tấm ảnh Thịnh Lâm mặc quần rách hồi nhỏ.Mặc dù từ góc độ trong ảnh, vị trí quan trọng không bị lộ, nhưng cũng có thể thấy được quần cậu mặc bị thủng đáy.Thế nên cô tiện tay đem tấm ảnh “sát thương không lớn, vũ nhục cực mạnh” này gửi vào nhóm “ba người hỗ trợ”, cũng @Thời Chí.Tiết Lam: “Tặng anh món quà.”Thời Chí nhìn điện thoại mà cạn lời, anh thực sự không hiểu nổi mạch suy nghĩ của Tiết Lam.

Sao anh phải thu tấm ảnh Thịnh Lâm mặc quần rách làm quà cơ chứ?Thời Chí: “Không cần.”Thịnh Lâm: “Tiết Lam, não chị có phải bị lủng không hả, mau thu lại cho tôi!!!”Tiết Lam cố ý không để ý cậu, chờ quá thời gian thu hồi, khi đó mới cố ý nói: “Xin lỗi, thu lại không được rồi.”Thịnh Lâm hình như bị tức chết, nửa ngày cũng không nói năng gì.Tiết Lam lại thử lần nữa kêu Thịnh Lâm trong nhóm, nhưng thằng nhóc này dường như giận thật, vậy mà không thèm đếm xỉa đến cô.Vì vậy, cô không khỏi bắt đầu tự kiểm điểm phải chăng mình quá đáng rồi, quay đầu lại nhìn tấm ảnh đó và nhật ký trò chuyện hết mấy bận.

Chẳng qua vẫn ổn mà, tấm ảnh này đâu có lộ ra chút nào đâu.Lẽ nào đấy chính là cảm giác thẹn thùng giữa cặp tình nhân nhỏ? Hay là câu đầy mùi ghét bỏ “không cần” mới rồi của Thời Chí khiến em ấy tổn thương rồi?Éc…..Quả nhiên cô hông lý giải nổi chuyện giữa các soái ca.Vào lúc Tiết Lam thành thật suy nghĩ làm thế nào để vừa uyển chuyển xin lỗi nhưng lại không mất mặt thì Thịnh Lâm cuối cùng ở trong nhóm đột nhiên lên tiếng: “Tiết Lam, đây là chị ép tôi!”Tiết Lam ngẩn ra, còn chưa kịp phản ứng thì sau đó thấy Thịnh Lâm gửi liên tục mấy tấm hồi bé của cô.Vấn đề là mấy tấm hình này không phải khoảnh khắc cô ngã thành chó ăn c*t bị chộp lại thì là mặt mày ăn uống lấm lem, toàn bộ đều rất 囧.Tiết Lam: “!!!”Thằng em thiếu đạo đức này!Thời Chí nhìn tình hình đột nhiên biến chuyển trong nhóm, bỗng có chút cảm giác không biết làm sao, chỉ có thể im lặng làm quần chúng.Anh tiện tay nhấn vào một tấm ảnh Tiết Lam ăn bánh kem hồi nhỏ.

Trong ảnh, cô ăn đến toàn mặt đều là kem nhưng biểu cảm lại ngây thơ vô tri, không khỏi khiến anh liên tưởng tới lúc Tiết Lam ở trong đoàn phim ngốc nghếch không hiểu, khóe miệng của Thời Chí nhịn không được cong lên.Không biết qua bao lâu, Tiết Lam và Thịnh Lâm dường như đang tranh cao thấp, chị một tấm tôi một tấm, sau khi không biết đã gửi bao nhiêu tấm ảnh ngớ ngẩn hồi nhỏ của đối phương trong nhóm, lý trí cuối cùng tìm về.Vì vậy, hai người nhanh chóng song song giương cờ trắng, dẹp cờ thu trống, màn đấu đá như gà con tiểu học cuối cùng kết thúc..