Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Quyển 1 – Chương 50

2:23 sáng – 10/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Quyển 1 – Chương 50 tại dưa leo tr. 

Nằm trên giường Liên Thảo bắt đầu lơ mơ tỉnh dậy. Vừa mở mắt ra thì đập vào mắt là khuôn mặt nam nhân yêu nghiệt kia đang say ngủ. Người nam này chính là Bảo Bối sao? Thật sự rất khó tin nhưng đó là sự thật. Dù đã trưởng thành nhưng trên khuôn mặt đó vẫn còn vài nét giống, từ đôi mắt phượng lạnh lùng đến sống mũi cao thẳng, bờ môi bạc luôn nở nụ cười nhạt.

Khẽ đưa tay lên chạm nhẹ khuôn mặt đó thật sự là càng lớn càng cuốn hút. Bé như vậy đã làm người khác nghiêng ngả rồi bây giờ khuôn mặt này chắc làm người ta xỉu mất.

Ôi! Nhìn anh rồi mới nhớ đến chuyện xấu hổ của mình, nói vậy không phải là đã bị tên yêu nghiệt này nhìn thấy hết rồi sao? Nhưng bù lại cô cũng nhìn thấy hết cơ thể anh, nghĩ như vậy cô vẫn thấy mình lỗ vốn quá. Cô dù không xinh đẹp quyến rũ lắm nhưng ít ra vẫn là lúc đã trưởng thành có lồi có lõm, trong khi anh thì sao bé tí chưa thấy gì. Không được anh đã nhìn thấy hết người cô rồi thì cũng phải để cô nhìn 1 chút như thế mới hoà nhau. Càng nghĩ càng thấy mình đúng, cô quyết định sẽ nhìn lại anh.

Luồn lách chui vào lòng anh, cô bắt đầu cởi từng vạt áo ra.

Thật ra từ lúc cô tỉnh anh cũng tỉnh rồi chỉ là không lên tiếng mà thôi, nằm im như say ngủ anh muốn xem cô gái này định làm trò gì? Sau khi ngắm nghía khá là lâu, rồi lại cúi ngầm mặt xuống suy nghĩ chắc hẳn là còn sốc chuyện ngày hôm qua. Cứ cho là vậy đi nhưng cái hành động chui vào lòng anh rồi cở đồ của anh thì thật sự không thể lí giải nổi. Đang lúc vô cùng khó hiểu thì bàn tay mát lạnh của cô không ngừng sờ soạng lên cơ ngực và bụng của anh. Cô nàng ngốc này lại muốn khiêu khích sao? Nếu vậy anh sẽ giúp cô nàng này toại nguyện, dù sao anh cũng đã quyết định cô sẽ là Ma hậu rồi sớm hay muộn chuyện này mà chẳng xảy ra.

Nắm chặt bàn tay không yên phận, mắt phượng mở ra nhìn chằm chằm vào cô. Còn cô thì sao? Cau mặt lại giận dỗi.

– Gì chứ có mới sờ 1 chút mà đã keo kiệt rồi sao?

– Muốn sờ nữa sao?

– Lúc nãy muốn bây giờ hết muốn rồi.

– Cô hết muốn nhưng đến lượt tôi lại muốn rồi.

– Muốn gì chứ, không lẽ anh cũng muốn sờ lại tôi?

– Được không? (nhếch miệng cười mờ ám)