Chương 22
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 22 tại dưa leo tr.
149Chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, tôi đến căn hộ của Lâu Thư Mặc, vừa bấm chuông cửa thì có hai người nam nữ trung niên hiền lành đi ra chào đón tôi, chính là bố Lâu và mẹ Lâu.Tôi luôn biết cách dỗ ngọt người lớn, cho nên sau khi vào phòng đã dỗ 2 người tới mức muốn trực tiếp nhận tôi làm con nuôi.Vốn tôi cho rằng hôm nay là bố Lâu hoặc mẹ Lâu xuống bếp, không ngờ lúc tôi nói chuyện phiếm với bố mẹ Lâu, Lâu Thư Mặc vẫn luôn bận rộn trong phòng bếp, sắp xếp tất cả công việc.“Thư Mặc luôn luôn rất thích xuống bếp, về sau con có thể bảo nó nấu cơm cho con ăn, không kém đồ ăn khách sạn đâu.” Mẹ Lâu kéo tay tôi vui vẻ nói.“Vâng, lần trước ăn cháo đàn anh nấu, rất ngon.” Tôi gật đầu, sau đó lại cảm thấy có chút quá mất lịch sự, lại nói thêm: ” Nhưng không phải lúc nào cũng có thể làm phiền đàn anh được.”“Sao có thể phiền chứ, vừa là hàng xóm lại là đàn anh! Qua lại nhiều hơn mới đúng!” Mẹ Lâu nhiệt tình nói.“Ha ha cũng đúng, vậy được rồi!”150Chúng tôi trò chuyện hơn một tiếng đồng hồ, sau đó tôi giúp đầu bếp Lâu múc cơm bưng thức ăn, bày tất cả các món ăn lên bàn, thật sự là đầy đủ sắc vị, có thể nói là cực phẩm mỹ thực.Bên trong còn có tôm hùm đất thơm ngon, khoai tây thì là, sườn xào chua ngọt, nhìn thôi đã thấy thèm rồi.151Vì vừa “hòa nhập” với bố mẹ Lâu nên tôi không bị gò bó trên bàn ăn, toàn bộ quá trình nói chuyện không hề ngượng ngùng, ngược lại con trai nhà bọn họ trông rất cổ hủ, không nói gì cả.Nhưng chúng tôi cũng quen rồi, không cố kéo Lâu Thư Mặc gia nhập đề tài.152Ăn xong, tôi đề nghị rửa bát nhưng bị từ chối, Lâu Thư Mặc kéo tủ rửa bát nhà anh ta ra, nói nó có thể xử lý được.“…” Được rồi, quên mất còn có công nghệ cao.Nửa tiếng sau, bố mẹ Lâu nói muốn trở về trước, hơn nữa còn bảo tôi ở lại chơi với Lâu Thư Mặc nhiều hơn.Tôi gật đầu tỏ vẻ đồng ý, dù sao lát nữa tôi đúng là có chuyện quan trọng phải đàm phán với Lâu Thư Mặc.Sau khi tôi xuống lầu với Lâu Thư Mặc tiễn bố mẹ Lâu đi, trên đường trở về căn hộ, Lâu Thư Mặc hỏi tôi ăn cơm có quen không? Còn cảm giác về bố mẹ anh ấy thế nào?Tôi nói rất tốt, gật đầu hài lòng với Lâu Thư Mặc.153Trước khi trở lại căn hộ Lâu Thư Mặc, bản thảo trong đầu tôi đã được chuẩn bị xong, nhưng vừa vào phòng ngủ của Lâu Thư Mặc, chỉ có hai chúng tôi, tôi rơi vào trạng thái bối rối không nói nên lời.Mẹ kiếp, tôi bị sao vậy, tôi vừa rồi ở trước mặt bố mẹ Lâu có thể nói chuyện đi đâu rồi!154Lâu Thư Mặc mở miệng nói chuyện phiếm với tôi trước, nhưng đề tài toàn là xã hội không bổ ích, chẳng hạn như nghiên cứu này nghiên cứu kia, đối với việc này tôi đều trả lời qua loa.Rốt cục, chờ Lâu Thư Mặc nói đến nghiên cứu bao cao su, ánh mắt tôi sáng lên, cảm thấy cơ hội đã đến.“Đàn anh, vậy gần đây anh đã dùng hết bao cao su chưa?” Tôi hỏi một cách thăm dò, mặc dù câu trả lời tôi đã biết.“Không có, gần đây app bên kia có chút bận rộn, tạm thời không đi làm.” Lâu Thư Mặc nhìn tôi nói.Tôi ngay lập tức trả lời: “Bây giờ anh hết bận chưa?”Lâu Thư Mặc thấy tôi gấp gáp như thế, chần chờ một hồi mới nói: ” Hết bận rồi, Tiểu Vũ em đây là… Muốn làm điều đó với anh sao? ”“?”“Có nghiên cứu với anh không?”. Ngôn Tình Hài“…… Không, ý em là muốn xem báo cáo nghiên cứu của anh để tham khảo rồi làm một mình. “Vừa rồi thiếu chút nữa bị dọa chết, còn tưởng rằng Lâu Thư Mặc đột nhiên muốn đánh bóng thẳng, không ngờ là tôi nghĩ nhiều.“Như vậy à, vậy tối nay anh làm vậy.” Lâu Thư Mặc thản nhiên nói.Tuyệt lắm, tôi chỉ đợi mấy lời này của anh.Nhưng tôi không thể biểu đạt cảm xúc rõ ràng như vậy, tôi cố gắng hết sức để che giấu sự phấn khích trong lòng lúc này, sau đó chúng tôi tùy tiện nói chuyện gì đó, đợi đến hơn chín giờ tôi mới nói muộn rồi nên về nhà.155Lâu Thư Mặc khăng khăng muốn đưa tôi về nhà, làm ơn, chỉ cách một tầng lầu thôi mà.Sau khi trở về, tôi đi rửa mặt trước, ngay sau đó chơi vài ván game, thấy thời gian gần 12 giờ đêm, buồn ngủ cũng ập đến một cách mãnh liệt.Hôm nay tôi ngủ muộn, lnghĩ Lâu Thư Mặc có thể sẽ rất nghe lời mà dùng hết bao cao su, như vậy tôi đến là có thể ngồi hưởng thụ.156Sau khi ngủ, tôi vẫn đi vào phòng ngủ của Lâu Thư Mặc.Điều đó có nghĩa là anh không sử dụng hết bao cao su bảy lần một đêm, chỉ có điều tôi vừa đến, đã thấy dương v*t thô của anh đang dựng đứng trước mặt tôi.Bây giờ tôi đẫm nước mắt rất muốn nói: “Hey, người anh em, đã lâu không gặp.”157Tại sao tôi phải nhìn thấy cái thứ kia của Lâu Thư Mặc nước mắt rơi đầy mặt?Tất nhiên, bởi vì điều này có thể đẩy nhanh quá trình trở lại làm người bình thường của tôi.Hoàn toàn không có ý nghĩ nào khác.158Bởi vì đây không phải là lần đầu tiên, giờ phút này tôi rất quen thuộc, chờ đợi bộ phận nào trên cơ thể sẽ sinh ra xúc cảm được chạm vào.Sau khi chuẩn bị xong, tay tôi bắt đầu nặng trịch, như thể tôi đang nắm giữ một vật gì đó to lớn giữa hai bàn tay. Nó cứng, dày, dài và thẳng, nó đang ra vào mạnh mẽ trong tay tôi, tôi phát hiện hai tay mình không nắm chắc được, Vì vậy, tôi bắt đầu dùng nhiều lực hơn để làm cho nó trượt trong tay mình.“Có thể chậm một chút hay không…!”Tôi không kìm được oán giận, tuy nói tôi đã quen tay, nhưng vẫn không cách nào tiếp nhận được tốc độ va chạm của anh, tôi dùng góc nhìn thần kỳ của bao cao su nhìn thấy Lâu Thư Mặc lúc này đang ngồi ở mép giường ra sức dùng tay xoa dương v*t.Điều kỳ lạ là hôm nay cảm giác duy nhất của tôi là dương v*t nằm trong tay, mà xúc cảm Lâu Thư Mặc dùng tay lay động bao cao su lại không phát sinh trên người tôi.Tất nhiên, ít xúc giác là một điều tốt cho tôi.159Ngay sau khi tôi nghĩ như vậy, trong đầu tôi xuất hiện một tiếng lạch cạch rất sắc nét chói tai, làm cho tôi rơi vào một trạng thái chóng mặt.Phải mất khoảng nửa phút mới dừng lại.Sau khi bình thường trở lại, tôi cảm thấy dương v*t to lớn trong tay run lên, khiến tôi có chút đứng không vững, thấp giọng mắng: “Đừng nhúc nhích! Đồ khốn nạn! ”Không ngờ sau khi tôi nói xong, tên kia thật sự không động đậy nữa, hại tôi tưởng Lâu Thư Mặc liệt dương, vội vàng dùng tay giúp anh dùng sức lay động.Đúng lúc này, tôi ngẩng đầu nhìn Lâu Thư Mặc ở phía trên, giờ phút này anh dùng một loại ánh mắt kinh ngạc nhìn tôi, biểu cảm vô cùng phức tạp.Thôi nào, anh nhìn một cái bao cao su nhỏ bé, bất lực và đáng thương bằng ánh mắt kỳ lạ như vậy làm gì?160Lâu Thư Mặc hình như có vấn đề gì đó.Bây giờ anh rút gà của mình ra khỏi tay tôi, trong khi tôi đang sửng sốt, anh ôm eo tôi để lên đùi mình.Xúc cảm lần này thay đổi tới đổi lui?Xúc giác chân thực và bất thường.Sau khi tôi được Lâu Thư Mặc ôm lên đùi, ánh mắt có chút mê ly nhìn khuôn mặt Lâu Thư Mặc lúc này gần trước mắt, nhìn ngũ quan của anh dần dần phóng đại trước mặt tôi, nghe thấy giọng nói khàn khàn của anh: “Tiểu Vũ, là em sao? Anh đang mơ à? ”Tiếp theo, tôi không kịp đề phòng bị Lâu Thư Mặc hôn bằng miệng.Ngay lúc tôi kinh ngạc trợn tròn mắt, âm thanh hệ thống đã lâu không nghe lại vang lên: “Bởi vì chất lượng bao cao su này có vấn đề, đã bị người đàn ông trước mắt cậu đâm thủng, cho nên giờ phút này cậu đã hiện ra chân thân, nói cách khác, nhìn thấy trước mặt người đàn ông này, là chính cậu, đừng làm ầm lên, loại tình huống đặc thù này cũng có thể sử dụng hết đấy, còn lại cậu xem mà làm, over. ”161???Đệt!!!!!.Lần này tôi xong đời rồi!!
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️