Chương 112
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 112 tại dưa leo tr.
Sáng hôm sau, Khưu Thành liền nghe mọi người bàn tán về việc bên đại học Tân Nam có người chết.
Gần đây, chính phủ cùng quân đội thành phố sở dĩ sẽ ra mặt quản chế những nạn dân từ tứ xứ dũng mãnh tràn vào thành phố Tân Nam, là vì không để những người kia lẻn vào khu vực nội thành, khiến cho thành phố nguyên bản đã tràn ngập nguy cơ rơi vào hỗn loạn. nhuy
Những nạn dân được an bài trong đại học Tân Nam cũng không phải đi vào rồi liền ra không được, có người nếu muốn rời đi thành phố Tân Nam, chỉ cần hướng binh lính trông giữ bọn họ đưa ra lời xin, sau khi đặt xong vé xe lữa, sẽ có người chuyên gia dẫn bọn họ tới trạm xe.
Nói cách khác, bọn họ một là rời đi thành phố Tân Nam, hai là phải an an phận phận chờ ở đại học Tân Nam, căn bản đừng nghĩ đến việc lắc lư đến nội thành thành phố Tân Nam.
Những nạn dân chạy nạn kia một mặt vì miếng ăn mới xa xứ, còn có vài người là do thành phố gia hương của bọn họ mắt thấy đã sắp rối loạn tới nơi, vì tránh né hỗn loạn mới tạm thời rời đi. Mà đối với những người kia, tạm thời dừng lại ở đại học Tân Nam cũng là một lựa chọn không tồi.
Nhưng mặc kệ thế nào, đem nhiều người như vậy nhốt tại trường đại học Tân Nam, trong đó kiểu gì cũng sẽ có một bộ phận không nhận được thức ăn sung túc, sai xót cũng là chuyện sớm hay muộn. Nghe nói đêm qua, vì có vài người ra tay với nhân viên đưa thức ăn, nên mới dẫn phát một hồi hỗn loạn, sau đó lại có những người khác đục nước béo cò, cuối cùng dẫn đến sự tình bị khuếch đại.
Tiểu viên Gia Viên liền kề bên đại học Tân Nam, vạn nhất bên trường đại học thất khống, tiểu khu Gia Viên bên này chính là đứng mũi chịu sào.
Thẩm Tinh gọi điện qua cho Khưu Thành, nói gần nhất tình thế quá khẩn trương, cô không yên lòng để người nhà tiếp tục ở lại khu Lào Cai. Vì thế, cô muốn đem bọn họ đưa đến ký túc xá ở nhà máy nuôi cá ở tạm, còn hỏi Khưu Thành có muốn chuyển qua hay không. Khưu Thành nghe vậy liền cự tuyệt, không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, cậu không hề muốn rời khỏi phòng ở của mình.
Hai ngày qua, bầu không khí ở thành phố Tân Nam rất khẩn trương, Khưu Thành biết, có vài người đã đưa ra quyết định cho trường hợp xấu nhất.
Tại tiểu khu Gia Viên của bọn họ, rất nhiều người đều suy nghĩ cách chạy vào trung tâm thành phố, hoặc ở nhờ tại nhà người quen, hoặc dùng lương thực lâm thời thuê phòng ở.
Tới ngày 29 tháng chạp, Khưu Thành đem con heo còn sót lại trong nhà cũng làm thịt, sau khi giết heo, nhà bọn đã không còn gia súc lớn. Ba con dê nuôi từ trước cộng thêm số dê mua sau này rồi chuyển qua nhà máy, đều đã giao cho Thẩm Tinh quản lý.
Thẩm Tinh nói muốn ở sáng ba mươi giết thịt hai con dê đực một già một trẻ, đến khi ấy sẽ đưa qua cho Khưu Thành ít thịt dê, rồi nấu thêm vài nồi canh dê lớn để cho nhóm công nhân trong nhà máy có thể nếm được chút dầu mỡ. Lần trước lúc giết heo, cô không có cơ hội đem thịt cho công nhân ăn, thậm chí ngay cả tim dạ dày và đại tràng heo, tất cả đều bị cô tận dụng không chừa lại một mống.
Đem nhiều thịt tống xuất như vậy, hiệu quả đạt được cũng rất rõ rệt. Vụ ly hôn dù không thể có kết quả nhanh chóng, nhưng vấn đề thẻ căn cước của A Thường trên cơ bản đã được giải quyết. Đối phương cho họ một thông tin về thân phận, để năm sau khi A Thường đến đồn công an, cứ nói thẳng làm lại thẻ căn cước là được.
Buổi chiều hôm nay, Khưu Thành dưới sự hỗ trợ của nhóm thím Trần đã tiến hành việc giết heo, lại phân chút thịt, xương, đầu heo cho mỗi nhân viên làm quà, để bọn họ đem về nhà ăn năm mới.
Sau đó, Khưu Thành liền lấy một cái chân heo một phần tim heo, cùng A Thường đi một chuyến tới Vương gia.p2haehyuk.wordpress.com
Vương gia hiện tại đã không còn làm đậu hủ nữa. Nguyên bản, số đậu cùng chao tích trữ trong viện cũng đều bị anh em nhà họ Vương chuyển đến chổ của Khưu Thành hết.
Nay, bọn họ chỉ canh giữ một cái sân trống cùng chút đồ ăn, thật cẩn thận sống qua ngày. Lão nhân ở nông thôn đều đã được bọn họ đưa đến đây, con nít trong nhà cũng không cho chạy loạn ở bên ngoài nữa, cả ngày đều bị giữ trong nhà.
“Khâu thúc thúc! A Thường!” Đám nhóc con này cả ngày bị người lớn nhốt một chổ, vì vậy mà sắp buồn bực muốn chết. Nên khi nhìn thấy Khưu Thành cùng A Thường tới, bọn chúng liền vui mừng như điên.
“Sao còn đem theo đồ tới làm gì?” Vương lão đại đi ra nghênh đón bọn họ, gặp Khưu Thành còn mang theo đồ trong tay, hắn nhìn trái nhìn phải, vội vàng đem hai người bọn họ kéo vào trong viện, sau mới quay người đóng chặt cửa lại.
“Còn dư một đầu heo, hôm nay đem giết thịt.” Khưu Thành cười đáp, rồi đem túi vải trong tay đưa qua. Dĩ nhiên, cậu sẽ không dửng dưng mang theo một chân heo lại đây. Ngoài lớp ni long bên trong, cậu còn bọc thêm một lớp túi vải để che đậy.
“Wow! Có thịt heo ăn!” Mấy đứa nhỏ chạy hộc hộc vài cái liền vây chặt xung quanh.
“Xuỵt! Xuỵt! Hô to gọi nhỏ cái gì? Bộ không sợ người khác nghe thấy hết à?” Vương đại tẩu vội vàng quát đám nhóc con đang gây rối.
“Khưu Thành à, vào trong ngồi đi. Nhà bọn anh hôm nay có làm chút đầu hủ, tính để ăn tất niên, trong chốc lát cậu cũng lấy chút trở về. Trừ thứ này, cũng không có gì khác, năm nay chỉ được đến đây.”
Vương lão đại vội tiếp đón bọn Khưu Thành vào phòng. Một cái chân heo to như vậy, hắn nhận lấy cũng có chút ngượng ngùng, nhưng kêu hắn đưa lại thì thật luyến tiếc. Đã bao năm chưa được nếm qua thịt heo, đám nhỏ trong nhà vừa nghe nói thịt heo, ánh mắt dường như cũng tỏa sáng theo. Đừng nói tụi nhỏ, ngay cả bản thân hắn cũng thèm đến phát hoảng. haehyuk8693
“Em cũng lấy đậu hủ từ nhà mọi người mà. Mấy tháng qua, đậu hủ trong nhà chưa bao giờ bị thiếu cả.” Khưu Thành cười nói. Vương gia hiện tại tuy không bán đậu hủ, nhưng vẫn ngẫu nhiên làm một ít đậu hủ cho nhà mình ăn. Mà mỗi lần làm đậu hủ, cũng chưa bao giờ quên bọn Khưu Thành, cho nên mới nói trong mấy tháng qua Khưu Thành họ đều không hề thiếu đậu hủ để ăn.
“Tí đậu hủ ấy thì đáng gì chứ?” Vương lão nói.
“Thời gian gần đây mọi chuyện đều không yên ổn, mọi người cũng cẩn thận một chút.” Khưu Thành ngồi xuống ghế, rồi nói với bọn họ như vậy.
“Chú biết rồi! Ở cái ngõ nhỏ bên cạnh ấy vừa mới xảy ra chuyện.” Vương lão hán nói.
“Xảy ra chuyện gì?” Khưu Thành hỏi.
“Người đàn ông bên nhà đó ra ngoài hái thuốc, để vợ con chờ ở trong nhà. Không biết thế nào lại bị người đến cướp, hai mẹ con, một người nằm trong phòng, một nằm trong sân, nơi nơi đều là máu. Đợi người đàn ông kia trở về, người vợ đã tắt thở, đứa nhỏ bây giờ còn ở trong bệnh viện cũng không biết có thể tỉnh lại hay không nữa?” Vương lão hán thở dài một hơi, nói.
“Hàng xóm cũng không nghe được động tĩnh gì. Hiện tại mọi người đều đoán là người quen làm.” Vương Thành Lương ở một bên bổ sung thêm. Sạp hàng bán bếp lò của hắn, hiện tại cũng đã không còn hoạt động nữa.
Khưu Thành sau khi nghe xong liền trầm mặc một trận.
“Haiz, cũng là do người vợ kia không có đầu óc. Mấy hôm trước, chồng cô ta hái thảo dược về, có đổi không ít bột ngô, cô ta lại chạy đi nói với hàng xóm. Người hàng xóm nọ cũng chả có suy nghĩ, nơi nơi lan truyền chuyện này, làm cho nhà nhà trên đường đều biết nhà bọn họ có lương thực.” Vương nhị tẩu nói.
“Ây da, người đều đã mất! Không nói nữa.” Vương lão nâng nâng tay, bảo con dâu đừng nhắc chuyện này nữa. Người chết là lớn nhất, lúc này nếu lại bàn về chuyện người ta thì thật không phải.
“Hai ngày trước, bên đại học Tân Nam có tiếng bắn súng, bên tiểu khu các cậu không có việc gì đi?” Vương lão đại hỏi Khưu Thành.
“Không có việc gì, bên phía đại học lại có thêm một đội quân đến đóng giữ.” Khưu Thành đáp.
“Vậy cậu cũng nên lưu tâm nhiều chút. Hai ngày trước, chị còn nghe người ta nói đến chuyện của chung cư số sáu bên tiểu khu Gia Viên các cậu, nói là chung cư bên đó rất giàu có, khẳng định còn có lương thực. Vừa nghe đến đây, chị liền sợ muốn chết.” Vương đại tẩu nói.
“Chờ em đem toàn bộ lương thực đều bỏ ra ngoài, bọn họ liền không còn nhớ thương đến nữa.” Khưu Thành bất đắc dĩ nói.
“Bỏ ra ngoài? Vậy cũng không được. Điểm mấu chốt ở đây là cháu lại lấy lương thực ra, người không biết, còn tưởng nhà cháu còn có núi gạo núi bột đó.” Vương gia lão thái thái vội vàng khuyên can.
“Qua năm mới, tốt xấu gì cũng phải để mọi người ăn được bữa cơm no bụng.” Khưu Thành cũng không muốn gây thêm nổi bật, thế nhưng những người bên đại học Tân Nam kia thật sự sống không dễ dàng.
“Vậy cậu định thế nào?” Vương lão đại hỏi Khưu Thành.
“Ngày mai đã là 30, em tính đưa đến đại học Tân Nam chút bánh ngô cùng một nồi đồ ăn lớn.” Khưu Thành nói. haehyuk8693
“Ngày mai, chú sẽ kêu hai vợ chồng lão đại cùng lão nhị đi cùng cháu, Thành Lương thì ở lại cùng chú giữ nhà.” Vương lão lên tiếng. Trong nhà còn có một ít đồ ăn, còn có nhiều con nít như vậy, kiểu gì cũng phải có người nhìn, không thể đều ra ngoài hết được.
“Được, ngày mai khoảng sáu rưỡi sáng, mọi người đến dưới chung cư tiểu khu Gia Viên chờ em.” Khưu Thành nói.
Sự tình bàn xong, Khưu Thành cũng không lưu lại thêm nữa, bèn cùng A Thường quay về nhà. Sau khi trở về, cậu lại cùng Thẩm Tinh chào hỏi đôi câu, để sáng ngày mai cô an bài vài người qua đây hỗ trợ làm bánh.
Bên nhà máy nuôi cá, người làm bánh ngô ngon nhất phải kể đến chị của lão Hồ. Từ mùa hạ bắt đầu thu côn trùng đến nay, sau khi Thẩm Tinh biết được chị lão Hồ có được tay nghề như vậy, liền mướn người ta đến nhà máy nuôi cá làm việc, chuyên môn phụ trách làm bánh. Hiện tại thủ hạ dưới tay cô còn có vài đứa đồ đệ.
Ngày hôm sau, hai đôi vợ chồng nhà họ Vương cùng nhóm người của chị lão Hồ liền đến tiểu khu Gia Viên từ sớm. Bên nhà máy nuôi cá trừ chị Hồ, còn có thêm hai phụ nhân chuyên phụ trách công tác ở căn tin. Mặt khác còn có hai anh em đều do Thẩm Tinh an bài tới, chỉ sợ đến khi ấy bên bọn họ lại không đủ người.
Người nhiều làm việc cũng nhanh. Có bọn họ hỗ trợ, mấy thứ mà Khưu Thành sửa sang lại vào tối hôm qua, không quá hai ba cái đều đã bị người chuyển lên xe tải dưới lầu. Bên cạnh đó, Vương lão đại còn cưỡi một chiếc xe đạp đến, trên xe có đặt vài cái bếp lò, nồi thiếc cùng lồng hấp.
Đội người của Khưu Thành trùng trùng điệp điệp đi đến cổng trường đại học Tân Nam, ở đây cũng đã sớm có binh lính chờ bọn họ. Thấy nhóm Khưu Thành vừa đến, binh sĩ liền mở cửa đem bọn họ dẫn đến quảng trường trong khu dạy học, chổ đó đã dựng sẵn một cái lều từ trước. haehyuk8693
Nhìn mấy binh lính chạy trước chạy sau bận rộn, tâm tình của Khưu Thành cũng thực phức tạp. Cậu biết trong trận hỗn loạn vào tối hai ngày trước, những binh lính phụ trách trông giữ nạn dân cũng gặp phải trùng kích, còn có người bị thương, bây giờ còn đang được chữa trị tại trung tâm y tế ở căn cứ lâm thời.
Cho dù như vậy, vừa nghe nói có người muốn đến đây tặng chút cháo chút cơm cho nạn dân, bọn họ vẫn thật cao hứng, cũng không hề vì chuyện một chiến hữu thụ thương mà ôm địch ý với tất cả nạn dân.
Đồng dạng, Khưu Thành cũng biết ở trong nhóm nạn dân kia, không phải ai cũng sẽ cảm kích những hành động của cậu, thậm chí còn có người sẽ vì chuyện này mà nảy lên vài chủ ý xấu.
Nhưng Khưu Thành lại không vì vấn đề này mà buông bỏ việc cậu muốn làm, trên thực tế với sức cậu hiện tại vẫn có thể làm được vài chuyện.
Khi xe tải dừng lại bên cạnh lều, nhóm người chị Hồ liền xuống xe, bắt đầu thu xếp đồ đạc rồi làm bánh. Mọi người có được tốc độ làm việc nhanh chóng như vậy cũng là vì bọn họ đã quen tay với công việc này.
Hôm nay bọn họ đến đây làm việc, công việc bên nhà máy cũng chỉ có thể để người khác tạm thay thế. May mà hôm nay đã là ba mươi Tết, hẳn là không có bao nhiêu người ra khỏi thành phố đi cắt cỏ. Bên lão Hồ bọn họ còn thương lượng, sạp thu cỏ hôm nay chỉ cần bày nữa ngày là được.
Vài binh lính trẻ tuổi lôi ra một cái ống khá dài, để dẫn nước từ một tòa nhà dạy học gần đó đến đây. Hai người Khưu Thành và anh em Vương gia cùng nhau đem nồi lớn dựng lên, tính nấu mấy nồi cháo bột ngô trước.
Phụ cận, ở những dãy phòng học trên lầu, có rất nhiều người đều mở cửa sổ hướng bên này quan sát. Khưu Thành vốn có thị lực tốt, vừa liếc mắt nhìn, cậu liền có thể nhìn thấy bảy tám phần biểu tình của đám người này.
Người với người đều không giống nhau, có vài người vô luận ăn bao nhiêu đau khổ chịu bao nhiêu đau khổ, chỉ cần có thể gặp được một ít chuyện tốt, liền có thể vô tâm vô phế nhếch miệng cười tươi. Nhưng lại có vài kẻ, biểu tình trên mặt của họ lại khó có thể nhìn ra phong sương.
Cháo bột ngô nấu chín rất nhanh, trong nồi lớn sẽ được bỏ vào ít nước nấu sôi trước, mặt khác bọn họ còn đem ra vài cái thao, đem bột ngô cùng nước lạnh đong đếm tỉ lệ cân xứng. Đợi nước trong nồi sôi, bọn họ liền đem chậu bột đổ vào, một bên đổ một bên dùng muôi quấy, qua thoáng chốc liền xong.
Nấu xong mấy nồi cháo bột ngô, là có thể an bài mấy người bên trong ra xếp hàng lĩnh thức ăn. Nhóm binh sĩ đem nạn dân phân thành từng nhóm theo số phòng bọn họ đang ở, sau khi một phòng nhận đồ xong, những người trong phòng kế tiếp có thể đi ra xếp hàng.
“Bọn họ nói lát nữa còn phát bánh ngô, đây là thật sao?” Thời điểm Khưu Thành phát cháo ngô cho những người này, thường thường sẽ nghe được vài người hỏi như vậy.
“Thật.” Khưu Thành cười đáp một câu, đối phương liền vô cùng cao hứng bưng lấy cháo bột ngô ly khai. Bên cạnh còn có binh lính duy trì trật tự, sau khi bọn họ nhận phần của mình, thì không thể dừng lại trên quảng trường thêm nữa.
“Mấy đứa nhỏ bên cô nhi viện có được ăn no không?” Thỉnh thoảng cũng sẽ có người hỏi như vậy. p2haehyuk.wordpress.com
“Cô nhi viện so bên này tốt hơn chút, hôm nay tụi nhỏ được ăn sủi cảo.” Nghe nói bên Đinh tổng họ hôm nay giết heo, liền hướng cô nhi viện đưa đến ít thịt, mặt khác còn có rau hẹ và bột mì. Bên cô nhi viện hôm nay sẽ làm sủi cảo nhân thịt và rau hẹ cho tụi nhỏ ăn.
Đợi nhóm Khưu Thành đem cháo bột ngô phát xong, nhóm bánh ngô đầu tiên không sai biệt lắm cũng đã đến lúc xuất lồng.
Tới đây, bịch mỡ heo trên xe cũng được khiêng xuống dưới, trước dùng nồi lớn nấu chảy mỡ heo thành dầu, sau đó lại đem khoai tây, bắp cải, củ cải đỏ rữa sạch, cắt khúc chia đều bỏ vào nồi lớn nấu chín, trong nồi còn bỏ thêm dầu và một ít tép mỡ.
Thời buổi này, người người đều đã sống cảnh trường kì không thấy thức ăn mặn, bởi thế vừa ngửi thấy mùi mỡ heo, cả đám người đều cảm thấy thơm ngon tới mất khống chế. Đồ ăn như thế này đối với nhóm Khưu Thành cũng thật sự rất quý hiếm. Trước giờ, bọn họ cũng chỉ ăn dầu thực vật, thịt heo mỡ heo cũng là đến gần đây mới được nếm qua vài lần.
Thồi điểm nhóm nạn dân xếp hàng lần thứ hai, mỗi người đều lĩnh đến hai cái bánh bột ngô cùng một chén canh rau lớn, bột của bánh ngô mềm nhuyễn ngon miệng, chén canh rau thì thơm nức với đủ mùi vị.
Bởi vì nhân số thật sự quá nhiều, bọn Khưu Thành bận rộn từ sáng sớm sáu giờ đến tận buổi chiều hơn hai giờ mới xong. Cuối cùng số bột ngô cùng rau dưa dư ra, sẽ để lại cho các binh lính canh phòng ở đại học Tân Nam, Khưu Thành biết đồ ăn của bọn họ hiện tại cũng đã rất khẩn trương.
Về đến nhà, sau khi nghỉ ngơi chốc lát, Khưu Thành cũng bắt đầu làm sủi cảo cho nhà mình. Trong lúc nhào nắn bột mì, vài gương mặt cậu chạm phải vào buổi sáng hôm nay tại đại học Tân Nam nhất thời liền thoáng hiện lên. HAEHYUK8693
Vô luận nhân tâm có bao nhiêu phức tạp, trong nháy mắt tiếp nhận thức ăn bọn họ đưa qua, đại đa số tâm tình của mọi người đều là đơn thuần cùng vui sướng, trong đó còn có rất nhiều sự cảm kích, cùng với một ít biểu tình khá trầm trọng nặng nề.
Mặt khác, Khưu Thành cũng thấy được vài kẻ có biểu hiện tham lam cùng phẫn hận. Vô luận có giả bộ lương thiện cỡ nào trước mặt cậu, thì khi bọn hắn xoay lưng đi, khi bọn hắn tự cho là mình đã đứng ở trong một góc hẻo lánh không ai thấy, cuối cùng sẽ vẫn lơ đãng toát ra sự âm u từ đáy lòng.
Cả một buổi sáng, khi nhóm Khưu Thành đều bận rộn nấu cháo, nấu thức ăn phân phát cho mọi người, Khưu Thành cũng luôn cười tủm tỉm chào hỏi các nạn dân. Thế nhưng dù là ai cũng không biết rằng, khi ánh mắt của cậu nhìn vào một người, thì đồng thời cũng xuyên qua “Thiên La nhãn” quan sát toàn bộ khung cảnh trong sân trường. Bất cứ chút gió thổi cỏ lay trong đại học Tân Nam đều không thể thoát khỏi ánh mắt của cậu.
Khưu Thành hiện tại đã nhớ kỹ vài gương mặt trong đám nạn dân. Trong khoảng thời gian kế tiếp, cậu sẽ càng thêm chú ý những người này. Một khi bọn họ có động tác, Khưu Thành cũng không ngại tiên hạ thủ vi cường.
Muốn thần không biết quỷ không hay trừ bỏ một hai cá nhân, đối với Khưu Thành bây giờ mà nói cũng không tính là quá khó khăn, tuy rằng cậu không hề thích làm loại sự tình này chút nào.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️