Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Dị Giới Mạt Thế Chi An Nhiên Hữu Dạng Chương 66: Tiêu Gậy Ông Đập Lưng Ông

Chương 66: Tiêu Gậy Ông Đập Lưng Ông

1:24 sáng – 14/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 66: Tiêu Gậy Ông Đập Lưng Ông tại dua leo tr. 

Tôi không biết tại sao Bách Niên quan tâm đối với An Nhiên như vậy, tôi chỉ biết, phàm là muốn đánh chủ ý vào nàng, đều là kẻ thù của tôi, đối xử kẻ địch, tôi chưa bao giờ nương tay.

Nàng ngăn cản đường đi của chúng tôi, tựa hồ là muốn liền như vậy được ủng hộ của mọi người, nhưng nữ nhân chút cầm quyền này cũng không phải cái gì dễ đối phó, làm sao sẽ dễ dàng để cho nàng toại nguyện? Ngay cả tôi, cũng sẽ không trơ mắt mà nhìn nàng được cái vị trí tổng đội trưởng kia, trái lại uy hiếp đến chúng tôi.“Tưởng Thiên còn chưa có chết…” Tôi khom người để sát vào nàng, thấp giọng nói rằng, “Nếu như muốn được chìa khóa mở ra nhà kho, liền thả chúng tôi rời đi.” Vẻ mặt Bách Niên cấp tốc biến hóa vài lần, cuối cùng vẫn không tiếp tục cản.Nếu nàng muốn có được quyền khống chế căn cứ, như vậy nàng liền nhất định sẽ thỏa hiệp: Trong kho hàng chứa phần lớn vật tư, ai nắm giữ nhà kho, chẳng khác nào nắm giữ toàn bộ mạch máu căn cứ; hơn nữa, vì danh vọng, nàng cũng sẽ không dễ dàng phái người sử dụng vũ khí nóng cưỡng chế loại bỏ.

Vì thế, nàng nhất định phải có được Tưởng Thiên — bất luận chết sống, hay, chỉ là ngón tay của hắn.Cổ nhân nói: Vô dục tắc cương*; như vậy ngược lại cũng giống nhau: Một khi con người có dục vọng, vậy cũng chỉ có thể dùng thế lực bắt ép nhược điểm.

(*Tri túc thường lạc, vô dục tắc cương.

Trong cuộc sống chỉ những người không cưỡng cầu điều gì mới có thể sống vui vẻ hạnh phúc.

Có nhiều khi chúng ta càng không cưỡng cầu thì những thứ có được lại càng nhiều.)Đặt hẹn lúc tám giờ, thời gian rảnh trước đó cũng đủ để tôi bố trí xong, mà nàng nhất định sẽ sớm lại đây, điểm này, tôi đã sớm biết, cũng không nghi ngờ chút nào.

Từ sau khi lần thứ hai thổ lộ không có kết quả, An Nhiên đối diện tôi so với trước đây chủ động hơn nhiều, cũng càng thêm hung hăng một chút, vẻn vẹn so sánh tôi cần đi tìm thêm gấp đôi kiên trì và khí lực đưa nàng hống trở lại liền có thể thấy được chút ít.

Tuy rằng tôi rất yêu thích dáng vẻ nàng hướng về tôi làm nũng, cũng hưởng thụ nàng vô tình hay cố ý yêu thương nhung nhớ, nhưng tôi sẽ không cho phép chính mình lạc lối ở dưới an nhàn ngắn ngủi, chỉ có đem nhân tố không yên bóp chết ở trong trứng nước, mới có tư cách được một chốc thở dốc, Bách Niên chưa trừ diệt, tôi khó có thể an tâm được.Thật vất vả làm yên lòng An Nhiên phát tác bệnh đa nghi, tôi trở lại gian phòng ở chung với Bách Niên, đợi một lúc, lần thứ hai ra cửa.

Trải qua tầng dưới trệt, đặc biệt cùng túc quản lên tiếng chào hỏi, mãi đến tận khi đi ra địa phương máy ghi hình không tới, mới quẹo vào trong ngõ hẻm không người.

Cấp tốc thay đổi một bộ nam trang rộng lớn, đặc biệt đem tất cả khả năng bại lộ thân phận mình ẩn giấu đi, chờ đợi nửa giờ, tôi từ một góc bí ẩn hiện thân, cố ý đi qua dưới máy ghi hình, bảo đảm chính mình một thân này bị ghi lại trong danh sách, sau đó quang minh chính đại đi hướng về cửa chính nhà ký túc xá.

Túc quản thấy tôi một bộ trang phục nam nhân, lập tức đứng dậy muốn ngăn cản tôi; chờ nàng sắp đối diện ánh mắt của tôi trước đây, tôi đột nhiên lắc mình nhảy đến sau lưng nàng, một cái tay đao tướng đánh nàng ngất, đem nàng kéo dài tới cửa sau không dễ bị phát hiện, vội vã lên lầu.

Trở về bên trong phòng, tôi lập tức đi vào trong không gian mang ra Tưởng Thiên thoi thóp cùng Nhị Bảo.

Hồi lâu chưa hề đi ra, Nhị Bảo rất là hưng phấn, sau khi bị tôi trừng cảnh cáo một chút, rốt cục ngoan ngoãn nằm ở trên sàn nhà, chỉ trợn to hai mắt nhìn tôi, không làm ầm ĩ nữa.

Ngược lại Tưởng thiên, cũng không còn hăng hái lúc trước, liền ngay cả dáng vẻ cơ bản nhất đều không còn nữa, như bệnh thoái hoá xương ngồi phịch ở trên ghế salông, sắc mặt trắng bệch như giấy vàng, lỗ máu ở ngực chảy lượng máu không nhiều, màu sắc vết thương dần thâm, có một tia dấu hiệu khép lại, chỉ là bởi công hiệu thuốc phiện mà còn rơi vào trong hoảng hốt, chưa có tỉnh lại.Lẳng lặng ngồi ở một bên ghế chờ đợi, thời gian sắp tới bảy giờ, tôi bỗng nhiên nhìn về phía cửa, cho dù không có âm thanh truyền đến, thế nhưng tôi đã nhận biết được khí tức Bách Niên.

Quả nhiên không ngoài sở liệu của tôi, nữ nhân này nghe được tin tức liền dễ kích động, cho rằng sớm chút tới cửa liền có thể được mong muốn sao?

Không khỏi quá ngây thơ.Bất luận là đàm phán ôn hòa nhã nhặn, hoặc là thủ đoạn cứng rắn cưỡng bức, bắt đầu từ giờ khắc khi bước vào gian phòng này, liền nhất định không thể nghịch chuyển kết cục —chết.

Nàng nhẹ bước lắc mình mà vào, không làm kinh động một người, cái này cũng là kết quả tôi mong muốn.“Tưởng đội?” Nhìn thấy Tưởng Thiên bất tỉnh nhân sự trên ghế salông, vẻ mặt nàng biến đổi, nhỏ giọng kêu, ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn về phía tôi, có quan sát, có ngạc nhiên nghi ngờ, càng có sát khí tự cho là che giấu rất khá.“Hóa ra, đúng là cô ra tay?” Nàng cẩn thận đứng cách tôi ba mét trở lên, sóng năng lượng trên người lại đang bí ẩn tăng lên, “Một dị năng giả không gian, lại có thể quật ngã dị năng giả hệ tinh thần, thực sự là thủ đoạn cao cường! Chẳng trách Yến thiếu úy cũng không thể tránh được…”Đối với nàng châm biếm trào phúng có tai như điếc, tôi chỉ khẽ mỉm cười, âm thầm đề phòng một khắc nàng ra tay kia.“Không biết Tiêu bác sĩ có phải nên đồng ý vì tôi giải thích nghi hoặc hay không, cô đến tột cùng có cái năng lực gì?” Nàng nghiêng đầu đánh giá tôi, nụ cười rất là long lanh, nhưng ánh mắt gần như thấm tuyết lạnh lẽo.“Muốn biết, không ngại tự mình thử xem.” Tôi nhẹ nhàng nhíu mày, nói ra âm tiết cuối cùng cũng đã từ tại chỗ nhảy ra, tránh khỏi đao gió nàng đánh tới—— a, phong hệ sao.Rất tốt, kế sau Vân Tử Chương, ngươi sẽ là dị năng giả hệ phong thứ hai chết ở dưới tay ta, hi vọng so với hắn, ngươi không nên quá yếu mới phải.

Sự công kích của nàng tiết tấu rất nhanh, thường thường khi tôi vừa mới định hình, đao gió của nàng cũng đã quét tới, đơn giản nàng cũng biết cấm kỵ, chỉ sợ làm ra động tĩnh quá lớn đưa tới mọi người, vì thế nên rất cẩn thận khống chế cường độ và góc độ đao gió, tận lực tránh ra trước khi đánh tới gia cụ, chỉ là có mấy lần thu thế không kịp, sát qua Tưởng Thiên vô tri vô giác ngồi phịch ở trên ghế salông, ở trên người hắn vẽ ra từng đạo từng đạo vệt máu.Tôi biết nàng cũng không để ý tính mạng Tưởng Thiên, nhưng cũng không muốn gánh vác tội danh sát hại đội trưởng, cho nên ảo não qua đi, công kích đúng là càng ngày càng ác liệt, hẳn là bàn tính đánh tốc chiến tốc thắng đi.

Xoay chuyển xê dịch né tránh ở trong phòng nhỏ hẹp, tôi cũng không thoải mái, không cẩn thận, trên gương mặt liền bị sát đến một vết thương.

Máu tươi từ bên trong chảy ra, tôi thấy ánh mắt nàng sáng ngời, tựa hồ là nhìn thấy ánh rạng đông thắng lợi ánh.

Thế nào? Cho rằng như vậy liền có thể đánh được ta sao? A, tôi thực sự cực kỳ yêu thích dập nát thần thái một người có thể nhìn thấy hi vọng, đó chính là phấn khích độc nhất vô nhị lại không thể phục chế.

Khẽ cười một tiếng, tôi ngừng né tránh, tùy ý mấy đạo gió cắt ở mỗi cái vị trí, cũng không để ý những vết thương kia mang đến cảm giác đâm nhói nhè nhẹ, giơ tay lau đi máu trên mặt, ở trong ánh mắt Bách Niên đột nhiên biến sắc, tôi vuốt ve gò má nhanh chóng khép lại lại trơn bóng như lúc ban đầu, không tiếng động mà cong lên khóe miệng.

Năng lực hồi phục có thể so với xác sống, có phải rất ngạc nhiên hay không? Đừng nóng vội, trò hay còn ở phía sau.“Muốn giết ta, ngươi còn chưa đủ tư cách.” Bắt lấy nàng trong nháy mắt thất thần, tôi nhìn chằm chằm hai mắt của nàng, đem tinh thần lực chuyển hóa thành năng lượng, đâm tới, cái này cũng là tôi từ Tưởng Thiên nơi đó được linh cảm: Nếu tôi nắm giữ lực lượng tinh thần không kém gì hắn, như vậy có thể giống như hắn đem tinh thần lực ra ngoài hay không, coi như một loại thủ đoạn công kích? Cái ý niệm này chỉ là tôi lâm thời nảy lòng tham, hơn nữa vô cùng mạo hiểm, may mà thành công.Bách Niên đột nhiên cứng lại thân thể, bắp thịt trên mặt co giật một hồi, thần sắc thống khổ đọng lại ở trên mặt, rốt cuộc cũng kêu không ra chút tiếng vang nào, lập tức ngửa mặt ngã trên mặt đất, bề ngoài không nhìn ra vết thương gì, chỉ có con ngươi phóng to không tự nhiên, phảng phất chịu đến rất lớn kích thích.

Xác định tim nàng triệt để đình chỉ, tôi ôm đầu kịch liệt đau đớn, không kịp ngại bẩn, nặng nề ngồi ở trên sàn nhà, lại như là có mật như cái sàng châm bản tới tới lui lui ở trong đầu loại bỏ, đem thần kinh mạch lạc của tôi đều phá thành mảnh nhỏ, loại đau đớn kia, liền ngay cả cảm giác đau đạm mạc như tôi đều cảm thấy như vượt qua gánh nặng.

Nhị Bảo gấp đến độ trực đảo quanh, nhưng nhớ tới cảnh cáo của tôi không có lên tiếng, chỉ đưa móng vuốt liên tục lay ống quần của tôi, xem nó trung tâm hộ chủ phân thượng, tạm thời không so đo nó đi quá giới hạn.

Nghỉ ngơi một lúc, sau khi cảm giác đầu óc đau đớn không mãnh liệt như vậy, tôi nhẹ nhàng phun ra một ngụm trọc khí, vỗ bỏ móng vuốt Nhị Bảo, đứng lên.

Nhìn một chút Tưởng Thiên trên người bị gió nhận cắt ra nhiều đạo vết thương, tôi rất hài lòng Bách Niên phối hợp, như vậy, chứng cứ đều có.Cuối cùng cho Tưởng Thiên tiêm vào một ống thuốc phiên chưa qua pha loãng, tôi thu hồi dao giải phẫu ở ngực hắn, không có chút rung động nào nhìn kẻ thù tôi tâm tâm niệm niệm hồi lâu kết thúc sinh mệnh, không có mong muốn sung sướng, dù cho là một chút.Tôi nhìn khớp xương mình rõ ràng, hai tay trắng nõn trơn bóng như tác phẩm nghệ thuật, khe khẽ thở dài, nụ cười trào phúng nhưng mạn lên khóe mắt: Mọi người chỉ nhìn thấy hoa sen nước bùn không nhiễm đóa hoa cao thượng, ai sẽ quan tâm dưới đáy chân rễ cây đang rút lấy chất dinh dưỡng gắn bó sinh mệnh lại chôn sâu ở bên trong ô uế không cách nào dứt bỏ dơ bẩn? Toàn thân tội ác, đã sớm thanh rửa không sạch …!Tôi vỗ về nhảy lên càng chầm chậm trong lòng, chỉ cảm thấy dường như có cái gì lên men, vừa nãy một khắc đó thật giống như là bị điều khiển, ức chế không được ý nghĩ mạo hiểm thử nghiệm, đi ngược lại lý trí ngày xưa của tôi.

Loại kia hoảng hốt giống như hấp thu thuốc phiện tuy rằng chỉ dừng lại một cái chớp mắt, nhưng đủ khiến khắp người tôi phát lạnh: Loại mất khống chế này, không phải lần đầu tiên …!Nếu như bị giới hạn lý trí, bị khống chế động tác, vậy tôi lại cùng xác sống có khác biệt gì? Hít sâu một hơi, tôi đè xuống một chút sợ kia, dùng phấn để phối hợp keo dán thủy tinh lấy ra vân tay Bách Niên và Tưởng Thiên làm thành khuôn đúc đơn giản, mang theo Nhị Bảo lặn ra gian phòng, thần không biết quỷ không hay mà vòng tới sau nhà ký túc xá, đi ra tiểu khu.

Đợi đến thời gian cách tám giờ còn kém năm phút đồng hồ, tôi cho Nhị Bảo tròng lên dây xích, sửa sang lại quần áo cùng tóc, lại một lần nữa chậm lại bước chân hướng về nhà ký túc xá đi đến, làm bộ dáng vẻ tản bộ, hoàn thành phần đoạn còn lại trong kế hoạch; nghĩ đến thời kỳ này còn có người nhàn hạ thoải mái nuôi dưỡng sủng vật đã ít lại càng ít, một đường lại đây, phi thường làm người khác chú ý, cái này cũng là hiệu quả tôi muốn.

Dù sao, càng nhiều người làm chứng, đối với tôi xóa bỏ hiềm nghi liền càng có lợi.

Đi tới tầng trệt ký túc xá, đánh thức túc quản hôn mê, nàng vuốt sau gáy, nổi giận đùng đùng cùng tôi oán giận “nam nhân” vừa mới tấn công nàng kia, tôi bất động thanh sắc tránh ra nàng phi bọt, thuận thế mời nàng lên lầu kiểm tra tình huống.Rất nhanh đi tới tầng tôi ở, nhàn nhạt mùi máu tanh đã tràn ngập ra, tin tưởng coi như là người bình thường cũng có thể nhận ra được bất thường.

Nhị Bảo nghẹn ngào một tiếng liền bay nhảy muốn hướng về trong phòng chạy, tôi ngoắc ngoắc môi, đối với túc quản gật đầu, cũng theo nó vào phòng, hai bộ thi thể đang dựa theo tư thế tôi bày trước khi rời đi, mà Kiều Tử Mặc cùng An Nhiên vẻ mặt nghiêm nghị nói rõ kế hoạch của tôi đã hoàn thành một nửa.

Phía sau lại vang lên mấy tiếng bước chân mềm mại, người nên đến, đều đến đông đủ.

Lui về phía sau vài bước đem cảnh tượng trong phòng bày ra cho mọi người, tôi cố hết sức khiến vẻ mặt của chính mình trở nên kinh ngạc mà vô tội, Bách Niên vì được vị trí tổng đội trưởng mà sát hại Tưởng Thiên, rồi lại bị Tưởng Thiên sắp chết giãy dụa thì giết chết ngược lại, hai người đồng quy vu tận.

Giải thích hợp tình hợp lý, liền ngay cả trong máy thu hình cũng chọn không ra một điểm sai.

A, tất cả những thứ này, có thể không có nửa điểm can hệ với tôi đây.Tác giả có lời muốn nói: Chúc mừng bách năm cô nương lĩnh tiện lợi ~~ bị Tiểu Mỹ dương xem chết con thứ nhất, phi thường có kỷ niệm ý nghĩa địa nói ~~(đừng vuốt ta…Bạn gay nhổ nước bọt tiểu thuyết của ta quá ngây thơ chỉ có vị thành niên mới sẽ xem, tâm nhét vào máu me đầy mặt a…!Mãn hai mươi cô lương đam mê đứng ra chữa trị ta pha lê tâm a a a ——(_).