Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Huyền Huyễn Vũ Vương Chương 11: Đạo Tiên Lâu​

Chương 11: Đạo Tiên Lâu​

2:46 chiều – 19/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 11: Đạo Tiên Lâu​ tại dua leo tr 

Phanh!

Mộ Tinh Hồng còn chưa dứt lời lại đột nhiên phát hiện thân ảnh Mộ Hàn đã đi tới trước mặt của mình. Chợt phần bụng truyền đến cảm giác quặn đau, Mộ Tinh Hồng giống như bị thiến tru lên, thân hình bay ngược mấy mét, hắn giống như con tôm luộc cuộn mình lại.

Biến hóa này nhanh kinh người, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, Mộ Tinh Hồng bay ra ngoài, lập tức trợn mắt há hốc mồm.

– Mộ Tinh Hồng, quét dọn Tuyển Phong Viện…

– Thiết Sơn sư phó, ta còn không có bại!

Mộ Tinh Hồng rõ ràng ôm bụng đứng lên, cắt đứt giọng của Mộ Thiết Sơn, rồi sau đó thở sâu, hắn tức giận nhìn qua Mộ Hàn.

– Mộ Hàn, ngươi thật sự là quá vô sỉ, không ngờ thừa dịp lão tử nói chuyện đánh lén, xem ‘ hổ bạo ’…

Hô!

Thân ảnh Mộ Hàn uốn éo, hắn giống như linh xà bay tới mấy mét quyền trái biến hoá kỳ lạ đánh vào cằm của Mộ Tinh Hồng, nắm đấm phải đánh vào bụng của Mộ Tinh Hồng.

Đúng là Tử Mẫu Quyền, “Tử Mẫu Tàng Long Thức” .

NGAO!

Rú thảm một lần nữa, Mộ Tinh Hồng bay ra phía sau, ngã xuống đất hơn mười mấy mét, thân hình còng xuống, tiếp theo gian nan giơ cánh tay lên, run rẩy chỉ vào Mộ Hàn:

– Ngươi… Ngươi rõ ràng thừa dịp ta nói chuyện đánh lén, Mộ Hàn, ta… Ta không để yên cho ngươi…

Lời nói này nói xong sắc mặt của hắn tái nhợt.

Mộ Hàn giơ hai nắm đấm lên thổi thổi vài cái, cười lạnh nói:

– Nắm đấm của ta lại ngứa rồi, chúng không chờ ngươi nói xong phế thoại đâu.

– Mộ Tinh Hồng, quét dọn Tuyển Phong Viện một tháng!

Vốn bị ánh mắt trào phúng của Mộ Hàn kích thích sắp thổ huyết, Mộ Tinh Hồng nghe được Mộ Thiết Sơn nói lời này thì nghiêng đầu qua, ngất đi.

– Luận bàn đều đã bắt đầu vẫn còn lải nhải dong dài lắm điều, may mắn đây là luận bàn, nếu là địch nhân thì đầu của ngươi sớm bị đánh nát rồi, tu luyện nhiều năm như vậy trên thân chó rồi.

Mộ Thiết Sơn nhìn qua Mộ Tinh Hồng ngất đi mà không có nửa điểm đồng tình, xụ mặt quát lớn vài câu, lửa giận lại nhìn qua đám thiếu niên chung quanh, khuôn mặt lạnh như sắt.

– Đứng ở đây làm gì, cút đi tu luyện ngay! Mộ Thiên Sơn, Mộ Thiên La, mang hắn tới dược thất.

Mọi người câm như hến, trừ bị hai tên xui xẻo kia thì còn lại lập tức tán đi.

– Ồ! Ồ…

Âm thanh hô quát vang lên không ngừng, càng không ngừng ngưng tụ thành từng tiếng gào thét lớn, không ngừng chấn động trên không Tuyển Phong Viện.

Thiếu niên hài đồng đang tu luyện ngày mới trong Tuyển Phong Viện.

Sau khi trải qua chuyện nhỏ lần trước, đệ tử Mộ gia trong khu vực này không ai dám trêu chọc hắn, ánh mắt thỉnh thoảng vụng trộm lườm qua Mộ Hàn.

Mộ Thiết Sơn không ngừng đánh giá Mộ Hàn, ánh mắt nhìn qua nhu hòa hơn thật nhiều:

– Mộ Hàn, thật không nghĩ tới ngươi chỉ bằng ‘ Bàn Long Khí ’ cùng ‘ Tử Mẫu Quyền ’ lại có thể tu luyện tới trình độ như vậy, thật sự là kỳ tích. Có thể tu luyện võ đạo cuối vẫn dựa vào tâm cung a.

– Kỳ tích có thể xuất hiện một hai lần, lại không có khả năng đi cùng ngươi cả đời được.

Nhìn thấy gương mặt có chút non nót của Mộ Hàn, Mộ Thiết Sơn cảm khái ngàn vạn.

– Ta ở Mộ gia đảm nhiệm võ đạo sư nhiều năm như thế, không có bất kỳ một người nào chịu khó tu luyện như ngươi. Chỉ tiếc ngươi không có tâm cung, bằng không ở trong Mộ gia nhất định có thể đại phóng dị sắc.

– Từ xưa đến nay chưa bao giờ xuất hiện qua người không có tâm cung đột phá Ngoại Tráng Cảnh cả.

– Có lẽ ngươi cũng không phải không có tâm cung, mà là tâm cung xuất hiện ngoài ý muốn nào đó mới tạo thành tình huống ngày hôm nay. Như vậy đi, Mộ Hàn, ta mang ngươi đi gặp một người, nếu như hắn nguyện ý giúp ngươi nhìn một chút thì có lẽ nhìn ra căn nguyên của ngươi đấy.

– Thiết Sơn sư phó…

Mộ Hàn vô ý thức địa muốn cự tuyệt, nhưng mà lời này vừa ra khỏi miệng thì thấy không ổn, vì vậy nhanh chóng nuốt lời này vào trong bụng. Người khác nhìn không ra huyền bí tâm cung của hắn, chính hắn lại biết rõ, nhưng mà bí mật này hắn vĩnh viễn không nói cho kẻ nào biết cả.

Cho dù Mộ Thiết Sơn đối xử với Mộ Hàn không tệ lắm, nhưng mà hắn cũng không phải là người Mộ gia.

Kế thừa trí nhớ này, đối với Mộ Chiêu Nghi xuất thân Mộ gia, Mộ Hàn không có bất kỳ hảo cảm nào, nhất là dựa vào trí nhớ sau khi hắn tới Liệt Sơn Thành Mộ gia thì chẳng có người nào của Mộ gia quan tâm hắn.

– Chúng ta đi thôi!

Mộ Thiết Sơn đã hạ quyết tâm, nhìn qua Mộ Hàn vẫy tay, đi ra khỏi Tuyển Phong Viện.

Mộ Hàn chỉ có thể bất đắc dĩ theo sau.

Cách đó không xa, Mộ Tinh Không hữu ý vô ý đánh giá bóng lưng của Mộ Hàn, chau mày, trên gương mặt của hắn đầy u ám.

Phía đông Liệt Sơn Thành.

– Chính là nơi này!

Ước chừng hai mươi phút sau, Mộ Thiết Sơn dừng bước, đưa tay chỉ vào một nơi.

Mộ Hàn ngưng mắt nhìn lại, một kiến trúc hoa mỹ hiện ra trong mắt.

Chỉ thấy nơi này cách cửa đông không xa, một tòa lầu thanh nhã mang phong cách cổ xưa hiện ra. Tòa nhà chính giữa có năm tầng, các tòa nhà chung quanh giống như lấy nó làm chủ vậy, chiếm cứ không gian vài trăm mét. Ở giữa tầng hai và tầng ba của tòa lầu xuất hiện tấm biển cực lớn, trên tấm biển có ba chữ rồng bay phượng múa.

Đạo Tiên Lâu!

– Đạo Tiên Lâu?

Thì thào lẩm bẩm ba chữ này, trong lòng Mộ Hàn hơi động một chút, hắn ẩn ẩn đoán ra được Mộ Thiết Sơn mang chính tới gặp là người nào rồi.

Mộ Hàn tới thế giới này, nó có tên là Thái Huyền Thiên Vực.

Trong toàn bộ Thái Huyền Thiên Vực, Đạo Tiên Lâu là thế lực phi thường to lớn, cơ hồ toàn bộ Liệt Sơn Thành lớn như vậy cũng thấy được bóng dáng của nó.

Đạo Tiên Lâu kinh doanh các loại đạo khí.

Đạo Văn Sư vốn rất khan hiếm, nhưng mà Đạo Tiên Lâu lại có gần năm thành Đạo Văn Sư của toàn bộ Thái Huyền Thiên Vực tập hợp lại, đại bộ phận đạo khí trong thiên hạ xuất ra từ Đạo Tiên Lâu.

Bởi vậy Đạo Tiên Lâu ở phía đông này có vô số tu sĩ tụ tập.

Nếu như có thể mua được một kiện đạo khí không tệ, thực lực của bản thân sẽ tăng lên thật lớn. Mặc dù chiến đấu vượt cấp hơn cũng không phải không được.

Mộ Hàn trước kia mặc dù không thể tu luyện, nhưng mà ở trong Liệt Sơn Thành mười năm, đại danh của Đạo Tiên Lâu cũng như sấm bên tai.

Hắn đã từng nhiều lần chạy tới nơi này quan sát.

Nghĩ lại chuyện này Mộ Hàn đã theo Mộ Thiết Sơn đi vào cửa chính Đạo Tiên Lâu. Hôm nay cách hừng đông không lâu, Đạo Tiên Lâu mặc dù đã mở cửa nhưng mà trong sảnh chỉ rải rác mấy người mà thôi.

– Thiết Sơn sư phó, ngài tìm lâu chủ à? Hắn đang ở phía sau Thanh Long Các.

Một nữ hầu xinh đẹp lập tức đi ra nghênh tiếp, một câu nói ra tên của Mộ Thiết Sơn và thân phận Mộ gia của hắn, xem ra Mộ Thiết Sơn là khách quan của nơi này.