Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 12: Chúng ta tuyên dương em

2:51 sáng – 28/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 12: Chúng ta tuyên dương em tại dua leo tr

“Víu….” Ảnh kiếm âm thanh hiện đang lao nhanh đến Ngô thúc.

Sau khi Thương Bình bỏ đi, phân ảnh kiếm không những không giảm tốc độ mà còn bay nhanh hơn.

Một vệt sáng dài nơi kiếm ảnh đi qua vì tốc độ của nó nhanh đến mức hiện liền để lại một đường dài tàn ảnh bạch sắc ở phía sau nơi nó bay qua.

Khi kiếm ảnh đã tiếp cận tới yết hầu của Ngô thúc thì mọi chuyện lại bỗng không giống như trong tưởng tượng.

Không có máu văng đầy trời như mọi người nghĩ mà chỉ thấy phân kiếm ảnh chợt bỗng vỡ tan tành giống như va phải vào đá vậy.

“Bang…..” Phân kiếm ảnh vỡ tang tành thành nhiều mảnh nhỏ.

Lấp lánh như vạn vì tinh tú, rồi dần tang biến vô tung vô ảnh như chưa hề tồn tại một phân kiếm ảnh cực kỳ nguy hiểm có thể dễ dàng giết lấy mạng người vậy.

Ngô thúc đang trong tuyệt vọng vô bờ bến, chỉ đang nằm yên chờ đợi cái chết dần đến. Bỗng nghe một âm thanh Bang… vỡ nát vang dội bên tai.

Thì bỗng liền giật mình mở mắt thấy mình còn chưa chết. Mà tên Thương Bình cũng chẳng biết là bỏ đi từ bao giờ rồi.

Có chút mơ hồ Ngô thúc lên tiếng. “Thế này là sao.! Tên kia tha mạng cho mình sao… Không thể nào.! Sát thủ Hắc Ảnh chưa từng thả ai khi đã mở miệng nhận nhiệm vụ cả…”

Lúc này La Thần bỗng liền từ từ bước đến lên tiếng nói. “Ngô thúc.! Coi bộ số của thúc còn chưa có tận nha.”

“Là cậu.! Cậu đã cứu ta sao.?” Ngô thúc hơi hồ nghi nhìn La Thần, gương mặt thì hiện rõ ràng vẻ không mấy tin tưởng lắm nghĩ.

Tên tiểu tử này sao có thể cứu được ta chứ…. Ba ngày trước rõ ràng ta còn kiểm tra cơ thể của hắn, rõ ràng là người không có tu luyện mà…

– ———…———-

Không chỉ mỗi mình thúc tò mò không đâu, mà ở đây hiện ai cũng muốn biết cái tên La Thần đầu óc có vấn đề này sao lại cứu được người nha…

Vâng.! Để muốn biết rõ thì giờ chúng ta bây giờ hãy quay về một khắc trước, xem La Thần của chúng ta đã làm gì mà mọi chuyện lại thành ra như vậy nha…

– ———…———-

Quay Ngược Thời Gian: Một Khắc Trước.

Lúc này La Thần hắn vì không biết làm sao để lấy được một ngàn lượng từ cái nhiệm vụ Điều Tra Ngô thúc của hệ thống. Thế là La Thần liền có chút buồn bực không thôi, nghĩ.

Tiền a…, một ngàn lượng a… Ta rất là đau lòng đó có biết hay không hả…..

La Thần khóc hết nước mắt đau lòng vì ngàn lượng coi bộ khó có thể lấy này một hồi, rồi liền cũng chỉ biết tiếp tục ngậm đắng nuốt cay xem tiếp diễn biến mong sẽ có kỳ tích xảy ra.

Lúc này khi La Thần hắn đang nghe hai người Thương Bình và Ngô thúc kẻ đưa người đẩy.

“Ngươi là Ngô Trí…..”

“Ta không biết ai là Ngô Trí….”

“Ngươi còn chối….”

“Chắc các hạ có gì đó hiểu lầm…”

“..x… x… o… o…” Cứ thế hai người liền kẻ đưa người đẩy không hồi kết.

Nhìn hai người như vậy càng khiến cho La Thần hắn rất buồn bực trong lòng mà liền mắng cha gọi mẹ mười tám đời tổ tông của hai cái tên ở phía trước.

Tức giận nghẹn họng La Thần lẩm bẩm nói. “Hai người có thôi đi không hả… Cuối cùng thì là Ngô Trí hay là không phải Ngô Trí nha.”

Cứ thế buồn bực theo dõi thêm một chút thì bỗng đúng lúc này hắn lại nghe Ngô thúc nói.

“Ta thật rất muốn biết ai là người đã thuê các ngươi giết ta và ngươi đã nhận ra ta là Ngô Trí từ lúc nào.”

À há…. Cuối cùng cũng chịu nhận mình là Ngô Trí rồi sao… Xem ra không uổng công nãy giờ ta đây phải mệt mỏi theo giỏi vở kịch nhàm chán đưa đẩy của hai nhà ngươi nha….

Ngay lập tức La Thần liền dùng thần thức nói. “Hệ Thống.! Ngô thúc đã nhận mình là Ngô Trí và nãy giờ ta cũng đã nghe được không ít thông tin về Ngô Trí. Vậy giờ… Tiền nha… tiền… tiền… đâu nha…”

Hệ thống nó nhìn thấy cái bản mặt đáng ghét của La Thần thì chỉ muốn cho hắn một đạp. Rồi liền trong lòng suy nghĩ.

Cái kí chủ nhà ngươi làm nhiệm vụ chỉ vì tiền thôi sao… Sao cái kí chủ nhà ngươi không có tiền đồ như vậy chứ a… Ta muốn đâm…. Ta đâm chết ngươi…. Ta đâm… Ta đâm… đâm… đâm… đâm….

Sau khi nghĩ ngợi lung tung một hồi thì cuối cùng hệ thống cũng lên tiếng thông báo. Với cái trạng thái bất mãn tột cùng và có một chút rất… rất tuổi thân.

Ring… “Hoàn thành Nhiệm vụ phụ tuyến: Điều Tra Ngô Thúc.”

Ring… “Nhận: 1.000 lượng”

Ring… “Nhận: 350 exp điểm kinh nghiệm”

Ring… “Chúc mừng kí chủ tiến giai: Luyện Khí Cảnh tầng 3.”

Sau nghe xong một loạt thông báo từ hệ thống, La Thần liền chẳng thèm quan tâm đến những điều khác ngoài việc một ngàn lượng của hắn cả.

Thế là La Thần hắn liền dùng thần thức nói. “Hệ Thống.! Ngàn lượng của ta đâu.? Ở đâu.? Ở đâu.? Ở đâu hả.?”

“Kí chủ à.! Tiền của kí chủ nằm ở không gian hệ thống phần chứa đồ của kí chủ đó. Kí chủ muốn lấy ra lúc nào cũng được nha.”

Hệ thống vẻ bất lực lắm rồi, thế là nó liền lại không muốn nói chuyện với cái tên kí chủ tham tiền hơn mạng này nữa nên vội lập tức im lặng ngay luôn.

Nghe vậy La Thần hắn liền dùng thần thức câu thông với Hệ Thống vào kiểm tra ngay, liền ngay lập tức vào phần túi đồ xem thì thấy ngàn lượng đúng là đã xuất hiện trong phần túi đồ, thế là hắn liền mừng như điên nghĩ.

Tiền a.. cuối cùng cũng có tiền để sống rồi…. Ta khổ quá mà… ta sống cũng không dễ dàng gì nha…

Sau khi tự kỉ một chút hắn liền nhìn lên trên rồi vào thông tin cá nhân xem một chút coi có thay đổi gì lớn hay không.

Vừa chọn vào phần thông tin thì chỉ chớp mắt một cái La Thần hắn liền thấy thông tin của bản thân hiện ra ngay trước mắt hắn.

Tên: La Thần

Chủng Tộc: Con Người

Cấp Bậc: Luyện Khí Cảnh tầng 3

Kinh Nghiệm: 97/ 810 exp

Danh Hiệu: Không

Công Pháp: Không

Pháp Khí: Không

Huyết Mạch: Không

Thần Ma: Không

Xem xong La Thần liền lại thở dài nói. “Hàizz… Chẳng có gì thay đổi ngoài cái Luyện Khí Cảnh tầng 3 cả… Àizz… Theo ta thấy thì tiền vẫn là quan trọng hơn nha.”

Kiểm tra xong xuôi La Thần hắn liền quay lại nhìn hai người kia, đúng lúc này hắn liền nghe cái tên Thương Bình kia nói.

“Thương Bình là tên của ta, hãy nhớ kĩ cái tên này. Để khi xuống dưới ngươi còn biết ai mới là người đã lấy mạng của ngươi.”

“Hả.! Sao lại muốn giết người rồi…”

“Hệ thống.! Chú Hộ Thân gì đó của ta mà hồi khuya nhận được từ hộp quà gì đó có cứu được Ngô thúc hay không vậy.?” Thấy tình hình đang căng thẳng La Thần liền vội vàng hỏi hệ thống.

“Chú Hộ Thân sơ cấp Không thể chống lại với sức mạnh to lớn của tên kia đâu. Trừ… trừ khi là hắn nương tay thì còn may ra, chứ mạnh như chiêu Nhất Thiên Kiếm Chỉ thì không thể ngăn cản nổi đâu.”

“Mà với lại cái đồ chơi nhỏ đó kí chủ khi nhận được cho vào túi đồ, hệ thống liền không thấy kí chủ để ý gì nhiều lắm, nên là hệ thống tưởng kí chủ đã cho hệ thống vì không cần rồi chứ.”

Hệ Thống giở tính tham lam thấy La Thần chắc không mấy hiểu về mấy cái đó đâu, thế là nó liền tính đem việc này quên luôn đi rồi. Ai ngờ cái ông kí chủ này lại nhớ dai quá nha.

“Ặc.! Đồ của ta ngươi nằm mơ đi mới có thể lấy được, đồ hệ thống gian thương nhà ngươi….”

“Giờ thì tên hệ thống ngươi hãy ngay lập tức dùng Chú Hộ Thân lên người của Ngô thúc ngay cho ta.” Mắt lúc này nhìn thấy Thương Bình đã ra tay, La Thần liền lập tức nhanh hối thúc hệ thống.

Hạ lệnh xong thì La Thần liền lẩm bẩm nói. “Ngô thúc à.! Ta đã tận hết khả năng rồi đấy, còn có qua được hay không thì phải xem vào ông trời thôi.”

Ring… “Sử dụng vật phẩm thành công.”

Ring… “Khấu Trừ: 1 x Chú Hộ Thân cấp 1”

Cứ thế La Thần hiện chỉ biết mong chờ mặc cho số phận an bày, nhưng thật may là ông trời đã không tuyệt đường người.

Thương Bình vì thấy Ngô thúc đã nằm yên chờ chết rồi, nên hắn liền cũng không dùng lực lượng lớn làm chi, mà đơn giản chỉ tung ra cho một phân kiếm ảnh mà thôi.

Ngốc hơn nữa là tên này còn kiêu ngạo đến mức, còn không thèm xem kết quả mà đã bỏ đi rồi.

Không biết sao này khi lão biết được sự thật rằng, ngày hôm nay cũng bởi vì lão kiêu ngạo mà biến mình thành kẻ ngốc thì không biết là sẽ có suy nghĩ như thế nào đây.

– ———…———-

Và thế là cuối cùng khi phân kiếm ảnh gần chạm vào yết hầu của Ngô thúc thì bỗng một lớp phòng ngự liền lóe lên va chạm mạnh với kiếm ảnh.

“Bang…” Kiếm ảnh vỡ nát, mà lớp phòng ngự yếu ớt cũng liền vỡ tan tành theo.

Tuy vậy nhưng lớp phòng ngự yếu ớt cũng rất hãnh diện, vì nó đã cứu được một mạng người từ một cường giả nha…

Hãnh diện lắm đó nha…

“À.! Thì ra là vậy….”

“Giờ thì ta và mọi người ở đây cũng hiểu rồi nha…”

“Thì ra là thế…”

“Giờ thì ta cũng hiểu rồi…”

“Này.! Này.! Mọi người cũng đừng quên tuyên dương em Chú Hộ Thân của chúng ta nha…”

“Tấm lòng can trung nghĩa đảm của em ấy rất nên được tuyên dương đó nha…”

“Hoan hô…! em Chú Hộ Thân…!”

“Hoan hô… Hoan hô… Hoan hô…!”

“Chúng ta tuyên dương em… a…”

“Nào.! Nào.! Mọi Người…”

“Vậy giờ chúng ta cũng nên đến lúc quay lại thời gian hiện tại để xem diễn biến tiếp theo của câu chuyện thôi nhỉ…”

“Hô….”

“Vậy Giờ thì…. Nào cùng…”

“Đi THÔI…..!!!!….”

– ———!!!———-