Chương 10: Chương 10
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 10: Chương 10 tại dua leo tr
“Lý đại nhân, tạm thời chúng ta không bàn về việc ở rể nữa, hành vi lúc trước của bản công tử quả thật đã làm mất thể diện của Lý gia, ta sẵn sàng chịu phạt.
Nếu Lý đại nhân đồng ý, tất nhiên bản công tử sẽ xin lỗi”, đối mặt với một vị hổ thần nhất phẩm đương triều, Cố Thiên Mệnh chậm rãi nói với vẻ mặt cực kì bình tĩnh.Lý Thiên Nguyên nhìn chằm chằm vào Cố Thiên Mệnh, đôi mắt từ từ nheo lại như muốn nhìn thấu hắn.
Từ lâu ông ta đã nghe nói Tam công tử Cố gia là kẻ ngỗ ngược không theo khuôn phép, là một kẻ bất tài chính cống, nhưng hôm nay gặp mặt, hắn lại không kiêu không hèn nhìn thẳng vào mắt ông ta ngay trước mặt các quan viên văn võ, chỉ riêng điểm này cũng không phải người bình thường có thể làm được.Hắn có thật là vị Tam công tử Cố gia bất tài vô dụng trong lời đồn không?Trong lúc nhất thời, Lý Thiên Nguyên rơi vào nghi hoặc, ông ta muốn nhìn thấu Cố Thiên Mệnh.
Đáng tiếc, dù ông ta có nhìn hắn thế nào, hắn vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, không bối rối và sợ hãi chút nào.“Hừ! Việc hôm nay coi như bỏ qua, mọi chuyện cứ để tháng sau rồi tính tiếp”.Nhìn không thấu, cứ như có một tấm lụa mỏng che kín người Cố Thiên Mệnh, Lý Thiên Nguyên suy tư một lúc rồi đành phải hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi, chỉ để lại bóng lưng của mình.Nghe đồn con cả của Cố gia có ba nhi tử, hai hổ một sâu.
Hôm nay được tận mắt nhìn thấy, e rằng có điều khác biệt.
Chưa kể những thứ khác, chỉ với ngôn từ và phong thái của Cố Thiên Mệnh hôm nay, có lẽ trong thế hệ trẻ của hoàng thành không ai có thể so sánh.Nhưng những việc khốn nạn mà Cố Thiên Mệnh đã gây ra trong mấy năm qua lại là sự thật, chuyện gì đang xảy ra thế này?Lẽ nào hôm nay có người cố ý dạy cho Cố Thiên Mệnh nên nói và làm thế nào ư? Nhưng nếu thật là như vậy, khí chất kiêu ngạo không sợ hãi như toát ra từ trong xương máu của hắn lại khiến người ta rất kinh ngạc.Trong đầu Lý Thiên Nguyên tràn đầy nghi hoặc, lúc sắp đi, ông ta còn nhìn chăm chú vào Cố Thiên Mệnh một lúc, sau đó mới bước ra khỏi cổng Cố gia.Đợi sau khi Lý Thiên Nguyên đi, Cố Thiên Mệnh mới thản nhiên nhìn thoáng qua mọi người, chắp tay nói:“Mời các vị đại nhân từ từ dùng bữa”.Nói xong, Cố Thiên Mệnh chào Cố Nghị rồi cũng rời khỏi đại đường.Nhìn theo Cố Thiên Mệnh chỉ còn lại bóng lưng, Cố Nghị và rất nhiều người ở đây đều sững sờ, họ như thấy được Đại nhi tử Cố gia từng anh dũng chiến đấu của rất nhiều năm trước, Thừa Mông tướng quân.Hôm nay, biểu hiện của Tam công tử Cố gia thực sự đã khiến người ta cực kì bất ngờ.
Rất nhiều người không thể liên tưởng một kẻ phá gia chi tử chuyên gây rắc rối và ăn no chờ chết với Cố Thiên Mệnh không kiêu không hèn của hôm nay.
Nhưng đây đúng thật là cùng một người, điều này làm cho người ta vô cùng khó hiểu.Sau ba lượt rượu, các quý tộc quan lại tới nịnh hót Cố gia cũng lần lượt rời đi.
Trong đại đường chỉ còn lại bàn ghế trống, còn có Cố Nghị và một số người hầu.Cố Nghị với mái tóc hoa râm ngồi trên ghế chủ toạ, chậm rãi nhắm mắt lại, lẩm bẩm: “Quên đi… Sớm muộn gì Cố gia cũng sẽ vào tay thằng nhóc này, bây giờ mình vẫn còn sống được mấy năm nữa, cứ để nó làm theo ý mình đi!”…Đêm khuya người vắng, trăng sáng sao thưa.Cố Thiên Mệnh ở một mình trong căn phòng xa hoa lộng lẫy, hắn còn đuổi hết người hầu và nha hoàn hầu hạ mình ra ngoài.Giác quan thứ sáu đã mở, cuối cùng việc tu hành lâu rồi không đụng tới kia cũng bắt đầu.
Cố Thiên Mệnh không muốn để người ngoài biết mình có thể tu luyện, nếu không thì e rằng sẽ tạo nên rất nhiều rắc rối không cần thiết.Dù sao hắn cũng đã làm kẻ vô dụng hai mươi năm, nếu mấy ngày nay đột nhiên trở thành người có thể tu hành thì có lẽ sẽ khiến rất nhiều người chú ý, như vậy sẽ gây trở ngại cho hành động của hắn sau này.
“Cuối cùng cảnh giới Nhân Huyền sơ kỳ cũng đã ổn định, không bao lâu nữa mình sẽ có thể đột phá lên cảnh giới Nhân Huyền trung kỳ”, Cố Thiên Mệnh ngồi khoanh chân trên giường, từ từ thở ra một hơi:“Cố gia sẽ không sụp đổ”.Khi Cố Thiên Mệnh đang suy nghĩ nên làm gì tiếp theo, ngoài cửa đột nhiên vang lên một tràng tiếng bước chân dồn dập, tiếng bước chân đi thình thịch trên nền đất khiến Cố Thiên Mệnh lập tức trở nên căng thẳng.“Hàn công tử”, hai hộ vệ gác cửa cung kính chào người đến.“Ta tới tìm Cố công tử, có đại sự cần thương lượng”, cùng với tiếng bước chân dồn dập, một vị công tử trẻ tuổi có thân hình hơi béo đi tới trước cửa phòng Cố Thiên Mệnh.Hàn công tử, tên Ngụy, cháu trai của Binh bộ Thượng thư đương triều, đồng bọn duy nhất của Cố Thiên Mệnh, cũng là con cháu nhà quan ăn không ngồi rồi.
Hàn Ngụy và Cố Thiên Mệnh lớn lên cùng nhau từ nhỏ, cùng nhau gây rắc rối, có thể nói là hiểu rõ về nhau.Nhưng Hàn Ngụy tự nhận mình khác với Cố Thiên Mệnh, bởi vì hắn ta cảm thấy Cố Thiên Mệnh chỉ đơn giản là thích gây sự, còn bản thân hắn ta lại gây sự có lý tưởng..
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️