Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 14

3:35 sáng – 28/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 14 tại dua leo tr

Dụ Diên không rõ cơ chế báo cáo của Star TV lắm, cậu reset web lại nhiều lần, mà thông báo này vẫn treo cao ở trên đầu Trực tiếp của mình, xem ra không phải hệ thống bị lỗi.

Các bình luận vẫn spam, nhưng hiển nhiên chiều gió khác với trước đó, ngoài bình luận các dấu? ra, thì còn có các bình luận nhảy ra nói chuyện giúp cậu.

Dụ Diên nhìn lướt qua rồi vội vã quay lại game.

“Thế nào tiểu Diên, cậu hỏi chưa? Có phải bug không?” Lô Tu Hòa nói, “Đây là lần đầu tiên tôi thấy tình huống này, quá đỉnh!”

“Chưa hỏi, chơi game trước.”

Số 4 nghe như nhận ra điều gì, nghi hoặc mà hỏi: “Số 2 là streamer? Kênh nào vậy? Ngày nào tôi cũng xem live, sao lại không nhận ra giọng bạn.”

“Tôi không phải streamer.” Sợ đồng đội làm ra hành động gì đó, Dụ Diên phủ nhận.

Lô Tu Hòa ngắt lời theo: “Gì gì, bạn mau vào bo đi, đang bị bo đốt kìa.”

Dụ Diên liếc nhìn lượng máu của cậu cùng 1, đảm bảo đủ để hai người vào bo, tiếp tục lên xe máy chạy.

Bọn Lô Tu Hòa đã ở khu nhà vắng nào đó chờ, Dụ Diên chạy xe cất vào trong nhà kho, nhảy xuống xe: “À…”

Dịch Sâm xuống xe, đứng im tại chỗ, muốn nhìn chờ xem streamer nhỏ định nói gì.

Dụ Diên lại im không nói gì.

Cậu định hỏi anh có bộ sơ cứu chưa, nhưng nghĩ rồi lại thôi, bởi vì có hỏi cũng không nghe được câu trả lời.

Cho nên cậu đi tới trước mặt nhân vật game Dịch Sâm, vất ra một bịch máu to cùng hai lon nước, rồi xoay người chạy lên lầu.

Bo hai quét tới, bọn họ ở giữa bản đồ.

Số 4: “Ha ha! Bo này đẹp đó! Chúng ta ở ngay trên nhà này mai phục đi, không chừng lăn lê bò trườn có thể ăn gà đó? Tôi đi đóng hết cửa lại…ủa! Số 2 đi đâu đấy??”

“Pochinki.” Dụ Diên ở bên phải nhảy xuống, không hề quay đầu lại.

Số 4 không hiểu gì, cậu ta sống chết nhảy Zharki thì thôi đi, giờ vất vả lắm mới được cái bo đẹp, vậy mà giờ đòi chạy tới Pochinki??

Nhìn thời gian này, có khi ở Pochinki bắn nhau xong rồi, team còn sống chắc chắn rất là giàu, cậu ta…cầm AKM với S12K đi góp vui à?

“Bạn đừng đi, chắc chắn bị người ta loot xác!”

“Tôi biết.”

“Biết mà còn đi?! Ở đó chẳng may còn người, thế thì không phải bạn đến chịu chết sao?”

“Số 4 này thật phiền nhỉ, không chơi thì cút.”

“Mau bịt mồm số 4 lại cho ta!!”

Dụ Diên cũng cảm thấy số 4 hơi lắm lời: “Lô Tu Hòa, đi không?”

Lô Tu Hòa: “Hả, ba ba, con ở trên đường đây.”

Dụ Diên theo bản năng liếc nhìn bản đồ, phát hiện 1 cũng đi sát phía sau Lô Tu Hòa.

Cậu vội hỏi: “1…Số 1, ngài ở trong phòng chờ tôi.”

“Tôi sẽ mang đồ tốt về cho ngài.”

Dịch Sâm đi được hai bước, khẽ dừng, quyết đoán xoay người chạy về.

Lần đầu tiên anh được dán mác “cần được bảo vệ”, dùng thử gần mười phút, cảm thấy vẫn rất hài lòng.1

“Rắm streamer thải thành cầu vồng đầy trời.”

“Tôi muốn có tiền, cũng muốn làm ông chủ streamer!! Tôi muốn nằm chờ đồ tốt!!!”

“Nói về là ông chủ về luôn? Không có huyết tính gì cả vậy?”

“Bạn thì biết cái gì, cái này gọi là co được dãn được, cho nên người ta là ông chủ, còn bạn thì không.”

Hai người phân công ra hành động, chủ yếu không phải để đi loot đồ, mà là muốn đi tìm vị trí kẻ địch còn sống.

Lô Tu Hòa: “Bên phía tôi các cửa đều mở, không có ai.”

“Chỗ tôi cũng không có.” Dụ Diên đi ngang qua ba cái hòm chất đống vào nhau, cũng không quay đầu lại, “Đến cuối khu xem, cẩn thận một chút.”

“Streamer loot xác đi, nhìn xem có gì tốt không.”

“Không.” Dụ Diên đổi sang giọng tổng giám đốc bá đạo, “Trước nay tôi chưa từng loot xác người khác loot qua.”

“???”

“Còn diễn à??”

“Nhớ kỹ lời này, anh bạn.”

Bình luận bay ào ào, Dụ Diên cầm súng, ở lầu hai nhà cách đó không xa chợt thấy một vệt xám trắng lóe lên.

“Tôi thấy người, nhà mái xanh lá cao nhất tầng hai, mũ 2.” [Nhà này có 3 tầng, có tầng mái nữa.]

“Tôi cũng nhìn thấy.” Lô Tu Hòa nói, “Giờ sao? Công nhà?”

“Công nhà?” Dụ Diên cười cười, “Còn chưa biết có bao nhiêu người…mà người ta còn mới tàn sát cả một khu, phụ kiện vừa loot xác lại nhiều, cậu lấy gì công nhà? Bom khói à?”

Lô Tu Hòa: “…”

Cậu ta lắc lư ở Zharki mãi, cả một lựu đạn cũng không nhặt, mà công nhà, không có lựu đạn chẳng khác nào là đi chịu chết.

“Vậy giờ làm sao?”

“Có x2 không?”

“Ống ngắm x2?” Lô Tu Hòa như là nghe được chuyện gì đáng cười, “Đó là cái gì? Dùng có thể hồi máu hả?”

“…” Dụ Diên liếc nhìn ô để ống ngắm còn trống, lại hỏi, “Có ngắm thường không?”

“Một cái holo.”

“Cho tôi đi, hòm trên đó, tôi chia cậu một nửa.”

Lô Tu Hòa vừa nghe xong, vội vàng chạy qua ném holo xuống.

Dụ Diên mau chóng nhặt lên, xoay người vào nhà lầu bên cạnh.

“Nhà này cửa mở rồi, bị loot rồi.”

“Đừng nói là streamer muốn ở nhà này bắn nhau với người ta nha?”

Nghi hoặc của khán giả mau chóng có đáp án, chỉ thấy nhân vật trong game cầm AKM, chạy bình bịch đến nhà cao nhất, mở ống ngắm đến hướng vừa thấy kẻ địch.

“??? Bạn streamer này không nói đùa tui chứ?? Xa như vậy, khó mà bắn trúng.”

“Holo vừa bật lên là tôi chẳng thấy gì luôn, dù người khác có lộ người cũng khó mà thấy.”

“Streamer đang cầm AKM, ở đối diện còn kẹt góc cửa sổ, sao mà bắn được? Bỏ đi, quay đầu là bờ.”

“Không quay đầu, tôi có thể bắn.”

Nói xong, Dụ Diên nhạy bén bắt được mũ giáp màu xám trắng lộ ra trong tầm nhìn, không nghĩ gì hết chĩa đầu nòng súng bóp cò.

Tiếng súng vang lên, người đối diện tụt máu không ngừng, thậm chí tiếng súng vang vọng còn chưa tới ba giây —

[Bạn dùng AKM tiêu diệt ZEI-KU]

Quy luật tính điểm mạng trong PUBG đặc biệt, nếu kẻ địch bị bạn hạ gục còn đồng đội, thì hệ thống sẽ nhắc nhở [Bạn dùng XX hạ XX], nếu đồng đội địch chết hết, thì sẽ hiện “tiêu diệt”.

Một loạt thao tác này vừa xảy ra xong, lập tức gây lên tranh luận ở khu bình luận.

“Quá đỉnh…Nếu mà thông báo kia không hiện, tôi còn không tin thật.”

“Thông báo cái quần gì, chờ giải thích chính thức đi, đã có ngời báo cáo, streamer này hack xuyên tường.”

“Chơi hay thế, mà không chơi chuyên nghiệp, tiếc thật.”

Dụ Diên thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra họ may mắn, bên địch chỉ còn một người, nếu như nhân số team địch còn ba người trở lên, thì cậu không dám chắc.

Dụ Diên nhảy xuống lầu, đi thẳng đến hòm xác của địch.

Lô Tu Hòa chạy bịch bịch theo sau cậu, thật vất vả mới tới chỗ hòm, mở ra xem – –

M416 không phụ kiện cùng S12K đang nằm trong đó nhìn cậu ta, một viên đạn cũng không có, mà trên người Dụ Diên đủ đồ 1.

Quá đáng nhất chính là, đến ngay quả lựu đạn mà thằng bạn tốt cũng không để lại cho cậu ta.

“Cmn ông nói không giữ lời!! Bảo cho ông đây một nửa hòm mà!!!”

Dụ Diên nhảy lên xe máy ba bánh, lẽ thẳng khí hùng: “Tôi đổi ý.”

“Ngay ở trước mặt mấy vạn người, gạt tôi một holo, mà ông không biết ngại!!!”

“Ngại gì, trả lại cậu.” Dụ Diên vất holo xuống đất, sau đó chấm tiêu trên bản đồ, “Tự mình tới lấy.”

Lô Tu Hòa vô cùng đau đớn, khóc thảm: “…Đúng là thời thế thay đổi, lòng người cũng không như trước!!”3

Dụ Diên không nói gì thêm với Lô Tu Hòa, ngồi xe ba bánh chạy trở lại khu loot dạo.

Dịch Sâm nhìn tiêu streamer nhỏ chấm trên bản đồ càng lúc càng gần mình, cho đến khi đứng lại trước mặt anh.

Sau đó không một lời bắt đầu ném đồ xuống.

Anh mở balo, liếc mắt nhìn qua, là các phụ kiện streamer nhỏ thường dùng khi chơi game, nên đều là đồ tốt.

Đang định nhặt, điện thoại đặt trước bàn phím đột ngột vang lên.

Cái xác ban nãy rất giàu, ném băng đạn mở rộng, đạn cùng ống ngắm xuống, sau đó lại ném ra hai bộ sơ cứu.

Đối với người mới mà nói, bộ sơ cứu này hẳn là đồ tốt nhất.

Sau khi ném xong, cậu xoay người rời đi, đang định lên mái nhà xem có thể bắt được mấy xác di động không thì…

“Chuyện gì.”

Là giọng nói của người đàn ông trưởng thành truyền ra từ tai nghe.

Trầm thấp, thành thục, có từ tính, mơ hồ ẩn ẩn chút lười biếng.

Không phải giọng của số 4, càng không phải giọng của Lô Tu Hòa.

Dụ Diên vô ý thức khựng đầu ngón tay, nhân vật game cũng đứng lại theo.

“Thứ năm…” Người đàn ông đang nói thì ngừng, như đang nhớ lại chuyện gì, rồi mới nói tiếp, “Chiều có cuộc họp.”

“Về? Nhanh vậy?”

“Biết rồi.”

Đối phương dường như không biết nãy giờ mình nói bị thu vào micrô, rất là bình tĩnh nói chuyện.

Trái tim Dụ Diên thoáng như không thể khống chế được, theo giọng nói của người đàn ông, tần suất nhịp đập dần tăng lên.2

Lô Tu Hòa: “Giọng ai đấy? Ai đang gọi điện thoại?”

Dụ Diên: “Cậu im đi…”

Đáng tiếc là cậu ngăn không kịp, người đàn ông rốt cục nhận ra, im lặng.

Một lát sau.

“Lát sau tôi gọi lại.” Nói xong, thì nghe thấy tiếng vọng điện thoại bị đặt dưới bàn. Theo sát sau đó, Dịch Sâm hỏi, “Các cậu nghe thấy tôi nói chuyện?”

Lô Tu Hòa: “Nghe thấy nghe thấy! Mà ông chủ nè, sao tôi không thấy micrô nhấp nháy cạnh tên ngài.”

Dịch Sâm nhíu mày: “Tôi không mở micrô.”

“Là sao??”

“A a a âm giọng này, chết tui mất!!!”

“Này sợ là CV nhà ai đi…”

“Cố ý hả? Còn họp với hành gì…giả làm ông chủ lớn?”

“Nick Trực tiếp của hắn là nick vàng! Streamer không cấm mục sử dụng, ông chủ lại không đóng micrô tự do, lúc nói chuyện đương nhiên nghe được.”

“Ra vậy?” Lô Tu Hòa nói, “Vậy tiểu Diên này, cậu nhớ đóng micrô tự do của ông chủ.”

Mà Dụ Diên cũng chẳng nghe ra Lô Tu Hòa đang nói gì.

Vì cậu đang thầm nghĩ chả trách trước đây cậu hay nghe thấy mấy âm thanh lạch cạch lách cách nhỏ.

Dịch Sâm im tiếng, nhặt phụ kiện lắp vào súng rồi định đi.

Lại thấy streamer nhỏ đang chạy lên sân thượng đột nhiên xoay người lại, chạy về chỗ anh lần nữa.

Theo vài tiếng ném đồ được cài đặt của game, trước mặt anh lại đặt thêm mấy thứ.

X8, metkit, kim tiêm.

Khán giả cứ thế trơ mắt nhìn Dụ Diên ném những bảo bối này nhứ ném rác xuống mặt đất.3

“???”

“Sao vậy, định thoát game???”

“Mới cho hai bịch máu, giờ lại cho thêm metkid…”

“x8 cũng cho ông chủ? Liều mạng quá không vậy? Vậy bạn xài cái gì??”

Dụ · nghiên cứu về thanh khống · Diên cúi đầu nói: “Tôi, tôi khá mạnh.”3

Mới vừa nói xong, từ tai nghe truyền tới tiếng cười trầm thấp, còn kèm theo tiếng thở.

… Dụ Diên cảm thấy tai mình nóng ran lên rồi.1

“Cậu cầm đi.” Dịch Sâm nói, “Cho tôi có hơi lãng phí.”

Streamer nhỏ đứng ngốc ở trước mặt anh vài giây, ngay lúc anh xoay người muốn chạy thì nghe thấy một tiếng “kịch”.

Trước mặt anh có thêm một khẩu M24.

“Không sao…Bandage cùng x4 là đủ xài.” Lâu sau, Dụ Diên nói thêm một câu, “Cái này ngài cầm đi.”

Dịch Sâm càng thấy buồn cười, hỏi cậu: “Vậy cậu lấy gì xài?”

“Tôi…” Dụ Diên suy nghĩ một chút, “…Tôi lấy mini14 ở Lô Tu Hòa.”

Bình luận: “??????”7

Lô Tu Hòa: “??????”3

Tác giả có lời muốn nói: Lô Tu Hòa: Hello? Anh bạn? Bạn có chuyện gì sao??+