Chương 19
Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 19 tại dua leo tr
Lúc Dịch Nhiễm tiến vào Trực tiếp, streamer đang chơi PUBG, xem tình hình thì, hình như đang bị địch công nhà.
Mà streamer này…chỉ mình cậu còn sống.
“Tiểu Diên, còn một người! Chỉ còn một!!” Giọng Lô Tu Hòa vang vọng Trực tiếp.
“Tôi thấy.”
“Thằng đó muốn công tới…lại ném lựu đạn!! Cậu trốn đi, thủ rồi bắn!”
Dụ Diên đột nhiên cất súng, xoay người chạy vào phòng.
“??? Sao lại chạy?”
“Ba người công nhà, bạn hạ được hai người, giờ lại sợ thì hơi vô lí.”
“Không phải sợ.” Chỉ thấy cậu mở cài đặt, tắt micro đồng đội. “Mấy ngày trước Lô Tu Hòa bị người qua đường lây nhiễm, rất ồn, mình không nghe được tiếng bước chân.”
Nói xong, tiếng bước chân vang lên bình bịch, không xa, nhưng nghe vào thì không phải là ở trong nhà.
Dụ Diên nhíu mày: “Hắn không công lên?”
“Cái này nói cho chúng ta biết: Không ném lựu đạn tuyệt đối đừng công nhà. Cái team kia mất năm quả lựu đạn rồi thì phải? Một quả cũng không ném trúng, kỹ thuật tệ quá vậy?”
“Chủ yếu là do lúc đợt đầu công nhà, bị streamer giết ngược lại một người, bên địch sợ nên không dám công thẳng.”
“Hai đồng đội bị mất mạng trong tay bạn, còn công cái khỉ gì ha ha ha ha.”
Tắt micro đồng đội đi, rốt cục bên tai thanh tĩnh hơn nhiều. Dụ Diên quét nhìn bình luận, dư quang quét đến chỗ kẻ địch đang định nhảy cửa sổ thoát thân, liền không hề nghĩ gì nhảy cửa sổ rơi xuống.
“Không công? Tôi không cho phép.”
Nói xong, nhân vật game từ trên trời giáng xuống, động tác lia đầu súng rất là quen thuộc, nổ súng cũng thẳng thừng dứt khoát, không hề do dự, dù là đang trên không trung, người nọ vẫn ghìm súng rất ổn.
Kẻ địch chẳng ngờ cậu sẽ dám nhảy xuống, chờ bị trúng mấy viên đạn xong, mới định rút súng, thì đã bị bắn gục xuống đất.
Cùng lúc đó, màn hình Dụ Diên lập tức nhảy ra một dòng chữ màu trắng.
[Bạn sử dụng AKM tiêu diệt HUMIYADA]
“Kills thứ 7.”
Dịch Nhiễm ôm laptop ngồi trên ghế salon, nhìn một loạt thao tác kia, không khỏi trợn mắt ngoác mồm.
Mẹ ơi, như siêu nhân vậy…
Cậu theo bản năng ấn follow.
“Ha ha ha ha ha ha tôi không cho phép!!”
“Streamer làm sáng lòng tôi.”
“Lúc nào streamer mở được bình chọn? Tôi sẽ đến quản lý tài sản cho.”
Bình chọn là một luật chơi khác ở Trực tiếp, mỗi người chơi thông qua bình chọn, đủ điểm sẽ thu được “tiền sao”, tiền sao này có thể dùng tham dự bình chọn, thắng thì sẽ thu được càng nhiều tiền sao.
Còn mục bình chọn là do streamer định đoạt, mục bình chọn streamer PUBG đưa ra thường là “Có ăn gà được không?”, “Ăn được 5 kills không?” các loại.
Dụ Diên nói: “Bình chọn…Để mình xem thử, lên cấp 12 mới làm được.”
“Cấp 12? Vậy ông chủ đến đập mấy lần là được rồi.”
“Nói mới nhớ mấy ngày nay sao không thấy ông chủ đâu ta? Di tình biệt luyến?”
“Không có không có, tôi lén xem thông tin ông chủ, bảng sao ông chủ tặng chỉ có streamer này! (giống như lộ ra cái gì đó.)”
Còn lén xem được thông tin ông chủ sao?
Dụ Diên nhịn không được, nhìn bình luận này thêm mấy lần.
Đúng là mấy hôm nay 1 không onl, đến khi các viewer nhắc tới, cậu mới nghĩ lại, Squad ngày đó cậu có làm gì sai chỗ nào không?
Hình như không có…trước khi 1 thoát, còn spam sao tặng cậu nữa mà.
“Này này này? Nghe thấy không? À há??” Giọng Lô Tu Hòa truyền tới, “Đậu xanh, anh bạn, cậu không biết điều quá đó, ngay cả anh em cũng tắt micro??”
Dụ Diên hoàn hồn, nói: “Giọng cậu át tiếng chân.”
“1: Tặng bao nhiêu sao thì có thể lên mã giáp? Có cho thuê xe không?”
Bình luận này vừa hiện lên trên đầu Trực tiếp, ánh mắt Dụ Diên lập tức bị thu hút.
Thế nhưng cậu lại thu hồi tầm mắt rất nhanh.
ID 1 này là màu sắc rực rỡ, giống như của Mùa thu, là khán giả cấp bậc Quý tộc của Star TV – – chứ không phải 1 cậu biết.
“2000 lên hoàng mã, được vào team bất cứ lúc nào.”
Cậu vừa nói xong, các ngôi sao hiện ra rơi rào rào.
1 mới tới rất là hào phóng tặng sao cho cậu.
“Chuyện này…Chẳng lẽ lại là mã giáp lớn của ông chủ 1?”
“Không thể, ông chủ 1 sao lại còn hỏi bao nhiêu tiền thì lên mã giáp?”
“Tôi cũng cảm thấy đúng 80%, không thì sao còn hỏi vậy?”
“Mặc kệ đúng hay không, nói một câu ông chủ đại khí cũng chẳng sao cả!”
“Cảm ơn sao của 1.” Dụ Diên nhìn bình luận mấy lần, im lát mới hỏi, “Giờ muốn lên xe sao? Xe chưa dừng.”
“Hả? Còn chơi à?” Lô Tu Hòa xen mồm đúng lúc, “Không phải còn 20 phút nữa là cậu nghỉ live à?”
Dụ Diên: “Phát thêm một lúc cũng không việc gì.”
“1: Chơi.”
“1: Mà tôi còn một người, có được không?”
Dụ Diên nhìn người nọ bình luận ở giao diện, ánh mắt vốn còn đang mong chờ mất hút.
Lúc 1 nói chuyện, thường hay dùng tin nhắn riêng.
“…Được, chỗ tôi mới chỉ hai người.”
Dịch Sâm mặc áo ngủ đi ra, thấy Dịch Nhiễm đeo tai nghe, anh đi tới trước bàn, cầm điện thoại lên, hững hờ nhìn thằng em: “Ngồi ngốc ở đây làm gì?”
Dịch Nhiễm rất là thẳng thắn: “Em không dám mù mà vào phòng anh.”
“Vậy lúc em vào nhà anh thoải mái quá nhỉ.” Dịch Sâm đứng trước mặt cậu em, đổi đề tài, hỏi, “Sắp tốt nghiệp, có dự định gì chưa?”
Dịch Nhiễm cười hề hề: “Chơi bời lêu lổng mấy năm rồi tính.”
“Tới công ty đi.” Dịch Sâm nói, “Anh xếp cho em một chỗ.”
Nụ cười trên mặt Dịch Nhiễm cứng đờ vài giây, rồi lại bình phục bình thương nhanh chóng: “Đừng, anh, em không làm được thật đó, công ty…anh quản lý là được rồi.”
“Chưa kể mấy lão già kia quá phiền, em không chịu được.”
Muốn nói ở Dịch gia ai có tư cách tranh vị trí cùng Dịch Sâm, vậy thì chính là Dịch Nhiễm. Đều là cháu trai ruột của cụ Dịch, Dịch Nhiễm nhỏ hơn anh vài tuổi, cũng rất được cụ Dịch yêu thích.
Thế nhưng Dịch Nhiễm bướng bỉnh từ nhỏ, bướng vô cùng, chuyên chọn những chuyện không gây ra chuyện lớn nhưng đủ gây phiền phức để làm, để ba cậu ta đánh cho không ít lần. Mới đầu mấy lão già kia còn kỳ vọng bồi dưỡng Dịch Nhiễm giành giật với anh, cuối cùng biến thành vừa nhìn thấy Dịch Nhiễm liền lắc đầu nguầy nguậy.
Qua một lát, Dịch Sâm thu hồi tầm mắt: “Tùy em.”
Dịch Nhiễm cười hì hì, giọng điệu khôi phục bình thường: “Anh nè, hai chúng ta chơi ăn gà?”
Dịch Sâm: “Không chơi, lát anh còn cuộc họp.”
“Vậy à, vậy thì…em còn đang đập tiền cho streamer này, nắm lấy chỗ tối đây.”
Dịch Sâm không lên tiếng, xoay người định tiến vào thư phòng.
Người trên ghế salon rút tai nghe ra, âm thanh trong laptop theo đó phát ra.
“Sao không lộ mặt?…Do camera hỏng rồi. Hỏng mấy tháng, chẳng muốn mua, ừ, chủ yếu là không có tiền.”
Dịch Sâm dừng bước lại.
“Mình là streamer kỹ thuật, mặt không quan trọng…1, ngài phát ID qua tin nhắn riêng cho tôi đi.”
__
Mục tin nhắn riêng lóe lên, Dụ Diên mở ra nhìn, sửng sốt.
“2: NIRANGG-1”
Qua một lúc cậu mới rõ, là ông chủ kia sửa lại ID sử dụng.
…Mà từ 1 đổi thành 2 là sao??
Mời người vào phòng chờ, Dụ Diên giải thích: “Xin lỗi, ngài sửa lại ID, tôi không nhận ra ngay được.”
Trong game, micro ông chủ lóe lên: “Tôi thường hay đổi tên, không sao hết, sau này cậu cứ nhìn vào ID cầu vồng ngầu lòi này là nhận ra tôi.”
Dụ Diên: “…”
“Sao tôi nghe cái giọng này, không phải là 1 kia nhở?”
“Chắc chắn không phải, giọng khác hoàn toàn.”
“Ông chủ mới không hề làm bộ khác người, đơn giản thô bạo, tôi thích.”
“Có thể chờ năm phút không, anh ấy đang mở máy.”
Dụ Diên: “Được.”
Thừa dịp năm phút trống, Dụ Diên đứng dậy đi rót ly cà phê. Lúc trở lại game, trong phòng đã đủ 4 người.
Cậu không nhìn nhiều, mau chóng vào trận: “Xin lỗi nha, vừa đi rót ly cà phê.”
Mãi đến khi vào quảng trường rèn luyện, cậu mới phát hiện mục bình luận bên góc trái đang spam điên cuồng.
“Ông chủ, tôi nhớ ngài muốn chết!”
“Thì ra hai ông chủ là bạn nhau, bảo sao tên cũng giống nhau.”
“A a a!! Làm tui kích động quá trời, tui phải đeo tai nghe ngay mới được!!!”
?
Dụ Diên còn đang lơ mơ, bên tai đột nhiên thổi tới một trận bão táp.
“Không sao.”
Giọng người đàn ông vẫn như trước, trầm thấp thuần hậu, hỏi, “Nhảy đâu, streamer nhỏ?”
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️