Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 23

3:36 sáng – 28/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 23 tại dua leo tr

Lúc sau Dụ Diên mới nói: “Đừng phóng đại như vậy.”

“Aiyo, tui nghĩ không nên gọi cậu là em trai nhỏ.” Một cô gái trong đó nói, “Nghe giọng có vẻ nhỏ tuổi hơn tui, trưởng thành chưa?”

“Rồi ạ.” Dụ Diên hỏi, “Chơi chứ?”

Đoàn Đoàn vội nói: “Chơi, mình mở ngay đây.”

Vừa vào game, đồ ăn được giao tới, Dụ Diên cầm hộp thức ăn quay lại máy, thì thấy nhân vật game của mình đang đứng ở quảng trường rèn luyện, được ba chị gái vây quanh.

Số 1: “Em trai ơi, sao em không nói chuyện, chúng ta nhảy ở đâu?”

Số 2: “Bản PC làm khó người chơi thật, sao không học theo bản mobile ra chế độ bay theo đồng đội ấy nhỉ, tui toàn bay chậm hơn người khác, ngày nào cũng chết ở trên trời, rầu muốn chớt.”

Số 1: “Em trai nè, em mặc bộ này xấu quá đi, gọi một tiếng chị, chị mua cho em một bộ đẹp hơn.”

Đoàn Đoàn nói: “Rồi rồi mấy bà yên tĩnh tí nào, cậu ấy bị mấy bà làm sợ không nói được gì kìa.”

“…”

Dù trước đây cậu từng gánh team, cũng chưa từng gặp qua thế trận này, “Xin lỗi, vừa đi lấy đồ ăn sáng, các chị muốn nhảy ở đâu cũng được, chấm tiêu đi.”

Đoàn Đoàn nói: “Chọn chỗ vắng người được chứ? Bọn chị không biết chơi lắm.”

“Được.”

Cuối cùng họ chọn Zharki, trong thời gian mở dù trên cao, Dụ Diên vừa ăn vừa điểu khiển nhân vật bay từ từ.

Sau một lát, phát hiện có gì đó sai sai – – ở góc trái đằng trước tên đồng đội không có icon bung dù.

Dụ Diên hỏi: “Các chị không bung dù bay cao lên à?”

Số 1 hỏi: “Bung dù bay cao là gì?”

Số 2: “Không biết.”

Đoàn Đoàn: “Tui đi tra baidu thử.”

Số 1: “Đừng làm tốn sức, baidu rồi chúng ta cũng không học được.”

“…”

Ở bình luận đã cười tới điên lên rồi.

“Mấy em gái này sao mà hài hước thế nhỉ ha ha ha.”

“Nói nhảm, cả ba người này đều là streamer giải trí, hai người trong đó là radio tình cảm, cho các em ấy một sân khấu là có thể tấu hài cho bạn.”

“Tôi nhớ ông chủ 1 hình như cũng không biết nhảy dù xa.” *

[Bung dù sớm sẽ đu được xa hơn, tương tự như nhảy dù xa ( cách gọi khác nhưng hành động giống nhau.]

Dịch Sâm vừa vào Trực tiếp thì nhìn thấy ID của mình xuất hiện trên bình luận.

Ngày hôm nay không có cuộc họp nào, anh xem tài liệu xong, tiện tay mở web Trực tiếp ra, mà đây là lần đầu tiên anh dùng máy tính văn phòng công ty cho việc khác mà không phải là công việc.

ID Trực tiếp này là Đại tinh sử, lúc vào Trực tiếp sẽ hiện nhắc nhở, nhưng vì bình luận spam nhiều quá, thông báo này bị đẩy nhanh lên đầu nên hầu như không ai nhìn thấy.

“Không có gì.” Trong giọng mang chút ý cười bất đắc dĩ, Dụ Diên chấm tiêu trên bản đồ, “Bay về hướng này, chỗ này có xe mặc định, chúng ta lái xe đi.”

Cứ vậy định ra, sắp bay tới chỗ chấm tiêu, lại nghe thấy số 1 la lên: “Ơ ơ bay qua, bay – – mẹ ơi trước mặt tui có ba người, hình như cùng team! Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ!!!”

“Thật hay giả? Đừng sợ, chị em đến đây!” Số 2 điều khiển dù bay qua hướng số 1, “Em trai nhỏ mau đến đây! Giết chết bọn họ đi!!”

Dụ Diên đang cắn bánh quẩy, điều khiển chuột bàn phím cũng không kịp rơi xuống đất, đành phải mù mờ thưa lại: “Đến đây…”

Đoàn Đoàn: “Sao nói nhỏ vậy?”

“À đang ăn ánh uẩy…” * [n”g] [yóu] [tiáo]

“Đùa gì vậy?” Số 1 vừa đáp đất liền trốn chạy, ba người phía sau không suy nghĩ gì đuổi theo ngay sát phía sau cô, “Chị của em đang bị đuổi giết đây này, mà em còn ở đó ăn bánh quẩy?!” [chī] [yóutiáo]

“Em mau tới đây! Nếu chị có thể sống sót tới Zharki, lập tức lấy thân báo đáp! Chúng ta sẽ thành tình yêu chị em oanh oanh liệt liệt!!”

“…”

Trên màn hình, nhân vật game Dụ Diên vốn còn đang chạy tới đột nhiên chạy chậm dần lại.

“???”

“Cmn buồn cười muốn chết ha ha ha ha ha ha!!”

“Streamer còn đang mau chóng vọt tới, nghe nói vậy xong lại do dự ha ha ha.”

Số 1 chỉ muốn thoát thân, vẫn nhìn chằm chằm vị trí Dụ Diên trên bản đồ: “Em trai nhỏ có chuyện gì à?”

Lúc này Dụ Diên mới hoàn hồn, tiếp tục chạy nhanh tới:…Đến đây.”

Dịch Sâm nhịn hết nổi, một tiếng cười bật ra từ khóe môi.

Anh cảm thấy streamer nhỏ kia như Đường Tằng đi lạc vào Động Bàn tơ, cách màn hình cũng cảm nhận được tay chân cậu đang luống cuống.

Số 1 chạy chạy, rốt cục nhìn thấy đồng đội.

Dụ Diên vọt thẳng qua số 1, đấm một phát vào mặt kẻ địch ở phía sau cô!

Kẻ đối diện muốn đánh trả, lại bị cậu xoay người tránh thoát, những người khác lần lượt chạy tới, số 1 thấy đồng đội mình đông đủ, nhất thời hết sợ — thường thì kỹ năng cầm súng kém, vậy đấm tay đôi ai sẽ hơn ai?!

“Dám dí bà này, dám dí bà này!” Số 1 vừa vung nắm đấm vừa nói.

“Dám đánh chị em bà nè…aiyo!” Đoàn Đoàn mới vung hai đấm, thì bị hai kẻ đối diện liên thủ nện ngã.

Dụ Diên tranh thủ khoảng trống nói: “Không sao, chị bò xa ra một chút, họ muốn cứu đồng đội, không dám đuổi theo gạt chị…”

Còn chưa nói hết câu, một giọng nói ngọt ngào vang lên.

“Anh ơi, anh ơi…” Đoàn Đoàn mở micro All, giọng nàng vừa nhu nhược vừa tủi, “Đừng giết em được không, em còn muốn chơi…”

“Mịa nó, chiêu này mà bà cũng dám dùng.” Số 1 nói. “Không sợ bên địch là con gái, nện bà càng ác hơn à.”

“Là con gái thì tui cũng kéo dài thời gian được mà.” Đoàn Đoàn nói xong, tiếp tục mở micro All. “Oa oa oa hai người đánh một mình tui, quá phận quá đáng lắm không?”

“Đáng học theo, chỉ kém giọng Lolita.”

“Những streamer nữ này bình thường đều đùa kiểu này sao??”

Người xem Trực tiếp càng ngày càng nhiều, ba fans streamer nữ đều nghe tin chạy tới, spam kín giao diện, toàn là mấy từ “Ha ha ha” cùng “???” chiếm lĩnh.

Tiếc rằng bên địch làm thinh, không nói một lời cứ thế dí theo đòi đánh các cô. Mà kĩ năng khi bị hạ cùng nhảy lên né tránh cũng không phải sở trường của các cô, lập tức bị bên địch đấm gục, chỉ còn mình Dụ Diên cùng Đoàn Đoàn đang ngắc ngoải.

Cũng may Dụ Diên tranh thủ trong thời gian đó đấm gục hai tên, ngay lúc cậu định ra tay với tên cuối cùng còn may mắn sống sót thì phía sau đột nhiên truyền đến tiếng súng, Đoàn Đoàn hét lên một tiếng thì thành hòm.

[Chỗ này hơi sai sai, do không đủ dữ liệu, Đoàn Đoàn bị gục rồi mà trong raw không có đoạn được cứu, nên mình nghĩ là Đ Đ bị gạt chết chứ không phải là được cứu rồi bị nkock tiếp xong bị gạt bằng súng. Còn nếu mình nghĩ sai thì xem như ngược lại đoạn trên:D]

Đồng đội kẻ địch vác súng tới rồi!!

Dụ Diên sững sờ, hầu như không hề do dự xoay người xách đít chạy.

Số 1 không nhịn được mở micro All: “Đánh thì đánh bằng tay, vác súng tới thì là anh hùng hảo hán cái nỗi gì?!”

Ngoài ý muốn, bên địch lại trả lời lại.

Giọng nam thô lỗ truyền tới: “Ơ đm? Vừa nãy chúng ta tắt micro All, team các người lại có gái!!!”

Giọng nói hùng hổ cùng âm điệu không thể tin được, vừa nghe là biết trong team địch không có gái.

Theo sát đó, tên cầm súng cũng nói: “Đậu phộng…xin lỗi nha, nãy không biết.” Nhưng gã lại chĩa nòng súng về phía Dụ Diên.

Đoàn Đoàn: “Ô kìa, các người quá tàn nhẫn, tui còn cầu các người suốt từ nãy giờ đó!”

Giọng tên nọ đầy tiếc nuối: “Ài, do chúng ta không có duyên.”

Tiếng súng lại vang lên, Dụ Diên trúng một phát đạn, nhân vật game chỉ còn đúng chấm máu.

Dụ Diên không chút nghĩ ngợi thốt lên, âm giọng bị cậu ép thành vừa mềm vừa nhỏ: “Chờ đã, chờ chút ~~ anh à…”

“?”

“???”

Khu bình luận Trực tiếp nổ tung, một đống bình luận toàn là dấu chấm hỏi.

Dụ Diên làm như không thấy, tiếp tục ép họng nói chuyện: “Các cổ không có duyên với các anh, nhưng em với các anh thì có nha! Anh đừng bắn em…”

“Tuyệt địa cầu sinh – thật???”2

“…Lợi hại ha ha ha ha ha.”

“Streamer là người sói!”

“Tui cứng rồi.”3

Dịch Sâm: “…”

Tiếng cười của anh đã không che giấu được nữa, bình luận một đống dấu chấm hỏi theo các viewer.

“Mẹ nó.”

Nhu nhược mềm nhẹ này, không giống như giọng điệu tức giận vừa nãy, nó đã bắn trúng trái tim anh bạn cầm súng!

“Em ơi em đừng chạy, anh không bắn em, không bắn em…”

“Nội dung Trực tiếp gợi tình quá mức, báo cáo.”

“Vậy anh đừng đuổi em nha.” Dụ Diên nói, “Em còn tí máu!”

“Không đâu, em nè, anh cho em bịch máu, em đừng chạy!”

“Thật chứ? Anh không cho đồng đội anh?”

Giọng nam thô lỗ lập tức tỏ vẻ: “Tôi không muốn, cho em dùng!”

Ba streamer nữ đều khiếp sợ.

Số 1 khen: “…Xin lỗi chứ, phần mềm đổi giọng của cậu rất hay nha.”

“Không phải phần mềm đổi giọng, là giọng chính.” Dụ Diên bơm bịch máu, tiếp tục mở micro All hỏi, “Anh ơi, có nước không?”

Cũng không biết là ai trong hai tên nọ tìm được xe tới: “Tạm thời không có, em lên xe bọn anh, bọn anh dẫn em đi tìm!”

Mặt Dụ Diên không hề cảm xúc: “Được ạ.” (dā*)

Ba người ngồi vào trên một chiếc xe.

“Em gái, quần áo em mặc hơi kì nhể.”

Dụ Diên: “Mặc váy chán rồi…nhìn không đẹp sao?”

Hai người nọ im lát mới nói.

“Đẹp đẹp!”

“Đẹp đẹp đẹp!”

Số 2 cảm khái: “… Em gái, công phu mở mắt nói mò này của cậu còn lợi hại hơn chị á.”

Dụ Diên buông tiếng thở dài: “Cuộc sống ép buộc.”

“Chúng ta đi đâu hả cưng?”

“Đâu cũng được, có nhà là được.”

Người nọ chấm vào khu hẻo lánh xa xôi nào đó: “Vậy chúng ta đến khu này đi, chắc chắn mấy khu thành lớn bị người khác loot sạch rồi, mà chúng ta chỉ có một khẩu súng, nếu tới đó là xong đời! Chủ yếu nếu mà em bị hạ, bọn anh không cứu được.”

Dụ Diên: “Hiểu rồi ạ.” (yā)

“Streamer ơi tui cầu bạn đừng nói chuyện nữa, tui đang ở trên lớp đó, kìm nén muốn chết rồi.”

“Cách nắm bắt âm (Yā, dā) hết sức chính xác, lão nạp khâm phục.”

“Tui sợ sau này không dám yêu đương qua mạng, đến lúc đó móc ra còn lớn hơn tui…”

Dụ Diên nói: “Vừa học lại các chị.”

Đoàn Đoàn: “ID Trực tiếp của chị là 18881, nhớ đến nộp học phí.”

“…Được.”

Khu người nọ chấm tiêu hơi xa, nhưng an toàn, ba người chạy qua bãi cỏ không phát hiện một bóng người nào.

Trên đường đi, người cầm súng đột nhiên cất giọng: “Em ơi!”

Dụ Diên nuốt bánh quẩy xuống: “Hả?”+

Sau đó anh bạn nói câu hàm súc: “Em có thể hát một bài được không?”

Dụ Diên: “…”