Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 34

3:36 sáng – 28/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 34 tại dua leo tr

Dụ Diên cũng không biết là cái gì, nhưng theo trực giác mách bảo đó không phải là ý tốt gì.

Cậu căng thẳng chớp mắt liên tục, đổi giọng hỏi: “À, mèo con bữa nay khỏe chứ?”

“Diên Diên?” Dịch Sâm thu hồi tầm mắt, liếc nhìn mèo con đang nằm nhoài ngủ ngon dưới chân, “Nó rất ngoan.”

“…”

“Cái gì?? Ai ngoan???”

“Tiếc thật, nếu streamer chơi chuyên nghiệp, thao tác cùng giá trị nhan sắc này, ra sức hấp thu thần khí.”

“Đương nhiên streamer không dám chơi chuyên nghiệp, dù sao trong lúc thi đấu không thể mở hack mà.”

“Lầu trên nói con mợ gì đó? Dòng thông cáo dán trên đó không thấy à? Mù à?”

“Thông cáo thì sao nào? Đó là Star TV chỉ cho cậu ta một thông cáo này thôi, chứ tôi đây còn muốn nói cậu ta đi cửa sau mua chuộc quản trị viên để viết ra đó.”

“Thông cáo của trang chủ cũng không tin, hệ thống kiểm tra cũng không tin, vậy ra bạn ngu muội còn cả thế giới thì tỉnh tảo đúng không?”

[Rung động trái tim bị quản trị viên 03 cấm nói ba ngày.]

Đa số bình luận còn đang dừng lại ở lời mời chào của QM kia, càng cãi càng hăng, quản phòng cấm không xuể, đành để quản trị viên 03 ra tay ban nick, thấy quản trị viên 03 đứng ra, các antifan đang âm mưu càng vui mừng hơn.

Dụ Diên vẫn cảm thấy kỳ quái, từ nhóm QQ kia cậu có thể nhìn ra, quản trị viên 03 cũng không chỉ quản lý mỗi live của cậu, thậm chí hắn còn có tiếng có quyền quản lí ở nhánh game của cậu, mà sao ngày nào cũng canh giữ treo máy ở live của cậu?

(Đoàn Đoàn: Đoàn xe còn chỗ không, có thể gánh hai con gà này chứ?)

Lô Tu Hòa dạo gần đây đang bận khảo chứng, ngày nào cũng phải đâm vào bàn sách, rất ít có thời gian lên mạng, nên mấy hôm nay Dụ Diên đều Solo hoặc gánh viewer Squad.

“Có thể.” Dụ Diên thoáng như nhìn thấy cứu tinh, lập tức mời hai người vào.

“Không phải đến giờ cơm rồi sao?” Dịch Sâm hỏi.

“Không sao.” Dụ Diên ấn vào trận, lúc vào quảng trường thì di chuyển dạo map, sau đó đi tới trước mặt Dịch Sâm, đứng lại, “Đồ ăn còn chưa giao tới…tối nay ăn cũng được.”

Lộ Lộ tiến tới hỏi: “Ông chủ, tôi phát hiện cứ tối ngài mới xuất hiện, ngài mới tan tầm à?”

“Ừm.”

“Tộc đi làm mà, ủa vậy thì bình thường ban ngày làm sao xem live được?”

“Xem được.”

Đoàn Đoàn hỏi tiếp: “Không thấy ngài vào xem, ngài xem các streamer khác? Đừng mà, nếu ngài chán xem tiểu Ngôn Ngôn live, thì hãy đến xem tôi với Lộ Lộ.”

Dụ Diên càng nghe càng không đúng: “Các chị đây là…đang đào góc tường hả?”

“Không không không, bọn chị là hộ pháp canh giữ Nhất Ngôn Đường.” Đoàn Đoàn nói, “Nhưng mà chỗ tốt thì không nên cho người ngoài mà.”

Dịch Sâm cười ra tiếng: “Không xem người khác, chỉ mở nick clone…Rốt cục Nhất Ngôn Đường là cái gì?”

“Mở nick clone!?”

“Tôi đi làm rồi cũng muốn lén lút mở xem live của em! Nhất Ngôn Đường is rio!!”2

“Sao trận này còn chơi map cỏ? Tôi muốn xem map Sanhok, chơi map cỏ còn gánh ba con ghẻ, cảm giác rất lãng phí thời gian.”

“Nhất Ngôn Đường là người xem đặt tên cho các anh đó! Nhất, Ngôn, Đường! Vốn lúc đầu là Ăn Kẹo Đường, nhưng vì để đánh chữ cho tiện, liền đơn giản hóa thành Nhất Ngôn Đường.”

Lại còn đặt tên?!

Dụ Diên ngẩn người, vội vàng ấp úng: “Đường gì chứ, tên gì chứ…Chúng ta nhảy chỗ nào?”

“Đặt tên cho chúng ta?” Dịch Sâm nhướng mày, “Sao lại là đường?”

Lộ Lộ thốt lên: “Bởi vì các anh rất ngọt!”

Nghe cô nói nãy giờ, Dịch Sâm xem như hiểu hơn một tí.

Anh nhìn mic streamer cứ lấp lóe nhưng lại không phát ra tiếng, cười như không cười: “Tôi không ngọt.”

Dụ Diên thở phào nhẹ nhõm.

Không ngờ theo sát sau đó một cau: “Cậu ấy rất ngọt.”

Dụ Diên: “…”

Cậu cảm thấy mình rất rất oan.

Cái gì mà nói cậu bán hủ với 1?

Cậu là bị 1 đánh ngất kéo theo phía sau bán hủ được không!!!

“Ngọt!! Các anh đều ngọt!!!”

“Tôi nhìn ra rồi, hai streamer nữ này là người phe mình.”

“Ông chủ, giải streamer bắt đầu rồi, sao ngài không tỏ mình đi?”

“Lão Thử sát vách đã có ông chủ spam cho rồi! Hoan nghênh mọi người đi xem náo nhiệt! Số phòng là…”

Thừa lúc còn đang trên máy bay, Dụ Diên mở giao diện live ra, kick hết các nick đang spam ID streamer khác ra ngoài.”

Cũng đúng lúc cậu ra kick, cậu mới nhìn thấy trên đầu live spam một thông báo.

[Vua Sát Nhân Lão Thử tại Star TV tặng một làn lưu tinh vũ ở Trực tiếp của Lão Thử]

Thông báo này spam liên tục vài lần, và có xu thế không dừng lại, Dụ Diên chỉ nhìn lướt qua rồi quay lại game.

Nhưng các fan của cậu bị tức giận bởi các antifan tuyên truyền kia, cũng spam quà theo, tuy giá trị quà nhỏ, nhưng số người nhiều, làm cậu vừa quay vào game lại còn cảm thấy khó mà nhịn được.

“Thường ngày có nhiều khán giả đến xem thế, nhiều nhân khí thế mà lại không có ai đập tiền cho à, một đám con gái chỉ đến xem mặt, mày chỉ trông chờ mấy nhỏ này cày hạng cho?”

“Đúng đúng đúng, live của chúng ta không chứa nổi mày, mau cút về lỗ chuột nhà mày đi.”

“Xin lỗi chớ, tôi là nam, mà còn cảm thấy chất lượng live của streamer còn tốt hơn Lão Thử nhiều, Lão Thử ngày nào cũng chỉ xài chiêu phát hồng bao để hấp dẫn khán giả,”

“Sự kiện này mình chỉ ở mức có tham gia, cầu may lên được trang đầu bảng đề cử.” Dụ Diên nói, ” Mọi người đến xem mình rất cảm ơn, không phải đập tiền đâu.”

Bởi vì là một gánh ba, nên họ nhảy ở khu biệt thự.

Dụ Diên điều khiển dù, nói: “Tôi đến cuối khu, các chị loot ở giữa khu đi, loot thẳng đến đầu đường, lát nữa tôi lái xe đến đón.”

Dịch Sâm: “Tôi đi với cậu.”

“Được, vậy tôi bên trái, ngài bên phải?”

“Ừm.”

Dịch Sâm đang loot đồ, thì điện thoại vang lên, anh cúi đầu nhìn, sau một lát mới ấn nghe.

“Đang ở đâu?” Mạc Nam Thành nói, “Tôi biết có một chỗ hay ho, có đi không?”

Tính cách Mạc Nam Thành ngược lại với Dịch Sâm ôn hòa, ngoại trừ công việc thì rất thích đi tiệc tùng hội họp, dùng lời hắn mà nói, chính là cuộc đời ngắn ngủi mấy mươi năm, mất vui một ngày là quá đáng tiếc. Hai người là bạn thân của nhau, còn làm nhiều người xung quanh rất bất ngờ.

“Không đi.” Dịch Sâm nói, “Chơi game.”

“Chơi game??” Mạc Nam Thành nghẹn lời, “Gần đây cậu xảy ra chuyện gì à?”

Bên tai vang lên một tiếng súng, Dịch Sâm nói, “Không có gì thì cúp máy đây.”

“Chờ đã.” Mạc Nam Thành mau chóng gọi anh lại, “Hôm nay không tới cũng không sao, nhưng tối thứ sáu này nhất định cậu phải tới.”

“Ngày gì?”

“Sinh nhật tôi!”

“Ba mươi tuổi, còn sinh nhật?” (Như Hạ Tiểu Vũ thì là đại thọ Lại Hoa đó:)))4

“Rồi sao, sau này tôi có bảy chín tám mươi, cũng phải mời tới một trăm người trẻ tuổi đến tiệc mừng thọ của tôi nhảy disco.”1

Dịch Sâm nói: “Được, đến lúc đó dù cậu không mời, tôi cũng cho người đưa người tới, cúp.”

Lại đeo tai nghe lên lần nữa, thì nghe thấy người trong đó vẫn đang gọi mình.

“Ông chủ, ông chủ có đó không?” Lộ Lộ nói, “Nhân vật game của ngài ấy vẫn đang di chuyển mà.”

Dịch Sâm: “Có, vừa nghe điện thoại.”

“Chạy bo.”

Anh mở bản đồ xem, hai streamer nữ đã lái xe chạy ra.

Vị trí Streamer nhỏ đang ở bên ngoài nhà anh, nổ máy ngồi chờ, cũng không giục anh.

“Loot xong chưa?” Thấy anh đi ra, Dụ Diên hỏi.

“Nghe điện thoại, chưa loot được gì mấy.” Dịch Sâm nói, “Đi thôi.”

Dụ Diên liếc xem thuốc máu trong balo, cũng không đủ cho hai người tiếp tục loot, liền gật đầu nói: “Không sao, lát giết người là có.”

Chạy vào bo, bọn họ tìm nhà nhỏ hoang vắng ngồi xổm.

Lộ Lộ đi vào một phòng nào đó rồi ngồi xuống, mở mic reo lên: “Chúng ta chia đồ được chứ?”

Lúc người chơi loot đồ, nếu thấy đồ tốt mà mình có rồi, vẫn nhặt luôn nếu balo còn trống cho đồng đội, sau đó trao đổi cho nhau.

Dụ Diên là người cuối cùng vào nhà, suy nghĩ một hồi, lại chạy đến ngồi chen chúc với 1.

“Chỗ kia rộng vậy em không đến ngồi, còn chạy chen vô đây làm gì?” Lộ Lộ nói xong, làm như vừa tỉnh ngộ, “…Xin lỗi, chụy vượt qua giới hạn, vậy chụy lăn đây.”

Nói xong, cô cười hì hì đứng dậy chạy đến chỗ Đoàn Đoàn.

Dụ Diên: “Không phải…”

Dịch Sâm hỏi: “Sợ tôi không giành được?”

“…” Dụ Diên không lên tiếng, thừa lúc hai người đối diện không để ý, lại đến sát gần anh, sau đó ném đồ xuống, vừa ném vừa niệm, “Băng đạn mở rộng, x4, tay cầm…”

“Đều bị cậu chen tách ra hết.” Dịch Sâm cười ra tiếng, nhặt băng đạn mở rộng trên đất, “Cậu cầm cái này đi, tôi cầm băng đạn.”

“Được.”

Bốn người ngồi trong nhà đều không có suy nghĩ rời khỏi, vừa hay khu vắng này là giữa bo, mãi cho đến khi bo gần cuối, họ vẫn không phải chạy bo.

Dụ Diên đang đánh giá hoàn cảnh xung quanh, muốn xem coi có kẻ địch nào không, thì phát hiện khung bình luận góc trái spam không ngừng.

“Tui fuck! Các bạn mau xem trong phòng, ông chủ này sao lại chạy đến đây…”

“Là muốn đến gây chiến sao? Xoa tay.”

“Có khi đã ngầm hòa giải với streamer rồi?”

“Không đâu!! Các bạn mau nhìn thông tin của hắn đi! Trong đó ghi top 1 tặng sao lại là Lão Thử…Còn là Thủ Hộ giả.”

“Người này vừa spam hơn hai vạn tệ tiền quà ở live Lão Thử, đúng là ông chủ lớn.”

Mãi cho đến khi kết thúc trận đấu, bình luận vẫn không có xu thế muốn dừng lại.

Không ăn được gà, Dụ Diên hơi tiếc, cậu thoát ra xem, mới rõ tại sao bình luận lại spam hung mãnh như vậy.

Trên bảng tặng sao, hiện bốn chữ lớn sáng choang “Vĩnh viễn không bao giờ ăn gà”.

Là ông chủ lần trước cậu hoàn trả sao tệ.

Chu Ngôn vào xem không vì gì khác, mà chỉ muốn khiến cho Dụ Diên khó chịu, sao tệ lần trước hắn đã nhận lại được, nhưng hai nghìn tệ đó hắn cũng không quá để ý.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải loại streamer không biết nể mặt mũi, tức giận một hồi hắn lại biết được có giải thi đấu giữa các streamer, nên đã thừa dịp tranh thủ nghĩ ra cách làm này, để cho streamer này biết mình đã bỏ qua một ông chủ hào phóng cỡ nào.

Sau khi Dụ Diên thoát game, nhìn bảng cống hiến, nhìn chằm chằm vài giây.

Chu Ngôn khẽ cười một tiếng, tự giác lý giải ánh mắt đó là đang hối hận cùng thất lạc, lại xem các bình luận đang tâng bốc, trong lòng thoải mái cực kì.

Ai biết một giây sau, một thông báo đột nhiên bắn ra.

[Vĩnh viễn không bao giờ ăn gà bị Yanxyan điều chỉnh từ quản phòng xuống người tiêu dùng phổ thông]

Chu Ngôn sững sờ, không tự chủ được mà ngồi thẳng người – – tên này cởi hoàng mã của hắn?!!

Thao tác xong, Dụ Diên quay lại game, giọng điệu tùy ý: “Xin lỗi nhé ông chủ, 2000 tệ trước đó tôi đã trả lại cho anh, quản phòng phải thu hồi lại là hiển nhiên, anh cũng hiểu mà.”