Chương 33: 33: Buông Bỏ Trước Khi Quá Muộn
Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 33: 33: Buông Bỏ Trước Khi Quá Muộn tại dua leo tr
Màn đêm tĩnh lặng, ánh trăng tròn vằng vặc xuyên qua lớp cửa kính trong suốt chiếu vào phòng ngủ, ngượng ngùng ngắm nhìn hai thân ảnh đang nồng nhiệt say đắm quấn lấy nhau.
Trong ánh sáng mờ ảo, tiếng r3n rỉ kiều mị của người phụ nữ hòa quyện cùng tiếng th ở dốc khàn khàn của người đàn ông, khiến cho người ta xương cốt không khỏi mềm nhũn.“A… nhanh một chút… ưm… chính là… a..
như vậy… ưm..
thật căng…”Cơ thể người đàn ông vạm vỡ hoàn toàn đối lập với vóc dáng mảnh mai của người phụ nữ dưới thân.
Sau mỗi lần th úc mạnh của anh, cái eo nhỏ điêu luyện mà lắc lưu hùa theo, đem đến cái cảm giác dục tiên dục tử cho cả hai người.“Ha… bảo bối… đừng kẹp chặt như vậy…”Ngay giữa lúc cao trào triền miên vô cùng phấn khích, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.“Đợi đã Bạch Kỳ… điện thoại cho em…”Quan Lệ Nguyệt biết rõ, số điện thoại cá nhân của cô là thứ không phải ai cũng có và đa số họ đều là những người rất quan trọng đối với cô.
Hơn nữa nếu đối phương đã tìm cô vào giờ này, thì chắc chắn là có chuyện quan trọng.“Đừng lo bảo bối.”Gương mặt điển trai vùi sâu vào làn tóc mềm của người con gái trong lòng, anh tham lam hít hà, giọng nói dịu dàng an ủi:“Hiện tại chỉ có anh và em… không còn việc khác.”Nương theo da thịt mềm mại, bàn tay to lớn dần dần hướng về phía trước.
Anh cúi đầu, ngậm lấy một bên nụ hoa đầy đặn, mà từ từ nhấm nháp.
“Ưm… không…”Vì không có người bắt máy, cuộc gọi tự động chuyển sang hộp thư thoại, một giọng nói nghẹn ngào vang lên:[Rượu ngon phải có bạn hiền.
Tiểu Nguyệt, hôm nay mình buồn quá, ra uống vài ly với mình đi.]Tựa như một gáo nước lạnh xối thẳng vào hai con người đang hừng hực cháy, nếu có ai hỏi hiện tại Bạch Kỳ muốn làm cái gì nhất, thì chắc chắn anh sẽ đi gi3t chết người phụ nữ phá đám kia.Hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, một bên to lớn thô ráp một bên trắng nõn mềm mại, hôn lên vành tai mẫn cảm của cô, anh thấp giọng nỉ non:“Em đừng đi… bảo bối…”Vừa nói anh vừa điên cuồng đong đưa, từng chút từng chút xâm nhập vào cái địa phương thần bí xinh đẹp nhất của người phụ nữ.
Tiếng nước chảy róc rách thẹn thùng từ nơi hai người đang thân mật kết hợp, tạo nên một hình ảnh ái dục tuyệt mỹ.“Ah…”Bất ngờ bị tập kích khiến Quan Lệ Nguyệt có chút chịu không nổi.
Cơ thể mẫn cảm run lên, dưới sự khiêu khích cố ý của Bạch Kỳ.“A Kỳ… dừng lại… ưm”Súng đã lên nòng, cung đã lên dây, còn muốn anh dừng lại? Vậy thì thà gi3t chết anh đi.Hôn lên cánh môi hồng mềm mại, thứ đồ vật n@m tính kia luận động càng thêm phần cuồng dã.“Đủ rồi, đủ rồi… ah…!Mau dừng lại…”Cái loại kh0ái cảm kinh khủng gần như thổi quét tất cả lý trí này, làm Quan Lệ Nguyệt gần như mất hết lý trí.Nhìn người con gái đang run rẩy thở gấp dưới thân, Bạch Kỳ hài mỉm cười.
Quả nhiên là cơ thể cô vẫn thành thật hơn cái miệng xinh xắn kia nhiều.***
Sau một hồi “ăn no” thỏa mãn, Bạch Kỳ vui vẻ làm tài xế tháp tùng người trong lòng tới điểm hẹn.
Chỉ là khi đến nơi, anh thật sự đã hối hận đến xanh ruột.“Chờ một chút, em sẽ ra ngay.”Cúi người chủ động dâng lên đôi môi mềm hồng nhuận, xong chuyện cô nghênh ngang lắc hông đi vào.
Cúi xuống nhìn “người huynh đệ” chẳng có chút tiền đồ nào của mình, Bạch Kỳ chỉ còn biết lắc đầu cười khổ.“Bảo bối… em chạy cũng nhanh đấy.”Hộp đêm Perversione, nơi nổi tiếng sa hoa bậc nhất Đế Thành với câu nói ngông cuồng từng một thời náo loạn truyền thông: “Không tiếp người nghèo và chó.”Có thể nói để bước vào nơi đẳng cấp thượng lưu này, ngoại trừ tiền tài với quyền lực thì xinh đẹp cũng coi như một loại giấy thông hành “phổ biến”.Sự xuất hiện của một bóng hồng lạ mặt đã nhanh chóng va phải “sóng dò tìm” của một nhóm đàn ông trung niên.
Chẳng chút kiêng dè, họ nhìn chằm chằm vào Quan Lệ Nguyệt, trong đầu hiện lên không ít những suy nghĩ xấu xa mà chỉ mình họ biết.“Vẻ ngoài cùng khí chất không tồi, nhưng đáng tiếc lại không phải khẩu vị của tôi.”“Hừm, thoạt nhìn cũng chẳng giống một cô chiêu.”“Nếu không phải cô chiêu thì là gái gọi! Yên tâm đi, bất ngờ còn ở phía sau, vội làm gì!” Mấy người đàn ông trung niên kia ngồi ở ghế salon hạng sang, bày ra dáng vẻ biếng nhác thoải mái.
Âm lượng không nhẹ không nặng, nhưng vừa đủ để những kẻ xung quanh nghe thấy.Ông ta vừa dứt lời, thì một đám thanh niên bất hảo bàn bên đã đồng loạt đứng dậy.Cậu trai cầm đầu bảnh bao trong chiếc sơ mi đắt tiền phối cùng quần tây đen, đôi mắt hẹp dài nhìn chăm chăm vào Quan Lệ Nguyệt: “Chẹp, nếu đã không hợp gu mấy người vậy thì nhường cho chúng tôi.
Thế nào?”“Lý thiếu gia cứ tự nhiên.” Một người đàn ông ngồi trên ghế salon khẽ mỉm cười, chẳng chút để bụng.
Dù gì thì mục tiêu của bọn họ cũng là những quý cô chân chính, còn đối với loại đàn bà cấp bậc này thì dù có xinh đẹp đến đâu bọn họ cũng khinh thường.Tinh ý nhận ra được những ánh nhìn chẳng chút thân thiện kia, Quan Lệ Nguyệt hơi nhíu mày.
Sau một hồi dáo dác tìm kiếm, cô từ từ bước đến quầy bar.“Tiểu Hân?”“Tiểu Nguyệt… hức… cậu đã đến rồi sao?”Đôi mắt hạnh mơ màng lấp lánh như chứa nước, gương mặt nhỏ hồng rực lên vì hơi men.
Vừa nhìn thấy cô, Chung Gia Hân đã lao đến, như rắn nước không xương mà liều mạng dính lấy.
Đập vào mắt là hai cô gái xinh đẹp đang thân mật quấn quýt với nhau kia, vẻ mặt của tên thiếu gia nhà họ lý trông khó coi như vừa ăn phải ruồi.“Mẹ kiếp!!!”Bị mất mặt trước bao nhiêu con người, thẹn quá hóa giận, hắn ta tức tối tông cửa bước ra ngoài.Chẳng chút bận tâm đến những chuyện đang xung quanh, nhìn dáng vẻ đã ngà ngà say của cô bạn thân, Quan Lệ Nguyệt cũng chỉ đành lắc đầu bất lực, mà chủ động để Chung Gia Hân dựa sát vào người mình.“Tiểu Nguyệt?”“Hử?”“Chiều hôm nay mình đã gặp một người… hức… cậu đoán xem người đó là ai?”Chuyện này cũng cần phải đoán sao? Quan Lệ Nguyệt im lặng thở dài, dẫu sao thì giấy cũng không gói được lửa, chuyện bị phát hiện cũng chỉ là thời gian.Đùa nghịch với ly rượu trong tay, quan sát từng biểu cảm của người bên cạnh.
Chung Gia Hân ai oán rơi nước mắt.“Cậu đoán đúng rồi đó, hôm nay dì Tâm đã đến gặp mình.”Hàng lệ nóng hổi lăn dài bên má, còn đâu dáng vẻ kiêu sa của một nữ hoàng trên thảm đỏ.
Đôi vai gầy không ngừng run lên, giọng nói đứt quãng nghe thật xót xa.“Mình biết rằng dì ấy làm thế chỉ vì muốn bảo vệ con gái… nhưng mà Tiểu Nguyệt à… tim mình đau lắm… rõ ràng mình là người đến trước… cớ sao trong mắt mọi người… lại thành ra thế này…”Tiếng khóc nức nở khiến người ta chạnh lòng, trên gương mặt của Tổng biên tập Quan hiện rõ vẻ do dự.Phải đứng giữa hai người bạn thân, cô thật sự chẳng biết nên làm thế nào cho thỏa đáng.
Suy cho cùng, nếu chỉ vì một gã đàn ông tệ bạc, mà đánh đổi bằng tình bạn mấy chục năm qua, thì thật là không đáng.“Tiểu Hân, trước khi Tiểu Ái biết chuyện… cậu nên dứt khoát rõ ràng với Trương Hạo Dân đi.”Chung Gia Hân sững sờ, đôi mắt hạnh trợn tròn hiện rõ vẻ thất vọng cùng sợ hãi.
Sự đố kỵ giờ đây như một con rắn độc đang hung hăng cắn xé tâm can cô ta.Tại sao? Tại sao lúc nào mọi người cũng chỉ đứng ra bảo vệ Mộng Tịch Ái? Còn Chung Gia Hân cô ta thì sao? Chỉ là một kẻ thừa chẳng đáng nhắc đến?“Quan Lệ Nguyệt, giờ đến cậu cũng bỏ mặc mình sao… phải chăng đến cậu cũng nghĩ mình là người sai? Tại sao lại vậy chứ, rõ ràng là mình gặp anh ấy trước, mình yêu anh ấy trước mà?”“Vậy tại sao cậu lại bất an như vậy?”Đối diện với đôi mắt sắc bén kia, Chung Gia Hân có chút chột dạ mà quay mặt đi.
Nhưng Quan Lệ Nguyệt nào dễ dàng bỏ qua, cô từ tốn nói tiếp:“Tiểu Hân, cậu có biết khi nào thì người ta sẽ sợ hãi không?…!Đó là khi họ biết sai mà vẫn làm.”Dù là thương xót cho bạn nhưng Quan Lệ Nguyệt cũng không phải người không phân phải trái.
Sẽ chẳng có mối quan hệ nào được bắt đầu nếu mọi thứ chỉ đến từ một phía.
Trương Hạo Dân là kẻ khốn nạn, nhưng Tiểu Hân liệu có vô tội…Sắc mặt tái nhợt, Chung Gia Hân ngồi bệt xuống sàn nhà, cả người mềm nhũn như mất đi hết mọi sức lực.
Thấy cô ta như vậy, Lệ Nguyệt càng không đành lòng.“Giờ này cũng không còn sớm nữa, mình đã gọi điện thoại cho trợ lý đến đón cậu rồi, về nghỉ ngơi đi.”.
Đã hết chap rồi. Mời các tình yêu đọc sang chap tiếp theo của truyện nào.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️