Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 69 tại dua leo tr 

Editor: Fei

Chuyện fan cuồng và thợ chụp thuê tạm thời chấm dứt, tiến độ của đoàn phim dần ổn định trở lại.

Một tháng trôi qua rất nhanh.

Tần Nhạc và Diêu Xuyên thấy việc ghi hình thuận lợi, bắt đầu bắt tay vào tổ chức hoạt động tham ban đã lên kế hoạch từ lâu.

Nhân viên đoàn phim sàng lọc chặt chẽ, chọn ba mươi fan đến tham ban đoàn phim. Nhưng điều khiến người khác hâm mộ nhất chính là, toàn bộ vé máy bay lẫn phòng khách sạn đều do đoàn phim chi trả.

Tin tức vừa công bố đã khiến vô số fan gào thét.

“A a a a tốt quá! Chị em nào trúng thì may mắn thật đấy!”

“Có thể ngắm Nguyên Bảo, Kỷ Li hàng thật giá thật! Còn cả Quý Vân Khải nữa, tận ba anh đẹp trai lận!”

“Chị em lầu trên quên à? Đoàn phim có thêm anh Nhạc đấy! Ảnh là giám chế!”

“Cho nên đừng làm fan cuồng! Chỉ cần chúng ta dùng phương thức bình thường theo đuổi idol, bọn họ nhất định sẽ lấy diện mạo tốt nhất để gặp chúng ta!”

“Ha ha ha ha chị em nhà họ Kỷ ơi, nhanh qua weibo đại lão đi, tôi cười chết mất!”

Fan Kỷ Li đọc được bình luận kia bỗng nổi máu hóng hớt, chuyển sang trận địa mới.

Fan giàu sụ nổi tiếng nhất fandom, còn ai trồng khoai đất này nữa?

Trước kia ID weibo đối phương là “Mỗi Ngày Đều Cảm Thấy Kỉ Li Rất Đáng Yêu” nay đã đổi thành “Mỗi Ngày Đều Muốn Hôn Khóc Kỉ Li”.

Khi mọi người dần trở thành fan mẹ hết, tình yêu đại lão dành cho Kỷ Li cũng từ từ “biến chất”.

Không hổ danh đại lão trụ vững trên vị trí top 1 fan chịu chi, có thể quang minh chính đại thèm muốn thân thể Kỷ Li!

Cảm xúc yêu thích đối với thần tượng thường vô cùng kì quái nên fan Kỷ Li đương nhiên sẽ chấp nhận thuộc tính của đại lão.

Dù sao người ta cũng vừa giàu vừa tung hô Kỷ Li đúng nơi đúng chỗ mỗi ngày.

Thời điểm phim Kỷ Li chiếu xong, đại lão còn viết bài phân tích kỹ năng diễn xuất, liên tục khen ngợi y theo cách thức cực kì chuyên nghiệp!

Với đống thuật ngữ chuyên ngành lẫn lý giải chi tiết kia…Quả thực khiến người ta đọc xong rồi chỉ muốn xem phim thêm lần nữa!

Cuối cùng bài phân tích được vô số blogger marketing chia sẻ.

Coi như gia tăng độ thảo luận cho Kỷ Li ở mức độ nào đó.

Official fan đăng thông báo “tham ban đoàn phim” lên, đại lão đã share ngay tắp lự ——

“Chúc mọi người chơi vui vẻ, nhớ duy trì khoảng cách thích hợp với Kỷ Li, đừng làm em ấy khó xử.”

Câu từ cực kỳ chân thành nhưng bình luận bên dưới đều mang giọng điệu cười trêu.

—— Ha ha ha ha ha đại lão trượt vé rồi chứ gì! Ngạc nhiên chưa!

—— Trên đời này có thứ chẳng thể mua nổi bằng tiền ư? Đó chính là cơ hội tham ban Kỷ Li!

—— Cười ẻ! Đại lão ghen tị không? Ăn chanh không?

—— Hừ! Đại lão, không ngờ thời thế xoay vần! Lúc trước tui xin đại lão nhượng nước hoa thì đại lão bơ tui! Hôm nay tui được chọn đi tham ban Kỷ Li nè, đại lão hít khói nhé! [đính kèm ảnh chụp trường quay]

Bình luận lập tức làm các fan khác ước ao ghen tị

“Chị em, xin hãy đăng ảnh phát sóng trực tiếp!”

“Không được đâu, bây giờ tui vẫn đang ở bên ngoài đoàn phim. Lát nữa phải nộp hết điện thoại di động và máy ảnh, phòng ngừa thông tin leak ra ngoài.”

Chưa hết, đoàn phim còn yêu cầu tất cả ký hiệp nghị bảo mật. Nếu tương lai có bất kì hình ảnh nào bị tiết lộ, bọn họ sẽ truy cứu trách nhiệm.

Người được chọn đều là fan chân chính, đương nhiên sẽ không làm chuyện gây hại đến lợi ích của thần tượng, ngoan ngoãn tuân theo.

Trong phòng nghỉ, Quý Vân Khải hồi hộp đi qua đi lại.

Đây là lần đầu tiên cậu chính thức gặp fan, hơn nữa còn cần quay phim ngay trước mặt họ.

Sau khi nhận được tin tức cậu liền mất ngủ cả tối.

Nguyên Dĩ Phi ngồi trên ghế sofa bóc quýt, anh buồn cười nhìn Quý Vân Khải đang hoảng loạn, “Cậu cứ coi fan thành nhân viên công tác, thể hiện như bình thường thôi.”

“Mấy cảnh chiến đấu hôm nay đã tập rượt mười mấy lần, lần nào cũng thuận lợi thì cậu sợ cái gì?”

Kỷ Li trang điểm xong trở về, liếc mắt là nhìn thấu tâm tư Quý Vân Khải, “Giờ này mà còn căng thẳng thế cơ à?”

“Ôi thân cậu ấm, gan em gái.”

Nguyên Dĩ Phi cà khịa, đưa Kỷ Li nửa quả quýt, “Trông ngọt lắm, cậu thử đi.”

“Anh mới gan em gái ấy.” Quý Vân Khải cướp nửa quả quýt còn lại, nhét toàn bộ vào miệng.

Nguyên Dĩ Phi vất vả bóc quýt cả nửa ngày nửa múi cũng chưa kịp ăn, suýt tức đến mức đạp bay Quý Vân Khải khỏi ghế.

Quý Vân Khải phồng má, nhíu mày, “Nhỡ em NG bốn mươi, năm mươi lần giống như hồi trước thì làm thế nào?”

Cậu sợ bản thân và bạn diễn thất vọng, càng lo fan đã cất công tới đây buồn hơn.

Nguyên Dĩ Phi ra hiệu bằng mắt với Kỷ Li. Người sau hiểu rõ, ngồi cạnh Quý Vân Khải.

Hai người chia nhau hai bên trái phải, lần lượt động viên.

“Cậu nhìn xem bạn diễn của cậu là ai? Mấy cảnh trước nước chảy mây trôi như vậy, sao phải xoắn?”

“Vân Khải, thả lỏng chút. Cảnh hành động đơn giản hơn thoại trơn nhiều.”

“Nếu NG, bờ vai của anh lẫn Kỷ Li luôn sẵn sàng để cậu dựa.”

Quý Vân Khải liếc trái ngó phải, ngạo kiều vô cùng, “Không cần, em là đàn ông đích thực, không sợ trời cũng chẳng sợ đất.”

Nguyên Dĩ Phi cùng Kỷ Li nhìn nhau, im lặng cười.

Đàn ông đích thực?

Không biết ai là người suýt bật khóc khi NG bốn mươi, năm mươi lần nhỉ?

Càng không biết ai là người sau khi biết chuyện fan muốn tham ban, hồi hộp tới mức buổi trưa ăn ít đi nửa bát cơm.

Tiếng gõ cửa vang lên, trợ lý sản xuất thúc giục, “Trường quay chuẩn bị sắp xong rồi, đạo diễn Diêu và anh Nhạc gọi ba vị qua đó ạ.”

“Vâng, chúng tôi đến ngay.”

Ba người tập trung làm chính sự, Kỷ Li nhét miếng quýt cuối cùng vào miệng Quý Vân Khải, trấn an cậu: “Tam tiểu thư cố lên.”

“Kỷ Li, cậu cứ học người khác gọi linh tinh thế nhỉ!”

Cảnh hành động hôm nay được xem như bước ngoặt của bộ phim.

Hai lần giao dịch loại ma túy mới nếu không phải nhà dưới có biến thì cũng bị lực lượng cảnh sát ôm cây đợi thỏ bắt hết.

Nguyên Dĩ Phi đóng vai trùm buôn thuốc phiện ý thức được chuyện có nội gián. Anh cố tình bày mưu, khiến mọi người đều nghĩ anh định tóm kẻ nằm vùng.

Trần Hề trúng kế như trong dự đoán, y chẳng hề hay biết đó là bẫy trong bẫy.

Thi Diệp tập hợp đông người đi tới nhà kho. Trần Hề bí quá hóa liều, ra mặt cảnh báo Tống Nhiên

Kết quả hai bên có một màn đọ súng.

Tống Nhiên chạy trốn thành công còn Trần Hề rơi vào tay Thi Diệp.

Địa điểm quay chụp nằm tại kho vận chuyển tương đối lớn, ba người xuất hiện liền làm dậy lên tiếng hò reo nhiệt tình.

Kỷ Li ngẩng đầu, phát hiện đoàn phim sắp xếp cho fan đến tham ban đứng trên tầng hai dựng tạm. Vừa không ảnh hưởng đến chất lượng quay chụp vừa có thể để fan quan sát toàn bộ quá trình làm việc.

Một mũi tên trúng hai đích.

Kỷ Li phản ứng lại, chủ động bắt chuyện, “Đã lâu không gặp, tôi là Kỷ Li.”

Nguyên Dĩ Phi mỉm cười.

“Kỷ nhãi con cố lên!”

“Nguyên Bảo thật đẹp trai! Nguyên Bảo cũng phải cố gắng nhé!”

“Chào mọi người, tôi là Quý Vân Khải.” Cậu chờ fan yên tĩnh mới chậm rãi mở miệng.

Quý Vân Khải nhớ công ty xây dựng hình tượng “thiếu gia quý tộc” nên đành nghiêm mặt nói.

Chắc bẩm sinh cậu đã có khí chất thiếu gia kiêu ngạo, giả vờ ngầu vẫn rất đẹp trai.

Fan chưa kịp hoàn hồn, giữa không trung bỗng truyền đến tiếng hét to, “Tam tiểu thư tiến lên, chị yêu em!”

“…”

Quý Vân Khải nhận ra người kia chính là chị ruột mình.

Quý Nguyệt Minh cắt tóc ngắn, khiêm tốn đội mũ lưỡi trai nhưng chung quy người thân bao giờ cũng hiểu nhau hơn.

Đường đường là biên kịch nổi tiếng lại trà trộn vào hàng ngũ fan, thậm chí còn giơ cao handbanner ghi chữ “Đệ nhất COOL GUY toàn vũ trụ Quý Vân Khải”.

Trông cực kì lố!

Cực kì mất mặt!

Tai Quý Vân Khải lập tức đỏ bừng, thiếu chút nữa muốn tìm cái lỗ chui xuống ——

Chị hai, chị cố tình đến phá em hả?

Tam tiểu thư khỉ gì?! Sao chị có thể khơi mào chuyện nữ tính hóa em trai ruột như thế được!

Mặc dù Quý Vân Khải đang đóng bộ phim đầu tay nhưng Siêu Ảnh o bế cậu rất có tâm.

Một tuần một video nhật ký, nửa tháng một daily vlog, thỉnh thoảng còn kèm clip phỏng vấn để người xem nhớ mặt cậu.

Giới giải trí là nơi nào?

Chỉ cần đủ đẹp, đủ thú vị thì có thể giữ được fan.

Do đó tuy fan Quý Vân Khải không bằng hai người kia nhưng vẫn đủ mười suất tham ban.

Các fan khác nghe Quý Nguyệt Minh la lên, lập tức hùa theo.

“Tam tiểu thư cố lơn!”

“Tam tiểu thư đẹp trai nhất, dễ thương nhất!”

Quý Vân Khải không cố gắng che giấu gia thế, cũng không biến bối cảnh nhà mình thành chiêu trò PR.

Khoảng một tuần trước, Quý Nguyệt Minh đăng ảnh Quý Vân Khải mặc trang phục bé gái hồi nhỏ lên weibo.

Fandom bắt đầu gọi cậu là “Quý tam tiểu thư” thay vì “Quý tam thiếu gia”.

Việc này truyền tới tai đoàn phim, ai nấy đều vui vẻ trêu chọc cậu.

Kỷ Li và Nguyên Dĩ Phi nhìn nhau, cố nhịn cười.

Thế mới nói thuộc tính ngốc nghếch của idol cũng sẽ lây sang fan.

Quý Vân Khải cùng fan quá đáng yêu.

Xem ra xưng hô tam tiểu thư đã được chứng thực.

Quý Vân Khải đỏ cả cổ, cảm giác căng thẳng biến mất trước hàng loạt tiếng hò reo kia.

Ba người lên tiếng chào rồi bước đến khu vực quay chụp. Trước mắt nên ưu tiên chính sự, buổi tối còn họp fan nữa, không cần gấp gáp.

Vì để fan không phải chờ lâu, các cảnh quay hôm nay tổ chức tập rượt từ sớm, ngay cả quy trình diễn thử cũng chuẩn bị xong xuôi.

Kỷ Li, các nhân vật chính, nhân vật phụ với nhóm diễn viên quần chúng ôn lại một chút, đứng vào vị trí ghi hình.

Tần Nhạc bắc loa, dặn dò fan dưới ánh mắt đầy mong chờ của họ, “Trong lúc bấm máy nghiêm cấm hành vi hò hét, quấy rầy quá trình làm việc.”

“Xin mọi người hãy tự giác chấp hành, cảm ơn.”

Giọng hắn vốn êm tai, nay truyền ra ngoài thông qua loa lại càng tạo cảm giác khàn khàn tê dại khiến người khác vô thức nghe theo.

Kỷ Li mất tập trung giây lát, sau đó bị tiếng “Action” đánh thức.

Bắt đầu quay phim.

Quý Vân Khải hết sức chăm chú.

Cậu cúi thấp người, trực tiếp kéo Kỷ Li chạy sang container bên cạnh, thần sắc nghiêm túc.

“Sao anh ở đây? Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Cậu phải rời khỏi chỗ này ngay lập tức. Thi Diệp đã bắt đầu nghi ngờ, hẳn là lần giao dịch thứ ba sẽ có biến, đừng đánh rắn động cỏ.”

Ánh mắt Kỷ Li sắc bén, gọn gàng nhanh chóng tháo súng phòng thân ném sang đối phương, “Thi Diệp sắp dẫn người tới bây giờ, hắn ta sẽ không để người trong kho vận chuyển sống sót.”

Thi Diệp dùng thủ đoạn rất tàn nhẫn, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Y cần đi đường tắt né canh gác, thông báo cho Tống Nhiên càng sớm càng tốt.

Trần Hề không chỉ dặn dò Tống Nhiên trốn thoát mà muốn nghĩ cả cách cứu những nhân viên kho vận chuyển vô tội.

“Tôi yểm trợ, cậu mau chạy ngay!”

Tống Nhiên cả kinh, lúc này mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, “Vậy còn anh?!”

Kỷ Li đẩy cậu, cấp tốc tìm đúng phương hướng: “Sắp hết thời gian rồi đừng nói linh tinh nữa.”

May mà kho vận chuyển lớn, lại có container làm chỗ che chắn nên bọn họ vẫn an toàn, cũng có thể kéo dài chút thời gian.

Hai người vừa tránh container liền đụng độ ba người.

Đen thay, chúng đều là tội phạm buôn ma túy dưới trướng Thi Diệp.

Hai bên đối mặt, bầu không khí đình trệ.

Ba tên kia còn chưa biết chuyện nhưng loáng thoáng nhận ra Trần Hề, “Khuôn mặt này nhìn hơi quen nhỉ?”

Quý Vân Khải cúi đầu, âm thầm siết chặt khẩu súng, dư quang nhìn thấy Trần Hề ở chếch đằng trước.

Kỷ Li gõ một đoạn mã Morse.

—— Chia nhau hành động.

Cuối cùng y búng tay.

Quý Vân Khải quẹo sang trái, vội vàng chạy đi. Kỷ Li bước hai bước về phía trước bám vào thanh sắt gắn trên container lấy đà bay lên không trung, cơ bắp cánh tay nổi đầy gân xanh mạnh mẽ.

Một giây sau, thân thể y ngửa ra sau, hai chân dùng sức đạp gã tội phạm.

Gã ta bị bất ngờ ngã lăn xuống đất, bất tỉnh nhân sự.

Chuỗi hành động tốn có ba, bốn giây nhưng fan đứng xem từ xa hiển nhiên đã bị Kỷ Li dọa sợ ——

Động tác khó như thế mà không gắn dây cáp, lại chẳng cần nhân viên công tác hỗ trợ!

Làm liền một mạch, cực kì đẹp!

Năng lực bạn trai vẫn luôn là vũ khí sắc bén để chinh phục fandom. Không chỉ mỗi fandom Kỷ Li khen y ngầu lòi, ngay cả fan nhà khác cũng tán thưởng y.

“Trời đất, Kỷ Li nhà mấy bà siêu ghê!”

“Bảo sao anh Nguyên từng nói muốn diễn chung với Kỷ Li. Ai chẳng thích hợp tác cùng một diễn viên thực lực.”

Fan Kỷ Li gật đầu như giã tỏi, hai má đỏ bừng vì kích động, phấn khích khỏi bàn.

Nghe thấy chưa!

Kỷ nhãi con quá giỏi, fan nhà khác còn phải khen kia kìa! Fan mama vô cùng kiêu ngạo!

Các cô nhìn chằm chằm bóng dáng Kỷ Li, không nỡ rời mắt.

Cứu mạng, sắp không giữ nổi trái tim mẹ già rồi. Hai chân nhũn đến mức suýt chuyển sang làm fan bạn gái!

Huhuhu nếu không thể làm fan bạn gái thì cho tụi này đè cậu ấy cũng được!

Việc ghi hình vẫn tiếp tục.

—— Pằng!

Tiếng súng vang lên.

Kỷ Li nghe thấy, vội vàng quay đầu. Con ngươi sắc bén bỗng lóe lên vẻ kinh hoàng nhưng rồi cũng khôi phục sự bình tĩnh.

Gã đang định đánh lén y kia bỗng trúng đạn ngã xuống đất, giãy giụa một lúc rồi chết.

Tống Nhiên xuất hiện. Cậu cất súng, giúp Trần Hề kéo gã tội phạm vào góc container.

“Cậu quay lại làm gì?”

“Nếu tôi không quay lại, người nằm thẳng cẳng bây giờ là anh đó.”

Trong suốt một tháng ngắn ngủi vừa qua, bản lĩnh đọc thoại của Quý Vân Khải đã tiến bộ nhanh chóng, ẩn dưới giọng điệu bất mãn kia là sự vui mừng vì có mặt kịp thời lẫn cảm xúc lo lắng khi Trần Hề phải chiến đấu một mình.

—— Pằng.

Viên đạn bắn trúng container cạnh bọn họ, cọ ra đốm lửa nhỏ nóng bỏng.

Hai người bất đắc dĩ im lặng, cấp tốc né tránh.

Phân đoạn này diễn biến cực nhanh, ban nãy Tống Nhiên nổ súng đã làm lộ vị trí của họ.

Phe địch đuổi tới. Chúng chia thành nhiều hướng, tầng tầng lớp lớp vây kín họ.

Kỷ Li và Quý Vân Khải thấy tình huống không đúng bèn chủ động tấn công, tự tạo cho mình một con đường sống.

Vũ khí lạnh vũ khí nóng giao tranh, liều mạng bằng tay không tấc sắt.

Trước đó Quý Vân Khải căng thẳng là thế nhưng khi chính thức quay chụp lại biểu hiện tốt kinh người.

Hai người hết sức ăn ý, những động tác kết hợp với diễn viên quần chúng đều vô cùng nhuần nhuyễn.

Mặc dù bộ phim chưa bước vào giai đoạn hậu kì song cảm giác kích thích vẫn ùn ùn kéo tới.

Fan kêu “Nai xừ”! Nếu Tần Nhạc không dặn bọn họ cấm được làm ồn, e rằng tiếng hét chói tai đã sớm bao phủ trường quay!

Quý Nguyệt Minh nghe âm thanh bàn luận xung quanh, kiêu ngạo cong môi.

Em trai khá lắm! Không gây trở ngại cho đoàn phim, cũng chẳng làm mất mặt người nhà họ Quý.

Diêu Xuyên theo dõi hình ảnh trên monitor, hài lòng nói, “Nếu fan tham ban có thể khiến bọn họ nhiệt tình thế này thì đáng lý ra chúng ta nên sắp xếp từ lâu.”

Tần Nhạc cong môi, tầm mắt vẫn cố định tại monitor.

Hắn nhìn thanh niên bị diễn viên quần chúng quật ngã xuống sàn nhà, trái tim bỗng nổi lên cảm xúc không nỡ.

Mặt khác, nghiêm túc quay chụp là bổn phận của diễn viên, hắn không thể đứng dậy ngăn cản vì ham muốn cá nhân.

Đoàn phim nghỉ ngơi mười phút mới tiếp tục làm việc.

Tuy Trần Hề và Tống Nhiên đều rất mạnh, thành công hạ gục hơn mười tên tội phạm buôn ma túy nhưng hiện tại cửa kho hàng đã phong tỏa, Thi Diệp xuất hiện.

Lúc song phương giao đấu, Tống Nhiên bị bắn trúng vai. Nếu tiếp tục giằng co ắt sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Quý Vân Khải dựa vào container, hô hấp rối loạn. Cậu dùng một tay bịt kín miệng vết thương chảy máu, nghiến răng.

“Quanh đây có mật đạo không?”

“Khu D4 có dãy băng chuyền. Tôi từng thử rồi, có thể chui vừa.”

Quý Vân Khải quơ quơ khẩu súng hết đạn, kiên cường chống đỡ, “Chúng ta cùng đi.”

“Không.”

Kỷ Li nắm được động tĩnh bên ngoài, đồng tử lóe sáng, mau chóng quyết định: “Nhiệm vụ của tôi là yểm trợ cậu rút lui! Cậu đi trước, tôi bọc hậu!”

Trong này không chỉ mình y là nằm vùng, về sau vẫn còn người cung cấp tình báo.

Nhưng Tống Nhiên lại nắm giữ toàn bộ thông tin cảnh sát chìm, nhất định phải sống sót!

Đối phương là quân cờ mật của lực lượng cảnh sát, tuyệt đối không thể để lũ tội phạm bắt được.

Trước khi chấp hành nhiệm vụ, cấp trên bèn giao cho y mệnh lệnh —— Dù chết cũng phải bảo đảm Tống Nhiên an toàn trở về.

Quý Vân Khải lập tức hiểu ý y, “Trần Hề, anh điên à!”

Bọn họ dồn Thi Diệp đến bước đường cùng, nếu bị tóm chắc chắn sẽ mất mạng!

Kỷ Li ép cậu tới khu D, “Câm miệng! Đừng quên thân phận cậu là gì! Chẳng phải cậu nói vì nhân dân quyết không nhận thua sao!”

Tiếng bước chân áp sát, bọn họ chẳng còn lựa chọn nào khác nữa.

Viền mắt Quý Vân Khải đỏ hoe, cậu dùng sức ôm chặt Kỷ Li, nghẹn ngào dặn dò, “Chờ tôi, không được phép chết.”

Cánh tay Kỉ Li bồi hồi giữa không trung, cuối cùng vẫn không đặt lên tấm lưng run rẩy kia.

Xưa giờ y luôn là người chứng kiến cái chết của đồng đội. Bây giờ tình huống đột ngột xoay chuyển, hóa ra cảnh tượng lại kiên quyết, đau lòng như vậy.

“Tống Nhiên, bảo trọng.”

Tình thế ngàn cân treo sợi tóc.

Tống Nhiên chui vào băng chuyền. Trần Hề không thể không lộ diện, tự bại lộ thân phận nhằm giữ chân Thi Diệp.

Cuối cùng cũng đến lượt Nguyên Dĩ Phi.

Anh cố tình nuôi tóc dài vì nhân vật Thi Diệp, tùy ý buộc sau gáy.

Vài sợi rơi trên khuôn mặt lạnh lùng của anh, khắc họa rõ vẻ đẹp ngang tàn.

Áo sơ mi lụa xanh biển phanh ngực để lộ xương quai xanh quyến rũ. Xuống dưới nữa còn thấy thấp thoáng cả “hình xăm giả” hoang dại.

“Tôi chảy máu mũi mất! Mặc dù Nguyên Bảo đóng vai trùm buôn thuốc phiện nhưng vẫn là mỹ nhân dụ người!”

Fan Nguyên bịt mũi, luôn có cảm giác thiếu máu.

Lúc này đến phiên fan nhà khác tán thành.

Woa!

Miễn nhân vật phản diện đẹp là tam quan nắm tay ngũ quan bỏ chạy. Mặc dù câu nói này nhằm mục đích chọc cười nhưng cực kì chuẩn.

Nguyên Dĩ Phi đứng đối diện Kỷ Li, chuẩn bị diễn.

Người trước vừa cười chào hỏi fan, một giây sau khi nghe tiếng “Action” liền như lột xác.

Nét dịu dàng trên mặt Nguyên Dĩ Phi biến mất, sát y nham hiểm chiếm cứ hai mắt làm người ta lạnh thấu xương.

Anh cầm súng, không nói hai lời bắn vào cẳng chân Trần Hề, “Mẹ kiếp, mày giấu kĩ phết nhỉ.”

Máu giả cất trong túi quần Kỷ Li vỡ tung, y nghiến răng, quỳ rạp xuống đất.

Người hâm mộ sững sờ.

Fan Nguyên cảm khái vẻ ngoài lẫn kỹ năng diễn xuất của thần tượng nhà mình, fan Kỷ vui vì nhãi con quá chuyên nghiệp đồng thời đau lòng đầu gối y.

Tác động thị giác giữa trường quay và rạp chiếu phim thực sự khác nhau.

Nhiều lúc nhìn qua chỉ giống một cảnh quay đơn giản nhưng các diễn viên phải nhịn đau để thực hiện.

Lúc hoàn thành cảnh quay, Diêu Xuyên lập tức hô cut.

Nhân viên công tác dẫn fan rời khỏi địa điểm ghi hình.

Dù sao đây là một trong những phúc lợi tham ban, cho fan coi đỡ ghiền thôi. Nếu muốn xem hoàn chỉnh bộ phim thì vẫn nên ra rạp.

Các fan chưa hết thèm nhưng đều ngoan ngoãn phối hợp.

Khi fan đi hết, đoàn phim tiếp tục làm việc bình thường, quay bù mấy cảnh đặc tả.

Mãi đến tận sáu giờ, lịch trình mới coi như kết thúc.

Ba nhân vật chính không kịp thay quần áo tẩy trang đã được nhân viên công tác dẫn đến nơi họp fan.

Đoàn người tới hậu trường bèn ngửi thấy mùi từ ngoài bay vào.

Bụng Quý Vân Khải réo ầm ĩ, cậu nuốt nước bọt, “Cái gì vậy? Sao thơm thế?”

Kỷ Li chú ý tới, suy đoán, “Fan chuẩn bị đồ ăn tiếp ứng ạ?”

Diêu Xuyên biết tình hình thực tế, cười híp mắt hỏi, “Thơm lắm đúng không? Buổi họp fan tối nay có chủ đề đặc biệt, nghe nói Tần Nhạc cố ý sắp xếp đấy.”

“Anh Nhạc cố ý sắp xếp?”

Kỷ Li cực kì tò mò, y vô thức nghiêng người tìm kiếm bóng dáng Tần Nhạc, kết quả lập tức va phải cái ôm ấm áp.

“Cẩn thận kẻo ngã.” Âm thanh không thể quen thuộc vang lên bên tai y.

Chẳng biết Tần Nhạc xuất hiện từ bao giờ, đứng ngay gần y.

Vòng eo mẫn cảm bị người khác đụng chạm, tim Kỷ Li đập lỡ một nhịp.

Nguyên Dĩ Phi nhìn tư thế ám muội của hai người, im lặng cười.

Nhưng anh cũng khá hiếu kỳ về chủ đề buổi họp fan, “Ông bảo staff làm gì đó?”

Kỷ Li nhân cơ hội rời khỏi vòng ôm kia, giả vờ bình tĩnh che miệng song vành tai ửng đỏ đã bán đứng tâm trạng y.

Tần Nhạc cong môi, tiếp tục nhìn Kỷ Li.

“Đóng phim rất vất vả, kết thúc công việc cứ thả lỏng chút nhé. Tối nay vừa ăn vừa trò chuyện với fan, đừng quá câu nệ.”

Kỷ Li hoàn hồn, ánh mắt sáng ngời, “…Anh gọi lẩu ạ?”

Tần Nhạc gật đầu, ý vị thâm trường bổ sung, “Lẩu chín ngăn, em thích đúng không?”

==============

Đã hết chap rồi. Mời các tình yêu đọc sang chap tiếp theo của truyện nào.