Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 70 tại dua leo tr 

Editor: Fei

Tần Nhạc và đám người Kỷ Li lần lượt lên sân khấu sau lời MC giới thiệu.

Không giống lịch trình tham ban cần bảo mật buổi sáng, lần này bọn họ mở phát sóng trực tiếp.

Ngoại trừ ba mươi fan được chọn, các fan khác cùng cư dân mạng đều có thể xem livestream fanmeeting.

Các diễn viên chính xuất hiện làm dấy lên tiếng reo hò của fan.

Fan offline lẫn online đều điên cuồng gào thét.

—— A a a thấy Kỷ nhãi con rồi! Nghe chị em đến tham ban kể hôm nay nhãi con biểu hiện tốt lắm! Mama cực kì tự hào, muốn gặp con trai ngoài rạp ngay.

—— Cứu mạng! Anh Nhạc mặc sơ mi đen giết tui mất! Năng lực bạn trai chếc tịt!

—— Mặc dù đã ngắm ảnh tạo hình nhưng nhìn tận mắt Nguyên Bảo vẫn đẹp hơn!

—— Tam tiểu thư cố lên! Tam tiểu thư của tụi này cũng rất ra gì và này nọ nhé!

—— Mọi người vote xem anh Nhạc sẽ ngồi cạnh ai! [Nguyên Bảo, Kỷ Li, Tam tiểu thư]

Cư dân mạng rất máu cờ bạc, cuộc bỏ phiếu lập tức nhận được đông đảo lượt bình chọn.

Hai fandom CP lớn mạnh nhất chắc chắn là “Nguyệt Quý” và “Trăng Tròn”.

Tuy fan Tần Nhạc không thích cuộc bỏ phiếu có tính chất CP như vậy nhưng dẫu sao đây vẫn là livestream công khai, bọn họ nhắc nhở không được mà mắng cũng chẳng xong, chỉ đành nhắm một mắt mở một mắt.

Ai bảo anh Nhạc nhà mấy cô là một trong những ứng cử viên cho danh hiệu “bạn trai tốt nhất”?

Những năm qua, quần chúng fandom lén lút tưởng tượng về hắn rất nhiều, gán ghép CP nam nữ đủ cả.

Trong đó nổi tiếng nhất là Trăng Tròn CP song “thuyền” này đang có dấu hiệu chìm.

Về phần Nguyệt Quý CP mới hot dạo gần đây, chờ đến khi hai người kết thúc hợp tác nhiệt độ ắt sẽ hạ xuống.

Suốt từng ấy năm trời các cô chưa thấy anh Nhạc thực sự có scandal với bất kì ai. Trên phương diện tình yêu, hắn thường đi theo thiết lập “nhân gian băng sơn”, chẳng người nào đủ sức hòa tan hắn.

MC âm thầm chú ý đạn mạc trên điện thoại, cố tình để nhóm nhân vật chính tự giới thiệu. Mắt thấy lượt vote đạt hơn một nghìn mới mời bọn họ ngồi vào chỗ.

Nói tùy ý lựa chọn nhưng thực chất đều phải suy nghĩ kĩ cả.

Diêu Xuyên là đạo diễn, đương nhiên phải ngồi ngoài cùng bên trái.

Tần Nhạc trao đổi ánh mắt với Nguyên Dĩ Phi, hai người hiểu rõ ý nhau, quyết định “đục” đắm hẳn thuyền luôn.

Vì vậy bọn họ chia nhau ngồi hai bên trái phải, cách xa tận trời Nam đất Bắc, chừa vị trí chính giữa cho Kỷ Li, Quý Vân Khải.

Trước màn hình, fan Trăng Tròn CP bắt gặp cảnh tượng kia, lòng như tro tàn.

Cuộc sống này khó khăn quá!

Anh Nhạc và Nguyên Bảo đang chiến tranh lạnh à? Tại sao chẳng chịu tung hint nữa!

Phương Duyệt phản bội Trăng Tròn lọt hố Nguyệt Quý chứng kiến toàn bộ, cảm thấy tiếc thay CP mình từng ship. Sau đó lại bị sự chờ mong càng mãnh liệt hơn chiếm cứ.

Cô giơ điện thoại lên trời khấn vái, miệng lẩm bẩm đầy thành kính.

“Xin các cụ phù hộ cho Kỷ Li ngồi cạnh anh Nhạc!”

“Con nguyện ý độc thân cả đời để đổi lấy một lần CP con ship được đứng chung khung hình!”

Vừa dứt lời, cô liền nhìn Quý Vân Khải không tim không phổi chiếm lấy vị trí trung tâm, để trống chỗ cạnh Tần Nhạc.

Phương Duyệt vui mừng cười như điên, đồng thời đạn mạc cũng nhanh chóng bắn lên hàng đống chữ “Aaaa”.

Đối mặt với các bình luận gào rút đột ngột xuất hiện, người qua đường vô cùng hoang mang!

Bất cứ ai hiểu chuyện đều là đồng râm!

Phát sóng trực tiếp vừa bắt đầu mà CP của các cô đã tung hint!

Nếu bọn họ đứng chung khung hình thì có thể tạo ra rất nhiều tư liệu sống đó!

Nghĩ thôi cũng thấy sướng muốn bay lên trời.

Quý Vân Khải chẳng biết tình huống trên đạn mạc lẫn việc fan CP Nguyệt Quý phong cậu là “ân nhân”.

Kỳ thực lý do cậu chọn vị trí trung tâm khá đơn giản ——

Bây giờ chỉ còn hai chỗ, cậu nào dám ngồi cạnh thầy Tần!

Bằng không suốt buổi họp fan cậu sẽ phải thấp thỏm đề phòng, ăn không ngon miệng à?

Vì muốn quay mặt về phía fan, đoàn phim cố tình sắp xếp bàn ăn hình cung, thứ tự lần lượt là Diêu Xuyên, Nguyên Dĩ Phi, Quý Vân Khải, Kỷ Li, Tần Nhạc.

Ba nhân vật chính ngồi giữa, hai người có địa vị cao nhất đoàn phim trấn thủ hai đầu, nhìn chung khá hợp lý.

Nhân viên công tác chủ động mở nắp. Mùi thơm bỗng lan tỏa khắp đại sảnh, camera livestream quay đặc tả nồi lẩu.

Cư dân mạng xem phát sóng trực tiếp bị “đói mắt”, đồng loạt lôi đồ ăn vặt mà mình tích trữ ra, định vừa ăn cùng họ vừa xem.

Cách màn hình không ngửi thấy mùi song các fan có mặt tại hiện trường lại đang bị mùi thơm kia tra tấn!

Rốt cuộc cái chủ đề này là ý tưởng của ai vậy? Mau bước ra đây! Đảm bảo tụi này sẽ không đánh anh!

Kết quả một giây sau các cô liền nghe MC mở miệng, “Thầy Tần kêu người chuẩn bị lẩu đúng không?”

“Tôi nghĩ mọi người trong đoàn phim sẽ thích ăn. Quay phim cực khổ lắm rồi, phải ăn uống thật thoải mái chứ.”

Tần Nhạc gật đầu, khách sáo đáp.

Các fan điên cuồng tán thành.

Ok, nếu là anh Nhạc thì bọn họ chẳng dám đánh đâu.

Ba nhân vật chính làm việc chăm chỉ, đói bụng mà vẫn đến giao lưu gặp mặt fan, tất cả bọn họ đều không nỡ.

Tần Nhạc dùng dư quang nhìn Kỷ Li.

Từ lúc bắt đầu, ánh mắt thanh niên luôn dừng tại nồi lẩu, trông cực kì đáng yêu. Y liếm mép, hiển nhiên ham ăn đến sắp không nhịn nổi.

Tần Nhạc cong môi, thản nhiên nói, “Nửa đêm tôi lướt weibo thấy Kỷ Li từng ăn với người khác.”

“…”

Kỷ Li sững sờ, đại não chịu kích thích bởi hương vị nồi lẩu nên nhất thời chưa load kịp.

Y ăn với người khác á? Ai vậy?

Ngoài bản thân Kỷ Li, ngay cả fan cũng chẳng nghĩ ra. May mà có chị fan mẹ trí nhớ tốt chủ động giải thích ——

“Lúc Kỷ nhãi con quay Thời Gian Thuyết Khách đã đi ăn với Phong Trình và Vệ Lai.”

“Newbie” Phương Duyệt đọc được bình luận kia, bỗng như tỉnh ngộ.

Một giây sau, trong group “Chồng chồng Nguyệt Quý là thật ” có người kích động hô ——

“Các chị em! Hint siêu to khổng lồ!”

“Mọi người đều biết anh Nhạc không thích chơi weibo nhỉ. Nếu không có tác phẩm cần tuyên truyền thì một, hai tháng cũng chẳng thấy mặt mũi đâu. Giờ đây, anh ấy lại lướt weibo Kỷ Li vào nửa đêm khuya khoắt!”

“Chưa hết, anh Nhạc nhớ rất kỹ! Chuyện cũ nửa năm sau mới nhắc nên ngay cả Kỷ nhãi con còn hoang mang kìa?”

“Hơn nữa anh ấy nhấn mạnh cụm từ “ăn với người khác”. Mấy bà thử cẩn thận nhấm nháp chất giọng kia xem, chẳng phải anh Nhạc đang ghen sao?”

“Tóm lại tôi có đầy đủ lý do hoài nghi, anh Nhạc cố tình sắp xếp bữa lẩu hôm nay vì Kỷ Li!”

Phương Duyệt đọc phân tích hint, cảm thấy được giác ngộ.

Cô nhảy tưng tưng trên giường, gào to, “Hay lắm!”

Không ngờ thầy Tần là người như vậy đó!

Mặc kệ đúng sai, có hint thì cứ đớp trước đã!

Ngắn ngủi trong chốc lát, Quý Vân Khải bắt đầu xử lý đồ nhúng. Cậu bưng đĩa thịt bò, đổ hết toàn bộ xuống.

Quả là thiếu gia hào môn, giàu nứt đố đổ vách, triệt để tuân theo chủ nghĩa ăn mặn.

Nguyên Dĩ Phi chuẩn bị mở miệng cà khịa, chợt thấy Tần Nhạc đứng dậy, bắt chước Quý Vân Khải thả hết tôm vào nồi.

Rõ là làm cho người nào đó ăn.

Kỷ Li chăm chú theo dõi động tác của người đàn ông nọ, hai mắt sáng lấp lánh.

“Phải chờ lát nữa cơ, em ăn ít salad lót dạ đi.”

“Vâng.”

Nguyên Dĩ Phi nghe hai người nhỏ giọng trò chuyện, vùng trán giật giật ——

Anh tưởng rằng đây là bữa lẩu ấm áp thân thiết, ai dè Tần Nhạc lại lạm dụng chức quyền theo đuổi người ta.

Đồ tâm cơ.

Nguyên Dĩ Phi không vạch trần, đành “giao lưu” với Diêu Xuyên.

Thực chất đây là cơ hội để fan gặp gỡ thần tượng.

Dù sao bộ phim quay khoảng ba tháng, đoàn phim còn cấm spoil và chụp ảnh, fan muốn nhìn thấy người thật cũng khó.

Cho nên bữa lẩu này bày trí khá đơn giản, nhóm nhân vật chính vừa ăn vừa trò chuyện mà fan vẫn có thể theo dõi idol, đôi bên đều được lợi.

Vui vẻ nhất vẫn là fan Nguyệt Quý CP, vô số cặp hỏa nhãn kim tinh liên tục soi hint.

—— Anh Nhạc nhường hết tôm cho Kỷ Li! Anh nhạc chủ động rót nước cho Kỷ Li! Anh Nhạc cùng Kỷ Li lén lút tám chuyện riêng!

—— Anh Nhạc, anh phải ăn gì đó đi chứ? Cứ mải gắp thức ăn cho Kỷ Li là sao? Anh ngắm Kỷ Li đến no bụng rồi đúng không?

—— Sai! Nhìn Kỷ Li là thấy đói, buổi tối về “ăn” ẻm!

—— Chị em lầu trên có thể kể chi tiết hơn không! Tôi đăng kí 5G rồi, thừa dung lượng!

Bữa lẩu kết thúc giữa bầu không khí hòa hợp của diễn viên và fan.

“NPC” MC login lần thứ hai, “Mọi người chụp chung một bức nhé?”

Thợ chụp ảnh đoàn phim tiến đến.

Tần Nhạc thầm tính toán, hắn đang định khoác vai Kỷ Li thì bị Quý Vân Khải giành trước một bước.

Quý Vân Khải thân thiết kéo Kỷ Li vào lòng, tay còn lại không quên túm lấy Nguyên Dĩ Phi.

Trái ôm phải ấp, vui vẻ ra mặt, dáng dấp như kẻ đứng trên đỉnh cao nhân sinh.

“…”

Cánh tay duỗi ra chợt khựng lại, cuối cùng Tần Nhạc đành lặng yên không tiếng động thả xuống, ánh mắt nhìn về phía Quý Vân Khải càng u ám hơn.

—— Tách.

Chụp ảnh xong.

Có cư dân mạng không nhịn nổi cười, đăng bình luận trêu chọc: Quý Vân Khải ngốc ghê! Một bên Kỷ Li một bên Nguyên Bảo, hủy luôn hai CP lớn nhất của anh Nhạc. Tôi nghĩ cậu ấy chết chắc rồi!

Fan CP hai bên đang ganh đua nhau bỗng thấy đạn mạc kia, hùa theo đùa giỡn.

“Đúng, cuộc đời Quý Vân Khải coi như chấm dứt từ đây!”

“Quý Vân Khải sắp bị anh Nhạc ám sát.”

“Huhuhu Tam tiểu thư ngốc, các chị không thể cứu em được đâu, em tự cầu phúc đi.”

Nguyên Dĩ Phi luôn nhạy cảm với những vấn đề tương tự. Anh không cần xem đạn mạc cũng đoán Quý Vân Khải đã “đắc tội” người ta.

Anh liếc nhìn sắc mặt đen kịt của Tần Nhạc, vỗ vai Quý Vân Khải: “Thuộc nội dung quay chụp ngày mai chưa?”

“Sao tự dưng anh lại hỏi em?” Quý Vân Khải khó hiểu, tay vẫn khoác vai Kỷ Li không buông.

Nguyên Dĩ Phi im lặng cười.

Thôi, tên ngốc này không vào “địa ngục” thì ai vào?

Sau khi họp fan kết thúc, đoàn phim tiếp tục duy trì tiến độ công tác.

Lịch trình được sắp xếp dựa trên bối cảnh định sẵn trong kịch bản. Bất luận tình tiết nằm ở phần nội dung trước hay sau, nếu có cùng bối cảnh thì đều quay chung một lượt.

Liên tục nửa tháng chăm chỉ không ngừng, rốt cục Kỷ Li đóng vai Trần Hề cũng tới ngày hơ khô thẻ tre.

Nhưng y vẫn chưa thể thả lỏng.

Dựa theo thói quen của Diêu Xuyên, hắn sẽ bố trí cảnh quay khó nhất, hao tốn nhiều sức lực nhất về cuối.

Lúc trước là Tạ Ngạn bây giờ Trần Hề cũng không ngoại lệ.

Cảnh quay tiếp theo là phân đoạn đối diễn quan trọng giữa Trần Hề và trùm buôn thuốc phiện Thi Diệp.

Trần Hề bại lộ thân phận, y bị đưa về sòng bạc tra tấn rồi gặp Thi Diệp.

Kỷ Li dậy sớm trang điểm, trên mặt y chi chít “vết thương” da tróc thịt bong cực kì chân thực.

Nguyên Dĩ Phi đang ở phim trường diễn thử, nghiên cứu bối cảnh.

Quý Vân Khải không có cảnh quay nhưng vẫn cầm ghế xếp ngồi xổm tại phim trường từ sớm.

Hôm tổ chức casting, thời điểm Kỷ Li diễn cùng Nguyên Dĩ Phi đã khiến cậu hãi hùng gần nửa tháng, đương nhiên không nỡ bỏ qua lần quay chụp chính thức.

Đám tội phạm hành hạ Trần Hề thế nào y cũng quyết không khai tên những cảnh sát nằm vùng khác.

Thi Diệp biết y lì lợm nên tự mình hỏi cung. Anh mang theo loại ma túy mới nhằm tạo áp lực cho Trần Hề.

Đồng thời Trần Hề biết chuyện anh trai mình là Trần Đắc Thủy bị giết từ miệng Thi Diệp ——

Những màn tra tấn mà Trần Đắc Thủy phải chịu đã vượt quá sức chịu đựng của con người bình thường.

Tin tức động trời ấy khơi dậy hận ý ngút trời trong lòng Trần Hề, y chỉ hận không thể lấy mạng mình ra để giết Thi Diệp!

“Kỷ Li, Dĩ Phi, chuẩn bị xong.” Diêu Xuyên không lãng phí chút thời gian nào, hắn ngồi ở ghế đạo diễn hô, “Tiếp theo là cảnh đánh nhau.”

Kỷ Li yên lặng gật đầu, thầm nín thở.

Nguyên Dĩ Phi nhớ hôm casting mình bị thanh niên đè ép, nổi lòng hiếu thắng, đáp, “Vâng.”

Dưới sự mong đợi của cả trường quay, cảnh diễn bắt đầu.

“Action!”

Tiếng clapbroad vang lên, cảm xúc Kỷ Li lập tức biến hóa rõ ràng.

Y giương mắt nhìn người đàn ông nọ, con ngươi che kín tơ máu, “Anh ấy đâu? Mày giấu anh ấy ở chỗ nào?”

Mặc dù biết Trần Đắc Thủy lành ít dữ nhiều nhưng khi buộc phải đối mặt với “cái chết” của anh trai, y vẫn cảm thấy mình bất lực.

Nguyên Dĩ Phi khẽ ấn kim tiêm, chất lỏng bắn ra như tơ nhện, hóa thành sương mù tan trong không khí.

“Ý mày là gã cảnh sát mạnh miệng kia hả? Tao ném vào ổ sói sau núi rồi…”

“—— A!”

Kỷ Li giống mãnh thú xổng chuồng, y xông tới.

Tuy chuẩn bị tinh thần từ sáng sớm song Nguyên Dĩ Phi vẫn bị y dọa hết hồn. Lưng anh va chạm với sàn nhà lạnh lẽo, kim tiêm rơi bên cạnh.

Anh vừa ngẩng đầu lên bèn bắt gặp cặp mắt đầy sát ý, nồng đến mức làm người khác phải tức giận nhưng cũng pha chút sợ hãi.

Đối phương nắm chặt ống tiêm khiến chất lỏng lành lạnh rơi xuống cổ Nguyên Dĩ Phi, tựa hồ sẽ cầm nó đâm thủng làn da mỏng manh yếu ớt của anh ngay lập tức, bơm thứ thuốc kia vào mạch máu.

Nguyên Dĩ Phi lộ vẻ hung ác, bóp mạnh miệng “vết thương” trên tay Kỷ Li rồi thừa dịp đối phương đau đớn, xoay người trấn áp y.

Anh giơ nắm đấm, tàn nhẫn đánh, “Một gã cảnh sát chết đến xương cũng chẳng còn mà có thể làm mày điên đến mức này cơ à?”

Cú đấm dùng hết sức lực.

“Mày tưởng mày là ai? Ai cho mày tư cách động vào tao?”

Thêm một cú đấm nữa.

Thi Diệp vô cùng bất mãn, đây là lần đầu tiên có cảnh sát dám ra tay với anh.

Tiếc gì mà không đánh chết tên hèn hạ này.

Kỷ Li cắn vỡ túi máu giả, phun ra ngoài theo từng nắm đầm Nguyên Dĩ Phi giáng xuống.

Y vô lực nghiêng đầu, máu tươi nhuộm đầy đất.

Ống kính chậm rãi zoom gần, cố định tại hình ảnh khuôn mặt đang cận kề cái chết của thanh niên.

Hàng mi mỏng dính đầy máu biến trước mắt y thành một màu đỏ. Thanh niên liều mạng gom góp ánh sáng xung quanh, hai tay tiếp tục đánh Thi Diệp.

Đòn phản kháng nhẹ gần như chẳng gây ra bất kì tác dụng nào, kiên cường tới mức chua xót.

—— Kể từ khi tôi lựa chọn gia nhập đội cảnh sát phòng chống ma túy, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện từ bỏ.

—— Tôi đang chờ cái ngày quân đội và nhân dân cần tôi.

—— Mặc dù đây là con đường định sẵn không có lối về nhưng tôi vẫn quyết tâm chống lại lũ tội phạm ma túy đến hơi thở cuối cùng.

Bấy giờ, lời thoại đầu kịch bản mới phát huy sức mạnh to lớn nhất.

Hai chữ chính nghĩa luôn có khả năng gây xúc động.

Nhân viên công tác bồi hồi che mắt, không dám xem cảnh tượng tàn khốc kia nữa.

Là phim mà có thể khiến người ta đau lòng như vậy huống chi các cảnh sát phòng chống ma túy thực sự đang xung phong nơi tiền tuyến?

Bọn họ đã hi sinh vì nhân dân quá nhiều.

Tiếp tục ghi hình ——

Nguyên Dĩ Phi đóng vai Thi Diệp ngừng tay, anh vứt thanh niên thở thoi thóp như vứt rác, quát to, “Người đâu, cút vào đây cho tao.”

Diễn viên quần chúng lập tức đẩy cửa bước đến, bọn họ đứng cạnh Nguyên Dĩ Phi, nhất mực cung kính, “Thi gia muốn dặn dò gì ạ.”

Cách một cánh cửa đóng kín nên bọn họ hoàn toàn không biết diễn bên bên trong nhưng nhìn tình huống của Trần Hề, hẳn sẽ không sống qua đêm nay.

Nguyên Dĩ Phi đan chặt hai tay, khớp xương xuất hiện vài vết bầm đỏ tích tụ do đánh nhau ban nãy.

Anh giẫm lên bàn tay Kỷ Li, vờ như thờ ơ nghiền hai cái, cơ hàm căng chặt đủ để thấy anh đang dùng hết sức.

Kỷ Li chết lặng há miệng, phát ra âm thanh đau đớn nho nhỏ.

“Mang nó tới ổ sói sau núi cho tao.” Nguyên Dĩ Phi hạ mắt, đồng tử lạnh lẽo đáng sợ, “Tao sẽ tự mình tiễn nó xuống Suối Vàng.”

“Cut, ok qua.”

Nguyên Dĩ Phi nhanh chóng thoát vai, đỡ Kỷ Li dậy, “Cậu ổn không?”

Kỷ Li chưa trả lời ngay. Y ngồi im dưới đất, che mắt nhỏ giọng bảo, “… Dĩ Phi, anh lấy giúp em tờ giấy ăn nhé, em muốn lau mắt.”

Máu giả chảy vào mắt y, hơi rát.

Tần Nhạc lập tức phát hiện vấn đề. Sắc mặt hắn khẽ biến, vội vàng chạy đến chỗ thanh niên, “Đem khăn ướt với nước sạch qua đây, mau lên!”

Hai chữ cuối gần như đã quát lên.

Úc Phú Nhã và Bánh Bao nghe tiếng, “Chuyện gì thế?”

Nhân viên công tác hoảng loạn mang đồ tới: “Anh Nhạc, chỗ này có giấy khô, mọi người xử lý tạm trước. Tôi nhớ Tiểu Trần có thuốc nhỏ mắt, để tôi tìm cậu ta lấy!”

Kỷ Li khó khăn mở hé mắt, thấy nhiều người vây quanh mình, vô thức muốn cầm giấy ăn tự lau.

Một giây sau Tần Nhạc liền ấn tay y xuống, nghiêm túc nói, “Đừng nhúc nhích! Ai bắt em diễn đến mức này hả? Khó chịu sao không kêu ngừng?”

Kỷ Li ngẩn ngơ, những người khác thì im thin thít, lâu lắm rồi họ không thấy anh Nhạc nổi giận tại trường quay.

Máu giá tổ đạo cụ pha đều dùng rượu đỏ, mật ong, không gây hại cho sức khỏe.

Tuy bây giờ Kỷ Li khá khó chịu nhưng chỉ cần rửa sạch máu trong mắt là được, hồi trước quay Bang Quốc Thiên Hạ cũng từng xảy ra sự cố tương tự.

Nguyên Dĩ Phi bất động thanh sắc nhìn Tần Nhạc, thầm than ——

Người vốn bình tĩnh nay lại cuống thành dạng này. To tiếng quát như vậy là sợ người khác chưa biết ông đối xử đặc biệt với Kỷ Li à?

Thế mới nói quan tâm ắt loạn. Tần Nhạc ơi là Tần Nhạc, ông thua thảm hại rồi!

Tần Nhạc mặc kệ người khác nghĩ gì. Hắn cau mày, nhanh chóng thấm ướt giấy ăn.

Hắn nhẹ nhàng, cẩn thận giúp thanh niên lau sạch máu giả.

Kỷ Li cảm nhận hơi thở của người đàn ông nọ đang ở ngay gần mình, tự dưng oan ức làu bàu, “…Vừa nãy em có thấy khó chịu đâu.”

Y quá nhập tâm vào vai diễn. Đây là phân đoạn Trần Hề đau đớn dằn vặt nhất nên y chưa phát hiện mắt mình hơi xót.

Thời điểm đạo diễn hô cut y đã chuẩn bị xử lý rồi mà?

Nhân viên công tác đem thuốc nhỏ mắt đến.

Tần Nhạc chùi sạch máu xong mới nhỏ thuốc mắt cho y.

“Không sao chứ? Nếu vẫn khó chịu thì phải nói với chị ngay đấy.” Úc Phú Nhã dẫn y về khu vực nghỉ ngơi, dặn dò kỹ lưỡng.

“Em ổn ạ, mọi người đừng lo.”

Kỷ Li dùng khăn giấy lau khô nước mắt sinh lý, áy náy cười bắt chuyện với các staff.

Bọn họ yên tâm hơn, bắt đầu quay trở lại làm việc, chuẩn bị đổi bối cảnh mới.

Kỷ Li xác nhận hai mắt không còn đau nữa, thở phào nhẹ nhõm.

Y ngẩng đầu lên liền bắt gặp Tần Nhạc. Vẻ mặt nghiêm túc của hắn vẫn chưa nguôi ngoai, lo lắng hiện rõ mồm một.

Kỷ Li nhớ lại câu quát mắng kia, nổi hứng so đo.

Tần Nhạc bước tới gần, bỗng nghe đối phương trách móc.

“Anh Nhạc, vừa rồi anh dữ quá nha.”

Đã hết chap rồi. Mời các tình yêu đọc sang chap tiếp theo của truyện nào.