Chương 85: Có điều kỳ lạ
Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 85: Có điều kỳ lạ tại dua leo tr
Hồng Gia Trang: Phía sau đồi núi nhỏ.
Lúc này nơi này mặt trời đã lên khá cao, ánh nắng soi rọi cũng đã có chút nóng bức. Hiện trên một chỗ đất trống có vách đá dựng đứng mà La Thần hắn đã từng ở nơi đó lúc này có bóng dáng của năm vị cô nương.
Năm người này không phải ai quá xa là mà họ chính là năm người thuộc nhóm Nguyệt Vệ được chỉ định đi tuần ngọn núi này ngày hôm nay, và năm người họ cũng là người mà đã gặp qua La Thần. Và đó không ai khác mà chính là Chỉ Nguyệt, Mỹ Nguyệt, Thủy Nguyệt, Lộ Nguyệt, Phi Nguyệt.
Năm người họ hiện ở nơi này thấy khá trống vắng nên đã không chờ đợi được nữa mà liền lập tức muốn thử qua những y phục của La Thần đưa kia. Rất nhanh cả năm sau một hồi bối rối với đống y phục lạ lẫm thì cũng đã liền tạm mặc xong y phục của mình.
Nhưng lại có phát sinh một số vấn đề đó là do đống y phục này nó khá là lạ với năm người họ, cho nên mọi việc bây giờ nó có chút buồn cười đó là. Người thì không biết cái nọ nên mặc ở đâu, người thì thấy đã mặc xong nhưng vẫn thấy có phần dư ra không biết nên chen ở nơi nào. Tình hình trông rất buồn cười khá tả vô cùng.
– Mỹ Nguyệt
Đầu tiên đó là Mỹ Nguyệt, cô hiện mặc một cái quần đen ống xuông hơi bó nhỏ phần cuối ống quần, trông khá là lạ so với y phục ở cái thế giới này.
Tiếp áo của cô thì một màu xanh xẩm như rêu, hai bên vạt áo thì chẳng có thấy một nút thắt nào cả, nên chỉ có thể kéo xếp cả hai lại cùng nhau làm lộ ra cổ áo xẻ dài xuống tới tận rốn, tà áo thì dài quá đùi.
Kết hợp với một đai lưng bằng vải đỏ to bảng quấn quanh eo cố định áo lại. Cuối cùng thì là một đôi giày da cổ cao màu đen nhìn rất đẹp.
Nhìn chung tổng thể y phục rất giống với kiểu áo đơn giản của các samurai nhật bản. Chỉ có điều hơi là lạ đó chính là việc cái áo xẻ rộng trước ngực làm lộ rõ ra hai đồi nhỏ tròn rất xinh.
Vì sao lại thế này thì là do hiện Mỹ Nguyệt trên tay vẫn còn dư ra một món đồ của y phục này, đó chính là một khúc vãi trắng dài chuyên dùng để quấn quanh ngực a. Chỉ tiếc rằng là điều đó Mỹ Nguyệt quả thật không có biết a.
Do vậy nên hiện Mỹ Nguyệt nhìn rất là khiêu gợi với y phục cứ tưởng như nó khá là bình thường này a.
Bên cạnh Chỉ Nguyệt thì có vẻ ổn hơn Mỹ Nguyệt nhiều vì cô không hiểu sao lại có chút thông minh với những y phục này, nên hiện cô đã mặc xong mà chẳng có một phần nào dư ra cả.
– Chỉ Nguyệt
Chỉ Nguyệt y phục áo đỏ ngắn ngang thất lưng bó sát nhìn rất hiện đại cộng với tay áo dài, vạt áo có nút cài đàng hoàng, phần cổ áo thì cách điệu một chút cao nữa cổ kết hợp thêm một vòng cổ da màu đen thắt giữ cố định lại, với thêm một điều lạ là do bầu ngực của cô khá căng tròn nên đã không thể cài lại nút ở phần trước ngực được, vậy nên cứ đành để hở ra trong rất là bỏng mắt người xem luôn.
Tiếp thân trên lại được một bộ giáp bằng da màu nâu vàng bó sát eo nhỏ kéo chéo một đường xéo thẳng lên vai phải.
Giáp da này nghe vậy thôi chứ nhìn rất là đẹp luôn, vì ngoài tạo hình lá ra thì trên vai phải nó lại tạo ra một hình hoa hồng to nhìn rất chi là đẹp.
Vai trái thì đơn giản hơn chỉ là một giáp vai đồng màu không có hoa hòe gì cả. Và còn có giáp tay da đồng màu hai bên kết hợp, mà giáp tay này nó kim luôn phần bao tay luôn, chỉ khác là nó lại là bao tay sỏ ngón làm lộ ra các phần ngón tay nhìn rất xinh.
Tiếp quần của Chỉ Nguyệt thì là bằng da đen bóng bó sát làm người khác có thể nhìn rõ ràng cặp đùi căng đầy rất múp của cô.
Hai bên đường may phía bên ngoài của quần thì lại cách điệu đan xen làm hở ra nho nhỏ làn da rất trắng của cô.
Cùng với kết hợp một đôi giày cổ cao có chân guốc màu đen khiến nhìn cô càng thêm cao ráo kiêu sa.
Bên hông trái lại có thêm một cái túi nhỏ được gắn ở bên ngoài cố định bởi một sợi thất lưng màu đen quấn vòng quanh eo nhỏ của cô, còn có bên đùi phải lại có thêm một cái túi lớn hơn bằng da màu nâu vàng có dây đeo quấn quanh đùi cố định.
Tiếp Chỉ Nguyệt hai kiếm nhật đeo chéo trên lưng kết hợp gương mặt đẹp xuất sắc mắt to hai mí, mũi cao, môi căng đẹp.
Và còn có cô dường như đã nghe theo lời của La Thần, mái tóc đen xoã quá vai bên mái phải chiết ra ba phần nhỏ thất bính thành ba đường dài ra sau đầu nhìn rất chi là cá tính.
– Lộ Nguyệt
Tiếp lúc này lại một người nữa bước ra khi đã mặc xong y phục đó chính là Lộ Nguyệt. Lộ Nguyệt thì y phục đơn giản hơn nhiều chân thì không có giày mà chỉ có một đôi vớ vãi màu đen có dây thắt đang thắt chặt lại cái ống quần rộng thùng thình to khủng bố lại.
Ống quần rộng đến nỗi nhìn xa thì cứ ngỡ nó là đầm váy cơ chứ không thể nhận ra đó là hai ống quần được.
Tuy ống quần nghe có vẻ nó rộng đến kì lạ, nhưng thực tế thì nó cũng rất đẹp khi ở phần thất lưng được kết hợp bởi một thắt lưng vãi đồng màu đen phủ tà quanh người, cuối tà nằm ở chéo hai bên đùi được điểm đính thêm lá màu vàng kim rất tinh xảo.
Chỉ là phần áo của Lộ Nguyệt quả thật rất rất là lạ luôn, nó còn lạ hơn rất nhiều so với cái quần rộng kia của cô nữa.
Vì áo gì mà nó chỉ có duy một tay áo rộng lớn ở một bên cánh tay phải mà thôi. Tay phải được tay áo rộng thùng thình này phủ kín đến tận vai cũng đồng một màu đen, đầu tay áo rộng thì lại là hoa văn lá vàng kim chi chít nổi bật.
Thân trên của cô thì lộ rõ phần bên tay trái, phần bụng và eo thon săn chắc, bên dưới đồi ngực được quấn bởi vãi đen quanh người một vòng, tiếp miếng vải đen lại kéo hai đường từ hai bên sườn kéo thẳng lên che đậy cho cho bầu ngực căng đầy, thẳng lên cho tới trên cổ thì lại chéo vòng tròn quanh cổ cố định lại.
Trên cổ tiếp một khúc vãi đỏ quấn vài vòng quanh cổ che kín lại và còn không quên để dư ra hai đầu vãi dài để bay phấp phới cùng với gió.
Tiếp mặt cô cũng được bịt kín bởi miếng vãi đen quấn quanh cổ kia, tóc cô cột đuôi ngựa, mái xéo kết hợp xã hai bên má dài xuống một ít. Trên trán thì lại đeo một băng đầu có hai sừng nhỏ màu đen, đầu nhọn của sừng thì đính kèm một chút màu vàng ánh kim.
Hai kiếm Lộ Nguyệt thì đeo bên hông phải, eo bụng săn chắc lộ rõ, ngực thì cũng lộ ra rất nhiều, tay trái thì cũng lộ hết. Chỉ là tay trái nó có thêm một cái giáp tay màu đen trên có bốn gai nhọn sắc lãnh thẳng một hàng.
Tổng chung tuy Lộ Nguyệt y phục có chút lạ, nhưng kiểu đeo băng đầu và bịt mặt chỉ lộ ra cặp mắt to đen đẹp kia thì liền có thể cảm nhận được cô được định hình theo phong cách sát thủ.
– Thủy Nguyệt
Tiếp một người khác nữa đó là Thủy Nguyệt. Thủy Nguyệt thì hai tay áo dài đen hơi bó tay. Hai bên trái phải bắp tay có cột thêm một miếng vải đỏ lộ hai đuôi nhỏ trông giống như tai thỏ rất dễ thương.
Phía sau lưng thì mang mảnh áo choàng đen dài bay theo gió. Phần ngực căng đầy thì được quấn kỉ bởi vãi trắng, ở eo thì có dây lưng màu đen quấn hai vòng đeo hai kiếm nhật bên phải.
Hết rồi đó.! Phần trên của Thủy Nguyệt quả thật cũng lộ không kém gì Lộ Nguyệt là mấy, eo thon, bụng phẳng, chỉ mỗi một vãi trắng che ngực mà thôi.
Tiếp phần dưới Thủy Nguyệt thì là một quần ngắn xát đùi màu xám nỉ kết hợp đeo thất lưng màu đen, hai đùi trắng sáng lộ rõ được một miếng vải trắng mỏng tanh xuyên thấu cố quấn vài vòng quanh đùi rồi thắt nơ tai thỏ dễ thương.
Trên gối một chút thì có hai dây thắt chặt quanh đùi cố định một loại giáp da màu đen chỉ hở đầu gối ngoài ra thì lại bao kín kéo dài xuống tận cổ chân. Chân Thủy Nguyệt thì cũng được thêm một đôi giày đen rất ngầu.
Thủy Nguyệt thân hình cân đối nóng bỏng rất đầy đặng, mái tóc đen dầy dài mượt, gương mặt trắng xinh. Chân mày nhỏ dài, mắt to trong vắt hiền lành, mũi cao, môi hơi mỏng màu hồng nhạt. Xương quai hàm của Thủy Nguyệt thì đường nét rất sắc gọn nhìn rất khiêu gợi vẻ đẹp ma mị.
Lúc này bỗng Mỹ Nguyệt thấy công dụng của khúc vãi trắng mà Thủy Nguyệt đang sử dụng thì liền bừng tỉnh vỡ lẽ khúc vãi trắng ở trên tay mình là dùng để làm gì. Thế là Mỹ Nguyệt liền muốn ngay lập tức mặc vào cho đầy đủ, nhưng còn chưa kịp thì đã nghe Thủy Nguyệt lên tiếng nói.
“Mỹ Nguyệt.! Chỉ Nguyệt.! Sao y phục của hai người lại không có hở nhiều như của ta vậy chứ.?”
Nghe vậy Lộ Nguyệt bên cạnh lại nói. “Của ta cũng khá là hở quá đi đây này.!”
“Nhưng của Lộ Nguyệt cô chỉ hở có phần trên thôi a. Còn cái của ta thì… thì.. trên dưới đều hở rõ hết đây này. Thật… thật… không công bằng mà.” Thủy Nguyệt bĩu môi khó chịu nói.
Mỹ Nguyệt nghe Thủy Nguyệt nói vậy thì liền biết y phục của mình đã rất tốt hơn nhiều người rồi, thế là cô liền không muốn thấy Thủy Nguyệt quá tủi thân nên đã liền vội dấu khúc vãi trắng sang một bên nói.
“Thủy Nguyệt muội đừng quá thất vọng a. Vì của ta cũng lộ ở đây đây này.!” Vừa nói tay Mỹ Nguyệt liền cũng liền chỉ ở ngay phần vạt áo xẻ rộng lộ ngực của mình.
Thủy Nguyệt nghe vậy cũng liền lập tức dễ chịu vơi đi không ít, xong cô tiếp liền bất ngờ nhìn sang Chỉ Nguyệt nói.
“Chỉ Nguyệt.! Xem ra La Thần huynh ấy đã rất để ý đến cô nha.”
Nghe vậy Chỉ Nguyệt liền có chút đỏ mặt nói. “Đâu có.! Sao Thủy Nguyệt cô lại nói như thế a.”
“Chứ còn không phải sao.!” Thủy Nguyệt liền không cho là đúng nói tiếp. “Nhìn Chỉ Nguyệt cô kết ba đường bính tóc kia liền rất xinh đẹp như vậy cơ mà.”
“À… Cái này… cái này…” Chỉ Nguyệt nghe vậy liền rất xấu hổ, bỗng ngay lúc này cô liền nhanh trí nhớ đến gì đó nói. “Tóc ta không phải là người duy nhất được huynh ấy nói không đâu, còn có cả Mỹ Nguyệt nữa mà.”
Nghe Chỉ Nguyệt nói vậy Lộ Nguyệt cũng liền nói. “Đúng đấy.! Lộ Nguyệt ta cũng còn khá nhớ rõ.”
Thủy Nguyệt cũng liền tiếp nói. “Mỹ Nguyệt.! Sao tỷ vẫn còn chưa cắt tóc đi.”
“Cắt tóc…” Nghe vậy Mỹ Nguyệt liền có chút ngập ngừng xong nói. “Nhưng La Thần huynh ấy đã nói có cắt hay không cũng chẳng sao mà. Mà.. mà.. với lại cái đó cắt rất là ngắn.”
“Sợ gì chứ.!” Thủy Nguyệt liền lém lĩnh bước qua nhanh nói. “Tỷ không thấy Chỉ Nguyệt làm theo liền nhìn rất đẹp đó hay sao, cho nên tỷ cũng hãy thử một lần xem thế nào đi.”
“Ta… ta….” Mỹ Nguyệt liền có chút ngập ngừng khó xử không biết phải làm như thế nào.
“Để ta giúp tỷ.!” Thủy Nguyệt ma mảnh liền nhanh chạy qua hô nói.
“Á… Không… không cần… không cần… để tỷ tự làm là được rồi.” Mỹ Nguyệt thấy vậy liền vội hoãn lấp bắp nói.
Thế là Mỹ Nguyệt lại nhìn nhìn vẻ đẹp của Chỉ Nguyệt thêm một chút thì liền ngay lập tức không chần chừ rút kiếm lập tức tiễn ngay mái tóc dài có chút sơ rối của mình.
Thủy Nguyệt bên cạnh cũng liền rất lanh lẹ chạy sang giúp đỡ tiếp một tay cho Mỹ Nguyệt. Thế là chỉ thoáng một chút Mỹ Nguyệt liền đã có một mái tóc mới.
Với mái tóc ngắn ngang cầm của mình Mỹ Nguyệt lúc này liền như lột xát hoàn toàn thành một người khác.
Lúc này nhìn mái tóc ngắn của cô cứ bồng bềnh theo gió, kết hợp gương mặt vừa với đường chân mài to dày, ánh mắt to đẹp vẻ hiền lành cộng thêm chút vẻ đượm buồn man mác trông rất hút hồn. Mũi thì thanh tao, môi trái tim đầy mộng nhạt màu sương gió.
Tổng nhìn chung Mỹ Nguyệt liền giống như một hiệp khách hành tẩu bốn phương phong trần lãng khách bồng bềnh với gió thổi. Ôi từ vẻ hiền diệu bỗng Mỹ Nguyệt như được sinh ra một lần nữa thành một người hoàn toàn khác.
“Ặc… Cái này… cái này….” Thủy Nguyệt lém lĩnh thấy vậy cũng liền có chút há hốc mồm khó tin nhìn chằm chằm.
“Mỹ Nguyệt.! Không ngờ cô lại cũng có vẻ cốt cách bá khí đến vậy.” Lộ Nguyệt cũng không kìm được bật thốt nói.
Chỉ Nguyệt thì trong lòng cũng rất chấn động nhỏ nói. “La Thần huynh thật giỏi đến vậy sao nha.”
Lúc này Mỹ Nguyệt bỗng nghe được Thủy Nguyệt và Lộ Nguyệt nói thế thì liền có chút xấu hổ mĩm cười nói.
“Hai người đừng có nói gạt để chọc ta nữa đi.!”
“Không gạt, không gạt, thật Mỹ Nguyệt tỷ như biến hóa thành một người khác vậy, nhìn rất xinh đẹp.” Thủy Nguyệt liền lập tức phân phua nói.
“Mọi người nói thật đấy.!” Bỗng ngay lúc ngày Phi Nguyệt vẫn một bộ y phục cũ kĩ của cận vệ không có thay y phục của La Thần đưa cho bước đến lên tiếng nói.
Thấy Phi Nguyệt cuối cùng thì cũng đã chịu lộ diện, Thủy Nguyệt liền với cái tính trẻ con hiếu kỳ của mình lập tức nhìn qua. Nhưng khi vừa thấy Phi Nguyệt đã không có thay y phục thì Thủy Nguyệt liền rất bất ngờ nói.
“Phi Nguyệt.! Sao cô không có thay y phục vậy.?”
Mỹ Nguyệt, Lộ Nguyệt, Chỉ Nguyệt cũng cảm thấy rất bất ngờ không kém lập tức nhìn qua đợi Phi Nguyệt lên tiếng trả lời.
Phi Nguyệt nghe hỏi thế với lại còn thấy vẻ hiếu kì của những người còn lại thì liền không biết vì sao mặt cô liền đỏ ửng như quả táo nói.
“Ta.. ta… đã…đã mặc… mặc thử… thử rồi.!”
“Hả.!” Thủy Nguyệt liền càng thêm há hốc mồm nói. “Vậy sao cô lại không cho mọi người cũng cùng xem một chút.”
“Tại… tại…” Phi Nguyệt mặt càng đỏ bừng bừng ấp úng nói. “Tại… vì… cái y phục… đó quả thật không thể mặc vào ban ngày được…”
“Hả…” Thủy Nguyệt nghe vậy thì liền càng thêm rất rất tò mò về y phục của La Thần đưa cho Phi Nguyệt nhỏ nói.
“Có điều kỳ lạ a…!”
“Hử…” Mỹ Nguyệt, Lộ Nguyệt, Chỉ Nguyệt thì bỗng liền có chút suy nghĩ sâu xa, xong được một chút bỗng cả ba mặt liền có chút lạnh toát không dám nghĩ về cái đó nữa.
Thế là tiếp qua một lúc Mỹ Nguyệt liền nói. “Thôi.! Trời cũng đã xấp lên đỉnh đầu rồi, chúng ta hãy mau trước thay ra những y phục này trước đi rồi còn phải đi tìm một ít thú rừng để mang về nữa.”
Ngừng một chút Mỹ Nguyệt liền như nghĩ đến gì đó lập tức nói. “À.! Việc hôm nay chúng ta có gặp qua người kia mọi người hãy biết mà đừng có nói ra lung tung đấy.”
“Cái này mà còn cần tỷ phải dặn sao.!” Thủy Nguyệt liền tỏ vẻ tinh ranh ma mảnh nói.
“Được vậy thì tốt.! Vậy giờ chúng ta đi thôi.” Mỹ Nguyệt hài lòng nói, xong liền lập tức cùng với mọi người rời đi.
– ———…———-
Hồng Gia Trang: Ngọn đồi núi nhỏ
Ở một nơi không xa nơi của năm người vừa thay y phục lúc nãy hiện có hai mươi mỹ nhân sau một lúc lâu tìm kiếm nhưng không có kết quả thì giờ họ liền đã tập trung lại ở cùng một chỗ đang bàn tính gì đó.
Lúc này mỹ nhân Tiểu Hồng Ngư vẻ đẹp ma mị chết người lên tiếng nói. “Theo ta thấy thì giờ cứ quay lại cái Hồng Gia gì đó đánh thêm một trận cho ra trò đi, bởi theo ta nghĩ việc này chắc chắn là có gì đó liên quan mật thiết với bọn họ rồi.”
Mỹ nhân Bàng Kim Thuyên lúc này thì có chút cau mày nói. “Theo ta thấy thì dù giờ có đánh chết hết bọn Hồng Gia thì cũng không biết được tung tích của chủ nhân người đâu.”
Mỹ nhân Thạch Hồng Thủy cũng tiếp nói. “Đúng vậy.! Vì theo ta thấy thì việc chủ nhân đã chạy thoát Hồng Gia quả không phải là dối trá đâu.”
Mỹ nhân Tước Yên vẻ đẹp ma quỷ cũng liền nói. “Nhưng không lẽ chúng ta cứ ở đây chạy qua chạy lại mãi hay sao.”
Mỹ nhân sâu nhỏ nhút nhát Ấu Lam lúc này thì liền lại hướng mỹ nhân Du Điệp nói. “Du Điệp tỷ.! Tỷ… tỷ..thấy chúng… chúng ta phải… phải nên làm thế nào đây.?”
Mỹ nhân Lãnh Điệp thấy Ấu Lam cứ luôn bám lấy Du Điệp hỏi thì liền có chút khó chịu trong lòng nói. “Con sâu nhỏ ngươi đừng có suốt ngày bám theo Du Điệp của ta nữa, nếu không lão tử sẽ không nể tình nữa đâu đấy.”
Mỹ nhân Khiết Ly với quả cầu lưu ly trong suốt trên tay nghe vậy liền có chút khúc khít cười nói. “Lãnh Điệp ngươi sao cứ suốt ngày đi ăn hiếp tiểu sâu nhỏ như thế làm gì a.”
Mỹ nhân Tử Lan thấy vài người cứ nói chuyện không đâu thì lại liền nói. “Theo ta thấy hay là chúng ta cứ ai về nhà nấy quay lại rừng Phong Lâm đi.”
Mỹ nhân Tử Anh nghe vậy liền bật cười nói. “Tử Lan ngươi thật sự có thể nỡ lòng buông bỏ thật sao.?”
Mỹ nhân Mộc Lan đang đứng gần mỹ nhân Tử Lan nghe mỹ nhân Tử Anh nói vậy liền lập tức lên tiếng nói.
“Hừ… Vậy Tử Anh ngươi thì cũng có khác gì với bọn ta hay không nha.”
Mỹ nhân Ngân Tâm Thảo gương mặt sắc lẻm lúc này cũng nói. “Hừ… Theo ta thấy thì tất cả mọi người ai cũng có lòng tham của riêng mình đi.”
Mỹ nhân Thổ Thanh Liên nghe vậy cũng đồng quan điểm nói. “Người thì chỉ có một, nhưng chúng yêu ma chúng ta thì lại có tới hai mươi.”
“Hàizz…. thật đúng là con mồi ngon đúng là sẽ lắm kẻ tranh dành mà.!”
Mỹ nhân Tinh Đình nghe vậy liền khiu mi nói. “Hử… Các ngươi đây trong lòng hình như không có cùng với quan điểm của ta đây lắm thì phải.”
Mỹ nhân Thanh Trúc thấy vậy cũng liền đã nhận ra có gì đó không đúng lắm nói. “Các ngươi đây.! Thật sẽ không phải là đang có ý xấu gì đâu đấy chứ.”
Mỹ nhân Lam Trúc cũng vội nói. “Nói đi.! Các ngươi đang có tính toán gì xấu có phải hay không hả.?”
Mỹ nhân Liễu Đồng cơ thể đầy đặng bỗng tiếp nói. “Cái gì mà có ý xấu gì chứ.! Không phải ta cũng chỉ là muốn nhanh tìm được cái người chủ nhân gì đó thôi ấy sao.”
Mỹ nhân ôn nhu Liễu Nhu bên cạnh liền không cho là đúng nói. “Thật Liễu Đồng ngươi không có ý xấu gì khác sao.?”
Mỹ nhân lãnh khốc Ô Trúc lúc này cũng lên tiếng nói. “Mỗi người một chí hướng riêng của mình, còn sau này có thể đi cùng nhau hay không thì phải xem vào duyên phận đi.”
Mỹ nhân Đằng Trúc thân hình nhỏ nhắn nhưng luôn hiện vẻ mạnh mẽ cũng tiếp liền lên tiếng nói. “Trước cứ tìm người trước, còn sau đó… sau đó thì cứ coi vào thực lực đi.”
Cứ thế hai mươi mỹ nhân này cứ càng nói càng lộ rõ mỗi người một ý kiến, mỗi người một ý định riêng. Tuy hiện đứng cùng một đoàn cùng đi tìm La Thần, nhưng nếu mà khi gặp được La Thần thì liệu có chuyện gì xảy ra tiếp hay không thì không ai có thể biết trước được điều gì cả.
Lúc này Du Điệp bỗng cũng đã hiểu rõ hơn lòng dạ mờ ám của không ít người thì liền hướng Lãnh Điệp nhỏ nói.
“Lãnh.! Chúng ta đi thôi.”
Lãnh Điệp nghe vậy liền có chút bất ngờ nhìn nhìn Du Điệp nhưng rồi cũng rất nhanh cũng liền lập tức đi theo sau Du Điệp rời đi, cạnh đó Ấu Lam nhút nhát bỗng thấy vậy thì liền cũng lập tức lặng lẽ bám theo làm đuôi nhỏ.
Nhưng cũng vào đúng lúc này mỹ nhân Ngân Tâm Thảo cũng đã thấy được nên liền lập tức hừ lạnh một tiếng nói.
“Hừ… Đã cảm nhận được hướng đó có người rồi lại lặng lẽ đi một mình sao, không dễ vậy đâu.”
“Ầm…” Ngay lập tức một luồn khí lực lớn liền chấn mạnh bởi mỹ nhân Ngân Tâm Thảo, tiếp mặt đất liền bị chấn mạnh vỡ nát. Mỹ nhân Ngân Tâm Thảo thì liền cũng rất nhanh xuất phát phi nhanh về hướng mà Du Điệp định đi đến.
Tất cả mỹ nhân chúng yêu ma còn lại thấy vậy cũng liền không chần chừ lập tức phi nhanh đuổi theo ngay lập tức.
– ———!!!———-
Giải thích:
– Giáp tay kim bao tay: Giáp tay là thứ chuyên đeo ở cổ tay, còn bao tay thì cũng như bao tay bình thường mà thôi…Khà… khà… khà…
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️