Chương 64
Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 64 tại dua leo tr
Thiên HạChương 64 : Tướng Quốc Lo Xagacsach.com
“Păng!” một tiếng vang lớn. Lý Lâm Phủ đem nghiên mực ném mạnh xuống đất. vỡ làm 3 mãnh, chiếc mũi to đùng của hắn do phẫn nộ mà trở nên méo mó. Truyện “Thiên Hạ “
“Thằng Dương Chiêu chết tiệt, dám cả gan ở sau lưng chơi khâm lão phu. đúng là chán sống đến nơi rồi!”
Lý Lâm Phủ nghiến răng khen khét nói một minh. Hắn vừa nhận được tin chính xác từ trong cung, chính là lúc hắn vừa quay đi, Dương Chiêu liền đến diện kiến Thánh Thượng, gắng hết sức bào chữa cho Dương Thừa Căng. Thánh Thượng vì lẽ đó mà gác lại việc khép tội của Vương Cung.
Như thế, kế hoạch muốn lật đổ Dương Thừa Căng của hắn Lý Lâm Phủ sẽ tan thành mây khói, điều đó là một sự đả kích trầm trọng đối với uy túi của hắn.
Lúc này, Lý Trụ con trai trường của Lý Lâm Phủ. ở bên cạnh nói nhỏ: “Phụ thân. Dương Chiêu là người dốt nát. háo sắc hoang dâm. luôn bị đại thần trong triều khinh miệt. Chỉ vì là huynh trường của quý phi, mà trong vòng một năm được thăng lên đến ngự sự trung thừa. Hắn hôm nay cũng làm Thánh Thượng tức giận, bị phạt trượng, giáng chức, đó là sự trùng phát đối với hắn. và lại Thánh Thượng cũng không có bác bỏ khép tội của Vương Cung mà!”
“Mày hiểu cái*** gì!” Lý Lâm Phủ tức giận đến mắng chửi.
Hắn chắp tay sau lưng bước qua lại trong phòng, hắn quá hiểu Lý Long Cơ rồi, xử phạt Dương Chiêu, đương nhiên là trừng phạt vì Dương Chiêu không biết tự lượng sức mình, nhưng điều quan trọng hơn là cành cáo hắn Lý Lâm Phủ không được phép phục thù, đồng thời để cho Dương Chiêu có cơ hội học hỏi kinh nghiệm của quan huyện, tạo nền tàng cho hắn thăng quan sau này, kế đến là công khai tội danh của hắn. tội danh của Dương Chiêu là gì, vu oan Vương Cung ư? Không! Thú đoạn của Vương Cung ai mà không biết? Đó là Lý Long Cơ giúp Dương Chiêu lấy lòng các danh môn thế gia. Hắn muốn cho văn võ bá quan trong triều thấy, Dương Chiêu vì thay Dương Thừa Căng biện hộ mới bị tội. Sau khi đánh 30 trượng trước Đan Phụng Môn, sẽ có một vị tranh thần (chỉ những đại thần dám nói thẳng, quà cảm can ngăn không hề sợ chết) quả cảm xuất đầu lộ diện, thêm nữa là vụ của Dương Thừa Căng sẽ kéo dài mà không giải quyết, hay có thể sẽ qua 3 ngày sau mới phê duyệt, nhưng sau 3 ngày, hắn còn có thể điều tra được gì nữa?
Một tên bắn mấy con điêu, thủ đoạn của Lý Long Cơ cao minh đến nổi làm cho Lý Lâm Phủ ơn lạnh cả người, hắn bắt đầu ý thức ra thánh thượng đã bất đầu đối nghịch lại với hắn rồi. nếu như không ngoài dự đoán, sau khi điều tra Dương Thừa Căng không có kết quả thì khẳng định là sẽ được thăng chức một cách hợp lý.
Lý Lâm Phủ dần dần bình tình trở lại, hắn ngồi xuống cạnh bàn trầm tư giây lát, bất chợt khẽ thở một hoi dài. sự việc không thế vội vàng được. Hắn lại tiện tay nhặt lên mật báo mà Vương Cung gửi đến cho hắn. xem một hồi, hắn đột nhiên nghĩ đến một việc, bèn nói với một viên tùy tùng: “Đi! Đi gọi Lý Khánh An đến đây cho ta.” Truyện “Thiên Hạ “
Rất mau, Lý Khánh An đã vội vàng đi tới, hắn bước vào cửa cúi mình thi lễ với Lý Lâm Phủ: “Ty chức tham kiến tướng quốc!”
Lý Lâm Phủ nhìn hắn một cái, cười nhẹ nói: “Lý tướng quân, mấy ngày nay vẫn ổn chứ?”
“Hồi bẩm tướng quốc, mấy ngày nay ty chức đều luyện cầu.”
“Vậy à! Ta nghe nói đêm Lạp nhật, thấy ngươi nghe đàn ở Lệ Viên biệt viện.”
Lý Khánh An gật đầu cười nói: “Ty chức chỉ là tình cờ đi nghe thôi.”
“Vậy sau khi nghe đàn xong ngươi lại đi đâu nữa?” Lý Lâm Phủ vẫn làm ra vẻ thán nhiên hỏi.
“Nghe đàn xong ty chức trở về, không ngờ cửa phường đã đóng rồi, ty chức chỉ còn cách ra ngoại thành qua đêm, vừa lúc gặp phu phụ hộ bộ Dương thị lang, họ cũng đi nghe đàn.”
“Vậy ngươi qua đêm ở chỗ nào bên ngoại thành? Có bằng hữu chứ?”
“Ty chức không có bằng hữu ở Trường An. mà là qua đêm ở một khách sạn.”
“À? Vậy sao không qua đêm tại biệt phú của Dương thị lang, do hắn không có ý mời sao?”
“Không! Dương thị lang có mời đến phủ qua đêm. nhưng ty chức không muốn.”
“Tại sao vậy?” Ánh mắt của Lý Lâm Phủ trở nên sắc bén, bám chặt lấy Lý Khánh An không rời.
Lý Khánh An cười nói: “Đến tướng quốc cũng không chịu nhận lư ngư của hắn, thì ty chức làm sao lại dám đến phủ hắn qua đêm?”
Lý Lâm Phủ nhìn Lý Khánh An một lúc, từ từ. khóe miệng hắn lộ ra một tia cười, tiện tay đem thư mật của Vương Cung ném cho Lý Khánh An: “Ngươi tự xem đi?”
Lý Khánh An lật ra, trái tim bất chợt co thắt lại, trên đó ghi chép tường tận toàn bộ quá trình đêm hôm đó từ khi Dương Thừa Căng nghe đàn đến khi trở về biệt phú, bao aồm việc trò chuyện với hắn. và cả nội dung của cuộc chuyện trò, không hề sai một chút nào.
Lý Lâm Phủ khẽ cười: “Ngươi biết được chuyện gì?”
“Bây giờ ty chức đã hiểu rồi, mã phu đánh xe cho Dương phu nhân thật ra là người của tướng quốc.”
Lý Lâm Phủ ngẩn người, ánh mắt thoáng qua một nét tán thường: “Quà là một người trẻ tuổi phàn ứng mau lẹ.”
Lý Lâm Phủ lấy lại mật báo, rồi chậm rải nói: “Dương Thừa Căng là một người chinh một tay ta đã đề bạt. Sau khi phụ thân hắn ngã bệnh qua đời. từ chức về nhà, chính ta đích thân đi khuyên hắn ra làm quan, ủy thác trọng trách, trong hai năm ngắn ngủi bèn từ giám sát ngự sử thăng tiến thành ngự sử trung thừa. Trong thời gian đó còn để hắn làm chuyển vận sứ. làm ngự sử trung thừa chưa đến một năm, ta lại đặc cách đề cử hắn làm hộ bộ thị lang, có thể nói là không bạc đãi hắn. Hiện tại hắn đã đủ lông đủ cánh rồi. bèn không xem ta ra gì nữa ”
Trong thư phòng vô cùng yên lặng, Lý Lâm Phủ cố gắng tạo ra một không khí thoải mái, hắn nhìn Lý Khánh An một cái, cười nói: “Thất Lang, gần đây có đi đến phủ Cao ông đánh cầu nữa không?”
“Hồi bẩm Tướng Quốc, sáng sớm nay Cao ông có phái người đưa đến thư mời, ty chức đợi lát nữa sẽ đi đến phú của hắn.”
“À! Thế thì tốt.”
Lý Lâm Phủ trầm ngâm một lát cười nói: “Nếu ta là ngươi, ta sẽ chuyên đá cầu cho Cao Ông, chỉ cần đánh xong trận cầu này, ta dám đảm bào, ngươi sẽ thăng thêm một cấp.”
Lý Khánh An im lặng giây lát, hắn đột nhiên nói: “Ty chức chỉ nguyện được đá cầu cho Tướng Quốc!”
Câu nói này như mây gió đột chuyển, xé tan sự ngại ngùng khó nói giữa họ, Lý Lâm Phủ ngước đầu cười lớn: “Hay! Hay! Nói hay lắm. không hô danh là người mà ta đã chọn!”
Hắn đi đến vỗ thật mạnh vai của Lý Khánh An. nói: “Nếu ngươi đã là người hiểu chuyện, thì ta thăng thắng nói với ngươi, ta sẽ giao phó cho ngươi một chuyện trọng đại, chỉ cần ngươi thay ta hoàn thành chuyện đại sự này, thăng quan phát tài. và còn người đẹp mà ngươi muốn, ta cũng sẽ cho ngươi tất.” Truyện “Thiên Hạ “
Lý Khánh An không một chút do dự. cúi mình nói: “Xin Tướng Quốc dặn dò!”
“Không! Không phải bây giờ, hiện tại thời cơ chưa đến, tới lúc đó ta sẽ sắp xếp.”
Lý Lâm Phủ nhìn hắn một lát, lại nói: “Ngươi hiện thời chỉ cần làm tốt một việc.”
Lý Khánh An khẽ cười nói: “Đi đánh cầu cho Cao ông.”
Lý Lâm Phú híp mất cười: “Nhũ tử khà giáo!”(NGười dễ dạy bảo)
“Lý tướng quân, bên này, xin mời đi bên này.”
Bà quản gia của Lý Lâm Phủ dẫn Lý Khánh An đi về hướng cửa bên, phủ đệ của Lý Lâm Phủ khá rộng lớn. kết cấu phức tạp, nhất là trong phủ đầy rẫy các gian nhà. đây là nơi ở của hơn mấy chục con cái và sần trăm thê thiếp của Lý Lâm Phủ.
Lúc này Trời đã tối. cách thời gian hẹn với Cao Lực Sĩ đã không còn xa nữa. Lý Khánh An bước đi vội vàng, cửa bên nằm phía sau một hoa viên nhỏ, cách phòng khách hắn ở lần trước không xa. Trong hoa viên nhỏ, một cái đầm nhỏ nước chày qua trong vẳt, dù là mùa đông, nhưng nước không hề kết băng, mấy nhánh mai vàng đang nỡ rộ, mùi hoa thoang thoáng ngát hương thom.
Lúc này, bước chân của Lý Khánh An đột nhiên chậm lại, hắn hình như nghe thấy tiếng đàn. vâng, hắn nghe rõ rồi, là tiếng đàn mà cầm tiên khảy, như dòng nước êm ái, lại như thác nước núi băng tuyết, làm cho lòng phiền não của hắn bình yên trở lại. Hắn đứng dưới cây mai lẳng lặng lắng nghe.
Tiếng đàn vẫn như ngày trước du dương và dễ chịu, nhưng Lý Khánh An lúc này nghe được ân trong tiếng đàn đó sự trống trải cô đơn của một cô bé không nơi nương tựa tên là Vũ Y.
‘Người người cũng chỉ thấy nhan sắc tuyệt thế và cầm nghệ cao siêu của nàng, mà mấy ai biết được thật ra nàng là một cô nương rất tội nghiệp’
Tiếng than của Dương phu nhân hãy còn vãng vẳng bên tai, làm cho Lý Khánh An càng thấu hiểu sâu sắc sự thê lương của tiếng đàn. cũng làm cho lòng hắn tràn ngập sự thương tiếc.
“Lý tướng quân, cửa đã mở rồi, xin mời!” Bà quản gia đang hối thúc hắn.
Lý Khánh An khẽ thở dài, nhanh chân bước ra khỏi Phủ tướng quốc.
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️