Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 62

3:27 sáng – 30/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 62 tại dualeotruyen. 

“Đến công ty anh chọn một người? Không cần chứ.” Ngôn Tiểu Nặc nhìn anh với ánh mắt hoài nghi, cô đột nhiên nhớ tới vụ cô Ngô Phi Phi lần trước.

Đến công ty của anh để chiêm ngưỡng sản phẩm hậu cung của anh sao? Ngôn Tiểu Nặc vừa nghĩ tới đã không thấy thoải mái.

Mặc Tây Quyết nói : “Vậy vấn đề người mẫu em tự giải quyết.”

Ngôn Tiểu Nặc nghĩ còn 4 ngày nữa, cô thở phào nhẹ nhõm cuối cùng đành thoả hiệp: “Vậy ngày mai em lúc nào qua được?”

“Ăn xong cơm trưa, anh ở công ty chờ em.” Mặc Tây Quyết nhẹ nhàng nói.

Ngôn Tiểu Nặc gật đầu: “Em sẽ đến đúng giờ, cám ơn anh.”

Mặc Tây Quyết ngước mắt nhìn cô một cái, “Không cần phải cảm ơn, đừng để anh mất công chờ là được.”

Ngôn Tiểu Nặc có chút xin lỗi cúi đầu xuống, bảo đảm một lần nữa, “Sẽ không để anh mất công đâu.”

Mặc Tây Quyết không nói gì thêm, tiếp tục dùng cơm.

Sáng sớm ngày hôm sau, Ngôn Tiểu Nặc dùng xong bữa sáng rồi đi học, vừa ngồi vào lớp thì Phó Cảnh Dao đi tới, và ngồi cạnh cô, đôi mắt mở to sáng ngời. “Uyển Cừ, mau nói cho tớ biết, cô Hoàn Cơ đã nói những gì với cô?”

Sau khi giao tiếp nói chuyện một thời gian, Ngôn Tiểu Nặc thấy Phó Cảnh Dao là người rộng lượng thẳng thắn, cô đương nhiên sẽ không giấu diếm cô, “Tóm lại là tác phẩm phải có linh hồn.”

Phó Cảnh Dao gật đầu: “Lời nói của cao nhân quả không bình thường.” Nói xong, ánh mắt của cô càng rạng rỡ hơn, một nụ cười quyến rũ lộ trên khoé môi xinh đẹp của cô, “Không ngờ Mặc Tây Quyết tổng giám đốc của tập đoàn Đế Quốc lại đẹp trai như vậy.”

Ngôn Tiểu Nặc vừa cho ngụm nước vào miệng suýt nữa thì bị bắn ra ngoài, “Cái gi?”

“Thật sự là rất đẹp trai!” Phó Cảnh Dao vẫn mang biểu cảm si mê, “Giới truyền thông còn ca gợi anh ấy là, con trai của chúa, tóm lại chuẩn không cần chỉnh.”

Ngôn Tiểu Nặc thấy biểu hiện của Phó Cảnh Dao, hỏi cô nhỏ nhẹ: “Cảnh Dao, cô không sao đấy chứ? Không phải cô yêu Mặc Tây Quyết ngay từ cái nhìn đầu tiên ấy chứ?”

“Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên? Có một chút.” Phó Cảnh Dao dùng bút gãi tóc, “Nhưng anh ta thậm chí không để ý đến tôi, hự, sớm biết như vậy tôi cũng giống cô mặc váy rồi.” Nói xong cô lập tức hỏi, “Tôi nhìn thấy ba người các cô đi vào phòng nghỉ ngơi, mau nói cho tôi biết, có phải Mặc Tây Quyết bên ngoài nhìn cũng đẹp trai giống như trên rạp chí không?”

Ngôn Tiểu Nặc nhớ lại hình ảnh Mặc Tây Quyết ép cô trên hành lang bên ngoài phòng nghỉ của cô Hoàn Cơ, mặt cô tự nhiên đỏ lên. “Ngôn Uyển Cừ mặt cô đỏ rồi kìa!” Về điểm này cô không thể phủ nhận, Mặc Tây Quyết thực sự có một ngoại hình đẹp không gì sánh nồi, chỉ đáng tiếc tính cách và suy nghĩ của người đàn ông này thật không dám ghĩ tới.

Phó Cảnh Dao sau khi xác nhận lại nụ cười si mê của cô càng trở nên sâu hơn, “Hoá ra đúng là như vậy.” Sau đó cô lập tức lộ ra vẻ đáng tiếc, “Trời ạ, sớm biết như vậy tôi đã chụp trộm một bức ảnh của anh ấy để hàng ngày được thấy anh rồi.”

Ngôn Tiểu Nặc khó hiểu cần thận hỏi cô: “Cảnh Dao, cô mới gặp Mặc Tây Quyết lần đầu sao?”

Phó Cảnh Dao gật đầu, “Đúng vậy.”

Lẽ nào Phó Cảnh Thâm chưa từng nhắc tới Mặc Tây Quyết trước mặt em gái mình? Ngôn Tiểu Nặc không hiểu, có điều cũng có thể Phó Cảnh Thâm cũng cảm thấy Mặc Tây Quyết quá biến thái và không muốn em gái mình có bất kỳ ảo tưởng về người đàn ông này.

Nhưng giờ xem ra sức ảo tưởng của Phó Cảnh Dao càng nghiêm trọng thêm. “Cảnh Dao, một người đàn ông không thể chỉ dựa vào ngoại hình được.” Ngôn Tiểu Nặc nghĩ một lát rồi khuyên Phó Cảnh Dao.

Phó Cảnh Dao rất cần trọng suy nghĩ lời của Ngôn Tiểu Nặc rồi thận trọng nói với cô: “Cô nói đúng.” Ngôn Tiểu Nặc thở phào nhẹ nhõm.

Phó Cảnh Dao lại nói tiếp: “Mặc Tây Quyết không những đẹp trai, mà lại vừa có quyền vừa có tiền, đàn ông như vậy thật quá là hoàn mỹ!”

Ngôn Tiểu Nặc tý nữa thì thở không ra, đưa tay lên trán cô, “Nhỡ đâu anh ta là kẻ biến thái thì sao?”

“Biến thái?” Phó Cảnh Dao mở to mắt, “Cô làm sao biết được anh ấy biến thái?”

“Hư, hư, tôi đang nói ngộ nhỡ.” Ngôn Tiểu Nặc nhanh chóng giải thích. “Dù sao chỉ là ngộ nhỡ thì xác xuất là rất nhỏ.” Phó Cảnh Dao mở điện thoại ra, gương mặt tươi tắn như mùa xuân nhìn vào ảnh của Mặc Tây Quyết, “Cho dù có là biến thái, nhưng biến thái mà đẹp trai như vậy, tôi cũng không có ý kiến gì.”

Ngôn Tiểu Nặc không nói được gì liếc nhìn điện thoại của cô, đó là một bức ảnh của Mặc Tây Quyết trên tạp chí mà cô nhìn thấy ngày hôm qua.

Mặc Tây Quyết ngoài biến thái ra còn là người hay đi dụ dỗ người khác. “Trời ơi!” Phó Cảnh Dao đột nhiên kêu lên một tiếng.

Ngôn Tiểu Nặc giật mình, “Cô làm sao vậy? Không sao đấy chứ?”