Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 7: Trở lại

10:48 sáng – 30/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 7: Trở lại tại dualeotruyen. 

Trình Song Song bước thẳng đều về lớp 3*, nơi những sinh viên ưu tú và xuất sắc về kinh doanh. Nói về điểm số thì ai cũng tuyệt đối trừ Song Song lúc trước. Trước kia Trình Song Song là được Trình Phương nhờ hiệu trưởng đưa vào, điểm số cũng chỉ lẹt đẹt 6-8 là cùng. Còn bây giờ trình độ của cô đã được cải thiện hơn.

Từ khi bước chân vào lớp, đã có nhiều ánh mắt khác lạ nhìn về phía cô, hầu hết là ngưỡng mộ. Một nam sinh viên đi lại gần cô:

“- Bạn là sinh viên mới hả?”

“- Ừm…” – Song Song ậm ừ cho qua, họ thấy lạ cũng phải thôi.

Cô xuống bàn cuối, chiếc bàn quen thuộc lúc trước của mình ngồi. Lưu Tình bàn bên cạnh quay sang nói:

“- Này bạn, chỗ đó trước có người ngồi rồi.”

Song Song cười nhạt, ánh mắt trào phúng nhìn Lưu Tình. Lưu Tình cũng không dám nói nữa, trở về công việc sơn móng tay của mình. Cô vứt cặp vào hộc bàn rồi tiếp tục ngủ tiếp.

Một lát sau, giáo sư Âu Dương Du đi vào lớp mở danh sách lớp ra, điểm danh từng sinh viên:

“- Hiên Viên Triệt.”

“- Có.”

“- Lưu Tình.”

“- Có.”

“- Trình Song Song.”

“- …”

“- Trình Song Song đâu?”

Mọi người xì xào, “Song Tấn” kia không lên lớp sao, muốn giáo sư thêm vào danh sách đen của lớp sao? Trình Song Song bị tiếng ồn ào làm tỉnh dậy, ngước mắt lên thấy giáo sư Du đang tức giận gọi tên cô, đành phải lên tiếng:

“- Tôi.”

“- Em là Trình Song Song?” – Giáo sư Du nghi hoặc hỏi. Trình Song Song đem thẻ sinh viên cho giáo sư nhìn:

“- Là em.”

Cả lớp một lần nữa ngạc nhiên bàn tán, đây là “Song Tấn”? Thật không ngờ giảm cân xong lại xinh đẹp như vậy. Một số nam sinh viên khóc trong nuối tiếc:

“- Biết thế lúc trước cô ấy làm quen, tôi đồng ý có phải hơn không?”

“- Giáo sư, cho em xin phép ra ngoài một lát.”

Âu Dương Du mặt vẫn đờ đẫn, ngơ ngẩn gật đầu:

“- Được, được.”