Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 26: Cố Lan Tâm Ra Tay

1:14 sáng – 31/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 26: Cố Lan Tâm Ra Tay tại dualeotruyen. 

Giọng nói của anh dịu đi, “Chuyện này sẽ không xảy ra đâu.” “Thật sao? Bắc Ngật, anh vẫn còn yêu em, anh sẽ kết hôn với em, đúng không?” “Ngày kết hôn đã định rồi, tất cả mọi người đều biết em là bà chủ nhà họ Mộ, em còn lo lắng nhiều như vậy làm gì?” Mộ Bắc Ngật lãnh đạm nói.

Cố Lan Tâm nghe thấy những lời này của Mộ Bắc Ngật, cả người dính sát vào người Mộ Bắc Ngật, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc lẫn vui sướng.

Chỉ cần Mộ Bắc Ngật tin rằng cô ta chính là cô gái đã cứu anh năm đó, anh tuyệt đối sẽ không bỏ mặc cô ta! Không giống với cảnh tượng ngọt ngào này, ở bệnh viện Cố Tiểu Mạch cùng Nám Nám đang thu dọn hành lý, Lục Noãn vừa gọi điện thoại đến nói đã tìm thấy một phòng rất thích hợp, tạm thời có thể thuê chỗ đó.

Nám Nám muốn giúp Cố Tiểu Mạch thu dọn đồ nhưng bị Cố Tiểu Mạch từ chối, “Nám Nám, con ngồi yên một chỗ nghỉ ngơi, uống hết cốc nước ấm kia, hôm nay ở ngoài chơi lâu như vậy, không thể để bị cảm lạnh, con biết chưa?” “Nấm ơi, nếu mẹ thật sự giận chuyện hôm nay thì cứ trách Nám Nám đi ạ.” “Nám Nám…” Cố Tiểu Mạch bỗng lên tiếng, nghiêm túc nhìn Nám Nám.

Sắc mặt có chút phức tạp nói, “Nám Nám, con rất thích chú Mộ Bắc Ngật sao?” “Nám Nám tất nhiên rất thích ông chú lợi hại rồi, chú đối xử tốt với Nám Nám như vậy, hơn nữa mẹ không thấy ông chú lợi hại đẹp trai quá thể đáng sao??” “Nhưng chú ấy đã có gia đình rồi, nếu chúng ta tiếp xúc quá nhiều với chú ấy, vợ sắp cưới của chú ấy sẽ không vui chút nào đâu.” Cố Tiểu Mạch thử thay đổi sự yêu thích mà Nám Nám dành cho Mộ Bắc Ngật, muốn Mộ Bắc Ngật tránh xa bọn họ.

Nếu không, sợ rằng cuộc sống của hai mẹ con sẽ không còn an toàn nữa.

“Vợ sắp cưới? Là vợ tương lai của ông chú lợi hại sao?” Nám Nám khoanh chân ngồi trên giường suy nghĩ.

“Đúng rồi, vợ sắp cưới sau này còn sinh cho chú ấy một em bé, đến lúc đó chú có con của mình, sẽ không thích Nám Nám nữa, Nám Nám, có như vậy con vẫn thích chú ấy sao?” Cố Tiểu Mạch tiếp tục tuần tự dẫn dắt Nám Nám.

Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Nám Nám vốn lắc đầu xong lại gật đầu, “Không đúng đâu Nấm, ông chú lợi hại thích con, bởi vì con là một đứa bé, cho dù ông chú lợi hại có con đi chăng nữa, chú ấy vẫn sẽ thích con, Nấm ơi, có phải mẹ cảm thấy ông chú lợi hại không thích mẹ, thế nên mẹ mới nghĩ như vậy, đúng không?” Cố Tiểu Mạch đơ ngay tại chỗ, cô bị một đưa con nít nói trúng tim đen, hóa ra là cái cảm xúc này, vô cùng phức tạp.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lập tức trắng bệch, vội vàng dạy bảo Nám Nám, “Nám Nám, tại sao mami phải cần chú ấy thích hả, chú ấy là người đã có vợ sắp cưới đó!” “Vậy nếu ông chú lợi hại không có vợ sắp cưới, mẹ sẽ thích chú ấy phải không?” Nám Nám nhếch mày hỏi lại.

Cố Tiểu Mạch khóc ra nước mắt mất, ngày hôm nay đã hai lần bị Nám Nám với Mộ Bắc Ngật lừa cô vào tròng, cô trước giờ ăn nói sắc sảo, năng lực có thừa, trong giới thiết kế cũng có một khoảng trời riêng của mình, vậy mà không nói lại được hai người này! Cố Tiểu Mạch rất biết điều mà lựa chọn không tiếp tục nói chuyện nữa, còn Nám Nám lại ghi nhớ trong đầu, cô bé rất thích ông chú lợi hại, nếu ông chú lợi hại không có vợ sắp cưới, có khi lại có thể thành một cặp với Nấm, nghĩ đến đây, Nám Nám vui sướng đến nỗi không kìm nổi mà cười trộm.

Hai người thu dọn đồ xong rồi rời khỏi bệnh viện, đi theo địa chỉ mà Lục Noãn gửi cho cô đến nhà mới, nhà mới là một căn hộ, môi trường và an ninh đều khá tốt, quan trọng là sát với đường lớn, thuận tiện cho giao thông đi lại.

Cố Tiểu Mạch một mình với hai chiếc va li to đùng, mỗi tay xách một chiếc đi lên tầng 5, thật đáng ghét, thang máy hôm nay bất ngờ bị hỏng… Hành lang đều là đèn cảm ứng âm thanh, Nám Nám sợ tối, Cố Tiểu Mạch ở hành lang ho vài tiếng, đèn mới sáng lên, sau đó cô vội vàng bế Nám Nám về phòng mới.

Với thu nhập hiện tại của Cố Tiểu Mạch, không tính là quá nghèo, cuộc sống của hai mẹ con vẫn chưa đến mức thiếu ăn thiếu uống, nhưng phẫu thuật cần một khoản tiền rất lớn, Cố Tiểu Mạch cần thận trọng trong việc chi tiêu, đồng thời, bây giờ cô dọn đến Kinh Đô, tìm kiếm bố của Nám Nám, còn có tiền học phí của Nám Nám, số tiền trong tay lại càng phải suy nghĩ thận trọng rồi mới chi tiêu được.

Suốt hai ngày liền, Cố Tiểu Mạch đều bàn bạc với người phụ trách công ty chuyện đổi người, phía công ty vẫn chưa tìm được người tốt nhất, chỉ có thể tạm thời để Cố Tiểu Mạch phụ trách.

Lần trước gặp Cố Lan Tâm chẳng vui vẻ gì, chuyện váy cưới cũng thế mà bị trì hoãn, Cố Tiểu Mạch ở nhà rảnh rỗi nửa ngày, tạm thời còn được, nếu cả một thời gian dài không có việc làm, thì cô không thể nào ngồi yên được.

Cố Lan Tâm hôm nay mặc một bộ váy màu vàng nhạt, trang điểm theo phong cách thục nữ dịu dàng, tay cầm hộp cơm giữ ấm đến tòa nhà Mộ thị.

Nhân viên của Mộ thị cực kỳ kính trọng Cố Lan Tâm, Cố Lan Tâm gặp ai cũng nở một nụ cười thân thiện đáp lại, có không ít nhân viên không những hâm mộ cuộc sống của Cố Lan Tâm, còn cảm thán thái độ ôn hòa lẫn lễ phép của cô gái thục nữ này thật hiếm có.

Mộ Bắc Ngật những ngày gần đây vẫn sai Dịch Bách điều tra thân phận của Cố Tiểu Mạch, những thông tin điều tra được giống hệt với với anh năm đó điều tra, cô chủ lớn của nhà họ Cố là Cố Lan Tâm, còn Cố Tiểu Mạch là con riêng của Cố Chấn Hải, hơn nữa bốn năm trước đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Cố, trong lúc tức giận quyết định một mình đến Anh.

Mộ Bắc Ngật thu lại ánh mắt, Dịch Bách từ ngoài bước vào phòng, đưa thông tin điều tra cho Mộ Bắc Ngật, “Sếp, trước mắt đã tìm kiếm khắp Kinh Đô, nhưng không tìm thấy người nào có nhóm máu thích hợp với Nám Nám, có khi nào…bố ruột của Nám Nám thật sự qua đời rồi?” “Nếu đã qua đời, Cố Tiểu Mạch sẽ không tiếp tục đi tìm, điều này có thể chứng minh người đó vẫn chưa chết, năm đó có thể đã làm chuyện không thể tha thứ mới khiến cô ta luôn miệng mắng chửi như vậy.” Mộ Bắc Ngật đặt văn kiện xuống, người dựa vào phía sau, sắc mặt lạnh lùng.

Dịch Bách mím chặt môi, “Vậy có cần tiếp tục điều tra không ạ?” “Tiếp tục điều tra.” Mộ Bắc Ngật tuy không thích tính cách sắc sảo huênh hoang của Cố Tiểu Mạch, nhưng Nám Nám khiến anh nảy sinh tấm lòng cảm thông.

Vừa dứt lời liền nghe thấy bên ngoài cửa truyền đến giọng nói dịu dàng của Cố Lan Tâm.

“Bắc Ngật.” Dịch Bách quay đầu lại nhìn, Mộ Bắc Ngật ung dung thản nhiên đặt văn kiện sang một bên.

Cố Lan Tâm sắc mặt nhã nhặn, cầm hộp cơm giữ ấm trong tay đi vào phòng, lúc nhìn thấy Mộ Bắc Ngật, ánh mắt càng thùy mị, cô ta bước nhanh đến trước bàn làm việc của Mộ Bắc Ngật, để hộp cơm giữ ấm lên bàn.

“Bắc Ngật, đây là bữa trưa em đích thân chuẩn bị cho anh, anh có muốn ăn thử một chút không?” Dịch Bách rất biết điều mà đi ra khỏi phòng làm việc, “Sếp, em ra ngoài trước ạ.” Cố Lan Tâm cười ngại ngùng, Mộ Bắc Ngật nhìn Cố Lan Tâm mở hộp cơm ra, mùi thơm của đồ ăn bên trong xông lên mũi, tay nghề nấu ăn của cô ta trước giờ đều rất đỉnh, Mộ Bắc Ngật không ngờ lại nghiện đồ ăn cô ta làm.

Mỗi lần Mộ Bắc Ngật ăn hết sạch sành sanh đồ ăn của cô ta làm, Cố Lan Tâm đều có cảm giác thỏa mãn không thể nói ra lời.

Cô ta đưa tay định sắp xếp đống giấy tờ lộn xộn trên bàn, bỗng liếc nhìn thấy báo cáo điều tra nhóm máu, bàn tay Cố Lan Tâm khựng lại, có hơi không khống chế được biểu cảm trên mặt, cơ thể trở nên cứng nhắc.

Mộ Bắc Ngật nhìn qua, thấy Cố Lan Tâm lúc cầm báo cáo điều tra nhóm máu trong tay, sắc mắt hơi lạnh đi.

Con người của Cố Lan Tâm co rút lại, giọng nói dịu dàng pha lẫn chút run rẩy, “Bắc Ngật, anh đang…” Mộ Bắc Ngật đưa tay lấy lại báo cáo điều tra nhóm máu trong tay Cố Lan Tâm, không hề che giấu điều gì mà nói, “Nám Nám – con gái của Cố Tiểu Mạch mắc bệnh máu trắng bẩm sinh, anh giúp cô ta tìm kiếm ở Kinh Đô có người nào phù hợp không, em là chị gái của cô ta, em biết chứ?” “Bắc Ngật, Tiểu Mạch đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Cố bốn năm rồi, chuyện này em không rõ cho lắm.” Cố Lan Tâm cười miễn cưỡng, cô ta không nghĩ Mộ Bắc Ngật lại đi điều tra sớm như vậy, nếu không phải hôm nay cô ta đến đây, sợ rằng cô ta không hề biết đến chuyện này.

Nếu Mộ Bắc Ngật phát hiện ra chuyện của năm đó, Cố Lan Tâm chết chắc rồi! “Bắc Ngật, chuyện này chi bằng để em điều tra cho, Nám Nám cũng là cháu gái của em, em cũng rất quan tâm con bé, muốn chữa khỏi bệnh cho con bé.” Cố Lan Tâm chu đáo lên tiếng, mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm phản ứng của Mộ Bắc Ngật.

Ánh mắt Mộ Bắc Ngật lạnh lùng nhưng không từ chối lời đề nghị của Cố Lan Tâm, “Cũng được, vậy em điều tra đi.” “Bắc Ngật, em biết anh lo lắng bệnh tình của Nám Nám, anh thích trẻ con sao?” Cố Lan Tâm bất giác nghĩ ra một kế hoạch, Cố Tiểu Mạch cái đồ chướng tai gai mắt này, nhất định phải đuổi cô đi, nhưng tình cảm giữa với Bắc Ngật cũng nhất định phải tiến gần thêm một bước, có sự ràng buộc của con cái cô ta mới có thể khống chế được Bắc Ngật! “Sao thế?” “Nếu anh thích trẻ con, Lan Tâm…có thể sinh cho anh một đứa.” Cố Lan Tâm đứng ở bên cạnh Mộ Bắc Ngật, cơ thể mềm mại bất giác cọ sát vào người Mộ Bắc Ngật, như đang âm thầm quyến rũ anh.

Không ngờ Mộ Bắc Ngật nhẹ nhàng đẩy Cố Lan Tâm ra, đứng lên, “Lan Tâm, anh còn phải đi họp, nếu em không có việc gì thì về nhà nghỉ ngơi trước đi nhé.” Nói xong, Mộ Bắc Ngật đi ra bên ngoài, chỉ còn lại một mình Cố Lan Tâm đứng yên tại chỗ.

Cố Lan Tâm đứng bất động như khúc gỗ, sắt mặt dịu dàng bỗng hiện lên một ánh mắt hung ác, cô ta cúi đầu nhìn báo cáo điều tra nhóm máu trên bàn, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, “Cố Tiểu Mạch, không ngờ mày lại có bản lĩnh khiến Mộ Bắc Ngật giúp mày điều tra cái này!” Cô ta thu lại ánh mắt, cầm bản báo cáo lên cho vào túi sách, bước ra ngoài.

Có điều, Cố Lan Tâm không về nhà luôn mà đi đến bệnh viện.

Sức khỏe của ông Mộ đã tốt hơn nhiều, tinh thần phơi phới, tràn đầy sức sống, lúc này đang nằm trên giường bệnh, chuyên tâm đọc tờ báo về kinh tế thương mại ở trong tay.

Ngoài cửa truyền đến giọng nói êm ái của Cố Lan Tâm, “Ông Mộ, cháu đến thăm ông đây ạ.” Ông Mộ nghe thấy tiếng nói liền đặt báo xuống, nhìn thấy Cố Lan Tâm đẩy cửa đi vào, sắc mặt luôn nghiêm nghị của ông tuy không giãn ra nhưng cũng dịu đi một chút, “Lan Tâm, cháu đến rồi.” “Lan Tâm vẫn luôn lo lắng cho sức khỏe của ông.”.