Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Ngôn Tình Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát Chương 64: Tôi Ở Khách Sạn Chờ Cô

Chương 64: Tôi Ở Khách Sạn Chờ Cô

11:50 sáng – 31/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 64: Tôi Ở Khách Sạn Chờ Cô tại dualeotruyen. 

Trương chủ quản lườm cô một chút: “Một thực tập sinh mới tới như cô có thể làm cái gì chứ? Hay là bây giờ ở công ty làm chân sai việc một năm, những người khác đến đây đều như thế.

”Tô Cảm Khê nghe được muốn để cô làm chân sai vặt trong lòng tức giận khó kìm: “Trương chủ quản, ông không thể lấy việc công trả thù riêng!”“Cái gì mà việc công trả thù riêng, cô nói rõ ràng cho tôi xem.

”“Ngày đó lúc phỏng vấn tôi cự tuyệt ông còn đánh ông, ông chính là vì muốn trả thù lúc đó, ông thân là lãnh đạo sao có thể như thế này chứ?”Hơn nửa tháng đến nay Tô Cầm Khê khắp nơi đều ngắm ngầm chịu đựng, Trương chủ quản còn muốn tìm mọi cách tra tân cô!“Có người thấy được sao? Tôi cho cô biết, đây chính là công ty, cô không được ăn nói bừa bãi, nói xấu lãnh đạo bắt cứ lúc nào tôi cũng có thể đuôi cô đó.

“Ông!” Tô Cẩm Khê tức giận đến sắc mặt cũng thay đổi.

Trương chủ quản cười đến nỗi vẻ mặt đắc ý, đây chính là kết cục của việc đắc tội ông ta, ông ta đúng là muốn nhìn xem Tô Cẩm Khê còn có thể chịu bao lâu nữa.

Quả nhiên thời gian kế tiếp, mặc dù cô không cần chép gì, nhưng Trương chủ quản căn bản không sắp xếp bát kì việc gì cho cô, chỉ bố trí cho cô một công việc chạy vặt.

Không phải chép gì cũng chính là giống như phải mua trà buồi trưa và thức ăn nhanh cho đồng nghiệp, đến mức những người khác cũng theo thói quen mà sai khiến Tô Cẩm Khê.

Tô Cẩm Khê không có cách nào, đành phải không làm gì liền đi loanh quanh ở bên cạnh chỗ ngồi của những người khác, chủ động giúp người khác làm một dạng bảng khai, chậm rãi học tập kiến thức.

Lại một lần nữa Tô Cẩm Khê bị Trương chủ quản sai đi xuống mua trà buổi trưa mới trở về, cô một thân mang theo một đống trà sữa cà phê đến văn phòng.

“Tiểu Tô, vất vả rồi.

”“Không có việc gì, để tôi mang trà cho Trương chủ quản.

Mọi người nhìn bóng lưng của Tô Cẳm Khê đều đang thì thầm bàn tán: “Trương chủ quản này cũng thật quá đáng, từ ngày đầu tiên Tiểu Tô đến liền hành hạ người ta.

”“Đúng thế, cũng không biết Tiểu Tô có chỗ nào đắc tội ông ta, rõ ràng là một cô gái tính cách tốt như vậy mà.

”“Ai biết được, tôi cũng bội phục Tiểu Tô, nếu là tôi thì tôi sớm đã đi rồi, cô ấy thế mà còn có thể kiên trì đến bây giờ.

”Tô Cẩm Khê chính là một người tính tình rất quật cường, cô không tin mình cả một đời đều sẽ như thế này, một ngày nào đó cô sẽ thay đổi được tất cả mọi chuyện.

Đi vào văn phòng, cô nhìn thấy rèm bốn phía đều bị buông xuống, nói cách khác bên ngoài bây giờ không thể nhìn thấy bên trong.

trưa và thức ăn nhanh cho đồng nghiệp, đến mức những người khác cũng theo thói quen mà sai khiến Tô Cẩm Khê.

Tô Cẩm Khê không có cách nào, đành phải không làm gì liền đi loanh quanh ở bên cạnh chỗ ngồi của những người khác, chủ động giúp người khác làm một dạng bảng khai, chậm rãi học tập kiến thức.

Lại một lần nữa Tô Cẩm Khê bị Trương chủ quản sai đi xuống mua trà buổi trưa mới trở về, cô một thân mang theo một đống trà sữa cà phê đến văn phòng.

“Tiểu Tô, vất vả rồi.

”“Không có việc gì, để tôi mang trà cho Trương chủ quản.

Mọi người nhìn bóng lưng của Tô Cẩm Khê đều đang thì thầm bàn tán: “Trương chủ quản này cũng thật quá đáng, từ ngày đầu tiên Tiểu Tô đến liền hành hạ người ta.

”“Đúng thế, cũng không biết Tiểu Tô có chỗ nào đắc tội ông ta, rõ ràng là một cô gái tính cách tốt như vậy mà.

”“Ai biết được, tôi cũng bội phục Tiểu Tô, nếu là tôi thì tôi sớm đã đi rồi, cô ấy thế mà còn có thể kiên trì đến bây giờ.

”Tô Cẩm Khê chính là một người tính tình rất quật cường, cô không tin mình cả một đời đều sẽ như thế này, một ngày nào đó cô sẽ thay đổi được tất cả mọi chuyện.

Đi vào văn phòng, cô nhìn thấy rèm bốn phía đều bị buông xuống, nói cách khác bên ngoài bây giờ không thể nhìn thấy bên trong.

“Tiểu Tô, đêm nay tôi ở khách sạn chờ cô, cô đến thì chuyện cũ trước kia chúng ta xóa bỏ, nói thật cho cô biết, tôi cũng sắp lên Tổng giám đốc rồi.

“Nếu như đêm nay cô biểu hiện tốt, sau khi tôi đi vị trí chủ quản chính là của cô, tôi sẽ dẫn cô thật tốt, như thế nào?”Tô Cẩm Khê rốt cuộc cũng hiểu vì cái gì lúc trước ông ta lại muốn tra tắn mình, hóa ra trả thù là giả, làm bước đệm cho giờ khắc này mới là thật.

“Trương chủ quản, đây chính là chuyện ông muốn tôi làm sao?”“Đương nhiên rồi, Tiểu Tô, tôi nhất định phải nói cho cô biết một chuyện, cái giá để phụ nữ leo lên chức cao thấp hơn nhiều so với đàn ông.

”“Cô mới từ trường học ra, không rõ quy tắc xã tôi không trách cô, bây giờ tôi chỉ điểm cho cô hướng đến tiền đồ tươi sáng, phải xem chính cô có nguyện ý đi hay không.

”Ngón tay Tô Cẩm Khê nắm chặt: “Trương chủ quản, nếu như tôi lại cự tuyệt thì sao?”“Nếu như cô không biết tốt xấu như thế, vậy tôi chỉ có thể xin lỗi trước, trước đó bảo cô đi xuống mua trà buổi trưa đã còn rất tốt rôi, cô có tin hay không tôi tùy tiện mượn cớ liên cho cô đi quét dọn nhà vệ sinh?”Trương chủ quản bày ra khuôn mặt béo ngậy cười đến như hoa, ông ta cho là ông ta đúng là sẽ ăn chắc Tô Cẩm Khê rồi.

Dạng nữ sinh giống như cô thế này có thể làm sao bây giờ?Hoặc là ở lại hoặc là từ chức, thế nhưng cô muốn lại tìm được một công ty tốt như vậy thật không dễ dàng gì.

Tay của ông lại không an phận mà đưa đến trước ngực Tô Cẩm Khê, Tô Cẩm Khê lại vung một cái tát đến.

“Làm phiền ông tự trọng! Trương chủ quản cho rằng công ty này là họ Trương sao?” Tô Cẩm Khê chẳng những không có sợ hãi, ngược lại còn một mặt bình tĩnh tỉnh táo nhìn ông ta.

Hai con ngươi thanh tịnh như thế làm Trương chủ quản không khỏi có chút hoảng hết: “Làm sao, cô muốn đi kiện tôi sao? Tôi nhắc nhở cô đừng nên làm việc ngốc như vậy, cô không có bắt kỳ chứng cứ nào, nói ra sẽ chỉ hại chính cô mà thôi.

”“Phải không, ngược lại tôi thật sự muốn nhìn xem một chủ quản như ông làm thế nào một tay che trời!” Tô Cảm Khê đem tấm thẻ trực tiếp bẻ thành hai mảnh ném tới trước mặt ông ta.

“Tô Cẩm Khê, nếu cô muốn rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt như thế, vậy cô lập tức cút đi quét dọn nhà vệ sinh cho tôi, nếu không cô phải cút ra khỏi công ty!”

Tô Cẩm Khê lạnh lùng nhìn ông ta một cái: “Dọn thì dọn, tôi sợ ông sao? Tôi không đi đó!”“Cútt”Bên trong truyền đến tiếng gầm gừ của Trương chủ quản, mọi người thấy Tô Cẩm Khê đi ra đều có chút lo lắng: “Tiểu Tô, sao cô lại làm cho chủ quản tức giận vậy.

”“Không phải tôi muốn chọc ông ta, là ông ta không đúng đến gây chuyện với tôi!” Tô Cảm Khê cũng cực kỳ tức giận, mình trêu ai ghẹo ai, làm sao luôn gây ra chuyện hiếm có như thế này.

Cô mang theo đồ lau nhà hướng phía nhà vệ sinh đi đến, không phải chỉ là dọn nhà vệ sinh thôi sao, nàng ngược lại là muốn nhìn mình có phải là có thể rớt xuống một miếng thịt hay không.

Ngay lúc nổi nóng Tô Cầm Khê nhìn cũng không nhìn liền đá văng cửa nhà vệ sinh nam, vừa đi đến liền đối mặt một đôi mắt quen thuộc.

Cặp mắt kia giấu ở dưới gọng kính màu bạc từ bình tĩnh một chút chuyển biến thành kinh ngạc: “Cô…… Cô làm sao lại ở đây?”Tô Cẩm Khê cũng rất muốn giải thích tốt một chút, vì sao cô phải ở chỗ này!Giờ phút này cô một tay cầm lấy đồ lau nhà, một tay cầm lấy thùng nước đứng ở trước cửa nhà vệ sinh nam.

Tay Đường Minh chuẩn bị kéo khoá dừng lại, Đường Minh luôn luôn bình tĩnh lần thứ nhát lộ ra vẻ lúng túng.

Tô Cảm Khê càng thêm xấu hỏ: “Chuyện này, tôi đến dọn nhà vệ sinh, vô cùng xin lỗi Đường tổng, tôi không biết anh đang ở đây, chuyện kia, anh cứ tiếp tục đi.

”Từ lần trước từ biệt ở suối nước nóng, sau khi Đường Minh phát hiện mình đối với Tô Cẩm Khê có tình cảm rất đặc biệt, anh ta liền tận lực bỏ qua Tô Cẩm Khê, sợ loại cảm tình này càng thêm sâu sắc.

Mấy ngày nay mẹ Đường gọi hai người trở về ăn cơm anh ta đều cự tuyệt, không nghĩ tới hôm nay sẽ gặp được cô dưới loại tình huống này.

Đường Minh nhíu mày, thản nhiên tự nhiên chỉnh trang quần áo thật tốt, quay người hướng phía cô đi tới: “Dọn nhà vệ sinh? Ai bảo cô đến dọn nhà vệ sinh vậy!”