Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Khác Long Uy Chiến Thần Chương 84: Thoát khỏi câu lạc bộ wonderland

Chương 84: Thoát khỏi câu lạc bộ wonderland

1:33 sáng – 02/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 84: Thoát khỏi câu lạc bộ wonderland tại dualeotruyen. 

“Tốt!” Lê Uy Long trả lời, trả lại khẩu súng trường cho Thiên Thành, và sau đó kéo Nguyễn Tú Cẩm ra khỏi câu lạc bộ Wonderland.

Vì Lưu Bảo Thục bị Thiên Thành bắt làm con tin, nên lúc này tất cả đàn em của hắn đều nín thở bước từng bước về phía phía sàn nhảy.

“Dừng lại cho tao! Đừng tiến lên nữa!” Lưu Bảo Thục hét lên. Hắn ta còn sợ hãi, căng thẳng hơn cả Thiên Thành. Nếu lũ đầu đất này làm Thiên Thành nổi cơn điên lên cho hắn một viên đạn vào đầu thì tất cả đều kết thúc.

Lũ đàn em liền dừng bước.

“Hãy đứng lên cho tao. Nếu mày dám bước một bước, tao sẽ ngay lập tức biến mày thành một tổ ong!” Lúc này, Thiên Thành chỉ vào Lưu Bảo Thục với khẩu súng trường tấn công và bắt đầu rút lui về phía cửa.

Lưu Bảo Thục biết điều hiểu rằng phía sau hắn là một họng súng không lơ là cảnh giác của một đối thủ đáng sợ nên hắn chỉ có thể đứng tại chỗ với nỗi sợ hãi ngập tràn, chờ đợi Thiên Thành rời đi.

Lũ tay chân của hắn đã nhận được lệnh, không dám gây rối và chỉ có thể đứng im nhìn Thiên Thành rời đi.

Chúng không thể hiểu tại sao Thiên Thành lại có khẩu súng trường tấn công QBZ. Những người có thể có được khẩu súng trường tấn công này chắc chắn không phải hạng tầm thường!

Ngay sau khi Lê Uy Long và Nguyễn Tú Cẩm lên xe jeep, Thiên Thành đã đuổi kịp.

Anh nhảy lên xe và lái đi ngay lập tức.

Tại Câu lạc bộ Wonderland…

Sau khi Thiên Thành rời đi, Lưu Bảo Thục bị thương nặng đến nỗi chút hơi sức cuối cùng của hắn để giữ cho cơ thể có thể đứng thẳng cũng bị rút cạn. Hắn ngã gục xuống đất.

“Đại ca!”

‘Đại ca!’

Lũ tay chân của băng Hổ Báo đồng loạt kêu lên và nhào tới.

“Đại ca, có chuyện gì với anh vậy?”

“Đại ca, anh có sao không?”

Cả lũ nháo nhác hồi lâu.

Lưu Bảo Thục đổ mồ hôi: “Câm cái miệng của chúng mày lại! Tao đã bị thương nặng đến thế này rồi mà chúng mày còn hỏi tao có làm sao không? Lũ đầu đất!”

“Đại ca. Bọn đó đánh anh như thế này và giết rất nhiều anh em của chúng ta. Chúng ta hãy đuổi theo, giết hết bọn chúng và trả thù cho những anh em đã chết!”, Một gã đàn em nói.

“Bọn chúng quá mạnh. Đuổi theo bây giờ là đâm đầu vào chỗ chết. Phải dùng cái đầu mày mà nghĩ đi đã!” Lưu Bảo Thục nói.

Hắn đã được nếm sự lợi hại của Lê Uy Long và Thiên Thành nên không dám làm liều.

“Vậy chúng ta đành ngồi đây mà chống mắt lên nhìn chúng nó thoát sao?”

“Chắc chắn tao sẽ không tha cho chúng nó. Nhưng vẫn chưa đến lúc. Chuyện trả thù phải tính dài hơi. Bây giờ hãy nhanh chóng báo cáo tình hình chúng ta với Anh lớn!”

“Tuân lệnh đại ca!”

Lúc này, trên xe jeep…

“Cô hãy bình tĩnh lại. Mọi chuyện đều ổn cả rồi.” Lê Uy Long thấy rằng Nguyễn Tú Cẩm vẫn còn bị sốc, vì vậy anh an ủi.

“Khủng khiếp! Cảnh tượng lúc nãy thật kinh hoàng! Máu chảy thành sông, làm thế nào mà tôi bình tĩnh lại được?” Nguyễn Tú Cẩm vẫn còn run rẩy.

“Làm sao cô lại bị bắt đến nơi đó?” Lê Uy Long hỏi.

“Tối nay khi tôi đang đi mua sắm thì bất ngờ bị kéo vào một chiếc xe. Rồi sau đó chúng đưa tôi đến câu lạc bộ Wonderland này.” Nguyễn Tú Cẩm nói.

“Hóa ra là như vậy. Sau này cô phải cẩn thận hơn.” Lê Uy Long trầm ngâm nói.