Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 16

4:33 sáng – 05/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 16 tại dualeotruyen. 

Bốn năm trước đây, khi thái tử vừa tròn mười sáu tuổi, đã chính thức bắt đầu vào triều, cùng giải quyết chính sự. Ngày thường sử lý việc  triều đình cũng có chút thủ đoạn, so với hoàng thượng lúc còn trẻ cũng không hề kém cạnh, là một hoàng tử trẻ tuổi tài năng đầy hứa hẹn.

Nhưng cái vị này có một cái tật xấu không giống ai, người bình thường nghĩ hắn là loại người háo sắc. Thật ra, hắn chỉ ưa thích thu thập các mỹ nữ có tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn độc ác, đặt ở bên người không xa không gần, thỉnh thoảng lại trêu chọc một phen, nhìn các nàng đều vì mục đích, mà dối trá kết giao với nhau, gian kế chồng chất đấu đá lẫn nhau, hắn coi thật vui vẻ.

Kỳ thật Bạch Triệt không nghĩ như vậy, khi còn nhỏ cùng thái tử  thân cận với muội muội hắn đương nhiên khác với mọi người,nhìn thấu thái tử, nếu không hắn(BT) cũng lầm tưởng hắn là người ham thích sắc đẹp.

Từ năm ngoái, nàng chính mắt nhìn thấy thái tử cùng Thiên Nhược đùa giỡn tiết mục, nàng( BT) liền đối với thái tử có chút kính nhi viễn chi ( yul: knvc có nghĩa  Bề ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng, nhưng trên thực tế không muốn tiếp cận, gần gũi với người đó)bắt đầu tự xưng mình là người nghĩa hiệp ra tay là ” anh hùng cứu mỹ nhân”. Thỉnh thoảng tới Đông cung đi dạo, nhìn xem có cô nương nào đáng thương bị rơi vào độc thủ của hắn không, cũng không quan tâm xem các nàng tốt cuộc là đang tính kế chuyện gì, để nàng gặp được, liền nhớ kỹ, muốn:”Cứu vớt” các nàng.

Kỳ thật, thái tử thương nàng cũng không thua kém gì so với huynh trưởng là hắn đây. 

Vì vậy, chỉ cần nàng mở miệng phàm là vật gì cũng đều cho nàng. Nhưng các tiểu mỹ nhân hắn tìm về không giống như nàng có tâm địa lương thiện. Các nàng mình đầy thủ đoạn, muội muội ngốc nhà mình đâu thể nào là đối thủ của các nàng.

Cho nên, bất luận thái tử hay hắn cũng không vui khi nàng cứ đến Đông cung cướp người, vùi lấp chính mình trong hiểm cảnh.

Đương nhiên, cung nữ trong Đông cung hơn phân nữa đều mơ ước thượng vị, sợ nàng như sợ cọp, vừa thấy nàng tiến vào Đông cung liền trốn liền tránh,sợ giống như Thiên Nhược, bị nàng đem về Bạch phủ, vỡ tan giấc mộng quyền lực.

Bọn họ dùng mọi thủ đoạn để có được địa vị, vui mừng khi đạt được, do vậy, thái tử muốn dựa vào hành động nghĩa hiệp của nàng mà khảo nghiệm tâm cơ của các mỹ nhân.

Thật ra, phụ tử Bạch Triệt thấy Bạch Thanh hiểu lầm phẩm hạnh của thái tử liền hết sức vui mừng. 

Thái tử diện mạo tuấn tú, dáng người cao ngất, đối với Bạch Thanh lại hết sức sủng ái, từng có một lần vì tình cảm bọn họ quá tốt khiến cho người ta kinh hãi.

Đặt biệt, là lúc thái tử phi vừa vào Đông cung,Bạch Thanh cùng thái tử phi liên tục bất hòa lời qua tiếng lại, bọn họ từng lo lắng nàng có phải là đối với thái tử nãy sinh tình cảm không nên có.

Lúc đang tuyển thái tử phi, hoàng thượng đã từng thăm dò ý tứ Bạch gia, có nguyện ý để Bạch Thanh làm chủ Đông cung không, bọn họ liền cự tuyệt.Chỉ vì nàng được họ bảo vệ quá tốt trong mười mấy năm nay, tính tình hết sức tinh khiết.

Hoàng cung nơi này, không phải là nơi mà nàng có thể nương thân dựa vào cho suốt cuộc đời  sau này.

Chính là bọn họ lại không nghĩ đến, tại vì họ quá cưng chiều nàng, làm nàng quá mức thuần lương ngây ngô, ngu ngốc.

Tên tiểu nhân Viên Mậu Lâm, tâm tư hắn quá rõ ràng, nàng lại nhìn không thấu. Thiên Nhược bày mưu tính kế cùng phản bội bán đứng nàng, nàng cũng không hề lưu tâm. Còn có Vương Thục Nghi, Đồ Giải Ngữ…

Nghĩ đến tên của thê tử, Bạch Triệt vừa rồi buông lỏng lông mày, nhịn không được lại nhíu chặt lại.

Đêm qua, lúc trở về phòng,hắn nhìn thật lâu dung nhan quen thuộc của nàng(ĐGN), nhìn nàng như thường ngày lấy lòng hắn,  hầu hạ hắn. Sau đó, làm như vô tình vô ý làm hắn hiểu lầm lời muội muội nói. Khi đó, hắn đột nhiên phát giác ra mình thành thân với nàng đã hơn một năm nay, tự cho là mình đã nhìn thấu lòng nàng, lúc này nhìn nàng lại hết sức xa lạ.

Hắn cơ hồ muốn mở miệng hỏi, chính mình có điểm nào không bằng vị biểu huynh kia của nàng? đến nổi, nàng đã lập gia đình hơn một năm nay, vẫn còn đối với hắn nhớ mãi không quên, còn làm ra chuyện vụng trộm gặp gỡ.

Hắn thừa nhận, hắn có chút tổn thương,nhưng nhiều hơn lại là tức giận. 

Bạch Triệt hắn thậm chí ngay cả thê tử của mình còn nhìn không thấu, mạc danh kì diệu (Yul: mdkd nghĩa là không hiểu ra sao cả,không sao nói rõ được,quái lạ) liền chụp trên đầu hắn một cái nón xanh. Hắn đối với Đồ Giải Ngữ tuy rằng không đủ thâm tình, nhưng tự nhận  là mình cho nàng đầy đủ sự tôn trọng. Thành quốc rất nhiều gia tộc tuy có nam tử bốn mươi tuổi vô tử vẫn nạp thiếp vào phủ, nhưng công  tử thiếu gia nhà nào mà không có hồng nhan tri kỷ, hoặc là nha hoàn thiếp thân xinh đẹp. 

Hắn xưa nay giữ mình trong sạch, thanh lâu kỹ viện cũng không đặt chân vào, đối với nha hoàn trong phủ vẫn giữ lễ tiết. Dù vậy, nàng vẫn luôn nghi ngờ hắn vô căn cứ, còn đuổi hết bọn nha hoàn hầu hạ hắn từ nhỏ tới lớn ra khỏi viện, trong viện chỉ dùng toàn gã sai vặt, không dùng nha hoàn.

Đến cùng, hắn lúc nào cũng bị nghi ngờ này nọ lại cũng chưa từng làm chuyện gì có lỗi với nàng, mà nàng lại sớm cùng người khác lén lút gặp gỡ.

Còn để muội muội biết được.

Hắn trước mặt muội muội nhà mình, lúc nào cũng oai phong uy vũ, luôn làm nàng sùng bái, hôm nay lại để muội muội biết được việc dơ bẩn này. Trong lúc đó, làm hắn cảm thấy xấu hổ mất mặt khi đối diện với nàng.

Bất quá, những chuyện này hết thảy đều là cảnh trong mơ của muội muội, căn bản là hắn còn chưa chứng thực, hắn chỉ đành tạm thời nhẫn nại, cẩn thận điều tra rồi mới quyết định.

#####

Bạch Triệt mới nói hai ba câu đã làm suy nghĩ của thái tử  xoay chuyển, Tiếu Túc đương nhiên biết rõ hắn là đang muốn nói sang chuyện khác.

Ba người bọn họ tuổi tác không chênh lệch bao nhiêu, tính tình tuy có chút bất đồng, nhưng lui tới lại không ít, đương nhiên, đối với tính tình từng người đều hiểu rõ.

Theo tính tình của Bạch Triệt, chuyện gì mà hắn muốn giấu diếm không để lộ ra, chắc chắn không phải là chuyện nhỏ.

Đáng tiếc, hắn đang có công vụ trong người, sắp phải rời kinh, căn bản không có nhiều thời gian đi điều tra xem nàng rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Suy tư một chút, hắn liền dứt khoát mở miệng hỏi thẳng:

-Sư huynh, đã gặp phải chuyện gì khó xử? có phải là cần hổ trợ?

Mẫu thân của huynh muội Bạch Triệt chính là đại tiểu thư của Bạch Vân sơn trang. Sư phó của hắn là Diêu Nguyệt Hi là thúc thúc của bọn họ, Vì vậy, hắn đối với Bạch Triệt  liền gọi là sư huynh.

Nghe được biểu đệ nhắc nhở, thái tử mới kịp phản ứng, oán trách nhìn Bạch Triệt nghi ngờ truy hỏi:

-Đúng vậy, ngươi biểu hiện hôm nay rất khác lạ, trong phòng nghị sự ngươi còn phát ngốc ngây người, nhất định là có chuyện gì đó. Nói mau, có chuyện gì? cần ta hổ trợ không?

Vị  hảo hữu này từ nhỏ cùng hắn lớn lên, lại không có bao nhiêu chuyện có thể làm khó hắn, hiếm khi nhìn thấy bộ dạng hắn bây giờ, nếu không tìm hiểu rốt cuộc là có chuyện gì, trong lòng hắn thật ngứa ngáy nha!

-Không có chuyện gì!

Bạch Triệt lắc đầu phủ nhận, đưa mắt nhìn về phía Tiếu Túc, suy nghĩ một lát, mới mở miệng hỏi:

-Tử Truyền, ngươi lần này đích thân đi Giang Nam, đúng không?

( Yul: Tử truyền là tên tự của Tiếu Túc)

-Đúng!

Tiêu Túc dứt khoát gật đầu đáp.

Bạch Triệt vuốt vuốt huyệt thái dương đang đau, nheo mắt, từ từ đứng lên.

Nam Tầm nắm phía cuối cùng của tỉnh Giang Nam, nếu là đi đường thủy.Ngược lại, nếu từ kinh thành đi đến Giang Nam bằng đường bộ sẽ qua Nam Tầm trước. Vốn là hắn muốn xin nghĩ vài ngày tự mình đi đến Nam Tầm, điều tra giấc mộng mẫu thân báo cho muội muội có phải là thật hay không.

Nhưng vụ án ” Giang Nam thuế muối” vừa xảy ra, làm hắn không thể rời khỏi kinh thành.Nếu là sai một vài thuộc hạ đi dò xét, sợ không cẩn  thận, sẽ đả thảo kinh xà ( đánh cỏ động rắn)

Dù sao, gia tộc Bạch thị cùng ở Nam Tầm, nếu sự tình này náo động làm lớn lên, muội muội sợ là khó có thể lo cho bản thân mình.

Vốn đang còn suy nghĩ, có nên hay không đi báo cho phụ thân biết,cũng đem suy nghĩ của mình nói ra, cho phụ thân suy nghĩ triệt để thiệt hơn, phái một ít người làm việc cẩn trọng làm việc này.

Nhưng mà, phụ thân đối với mẫu thân tình cảm thâm hậu,nếu đề cập đến việc mẫu thân báo mộng, chỉ sợ trong lòng phụ thân lại tưởng niệm, gây tổn thương thân thể.

Nay sư đệ có công vụ bên người phải tự mình đích thân đi một chuyến để giải quyết, ngược lại có thể nhờ hắn thuận đường giúp đỡ dùm chuyện này.

Tiếu Túc xưa nay làm việc có suy tính, hơn nữa hắn âm mưu tính kế cũng không thua kém mình. Có hắn ở đó, không chừng có thể giúp mình hoàn thành tính toán thuận lợi một chút.

Dù sao, chuyện này nếu là thật, sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ trước mặt mọi người, hắn cũng không cần phải lo lắng muội muội nhà mình bị mất mặt trước hai người này.

Hạ quyết định xong, hắn liền nói:

-Ta có chuyện này, nghĩ là sẽ phiền toái ngươi!

-Sư huynh mời nói!

Tiếu Túc đối với Bạch Triệt trước sau như một là tôn sùng, kính trọng.

-Các ngươi cũng biết, phụ thân cùng ta luôn đối với hôn sự của muội muội cho tới bây giờ cũng  không quá đồng ý. Bởi vì nàng kiên trì, chúng ta mới tạm thời thỏa hiệp. Nay, ngược lại trong lòng nàng lại có ý định từ hôn.

Bạch Triệt cau mày,  nói năng châm chước, ý đồ muốn bảo vệ thanh danh muội muội nhà mình vốn đã rơi xuống đáy cốc.

Trong lòng hắn đầy u sầu, lúc nghe được hai chử từ hôn, Tiếu Túc lập tức nắm tay thành quyền. Trong mắt một mảnh kinh ngạc còn phát ra tia vui sướng.

Từ hôn, nàng tính từ hôn, Thật sự tốt quá!

-Lần trước nàng bị mang đến am Huyền Từ bái tế mẫu thân, ở đó, mẫu thân báo mộng cho nàng, nói là Viên Mậu Lâm tại quê nhà ở Nam Tầm sớm đã có thê thất. Hơn nữa, lúc hắn tiến kinh dự thi, thê tử hắn đang có thai, lúc này, hẳn là đã sinh hạ một đứa con. Lúc trước bởi vì mọi người cực lực phản đối, cũng chưa kịp điều tra bối cảnh Viên Mậu Lâm, cho dù không có chuyện này, nếu hắn thật sự muốn cùng muội muội ta thành thân, chúng ta cũng phải điều tra một phen. Vì vậy, ta muốn nhờ Tử Truyền, đi Giang Nam, lúc đó  thuận tiện che giấu hành tung thuộc hạ của nhà ta, nếu có thời gian rãnh rỗi, giúp ta gấp rút thăm dò một chút cũng tốt lắm rồi.

Nghe được hắn nói một hơi dài, sắc mặt xem kịch vui của thái tử liền tối sầm xuống, nắm chặt tay hắn lớn tiếng hỏi:

-Ngươi nói, đều là sự thật?

Hắn Liên Chân sủng ái muội muội nhà mình từ nhỏ tới lớn, thế nhưng bị một tên nam nhân đã có thê thất lừa gạt?

(Yul: Liên Chân là tên của thái tử)

Người nọ khắp nơi tính kế muội muội bọn họ, cầu xin quyền thế địa vị cũng thôi đi. Dù sao hắn cũng là thái tử, phụ thân là hoàng đế, toàn bộ Thành quốc này đều là của bọn hắn, cấp được hắn thứ này thứ kia. Chỉ cần khi hắn lấy được thứ hắn cần, có thể làm một trượng phu tốt,sủng ái muội muội của bọn hắn, cho hắn này nọ, không phải là không được.

Nhưng loại người này sớm đã có thê thất, miệng còn đầy lời dối trá lừa gạt muội tử bọn hắn, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua.