Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 7

10:38 chiều – 01/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 7 tại dualeotruyen. 

Ăn sầu riêng, thông khí trong phòng xong, chờ cùng Cố Diễn thu dọn hoàn chỉnh, rời khỏi công ty đã gần mười giờ tối.

Trong miệng Tề Khê đều là mùi sầu riêng, khó chịu đến mức quyết định đến cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua kẹo cao su.

Cố Diễn cũng không rời đi, chỉ liếc nhìn Tề Khê một cái, sau đó theo cô vào cửa hàng.

“Cậu cũng không cần chờ mình… có thể đi trước nha.”

Cố DIễn liếc Tề Khê một cái: “Cửa hàng tiện lợi này là cậu mở à?”

“…” Được, được, là tự mình đa tình.

Giờ này trong cửa hàng tiện lợi đã không còn người, nhân viên cửa hàng cũng hơi buồn ngủ. Tề Khê lấy kẹo cao su xong, đang thuận tiện chọn đồ ăn vặt, chợt nghe tiếng cửa mở ra.

Cô theo phản xạ theo âm thanh mà nhìn tới, sau đó nhìn thấy một đôi mắt có phần quen thuộc____ Một đôi mắt hình tam giác hơi xệ xuống.

Người đến đeo khẩu trang đội nón, da hơi đen, dáng người hơi béo, nhưng người phụ nữ đi theo anh ta, mặc dù cũng đeo khẩu trang giống vậy, cũng có thể nhìn ra là da trắng dáng xinh, đôi chân dài khác người còn đi cả giày cao gót, so với người đàn ông đi cùng phải cao hơn một cái đầu.

Đối phương chọn đồ rất nhanh rồi cúi đầu đi ra, toàn bộ quá trình cũng không có bất kỳ động tác thân mật gì, nhưng từ cái nhìn thoáng qua, Tề Khê cảm giác được rõ ràng trạng thái mập mờ giữa hai người họ.

Người đàn ông này sao lại quen thuộc vậy?

Mãi đến khi đối phương trả tiền rời đi, Tề Khê mới đột nhiên tỉnh ngộ.

Cô biết vì sao nhìn lại quen mắt: Người đàn ông vừa rồi, không phải là Ngải Tường lúc này phải đang đi công tác ở nơi khác sao? Không lâu trước đây, Tề Khê vì tò mò mà tra tư liệu của anh ta, xem qua phỏng vấn của anh ta, khó trách lại nhìn thấy quen mắt như vậy.

Đáng lẽ phải là đang đi công tác nhưng lại đêm khuya cùng người phụ nữ xa lạ xuất hiện ở đây, nghĩ thế nào cũng có vẻ kỳ lạ.

Tề Khê vội vàng chia sẻ phát hiện này cho Cố Diễn: “Cậu nói có phải Ngải Tường ở bên ngoài…? Mình rất lo lắng cho Trần Tương, lúc trước nhận được chuyển phát nhanh mình đã cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn phân vân không biết có nên ám chỉ cho Trần Tương một chút không…”

Mặc dù Cố Diễn nói muốn vào cửa hàng tiện lợi mua đồ này nọ, nhưng chọn nửa ngày cũng không thấy anh lấy thứ gì. Nghe lời này của Tề Khê xong, cậu chàng còn thản nhiên nói: “Vợ chồng ngẫu nhiên cũng sẽ có chút ít bí mật, cũng cần không gian riêng. Anh ta có thể là bận rộn cho dự án tiểu thuyết hoặc là đi liền với một lời nói dối thiện chí. Cho dù vừa rồi cùng một người phụ nữ dáng vẻ ưa nhìn đến cửa hàng tiện lợi, nhưng cũng không có bằng chứng gì cho thấy họ có quan hệ không trong sạch.”

Đây đúng là điều Tề Khê lo ngại, dù sao cũng chỉ là suy nghĩ không có căn cứ từ phía mình.

Nhưng… lương tâm Tề Khê vẫn có chút cắn rứt. Cô cảm thấy, thành công của Ngải Tường hơn phân nửa là nhờ vào sự hy sinh của Trần Tương.

Đang lúc do dự, Cố Diễn dường như đã quyết định muốn mua thứ gì, Tề Khê nhìn thấy anh đi đến quầy thu ngân, nói một câu với nhân viên cửa hàng, sau đó…

Sau đó Tề Khê trố mắt nhìn thấy nhân viên cửa hàng đưa cho Cố Diễn một hộp áo mưa.

Cố Diễn giữa đêm đi mua áo mưa?

Không phải vì cô gái mình thích mà chưa theo đuổi được nên vẫn độc thân sao? Thoáng cái đời sống về đêm đã phong phú như vậy? Thế nào mà đã mua đến áo mưa rồi? Cho nên là…

Tề Khê trừng mắt nhìn Cố Diễn: “Cho nên sau đó cậu lại theo đuổi cô gái kia? Hiểu lầm đã được giải tỏa? Nếu cần, mình có thể gặp cô ấy giải thích! Cho cậu tiến thêm một bước chính thức! Như vậy nhất định có thể giúp các cậu nhanh chóng xúc tiến tình cảm!”

Rốt cuộc không nói đến thì thôi, nhắc tới, có lẽ Cố Diễn lại nhớ đến chuyện hôm lễ tốt nghiệp, mặt lại khó coi: “Không cần, hiểu lầm đã được giải trừ.”

Hóa ra là giải quyết rồi! Vậy thì tốt quá!

Chỉ cần đời sống tình cảm của Cố Diễn được thỏa mãn, mối quan hệ tốt đẹp của mình và cậu ấy không phải lại sắp được vãn hồi?

Kết quả Tề Khê còn chưa kịp chúc mừng Cố Diễn thoát ế thành công, chỉ thấy Cố Diễn nhướng mắt, mặt không chút biến sắc nói: “Cô ấy biết là hiểu lầm, nhưng cô ấy vẫn không thích tôi.”

Này…

Này cũng hơi hơi thảm.

Tề Khê cực dè dặt nói: Vậy cậu mua này… không phải để đêm về tìm say tự sướng chứ?”

Cố Diễn lạnh mặt, lộ ra biểu cảm cạn lời: “Cậu nghĩ tôi mua cái này là vì ai?”

Tề Khê không sợ chết mà hỏi tới: “Vì ai?”

Cố Diễn tức giận nói: “Vì cậu.”

!!!

Này cũng quá… Ý Cố Diễn là gì chứ, tên đàn ông này đang ám chỉ chuyện gì vậy!

Tề Khê vừa mới trong trạng thái cực sốc, chợt nghe Cố Diễn nói tiếp: “Tôi bảo với nhân viên cửa hàng, muốn mua thứ giống với người đàn ông khi nãy.”

Tề Khê ngẩn người, lúc này mới phản ứng lại: “Cho nên nhân viên đưa cậu thứ này?”

“Ừ.” Người bán hàng cho là tôi thanh niên da mặt mỏng nên ngại mở miệng hỏi thẳng, vì vậy không nghi ngờ gì, đưa thẳng cho tôi cái này.”

Thì ra là vậy!

Cho nên vừa rồi Ngải Tường mua chính là áo mưa! Như vậy suy đoán của Tề Khê không hề sai, đúng là Ngải Tường ngoại tình.

Cố Diễn gật đầu: “Bây giờ cậu có thể xác nhận, anh ta thật sự có vấn đề.”

Tề Khê tình thật nói: “Cố Diễn, cậu cũng cơ trí quá!”

Kết quả Tề Khê vừa phô trương khen ngợi, Cố Diễn đã trở nên kỳ quái: “Vừa nãy không phải bảo tôi phóng túng?”

Này nhất định là theo đuổi người không được nên giận chó đánh mèo…

Lúc này, Tề Khê cùng chung kẻ địch, vỗ vỗ vai Cố Diển: “Nếu hiểu lầm hôm lễ tốt nghiệp đều đã được giải tỏa, cô gái này còn không chấp nhận lời tỏ tình của cậu, vậy có thể thấy được, mắt người này không được tốt, chỉ sợ là mù rồi!”

Cố Diễn liếc mắt nhìn Tề Khê: “Ừ.”

Anh vậy mà lại đồng ý quan điểm của Tề Khê! An ủi bạn bè bị trắc trở tình cảm, đây chính là một cách tốt để giúp cảm tình thăng hoa. Lúc này Tề Khê không ngừng cố gắng: “Không có gì đâu Cố Diễn, dáng vẻ cậu đẹp trai lịch sự, con đường tương lai sáng sủa, đổi người khác đi, người sau sẽ tốt hơn!”

Tiếc là Tề Khê đoán sai về tốc độ trở mặt của người đàn ông thất tình. Mới vừa nãy còn hùa với Tề Khê mắng đối phương không có mắt, vậy mà lúc này Cố Diễn lại giận cá chém tjowdt.

Cậu chàng trừng mắt nhìn Tề Khê: “Tôi không đổi, cậu quản làm gì?”

Anh nói xong, cầm hộp áo mưa ném gọn vào thùng rác, sau đó đen mặt bỏ đi.

Tề Khê thực sự sợ ngây người, Cố Diễn sao lại cố chấp đến vậy? Theo đuổi không được thì còn có thể thế nào? Được được, không đổi thì không đổi, dù sao người trong lòng anh cũng không phải cô!

Cạn lời!

Nhưng Tề Khê cũng quên đoạn nhạc đệm này đi rất nhanh, vì cô bắt đầu nghĩ phải nhắc Trần Tương thế nào cho thích hợp.

Cũng trùng hợp, ngày hôm sau, Trần Tương vì việc hủy bỏ hợp đồng được tiến hành thuận lợi tốt đẹp nên cầm bánh bích quy tự mình làm mang đến cho Cố Tuyết Hàm. Cố Tuyết Hàm vì phải ra tòa nên bảo Tề Khê tiếp cô ấy.

Hai người trò chuyện một ít đề tài, đến lúc Trần Tương định đi, Tề Khê mới lấy quyển sách vừa mua vội ở nhà sách sáng nay: “Chị Trần, có thể phiền chị nhờ thầy Ngải Tường ký tên cho tôi không? Bạn tôi là fan cứng của thầy Ngải Tường, hy vọng có thể có chữ ký tặng đích danh.”

Trần Tương không nghi ngờ gì, cười đồng ý.

Tề Khê cũng cười đáp lại, sau đó cô kể lại rất tự nhiên: “Thật ra tối qua tôi và bạn ở dưới lầu tình cờ gặp được thầy Ngãi Tường, nhưng lúc ấy hồi hộp quá nên không nhớ đến chuyện nhờ thầy ấy ký tên. May sao hôm nay chị lại đến, nên mới phiền chị mang sách về cho thầy Ngải Tường.”

Quả nhiên Trần Tương nhíu mày: “Tối qua cô gặp được anh ấy?”

“Dạ, ngay cửa hàng tiện lợi ở dưới lầu, thầy ấy chắc vừa mới đi công tác về, còn dẫn theo một nhân viên, mua đồ xong thì đi ngay.”

Biểu cảm trên mặt Trần Tương quả nhiên đông cứng: “Anh ấy dẫn theo nữ hay nam?”

Tề Khê nở nụ cười: “Là nhân viên nữ.”

Sắc mặt Trần Tương đã rất khó coi, nhưng cô ấy vẫn rất giữ mặt mũi, nở nụ cười với Tề Khê, tuy nhiên dáng vẻ đã vô cùng miễn cưỡng: “Vậy chắc là trợ lý của anh ấy, tối qua có thể là chạy cho kịp bản thảo.”

Nhưng rõ ràng Tề Khê cảm giác được, lúc nói lời này, Trần Tương đã khó lòng giữ được vẻ ngoài tĩnh lặng.

Cô ấy là người thông minh, Tề Khê chỉ mới giả bộ như cũng không hề biết gì về chuyện ngoài ý muốn này, cũng đã đủ thu hút sự chú ý của cô ấy. Cửa hàng tiện lợi bên dưới có camera theo dõi 24/24, cô ấy thật sự muốn điều tra, tuyệt đối có thể lần ra manh mối. Còn nếu cô ấy không muốn tra, lời nhắc nhở kia của Tề Khê cũng xem như không biết gì, cũng bảo toàn mặt mũi cho cô ấy, Trần Tương cũng có thể tiếp tục mắt nhắm mắt mở.

Rất nhanh chóng, sự thật chứng minh, Trần Tương cũng không thể mắt nhắm mắt mở với chuyện này, bởi vì ba ngày sau, cô ấy lại đến Cạnh Hợp lần nữa, hẹn ngày gặp Cố Tuyết Hàm_______

“Ngải Tường ở bên ngoài vượt rào, tôi phải ly hôn. Hy vọng tài năng của mọi người có thể vì tôi mà tranh thủ đòi tối đa tài sản.”

Sắc mặt Trần Tương nhợt nhạt mệt mỏi, nhìn như thể già ngay đi hơn mười tuổi. Trong ánh mắt đều là vẻ oán hận và không cam: “Anh ta có thể có ngày hôm nay đều là nhờ tôi. Thế giới quan của “Gặp Tiên” kia cũng là tôi làm. Anh ta viết tuyến tình cảm không được, cho nên tuyến tình cảm của nam chính hầu như đều là do tôi xây dựng. Mấy nhân vật nữ được khen ngợi cũng là tôi viết. Kết quả anh ta lại đối với tôi như vậy, rõ ràng lúc không tiền thì ngoan ngoãn nghe lời tôi, không ngờ bây giờ lại không xem tôi ra gì, ở bên ngoài léng phéng…”

Nhìn ra được chuyện Ngải Tường đối với cô ấy là một đả kích vô cùng lớn, vì vậy, con người vốn luôn bình tĩnh khắc chế, giờ lại huyên thuyên cằn nhằn lên án đoạn hôn nhân không như ý.

Trần Tương đỏ mắt: “Mọi người biết anh ta ăn vụng với ai bên ngoài không? Là đàn em thời trung học của tôi! Vậy mà lại là tôi tự dẫn sói vào nhà!”

“Cô đàn em này là từ quê xa xôi đến, hoàn cảnh gia đình không tốt, thành tích cũng rất bình thường, nhưng dáng dấp không tồi, cho nên đăng ký vào học ngành nghệ thuật. Nhưng mà ngành nghệ thuật thì phụ nữ đẹp đầy rẫy, cô ta cũng không phát triển được. Vậy nên sau khi tốt nghiệp cũng không có cơ hội lớn gì, chính là chạy mớ vai quần chúng, chạy chương trình thương mại, nên cuộc sống rất túng quẫn. Tôi từ thời trung học vẫn luôn giúp đỡ cô ta, thấy cô ta tốt nghiệp xong như vậy, cũng vẫn muốn giúp đỡ.

Trần Tương đề cập chuyện này, còn vô cùng đau khổ: “Sau khi khai máy phim chuyển thể “Gặp Tiên” của Ngải Tường, đạo diễn không vừa lòng với kịch bản, nhất thời không tìm được biên kịch đáng tin cậy, cho nên mời Ngải Tường vào đoàn tham gia vào tổ viết kịch bản. Cũng vì anh ta làm chuyện này nên quen biết một số người trong giới phim ảnh. Tôi nghĩ nếu anh ấy có mối liên hệ, vậy bảo anh ấy đề cử giúp đàn em của tôi một chút, cuối cùng cũng vừa khéo, vai nữ thứ ba của “Gặp Tiên” vốn đã quyết định lại nhất thời không thu xếp được, nên để cho cô đàn em kia của tôi diễn vai nữ thứ ba.”

“Ý định ban đầu của tôi thứ nhất là dìu dắt đàn em, cảm thấy cô ta cũng không dễ dàng, có cơ hội thì giúp đỡ; thứ hai là cảm thấy hoàn cảnh trong đoàn phim phức tạp, tôi còn con nhỏ cũng không thể ở cạnh Ngải Tường, nên để cho đàn em ở bên cạnh cũng có thể giúp giám sát anh ta.”

Trần Tương nói đến đây, rốt cuộc nước mắt cũng lăn dài: “Tôi đến chết cũng không ngờ, cô ta lại là sói mắt trắng, từ bảo vệ lại chuyển thành phường trộm cắp. Trong đoàn phim vất vả, tôi bảo cô ta để ý săn sóc Ngải Tường, không ngờ săn sóc luôn đến trên giường.”

Tề Khê vô cùng đồng cảm với Trần Tương, định an ủi, nhưng Cố Tuyết Hàm lại vô cùng bình tĩnh, chặn lời Trần Tương: “Léng phéng với người phụ nữ khác bên ngoài, căm hận với khóc lóc kể lể cũng không thay đổi được tình hình. Lúc này, không bằng chúng ta điểm qua một chút danh mục tài sản của Ngải Tường, may ra lúc ly hôn chúng ta tranh thủ giành được lợi thế khi phân chia.”

“Chúng tôi sở hữu hai căn hộ, nhưng cả hai đều là gia đình tôi trả trước, đăng ký dưới tên hai người. Khoản tiền vay những năm đầu đều do tôi chi trả. Cũng sau khi “Gặp Tiên” nổi lên, anh ta mới cùng trả tiền vay, giờ ly hôn, chỉ có tiền của tôi bị chia ra…”

“Tiền bản quyền sách, phim thì đi vào đâu?”

Lần trước bên công ty điện ảnh kia rõ ràng nói căn nhà Ngải Tường cầm tiền đi mua giờ còn tăng giá.

Trần Tương cúi đầu: “Nhà đó mua đứng tên ba mẹ anh ta, bởi vì lúc ấy mua căn hộ thứ ba bị đánh thuế trước bạ cao…”

Cố Tuyết Hàm lại hỏi những thu nhập khác của Ngải Tường. Tiếc là ngay cả trong tay anh ta rốt cuộc có bao nhiêu vốn lưu động, Trần Tương cũng không nắm, chỉ biết anh ta mở một studio, nói phải gầy dựng sự nghiệp, còn muốn đầu tư vào các dự án phim của riêng mình dưới hình thức cổ phần bản quyền cùng với các công ty phim ảnh, nhưng hoàn toàn không nắm trong tay quyền kiểm soát nguồn tài chính và quyền quyết định.

Nhưng Trần Tương lại nhanh chóng lấy ra một chiếc USB: “Từ khi nghi ngờ Ngải Tường ở bên ngoài quá giới hạn, sau đó ở nhà tôi gắn camera theo dõi, quay được Ngải Tường thừa lúc tôi không ở nhà, dẫn đàn em của tôi về nhà tình chàng ý thiếp. Này cũng đủ chứng mình anh ta ăn chả ở bên ngoài, chứng minh anh ta sai trong chuyện hôn nhân, có thể tống anh ta mình không ra ngoài nhỉ?”

Đừng nói đến Cố Tuyết Hàm, ngay cả Tề Khê cũng muốn thở dài một hơi.

Người này ngay cả tài sản của đối phương cũng không nắm, nói gì đến chuyện bắt người ta ra ngoài tay trắng? Huống chi…

“Ngoại tình bên ngoài quả thật lúc phán quyết ly hôn có thể cân nhắc một ít về phân chia tài sản. Nhưng chuyện này phụ thuộc hoàn toàn vào quan điểm của thẩm phán. Tuy rằng ngoại tình nhưng nếu người ngoại tình lại là người đóng góp chính vào việc hình thành tài sản, như vậy việc phân cho người đó ít tài sản lại có khả năng thấp. Ví dụ như tất cả vợ và chồng đại gia, tài sản trong thời kỳ hôn nhân hầu như đều do người chồng tậu được, bởi vì ngoại tình bên ngoài lại phán quyết cho phía đại gia ít tài sản hơn, thậm chí không phân tài sản, việc này xem như không công bằng. Trong tất cả các tình huống, việc phân xử vẫn chủ yếu dựa trên quy tắc phân chia 50/50.”

Trần Tương vừa nghe, cũng không phải thực sự chịu đả kích gì lớn, cô ấy chỉ hơi nghiến răng nghiến lợi: “Tôi cũng không quan tâm chuyện phân chia tiền bạc. Trước đây cũng không ham gì tiền của anh ta, vì lúc đó anh ta rất tốt với tôi! Tôi không cần tiền, tôi chỉ nghĩ muốn bọn họ chịu trừng phạt, muốn làm anh ta khổ sở. Tôi muốn công bố ra bên ngoài chuyện đôi mèo mả gà đồng này! Tôi muốn người hâm mộ biết con người của anh ta.”

“Một người đàn ông không có tình cảm với cô, sau lưng cô ở bên ngoài tằng tịu… cô lôi anh ta ra ánh sáng, đối với anh ta cũng chỉ là ảnh hưởng nhất thời. Mạng xã hội ngày nào cũng phát sinh những chuyện lạ đó đây, rất nhanh thôi cộng đồng sẽ có đề tài sốt dẻo mới để thảo luận, anh ta hoàn toàn có thể theo thời gian mà tẩy trắng. Mà trước mắt trong tay cô thứ duy nhất để chiếm ưu thế trong thương lượng chính là chứng cứ anh ta ngoại tình. Cô lại lộ bài của mình ra nhanh như thế, nếu công khai vào thời điểm cô chưa rõ ràng mình muốn gì, theo án lệ ly hôn mà xử, cô đã mất đi hầu như tất cả quyền chủ động. Chồng cô sẽ nghĩ dù sao cũng bị lộ, thôi thì cứ nằm yên đấy.”

Cố Tuyết Hàm hướng dẫn từng bước: “Cách tốt nhất để trả thù một người đàn ông, chính là làm cho anh ta hao tổn tài sản, chính là dựa vào việc ly hôn lấy đi nhiều nhất có thể tài sản của anh ta, cho anh ta biết không tuân thủ ràng buộc hôn nhân sẽ có kết cục như thế nào.”

Giọng nói Cố Tuyết Hàm vẫn bình tĩnh mà lý trí: “Cô vì một người đàn ông mà đòi chết đòi sống, cũng không làm anh ta nhớ đến cô. Chỉ có lấy tiền của anh ta, mới có thể làm anh ta nhớ đến cô cả đời. So với phụ nữ, đàn ông thực tế hơn nhiều. Cho dù bây giờ cô cầm dao đi liều mạng với người đàn em kia, hay dẫn theo con chung của hai người nhảy lầu tự tử, chồng cô cùng lắm là đau khổ một trận. Nhưng vì anh ta có tiền, sẽ rất nhanh thôi tìm người phụ nữ khác sinh con. Vợ, người tình, con, không có gì là không thể thay thế. Đối với đàn ông mà nói, thứ tuyệt đối không thể thay thế chính là tiền và bản thân anh ta.”

Cũng không biết rốt cuộc Trần Tương nghe lọt tai hay không, tóm lại, cô ấy ký hợp đồng đại diện với Cố Tuyết Hàm, hy vọng Cố Tuyết Hàm có thể theo vụ án ly hôn này, cũng tranh thủ giúp cô ấy chiếm được đa số tài sản.

Trần Tương vừa đi, Cố Tuyết Hàm đã giao nhiệm vụ cho Tề Khê và Cố Diễn: “Dựa vào manh mối mà Trần Tương đã có, hai đứa đi điều tra tình hình thu nhập khác của Ngải Tường, nhất là theo dõi đối tượng ngoại tình của anh ta. Chắc hẳn không ít tiền của Ngải Tường là dát trên người của kẻ thứ ba. Đây là tài sản sau khi kết hôn, chỉ cần có chứng cứ, Trần Tương có thể đòi được một nửa thuộc về mình.”

Đối với Cố Tuyết Hàm mà nói, vụ án này xem như một vụ bình thường trong số những vụ đã qua tay chị ấy, nhưng mà đối với Tề Khê mà nói, đây chính là vụ việc chính thức đầu tiên của cô.

Cô vô cùng coi trọng vụ án này.

Cố Diễn cũng vậy.

Hai người như thể thi đua với nhau ra ngoài điều tra chứng cứ, một tuần sau, quay về đưa ra câu trả lời thỏa đáng cho Cố Tuyết Hàm________

“Đây là tổng hợp tài sản của Ngải Tường đã được bọn bọn sắp xếp lại, bao gồm nhuận bút của anh ta. Ngoài ra, anh ta còn mua cho kẻ thứ ba một căn hộ, một chiếc xe. Nhưng về doanh thu studio của anh ta lại rất khó nắm bắt thông tin. Một khi Trần Tương đã yêu cầu ly hôn, nhất định Ngải Tường sẽ để cho phòng làm việc tuyên bố lỗ, không chỉ không phân chia được tài sản này, thậm chí còn có thể bịa đặt nợ nần. Đến lúc đó có lẽ chúng ta phải cần đội ngũ kiểm toán chuyên nghiệp để tranh giành quyền và lợi ích liên quan đến phần này.”

Cố Tuyết Hàm xem qua danh sách mà Tề Khê và Cố Diễn trình lên, gật gật đầu: “Làm không tồi, chị hỏi mấy đứa một chút, nếu dự trù việc tiếp theo, hai đứa phải xử lý ra sao? Nhất là video bằng chứng ngoại tình? Hai đứa định sử dụng thế nào?”

Tề Khê nghĩ, trả lời trước: “Hiện giờ chúng ta đã trong khả năng cho phép lần mò ra hết tất cả tài sản của Ngải Tường, như vậy tiếp theo Trần Tương có thể ngả bài với Ngải Tường, yêu cầu ly hôn và phân chia tài sản. Bởi vì trong tay cô ấy nắm giữ bằng chứng Ngải Tường ngoài tình. Đoạn video làm chứng cứ anh ta ngoại tình là chắc chắn. Một khi anh ta không nhượng bộ lúc thỏa thuận về tài sản, như vậy chỉ có thể đưa ra tòa. Mặc dù phán quyết của tòa án ít khi xem xét đến việc phân chia tài sản, nhưng đoạn video có thể chứng minh Ngải Tường sai, chúng ta có thể tận lực tranh thủ phân chia tài sản.”

Cố Tuyết Hàm gật đầu: “Em xem như bám sát vào cách thức xử lý chuẩn mực, còn Cố Diễn, em có bổ sung gì không?”

Cố Diễn nhìn Cố Tuyết Hàm: “Em cảm thấy đồng thời có thể khởi tố người thứ ba, đương nhiên, dù rằng rất khó khăn để lấy chứng cứ, loại án này, bên thắng kiện thường là bên sai trái. Người chồng đồng ý trở về với gia đình, với vợ mình, cung cấp chứng cứ rõ ràng các khoản tiền đã cho người bên ngoài thì vợ mới có thể thắng kiện. Một khi Ngải Tường không hợp tác, xác suất thắng kiện của chúng ta không lớn. Nhưng khởi tố người thứ ba có thể khiến cho cô ta tự loạn, kéo cô ta vào kiện tụng, cô ta không thể không phân tâm và sức lực mời luật sư giải quyết. Bị lôi vào những cảm xúc tiêu cực, có lẽ cô ta sẽ làm loạn với Ngải Tương, Ngải Tường mới có thể vì cô ta mà nhượng bộ chuyện phân chia tài sản, đổi lấy việc đừng kéo người thứ ba vào phiền phức.”

Cố Tuyết Hàm nở nụ cười: “Là người mới, phương thức xử lý hai đứa có thể nghĩ ra đều không tệ lắm. Nhất là chi tiết về tài sản phân chia này, có thể thấy hai đứa rất bỏ công bỏ sức.” Nhưng Cố Tuyết Hàm không nói biện pháp xử lý của chị ấy, cô nhìn xuống tài liệu trong tay, “Trần Tương sẽ đến ngay, chị sẽ thảo luận phương thức xử lý với cô ấy.”

Đại khái cũng vào lúc Cố Tuyết Hàm dứt lời, điện thoại trên bàn ngoài cũng reo______ Trần Tương đã đến nơi.

Cố Tuyết Hàm dẫn theo Tề Khê và Cố Diễn vào phòng họp.

Cho đến lúc này, Cố Tuyết Hàm vẫn ngắn gọn lưu loát, đưa cho Trần Tương xem danh sách tài sản chứng minh được. Sau đó, vào lúc Tề Khê nghĩ chị ấy sẽ bày ra phương án mà cô và Cố Diễn đã trình bày, Cố Tuyết Hàm lại cười cười, sau đó lại đưa cho Trần Tương một giải pháp hoàn toàn khác biệt______

“Căn cứ vào bằng chứng video trong nhà cô, cùng với hợp đồng bản quyền mà Ngải Tường ký kết với công ty phim ảnh, có thể chúng ta không cần tiến hành tố tụng phức tạp, chỉ cần thông qua đàm phán, cuối cùng cô vẫn đạt được thỏa thuận ly hôn với phần lớn tài sản.”

Giờ phút này, đừng nói đến Tề Khê, ngay cả Cố Diễn cũng ngạc nhiên đến mở to hai mắt.

Cố Tuyết Hàm không phải ba hoa đấy chứ? Đều nói luật sư không được ở trước mặt khách hàng thổi phồng khả năng thắng kiện, chỉ dựa vào từng này chứng cứ, đàn ông đến bước ly hôn sẽ trở mặt rất khó xem, sẽ không bận tâm đến tình nghĩa hay vì mình sai lầm mà nhượng bộ trong chuyện phân chia tài sản.

Nhưng Cố Tuyết Hàm lại khá tự tin, trong ánh nhìn khó tin của Tề Khê và Cố Diễn, chị ấy đưa ra bản sao của hợp đồng phim truyện “Gặp Tiên” mà trước đây Trần Tương cung cấp_____

“Chú ý xem điều 15, Trách nhiệm trong trường hợp vi phạm hợp đồng: “Kể từ thời điểm giao kết hợp đồng cho đến khi kết thúc đợt phát sóng đầu tiên, nếu bên A (tác giả) xuất hiện hành vi phạm tội, trái pháp luật, vi phạm trật tự công cộng, phong tục, khiêu dâm, cờ bạc, chất kích thích, ngoại tình và những hành vi khác trái với đạo đức xã hội làm phát sinh những tin tức tiêu cực; hoặc có bất kỳ hành vi vi phạm quản lý nhà nước về báo chí, truyền thanh, truyền hình, làm cho danh dự, hình tượng của bản thân bị ảnh hưởng tiêu cực; làm cho bên B, tác phẩm được trao quyền, tác phẩm cải biên cũng chịu ảnh hưởng tiêu cực, công ty B có quyền yêu cầu chấm dứt hợp đồng và yêu cầu bên A hoàn trả lại chi phí chuyển giao quyền; đồng thời yêu cầu bồi thường cho công ty B tất cả các tổn thất kinh tế liên quan đến hạng mục đầu tư, không giới hạn trong tổng kinh phí đầu tư cho việc chế tác và phí luật sư, phí tổn trong thời gian chờ đợi.”

Cố Tuyết Hàm đắc thắng cười cười: “Bây giờ “Gặp Tiên” đang nổi, lúc này nếu cô công khai đoạn phim Ngải Tường ngoại tình ra bên ngoài, đạo đức bại hoại, hơn nữa, kẻ thứ ba còn là nữ số ba trong “Gặp Tiên”, dựa vào sự quản lý của Cục điện ảnh đối với diễn viên bây giờ, cộng thêm thiết lập hình tượng tác giả yêu chiều vợ nổi tiếng của Ngải Tường, tuyệt đối sẽ tạo ra ảnh hưởng tiêu cực đối với “Gặp Tiên”. Lúc này, nếu bên phía công ty điện ảnh bắt bồi thường, cô nghĩ Ngải Tượng chịu nổi sao?”

“Huống hồ chỉ cần sau này anh ta còn muốn ăn chén cơm sáng tác này, nếu danh tiếng bị phá hủy hoàn toàn, những hạng mục trong tương lai còn có thể nhượng quyền được không? Hoặc dù có thể chuyển giao quyền đi chăng nữa, bên phía công ty phim ảnh chắc chắn sẽ đánh giá những tin tức tiêu cực của anh ta mang đến rủi ro, sẽ ép giá chuyển giao quyền tác giả, thậm chí sẽ vì chuyện này mà yêu cầu hủy hợp đồng, bồi thường thiệt hại. Tóm lại, đối với anh ta, là ảnh hưởng chưa từng có.”

Cố Tuyết Hàm nói đến đây, nhìn Trần Tương: “Bây giờ cô tranh thủ trước khi “Gặp Tiên” phát sóng xong thì đi tìm anh ta đàm phán. Chỉ cần có luật sư chúng tôi tham gia, chắc chắn sẽ đàm phán đàng hoàn chuẩn mực, sẽ không vướng vào chuyện đe dọa tống tiền, tuyệt đối có thể dựa vào điều khoản này, làm cho Ngải Tường không thể không nhượng bộ trong việc phân chia tài sản chung để nhận về đảm bảo cho sự phát triển trong tương lai của anh ta.”

Cố Tuyết Hàm nói thật êm tai, nhưng buổi nói chuyện lại làm cho cả Tề Khê và Cố Diễn đều có cảm giác thức tỉnh_______

Bảo vệ quyền lợi là một công việc có tính chất hệ thống. Tất cả những bằng chứng rời rác lẫn lộn vào nhau đều có thể trở thành yếu tố then chốt thúc đẩy trong chuỗi lý luận.

Bởi vì “Gặp Tiên” đã được ký kết xong từ vài năm trước, thu nhập lúc đó, Ngải Tường cũng đã sớm rót vào công ty riêng cũng như mua căn hộ đứng tên ba mẹ anh ta, vì vậy, dù Tề Khê hay là Cố Diễn, đều không nghĩ đến phần tiền nhuận bút và hợp đồng này, mà đặt toàn bộ chú ý vào vấn đề sổ sách tài vụ của những công việc gần đây.

Tề Khê nghĩ thầm rồi đứng ở góc độ của Trần Tương, dùng tất cả khả năng của cô ấy để chống lại Ngải Tường, nhưng lại không nghĩ đến chuyện cậy vào____ sự đối đầu giữa người và người. Hơn nữa, trong hôn nhân luôn rất khó làm được những chuyện cạn tàu ráo máng. Hơn nữa, nếu trong đó, một bên có tiền đã có ý đồ che giấu tài sản từ sớm, bên còn lại khó lòng trở thành đối thủ xứng tầm. Nhưng nếu đưa bên đầu tư vào, dựa vào sức của bên góp vốn để đối đầu với bên còn lại, quả thực là làm ít hưởng nhiều.

Cố Tuyết Hàm nhìn Tề Khê và Cố Diễn: “Bên phía công ty thực hiện “Gặp Tiên” này, hai năm trước mới vì một diễn viên chính vi phạm đạo đức và pháp luật, làm cho một hạng mục đầu tư tiền triệu cuối cùng không thể công bố. Lúc trước hợp đồng phim ảnh đều không yêu cầu nghệ sỹ diễn vai chính này giao kết điều khoản vi phạm hợp đồng, vì vậy nên khoản đầu tư tiền triệu bị tổn thất này cũng chỉ biết tự mình bẻ răng nanh, nuốt máu xuống. Nhưng các công ty cũng chỉ va vấp một lần mà thôi, một khi đã ăn khổ, những hợp đồng trong tương lai đều sẽ quy định càng nghiêm ngặt. Cho nên chị chú ý xem hợp đồng “Gặp Tiên”, quả nhiên phát hiện ra điều khoản này có lợi cho chúng ta.”

Trong lòng Tề Khê dâng lên cảm giác hoàn toàn sùng bái và thán phục đối với Cố Tuyết Hàm.

Cố Tuyết Hàm trẻ tuổi như vậy đã lên đến vị trí Cộng sự, quả thật là có bản lĩnh.

– —————