Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 24: Thế thân?

10:14 sáng – 05/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 24: Thế thân? tại dualeotruyen. 

́ Thân?

Thiên đưa tôi về, khi đi ngang qua tiệm bánh tôi bảo cậu dừng lại. Tôi muốn mua một chiếc bánh sinh nhật – hoàn thành nhiệm vụ kia.

– Chị ơi. Cho em cái bánh sinh nhật này đi. Chỉ ghi thêm dòng chữ “Happy birthday Tú Anh” giúp em nha.

Tôi sau một hồi tìm kiếm cũng dừng mắt tại một cái bánh kem phía trong tủ kính. Tôi nêu thêm một vài yêu cầu với người bán hàng để trang trí thêm cho chiếc bánh. Chị bán hàng cũng mỉm cười hết sức thân thiện, không một cái cau mày vì những yêu cầu của tôi.

Chị bán hàng vừa viết chữ bằng kem bơ lên bánh vừa nói chuyện với Thiên.

– Cậu bé được bạn gái chăm ghê cơ. Bánh sinh nhật giành nhiều tâm tư như vậy nữa.

Tôi len lén nhìn phản ứng của Thiên, cậu không hề có biểu tình gì cả, chắc cậu không vui đây. Tôi vội thanh minh.

– Chị nhầm rồi, cậu ấy không phải bạn trai em.

Chị bán hành nhìn tôi cười mỉm và lắc đầu.

– Công khai có gì không tốt. Yêu đương giờ rất tiến bộ mà, sớm chút cũng không có vấn đề gì.

Tôi nghe xong cũng không thể nói gì, có khi tôi càng giải thích thì chị gái này sẽ càng hiểu lầm mất. Tôi lảng sang chuyện khác.

– Của em hết bao nhiêu chị, em gửi tiền.

Sau khi thanh toán xong, chị bán hàng vẫn không quên mời tôi cùng “ban trai” lần sau lại đến. Cầm hộp bánh trên tay tôi chỉ có thể vâng vâng dạ dạ sẽ quay lại sau.

Ra đến xe, Thiên ân cần đội nón bảo hiểm cho tôi. Tôi có hơi ngại, nhưng khi thấy ánh mắt Thiên rơi vào hộp bánh trên tay tôi, tôi chỉ còn cách mặc cậu đội mũ giúp.

– Ờ. Cái bánh này mình…

– Tặng cho một người quan trọng à. Thiên hỏi tôi, tôi thấy đa phần câu nói là khẳng định rồi còn gì.

Nhưng mà đúng thế thật, hộp bánh này tặng người rất quan trọng đối với tôi.

– Ukm.

Thiên nhận được câu trả lời cũng vừa lúc cài xong mũ cho tôi. Cậu không hỏi thêm gì tôi nữa chỉ lằng lặng dắt xe. Suốt quãng đường, cậu cũng không hề mở miệng nói chuyện với tôi.

Về đén nhà, tôi tạm biệt cậu ấy. Thiên không nói gì, chiếc xe lao vút về phía trước. Cậu ấy ngay cả câu tạm biệt cũng không nói với tôi.

Thật ra hôm nay là sinh nhật của em trai tôi – Tú Anh. Vài hôm trước, hai chị em tôi đã lên kế hoạch chuẩn bị thật kĩ sinh nhật cho nó. Và việc mua bánh sinh nhật ngày hôm nay cũng là một điều trong bản kế hoạch đó.

Hai chị em tôi cùng nhau trang trí phòng khách, thơi không biết bao nhiêu là bóng bay đầy màu sắc. Hơn nữa chúng tôi còn buộc những quả bóng thàng các dải dài, thả xung quanh nhà như những đám mấy lớn. Tôi cũng cố gắng uốn những trái bóng dài thành hình thù nào đó nhưng tiếc là chỉ có thể tạo ra những sinh vật hết sức quái dị.

Chị Thảo còn dùng đèn nháy uốn thành những hình mặt cười ngộ nghĩnh cùng dòng chữ ” Happy birthday” to đùng, chiếm khá nhiều diện tích treo trước cửa. Buổi tiệc sinh nhật chỉ có gia đình tôi và Chi Mai vì Tú Anh không thích quá ồn ào. Vậy nên chẳng ai ngoài tôi và Chị Thảo trang trí cả… Ừ hừm. Vì những người kia lo phần bếp lúc con Tú Anh thì: “Ngày chào đời không cần phải làm việc.”

Tối, chúng tôi quây quần bên nhau nô đùa vui vẻ. Tôi và Tú Anh chụp với nhau vô số tấm ảnh. Cái này là hành động có chủ ý.

Em trai tôi khá đẹp trai mà, chụp ảnh mới nó xem như cũng là chụp ảnh cùng “zai” đẹp rồi. Đương nhiên mặt mày cũng “nở” hơn nhiều.

Tôi post một vài tấm ảnh khá dễ thương lên Facebook. Mục đích chủ yếu: Cho tụi bạn tôi ghen chết lun. Tôi thừa nhận, tôi đang lợi dụng em trai mình. Nhưng được một mĩ nữ như tôi lợi dụng cũng đâu phải là thiệt thòi gì.

Trong những tấm ảnh đó, có một tấm Tú Anh thơm má tôi. Ngay phía dưới bức ảnh là một dòng coment chỉ vài phút sau khi tôi đăng lên: ” Hai người cũng rất đẹp đôi.”

Là từ nick Hoàng Tử Gió. Quốc Thiên nghĩ rằng tôi và em trai mình là một đôi sao? Phải chăng là chuyện cười hay nhất mà tôi đọc được?

Tú Anh tìm cờ nhìn thấy, nó chỉ hậm hực mắng tên đó không có mắt, mắng bị pha loãng lòng đen, và cần chỉnh sử mắt cho đúng tiêu chuẩn người bình thường.

– Kệ đi. Em mắng làm gì chứ?

Tôi không nghe lọt tai lời em mình nữa rồi. Nó không nói tục tại sao câu nào cũng khó nghe vậy chứ?

– Chị thích anh ta à?

Em trai tôi, nhận biết tình cảm của người khác cũng giỏi quá chứ.

– Em giúp chị giải thích với anh ta.

– Không cầu đâu. Cứ để vậy sẽ tốt hơn.

Nếu để Thiên hiểu lầm như vậy, tôi tin là mình vẫn có thể đối diện với cậu bằng tư cách bạn bè.

– Tại sao chứ? Chị thích anh ta…

– Chị chỉ là vật thế thân thôi.

Tôi uể oải đáp.

– Thế thân?