Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Bách Hợp Bạn Gái Ôn Nhu Chương 15: 15: Phiên Ngoại 8

Chương 15: 15: Phiên Ngoại 8

2:05 sáng – 01/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 15: 15: Phiên Ngoại 8 tại dualeotruyen. 

Chị dâu âm thầm dùng cùi chỏ chọc hắn một cái, đưa mắt ra hiệu, hắn ngược lại không tiếp tục xụ mặt, hàn huyên với Diệp Tầm một lát, dù gì cũng là người 34, nói chuyện vẫn rất có chừng mực, sẽ không làm người ta cảm thấy khó chịu.

Hà Dư chen vào nói thì không tốt, chỉ có thể bàng thính, Diệp Tầm thành thật lại thông minh, cái gì nên nói cái gì không nên nói nắm bắt rất khéo léo, khi đối phương kín đáo hỏi tình trạng nhà cô, cô nói đều làm việc ở Bắc Kinh, tham gia khai phá ngành nghề địa ốc, nhưng cụ thể tạm thời không đề cập tới.

Tuổi nhỏ, trong nhà có tiền, hai điều này hợp lại cũng không phải tăng điểm, nói nhiều sẽ càng khiến anh trai nàng cho rằng mình không kiên định.

Lần nói chuyện này coi như thuận lợi, ít nhất anh trai nàng không phản đối quá rõ ràng.

Hà Dư muốn giữ hai người bọn họ ở lại ăn cơm, nhưng Hà mẹ và bé bỉm sữa còn ở nhà chờ đó, hai vợ chồng ngồi nửa giờ liền rời đi.

Trước khi đi, anh trai nàng cố ý dặn dò: “Trước đừng dẫn về nhà, mẹ! ! ” Hắn chần chờ cân nhắc một lúc lâu, lại nói, “Tuổi quá nhỏ rồi, chờ xác định chắc chắn rồi nói sau.

“Hà Dư gật đầu không giải thích thêm.

Diệp Tầm ở trong phòng thu dọn bàn.

Hà Dư muốn an ủi cô đôi câu, nhưng hé miệng lại không biết nên nói thế nào, ngược lại là Diệp Tầm giơ tay kéo nàng dẫn về hướng sô pha, giúp nàng xoa bóp eo, chân.

Tối hôm qua tới hôm nay, làm quá nhiều lần, quá mức làm càn hậu quả chính là eo đau chân mỏi, đi đường nhất định có thể đi, thế nhưng cả người vô lực, xoa bóp đôi lần sẽ thoải mái chút.

“Đừng để ở trong lòng,” Hà Dư nhúc nhích eo một chút, dựa sát thuận tiện cho đối phương, “Anh chị chỉ là trong miệng nói vậy mà thôi, anh ấy không phải có ý đó.

“Nàng vừa động như vậy một cái, quần áo liền hơi co rút hướng lên trên, lộ ra vòng eo trắng tinh tế, phần dưới hông có vết đỏ, Diệp Tầm nhìn thấy, bên tai bất giác ửng đỏ, ngây ra một lát, sau đó kéo quần áo che lại kín mít.

“Ừm, sẽ không.

” Cô nhẹ giọng nói, dời đi tầm mắt.

Hà Dư không phát hiện sự thay đổi của cô, bắt lấy tay người này, trái lại mát xa cho cô.

Diệp Tầm uốn cong các đốt ngón tay, nhưng không dứt tay ra, trên mặt hơi nóng lên.

! Thời gian thấm thoắt trôi, gió mát thổi qua liền biến thành gió rét tựa như dao nhỏ vậy, trường học cho nghỉ đông, cửa tiệm nhất thời thanh lãnh, một ngày cũng chỉ hai người khách, Hà Dư dứt khoát đóng cửa tiệm nghỉ ngơi, miễn cho lãng phí tiền nguyên liệu.

Trước kết thúc học kỳ Diệp Tầm và đồng học cùng nhau đăng ký hạng mục thực nghiệm mới, tạm thời không vội vàng rời trường, Hà Dư lúc nhàn rỗi liền tới tòa nhà thực nghiệm đưa chút đồ ăn vặt và đồ ngọt, thường xuyên qua lại, quan hệ quen thuộc với các đồng học.

Mọi người đều biết quan hệ giữa nàng và Diệp Tầm, thế hệ trẻ tuổi càng bao dung hơn, đối đãi hai người như bình thường.

Hôm nay thiên âm phong đại (trời âm u và gió lớn), Hà Dư không có việc gì làm, lại không hẹn được mấy chị em ra đi dạo, chỉ có thể ở nhà nghe nhạc luyện yoga, Diệp Tầm bận thực nghiệm rất muộn mới trở về nhà thuê, nàng một mình cô đơn nhàm chán cả một buổi trưa, đến khá muộn về nhà ké cơm, trên đường về, bầu trời mây đen cuồn cuộn, hẳn là sắp mưa xuống.

Nàng vội vàng lấy dù đi tới trường học, đến dưới lầu tòa nhà thực nghiệm lại gửi tin nhắn cho Diệp Tầm.

Diệp Tầm chắc là đang bận, không lập tức trả lời.

Bên ngoài toà nhà thực nghiệm còn có hai người mặc âu phục giày da, thoạt nhìn giống kiểu nhân vật lãnh đạo, người lớn tuổi hòa ái hiền từ, tóc chải đến chỉnh chỉnh tề tề, trên tay đeo đồng hồ Cartier, nút tay áo cũng là nhãn hiệu Cartier, âu phục hình như là đặt may thủ công, giày không nhận ra nhãn hiệu gì.

Hà Dư tò mò mà nhìn thêm một cái, nhưng xuất phát từ lễ phép lại không thể nhìn chằm chằm người ta.

Ông chú âu phục phát hiện nàng đang nhìn mình, cũng không ngại, còn thân thiện gật đầu ra hiệu, nàng cũng gật đầu mỉm cười.

Nàng nhìn thoáng qua di động, Diệp Tầm còn chưa trả lời, mây đen quay cuồng như sóng biển mãnh liệt, nhưng mưa chậm chạp không trút.

Ước chừng nửa phút, mây đen tan đi, bầu trời khôi phục lại màu nhàn nhạt xanh lam, lúc này di động chợt rung lên, nàng lướt mở tin nhắn —— A Tầm: Lập tức đến.

Người trẻ tuổi bên cạnh, cũng liếc nhìn di động một chút, tiến lên nhỏ giọng nói chuyện với ông chú âu phục.

.