Skip to main content
logo-truyenbiz.net
Dưa leo tr Đam Mỹ Bất An Vu Thất Chương 32: Phiên ngoại 4

Chương 32: Phiên ngoại 4

10:24 sáng – 31/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 32: Phiên ngoại 4 tại dualeotruyen. 

Hôn lễ của Dụ Tễ và Ôn Thường Thế tổ chức ở giáo đường nơi Dụ Ấu Di kết hôn. Địa điểm là do Ôn Thường Thế lựa chọn, gian giáo đường này chưa từng tổ chức hôn lễ đồng tính, lại nằm ở Nghi thị nên đúng ra sẽ không tiện. Chu Ức biết được ngọn nguồn, do dự thật lâu mới hỏi Ôn Thường Thế, chọn chỗ đó có thể sẽ không may mắn hay không. Dù gì hôn nhân của Dụ Ấu Di và Thiệu Anh Lộc cũng không mấy êm đẹp. Ôn Thường Thế đang gửi tin nhắn cho Dụ Tễ, liệt kê danh sách khách mời. Nghe thấy vậy liền ngẩng đầu nhìn Chu Ức, lại cúi đầu nói: “Sự thành do người.” Quy mô hôn lễ rất nhỏ, người tới đây đều là những gương mặt quen thuộc. Dụ lão tiên sinh cũng tới, còn mang khẩu trang, người chăm sóc họ Từ đẩy ông tới, xem hôn lễ từ phía hậu trường. Thiệu Anh Lộc tới muộn, ông ngồi trên xe thật lâu mới hạ quyết tâm xuống xe, trải qua chấn song sắt và hàng cây cối, đi qua con đường mòn hướng về phía giáo đường nơi bờ biển. So sánh với hai mươi năm trước, cây xanh và tường ngoài của giáo đường bây giờ không còn giống như xưa. Bên trong cũng đã được tu sửa qua, nhưng quả thật chính là nơi này, là nơi kết hôn của Dụ Ấu Di và Thiệu Anh Lộc. Khúc ca chúc mừng truyền ra từ trong giáo đường, du dương lại dễ nghe. Tại buổi hôn lễ không có trưởng bối, Dụ Tễ đứng trước mặt Ôn Thường Thế, trên mặt Ôn Thường Thế cũng hiếm thấy mà xuất hiện nét căng thẳng. Hai người trước sự chứng kiến của thánh thần và khách mời cùng làm ước định với nhau, trao nhẫn cưới. Ôn Thường Thế cúi đầu, nắm tay Dụ Tễ. Tay của hắn thực lớn, cũng thực nóng, lịch sự cúi đầu hôn lên môi Dụ Tễ. Dụ Tễ nhắm mắt lại, bỗng nhiên nhớ tới Dụ Ấu Di. Dụ Ấu Di nói “Tôi nguyện ý”. Tình yêu và sự an lòng của Dụ Ấu Di, ngày hôm nay, ngay lúc này, địa điểm này đã đưa đến bên người Dụ Tễ. Cùng làm bạn với cậu vượt qua thời khắc hoàn thành hôn lễ, dạy cậu cách yêu thương một người, yêu đến chẳng màng sinh tử. Khi Dụ Tễ tự mình làm vai chính trong hôn lễ, cậu mới biết được thật ra hôn lễ không cần phải có mong ước, hay sự nhiệt tình của người chứng kiến. Thậm chí ngay cả lễ phục hay nhẫn, hoa tươi hay là cánh hoa cũng không cần thiết. Sự xuất hiện của Ôn Thường Thế chính là yêu cầu duy nhất. ———End——— – —–oOo——