Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Huyền Huyễn Bí Mật Phù Thủy - Phần 2 Chương 102: CHAP 102: TRỞ VỀ WITCHARD

Chương 102: CHAP 102: TRỞ VỀ WITCHARD

1:06 chiều – 30/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 102: CHAP 102: TRỞ VỀ WITCHARD tại dualeotruyen. 

sau một thời gian dài, ngày hôm nay BMPT-P2 đã chính thức trở lại rồi đây *tung hoa* cảm ơn mọi người vì đã chờ đợi nhé!!! *cúi đầu* như đã hẹn, chap 102 dành tặng cho bạn HNgc641 nè, mong rằng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ truyện. cảm ơn rất nhiều!!! =========================================================== CHAP 102: TRỞ VỀ WITCHARD – Anh à, em về rồi đây!!! Vừa mới về đến nhà, Hinata đã vui sướng reo hò ầm ĩ, chạy vội vào bên trong. Tâm trạng Hinata lúc này phải nói là vô cùng tuyệt vời. Đã lâu lắm rồi không được gặp anh trai, hôm nay Hinata đã trở về dĩ nhiên là vô cùng phấn khích, chỉ muốn gặp anh trai yêu quý ngay lập tức mà thôi. Ray đang ở trong phòng mình sắp xếp lại vài bộ trang phục, nghe thấy giọng nói quen thuộc thì không khỏi sững sờ mà động tác khựng lại. Không suy nghĩ nhiều thêm, Ray gạt qua tất cả mọi thứ chạy lao ra bên ngoài. Giọng nói đó… không thể lầm được. Vừa bước ra khỏi phòng mình, Ray đã sững sờ tại chỗ khi nhìn thấy cô em gái thân yêu đang đứng đó, ngay trước mặt mình, nở nụ cười thật tươi, thật rạng rỡ, ánh mắt đầy tinh nghịch nhưng cũng đầy tình yêu thương. Bất giác, khóe môi Ray kéo lên tạo thành một nụ cười rạng rỡ. Không chờ đợi thêm nữa, Hinata cứ thế lao đến ôm chầm lấy anh trai mình, siết vòng tay thật chặt như sợ Ray sẽ đi mất, giọng nói vui sướng: – Nhớ anh thật đấy!!! Ray cười, cười rất dịu dàng rồi cũng ôm siết lấy Hinata, tận hưởng cảm giác được ôm đứa em gái bé nhỏ của mình vào lòng: – Mừng em trở về. Phải xa con bé ngốc nghếch này thật sự rất khó chịu đấy!!! Hinata vui sướng nghe những lời anh trai mình nói, cười tít mắt. Nó và hắn vẫn còn đứng trước cửa, nhìn tình cảm anh em thắm thiết của Ray và Hinata mà lòng cũng ngập tràn niềm vui. Nó cười thật tươi, quay sang nhìn hắn: – Anh này, từ giờ chúng ta đừng để Ray và Hinata tách rời nữa nhé! Hắn cười nhẹ, xoa đầu nó: – Hay cho chúng kết hôn đi, đảm bảo sẽ chẳng bao giờ rời xa. Nó bĩu môi, nhíu mày khi nghe lời hắn nói rồi quay sang bé Pi và Haku đang ở phía sau: – Đem đồ vào thôi nào.

Lúc này, Ray mới nhận thấy sự hiện diện của những người khác ngoài Hinata, Ray lên tiếng: – Cha mẹ cũng về rồi. Hắn cười nửa miệng: – Giờ mới để ý thấy ta sao? Nó khẽ lườm hắn, mới trở về đã muốn tìm cách gây gỗ với nhau nhau, nó thật chẳng hiểu nổi hắn và Ray rõ ràng yêu thương nhau vô cùng vậy mà cứ gặp mặt là tìm cách gây chiến. Nó mỉm cười nhìn con trai, lên tiếng chấm dứt cuộc chiến sắp nổ ra: – Cha mẹ cũng mệt rồi, về phòng trước đây. Hai đứa nói gì thì nói nhưng cũng phải nghỉ ngơi sớm nhé! – Vâng ạ. Hinata ôm chặt cánh tay anh trai, tươi cười hớn hở đáp lời. Ray nhẹ cười nhìn em gái rồi gật đầu với nó. Hắn hiểu rõ ý nó, không nói gì thêm mà cùng nó trở về phòng. Hinata tươi cười nhìn theo bóng lưng cha mẹ, Haku tiến đến cúi chào Ray và Hinata rồi lên tiếng: – Thần sẽ dọn dẹp đồ cho tiểu thư Hinata, hai người cứ thoải mái trò chuyện nhé! – Cảm ơn nhé, Haku. Hinata cười vui vẻ đáp lại. Haku cúi đầu rồi đem toàn bộ hành lí của Hinata đem vào phòng cho Hinata. Lúc này đây, Hinata vui vẻ kéo tay anh trai mình trở về phòng của Ray. Ngã lưng xuống giường của Ray, Hinata có vẻ vô cùng thoải mái: – Aiz… Về nhà là thích nhất. Thoải mái dang rộng hai tay, Hinata thích thú nhìn ngắm dòng chữ mình để lại trên trần nhà mà không kiềm được nụ cười. Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu Hinata, Hinata lên tiếng: – Anh à, khi mọi chuyện kết thúc rồi, chúng ta… trở về nhà nhé!!! Em không cần gì cả, chỉ muốn… cuộc sống như trước kia thôi. Gia đình mình sẽ lại quây quần bên nhau, luôn luôn có nhau, và… hạnh phúc mãi mãi như trước kia nhé! Ray thoáng bất ngờ trước những lời Hinata nói. Nằm xuống cạnh bên em gái, Ray dang tay để đầu Hinata nằm trên tay mình, mắt cũng nhìn lên trần nhà: – Sao em lại muốn vậy? Sâu trong ánh mắt Hinata thoáng nét hoang mang, Hinata lắc đầu: – Em không biết, tự dưng… nghĩ vậy thôi.

Ray suy nghĩ gì đó rồi cũng lên tiếng đáp lời: – Về lại ngôi nhà thực sự của chúng ta cũng rất tuyệt, anh cũng muốn vậy. – Thật sao? Hinata đưa ánh mắt đầy hào hứng quay sang nhìn anh trai mình. Ray khẽ cười, đưa tay xoa đầu Hinata gật đầu: – Đúng vậy. Nhưng mà… – Nhưng sao? Hinata lại gấp gáp hỏi lại, có thể thấy Hinata đang vô cùng muốn trở về nhà mình và vô cùng mong chờ suy nghĩ từ anh trai. Ray nghiêm túc nhìn Hinata: – Toshiro, em tính thế nào? Ánh mắt Hinata chùng xuống. Phải rồi, ở nơi này… còn có Toshiro nữa kia mà. Hinata trở về nơi đó, trở lại cuộc sống của trước đây cũng đồng nghĩa sẽ cắt đứt hoàn toàn với thế giới bên ngoài rồi. Vậy thì… Toshiro sẽ làm sao? Hinata… bỏ rơi Toshiro như vậy sao??? Lúc này đây, Hinata thấy lòng mình thật hỗn độn. Ray nhìn vào ánh mắt Hinata cũng đủ hiểu những suy tư trong lòng em gái mình. Ray lại lên tiếng: – Cả tên Yuu nữa, em đi như vậy hắn sẽ để yên sao? Nhắc đến tên Yuu, tự dưng trong lòng Hinata dâng lên một cảm giác gì đó kì lạ. Những hình ảnh Yuu và Haruko thân thiết bên nhau, những lời nói, hành động Yuu dành cho Haruko, sự đối lập hoàn toàn với thái độ mà Yuu dành cho Hinata chẳng hiểu sao lại khiến cô thấy khó chịu, dường như… còn có chút giận. Hinata khẽ hừ giọng rồi lên tiếng: – Anh không cần bận tâm đâu. Em cảm thấy khó xử với anh Toshiro nhưng với hắn ta thì không có gì đáng bận lòng cả, có Haruko ở bên rồi, hắn chẳng nhớ tới hay quan tâm ai khác đâu. Ray khẽ nhíu mày, tình hình này… là sao đây? Sau một thoáng suy nghĩ, Ray lên tiếng: – Mà em cũng đừng quên, nơi này… còn có cả Green đấy. Nói đến đây, ánh mắt Ray cố tình lảng tránh Hinata, dường như… mặt cũng hơi đỏ lên. Hinata bật cười khúc khích nhìn anh trai mình đầy thích thú, quay người sang ôm chầm lấy anh trai: – À… Hóa ra anh Toshiro hay Yuu gì gì đó đều là cái cớ để anh nhắc đến Green của anh mà thôi!!! Hinata cố tình nhấn mạnh 3 từ “Green của anh” khiến Ray bị nói trúng tim đen mà bất giác nhăn mặt, không biết phải phản ứng thế nào. Anh trai mình càng bối rối lại càng khiến cô em gái tốt như Hinata thấy thêm thích thú, mọi cảm giác khó chịu lúc nãy cũng đều tiêu tan. Hinata cứ thế tiếp tục trêu chọc anh trai mình, tiếng cười đùa vui vẻ của hai anh em vang lên không ngừng. Dù cho phía trước có bất cứ điều gì đang chờ đón, dù tương lai có đau khổ hay khó khăn đến mấy thì ngay lúc này đây, cả Ray và Hinata đều đang cảm thấy vô cùng hạnh phúc và vui vẻ khi được ở cạnh nhau. Tình cảm anh em của cả hai càng ngày càng thêm khắn khít.

Cả hai vui đùa với nhau, hệt như những ngày còn thơ bé. Mà cũng không đúng bởi lẽ có lúc này Ray và Hinata không như vậy đâu, chỉ cần ở bên nhau thì lúc nào cũng luôn luôn ngập tràn trong niềm vui. Mãi một lúc sau, có lẽ vì vui chơi đến mệt mà cả hai đã ngủ lúc nào không hay. Sáng. Rất nhanh chóng, tin tức hắn và nó đã trở lại lan truyền vô cùng nhanh chóng. Đương nhiên, sự thật về mối quan hệ giữa Ray, Hinata, nó và hắn vẫn chưa được tiết lộ ra bên ngoài mà vẫn được giấu rất kín. Vẫn như mọi khi, Hinata vui vẻ khoác tay anh trai đến trường. Vừa bước đến cửa lớp, Hinata đã chới với, xém chút là té ngã. – Mừng cậu trở lại. Câu nói này không của ai khác mà là của Green. Nghe tin Hinata đã trở về, Green cảm thấy vô cùng nóng lòng, cô thực sự rất nhớ Hinata, ngồi tại chỗ mà mắt cứ nhìn về phía cửa mong chờ hình bóng Hinata. Vừa thấy Hinata xuất hiện, Green đã không ngần ngại lao như bay đến ôm chầm lấy Hinata cho thỏa nỗi lòng, đó là lí do khiến Hinata chới với, xém nữa là té ngã nếu như không có anh trai mình giữ thăng bằng giúp. Cái ôm của Green càng lúc càng chặt, Hinata cười gượng gạo: – G… Green… Khó… khó thở quá!!! Nhận ra hành động hơi quá mạnh tay của mình, Green vội vã buông Hinata rồi, cười trừ: – Xin lỗi, Hinata. Hinata tươi cười lắc đầu: – Không sao mà. Green ngay lập tức nắm lấy tay Hinata, ánh mắt long lanh nhìn Hinata đầy tình cảm, thật sự chất chứa nhiều nỗi nhớ mong. Một lần nữa, Green lại ôm chầm lấy Hinata nhưng lần này đã chú ý nhẹ nhàng hơn, không như lúc nãy: – Cậu về rồi. Đi đâu mà lâu vậy hả? Có biết tớ nhớ cậu lắm không??? Tớ nhớ cậu nhiều nhiều nhiều lắm cơ. Hinata cười hạnh phúc khi nghe những lời này từ cô bạn thân của mình, Hinata ôm lấy Green, lên tiếng đáp lời: – Tớ cũng nhớ cậu lắm đấy, Green à!!! Lúc này đây, khóe mắt Green thoáng đỏ, những giọt pha lê trong suốt cứ chực chờ rơi xuống. Thật sự, Green xem Hinata như chị em ruột thịt của mình, Hinata trở về khiến Green thấy thật là vui mừng biết bao. Ray trong lòng cũng thấy vui khi tình cảm giữa Green và Hinata tốt như vậy, Ray lên tiếng cắt ngang cuộc trò chuyện giữa Green và Hinata: – Rồi, vào lớp rồi nói. Sao lại đứng trước cửa lớp thế này!!! Green và Hinata nhìn nhau rồi lại quay sang nhìn Ray tươi cười, rất nhanh chóng, cả ba cùng nhau vào lớp. Hinata ngồi về vị trí của mình, bên cạnh vẫn là Ray như thường lệ. Hướng ánh nhìn ra cửa sổ, vô tình Hinata nhìn thấy Yuu. Hình ảnh mà Hinata nhìn thấy là Yuu và Haruko đang tay trong tay cùng nhau đi giữa sân trường, có lẽ… Yuu đang đưa Haruko đến lớp. Lại một cảm giác kì lạ dâng lên trong lòng Hinata, Hinata khẽ cười mỉa mai, thì thầm trong miệng: – Họ sẽ là của nhau nhanh thôi mà, như vậy cũng đúng. Green ngồi ngay trước mặt Hinata, thấy biểu hiện của Hinata có phần kì lạ thì lên tiếng:

– Này, Hinata. Giọng nói của Green kéo Hinata về với thực tại, rời khỏi dòng suy nghĩ miên man, Hinata mỉm cười: – Gì vậy Green? Green mỉm cười: – Thấy cậu lạ lạ nên tớ muốn hỏi thử thôi. Nhưng… chắc không có gì đâu nhỉ? Hinata cười nhẹ gật đầu. Green lại rạng rỡ nhìn Hinata nói tiếp: – Này Hinata, thời gian vừa qua cậu đã làm những gì? Có gì vui hay thú vị không kể tớ nghe với. Hinata suy nghĩ rồi đáp: – Um… cũng chẳng có gì thú vị, chỉ là một bài luyện tập thôi. – Vậy sao… Chỉ có luyện tập cũng chán nhỉ, chắc là mệt lắm!!! Green gật gù. Hinata tươi cười lắc đầu: – Cũng không mệt lắm đâu. Nhưng… nhớ mọi người nhiều lắm cơ. Green lại cười. Tâm trạng của Green và Hinata đều vui vẻ như nhau, Ray nhìn niềm vui ở hai người mà bản thân cũng vui lây. Rồi, Hinata bất chợt hỏi: – Mà… anh Toshiro thế nào rồi? Green lắc đầu: – Tớ chẳng biết. Anh ấy biến mất cũng gần một tuần rồi, anh Kiyoshi cũng mất tăm luôn. Có lẽ là trở về nhà. – Vậy sao? Hinata thì thầm trong miệng. Ngay lúc này đây, người Hinata không muốn gặp lại xuất hiện. Không ai khác, đó chính là Yuu. Vẫn với dáng vẻ thường ngày, Yuu bước vào lớp học và thẳng tiến trở về vị trí của mình, ngồi ngay bên cạnh Hinata. Thế nhưng, điều khác biệt là thái độ của Yuu, hoàn toàn xem Hinata, Ray và Green như những người xa lạ, cứ thế ngồi về chỗ, lơ đãng đưa mắt nhìn ra bên ngoài. Ray nhíu mày nhìn Yuu nhưng rất nhanh thái độ đã về lại bình thường, không quan tâm nữa. Green thì có phần bất ngờ nhưng cũng chẳng nói gì. Còn Hinata, khi Yuu bước vào, ánh mắt Hinata lộ rõ vẻ khó chịu nhưng nhanh chóng được giấu đi, buông tiếng hừ lạnh, Hinata quay đầu tránh nhìn về phía Yuu, cố nở nụ cười thật tươi tiếp tục trò chuyện cùng Green. Cả buổi học trôi qua, bàn cuối lớp nơi Yuu, Hinata vàRay ngồi dường như có chiến tranh lạnh, hàn khí bao trùm cả lớp học. Cho đếncuối buổi học, Hinata cũng chưa một lần nhìn sang phía Yuu cũng như chẳng nóicâu nào cùng Yuu mà chỉ vui vẻ nói cười cùng anh trai của mình. =============================ENDCHAP102====================