Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 62: CHAP 62: CHỮA TRỊ

1:04 chiều – 30/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 62: CHAP 62: CHỮA TRỊ tại dualeotruyen. 

CHAP 62: CHỮA TRỊ Yuu bay vút đi trong không trung. Nếu đúng như lời Haruko nói thì hiện tại, Yuu biết được một nơi có thể tìm được phượng hoàng lửa. Rất nhanh chóng, Yuu không ngần ngại lao đi bằng tốc độ nhanh nhất có thể. Vẫn còn bị giữ lại trong kì thì, Ray vô cùng nóng ruột và lo lắng. Cậu thật chẳng hiểu nổi tại sao đã rơi vào tình hình này rồi mà cậu còn phải đợi thi đấu, đã vậy lại phải tham gia trận đấu cuối cùng. Trận đấu thứ 4 của Shizuna và Kiyoshi. Cả hai đều đã bước lên sàn đấu nhưng… vẫn chưa chiến đấu. Họ đang nói gì đó với hiệu trưởng. Nét mặt hiệu trưởng có nét phân vân nhưng cuối cùng cũng đưa ra quyết định: – Vì một số trục trặc nên trận đấu giữa Shizuna và Kiyoshi sẽ diễn ra cuối cùng. Giờ thì trận đấu giữa Ray của đội giáo sư Ren và Tomoya của đội giáo sư Mina. Tiếng vỗ tay cổ vũ ầm ĩ vang lên. Vừa bước lên, Ray vừa cúi đầu thay lời cảm ơn đến Kiyoshi và Shizuna vì đã giúp cậu có thể thi đấu trước để nhanh chóng trở về xem tình hình Hinata. Nyoko thấy Shizuna bước xuống ngồi cạnh mình, tò mò hỏi: – Sao cậu làm vậy? Shizuna chỉ mỉm cười, mắt vẫn dõi theo Ray đang đứng trên sàn đấu: – Cậu không thấy anh ấy lo lắng cho chị Hinata lắm sao. Tớ muốn giúp anh ấy một chút thôi mà. Và… trận đấu bắt đầu diễn ra. Cuộc trò chuyện của Yuu và Haruko, Toshiro đã nghe được bởi vì cậu cũng đang có ý định tìm gặp và nói chuyện với Haruko về trận đấu với Hinata. Khi Yuu đã phóng chổi thần bay đi, Toshiro mới tiến lại, lên tiếng: – Cô có mục đích gì? Haruko đang toang bước đi thì bị lời nói của Toshiro làm cho dừng bước. Khẽ quay người, Haruko lạnh lùng nhìn Toshiro: – Tại sao tôi phải nói với anh? Toshiro không để tâm thái độ của Haruko, tiếp tục chất vấn: – Rất rõ ràng, mục đích ban đầu của cô là muốn tự tay giết chết Hinata. Vậy tại sao lúc này cô lại nói cho Yuu biết cách chữa trị? Haruko nở nụ cười khinh bỉ nhìn Toshiro rồi đáp lời:

– Đó là chuyện của tôi, tôi không việc gì phải giải thích với anh. Nói rồi, Haruko lạnh lùng quay lưng bước đi, không quên bỏ lại cho Toshiro một câu: – Tên kém cỏi. Nên biết thân biết phận của mình đi, ngươi không đủ tư cách xen vào chuyện của ta đâu, đồ thất bại. Toshiro nhìn theo bóng dáng Haruko đang khuất dần, trong lòng bộn bề không biết bao nhiêu suy nghĩ. Trở về với tình trạng của Hinata. Hinata vẫn nằm nhắm mắt im lìm trên chiếc giường của mình, bên cạnh là hắn và Green. Green đã giúp Hinata thay bộ trang phục mới, các vết thương, vết máu đều đã được chùi rửa cẩn thận bởi bàn tay của Green, trông Hinata lúc này chỉ có nhợt nhạt chứ không còn dáng vẻ thảm hại, tơi tả như lúc đầu. Nó đang nghỉ ngơi từ phòng của mình đột nhiên ngồi bật dậy, nhanh chóng chạy vội sang phòng Hinata, dáng vẻ vô cùng vui mừng: – Anh à, em có cách rồi. Cả Green lẫn hắn đều hướng ánh mắt nhìn nó đầy mong chờ. Lúc này, nó mới để ý đến sự hiện diện của Green nhưng… đó không phải vấn đề quan trọng lúc bấy giờ. Nó vội vàng nói tiếp: – Để cứu được Hinata, chúng ta phải… – Cha, mẹ, Hinata thế nào rồi? Từ bên ngoài, tiếng Ray gọi lớn vọng vào bên trong ngăn đi lời nó đang nói. Rất nhanh chóng, Ray cũng hối hả chạy vào bên trong, tiến đến bên cạnh Hinata. Không để ý nhiều, Ray hỏi tiếp: – Em con sao rồi? Em ấy sẽ ổn chứ??? Sẽ không có gì nguy hiểm chứ??? Hắn lên tiếng: – Mẹ con vừa có cách. Giờ thì nghe mẹ con nói đi. Ray gật đầu, đầy mong chờ nhìn mẹ mình. Nó nói tiếp: – Để cứu Hinata, ta cần lông của phượng hoàng lửa và máu của rồng địa ngục. – Con sẽ đi lấy chúng ngay. Nó gật đầu, giọng nhẹ nhàng:

– Được. Nhưng nghe mẹ nói hết đã. Tuy đang rất vội vàng vì lo lắng cho tình hình em gái mình nhưng Ray vẫn ngoan ngoãn làm theo lời mẹ mình bởi Ray biết, nó cũng đang vô cùng lo lắng cho Hinata, chắc chắn điều nó sắp nói vô cùng quan trọng. Nó hài lòng tiếp tục: – Hai thứ đó vô cùng quan trọng nhưng… để dung hợp chúng tạo thành thuốc chữa trị cho Hinata, cần có thêm tuyết liên ngàn năm. Nếu không có tuyết liên mà trực tiếp điều chế thuốc từ hai thứ này cho Hinata thì… chúng sẽ trở thành kịch độc, lập tức lấy mạng Hinata và… không còn bất kì cách chữa nào. – Vậy… Ray ngần ngại lên tiếng. Nó nhanh chóng chen vào: – Có nghĩa là mẹ sẽ để con đi lấy máu của rồng địa ngục và lông phượng hoàng lửa. Ta và cha con sẽ cùng nhau đi tìm tuyết liên. Dù ai lấy được trước, nhất định phải đợi người kia về mới được bào chế thuốc cho Hinata. Nếu không được dung hòa cùng lúc, chúng sẽ thành kịch độc. – Vâng, con biết rồi. Nói rồi, Ray đứng dậy toang bước đi thì nó lại lần nữa lên tiếng: – Ray, rồng địa ngục khó đối phó hơn nên con hãy lấy máu của nó trước. Rồi, nó triệu hồi chổi thần trên tay, đưa chổi thần của mình về phía Ray: – Dùng chổi thần của mẹ. Con cần đến 2 nơi nên dùng chổi của mẹ sẽ nhanh hơn rất nhiều. Đem theo cả Bé Pi, bé Pi có thể biến hình giúp con chiến đấu phần nào. – Cảm ơn mẹ. Nói rồi, Ray cũng triệu hồi chổi thần đã được tặng vào ngày sinh nhật của mình đưa cho nó, đồng thời cầm lấy chổi thần của nó. Bé Pi nhanh chóng bay lên đậu trên vai Ray, cả hai lập tức phóng đi mất. Nó và hắn nhìn nhau, cả hai cùng leo lên chổi thần. Nó quay đầu nhìn về Green: – Green à, nhờ con ở lại với Hinata được chứ? Green mỉm cười gật đầu: – Con rất vui nếu giúp ích được.

Nó cười dịu dàng, nụ cười đầy cảm kích dành cho Green: – Cảm ơn con rất nhiều. Nói rồi, nó và hắn vội vã chạy ra ngoài. Trên tay cả hai người, chổi thần đã sẵn sàng, nó nhanh chóng lên tiếng: – Anh đến ngọn núi cao nhất ở phía bắc, em ở phía nam. Chỉ cần đã tìm được, hãy lập tức bắn pháo hiệu. Hắn gật đầu: – Em phải cẩn thận. – Vâng. Nó đáp lời rồi cả hai lập tức lao vút trong không trung, thực hiện nhiệm vụ của mình. Nhìn theo bóng dáng nó và hắn đã biến mất, Green nắm chặt lấy tay Hinata, ánh mắt toát lên sự tò mò: – Hinata… rốt cuộc… cậu và anh Ray còn những bí mật gì? Giáo sư Ren và Ryu là cha mẹ của hai người sao??? Thật sự… tớ thấy bản thân thật kém cỏi khi mình chẳng biết gì nhiều về cậu và gia đình cậu cả, Hinata à!!! Tình hình của Yuu. Yuu đã tìm đến được khu rừng nơi có phượng hoàng lửa. Tìm kiếm từ nãy đến giờ, cuối cùng Yuu cũng đã tìm thấy bóng dáng của một con. Không để mất nhiều thời gian, Yuu lập tức dùng phép thuật tấn công đối tượng. Đơn giản chỉ cần lấy lông của phượng hoàng lửa nên Yuu không muốn làm sinh vật này tổn hại nhiều. Phượng hoàng lửa nhanh chóng né được đòn tấn công của Yuu, phản ứng vô cùng nhanh nhạy. Yuu phóng chổi thần bay lên cao, di chuyển liên tục để tránh những ngọn lửa từ phượng hoàng phun ra. Yuu tấn công liên hồi, những đòn tấn công dứt khoác đầy mạnh mẽ nhưng tất cả đều không nhắm vào chỗ hiểm, không gây hại đến tính mạng phượng hoàng lửa mà mục đích duy nhất chỉ là muốn lấy lông của phượng hoàng lửa mà thôi. Một mũi tên của Yuu đã trúng mục tiêu. Một chiếc lông của phượng hoàng lửa đã bị bắn trúng và rơi xuống. Mỉm cười hài lòng, Yuu nhanh chóng phóng vút tới giữ chặt chiếc lông rồi nhanh chóng rời đi, không để phượng hoàng lửa tiếp tục tấn công mình. Khi đã hoàn toàn rời khỏi nơi đó, Yuu mới dùng phép thuật tạo một chiếc lọ thủy tinh bỏ chiếc lông vừa rồi vào. Mặc kệ cánh tay bị thương vì phá vỡ kết giới đầy hấp tấp và bất cẩn lại thêm bị bỏng vì cầm lấy chiếc lông rực lửa của phượng hoàng lửa mà không dùng chút phép thuật bảo vệ hay vật chứa nào, Yuu cứ tiếp tục lao vút đi trong không trung. Mục tiêu của Yuu lúc này chính là tìm đến nơi ở của rồng địa ngục và đem máu của rồng địa ngục về chữa trị cho Hinata. Thế nhưng, Yuu vừa đến nơi đã thấy Ray cùng bé Pi bước ra từ nơi ở của rồng địa ngục. Thêm vào đó, trên tay Ray còn là một lọ thủy tinh đựng một chất lỏng gì đó trông như là máu nhưng lại có màu đen ngòm. Ngay lập tức hạ xuống trước mặt Ray, Yuu lên tiếng: – Lấy được máu của rồng địa ngục rồi sao? Ray gật đầu: – Phải. Nhưng… sao cậu cũng ở đây? Ray nhìn Yuu đầy tò mò. Yuu không đáp lời vội, lấy trong túi ra chiếc lọ đựng lông phượng hoàng lửa đưa cho Ray: – Tôi lấy được cái này rồi. Vậy là Hinata sẽ được cứu!

Ray khá bất ngờ nhưng tình hình đang vô cùng gấp gáp nên không thể giải thích hay tìm hiểu nhiều, Ray lên tiếng: – Mọi chuyện để sau, giờ cùng đem hai thứ này về cho Hinata. Có đủ rồi mẹ tôi chắc chắn sẽ nhanh chóng làm được thuốc. Yuu gật đầu tán thành. Bé Pi lại đậu trên vai Ray, cả ba cùng nhau bay trở về. Sử dụng rất nhiều sức mạnh phép thuật, nó và hắn đến được hai ngọn núi cao nhất ở phía bắc và nam vô cùng nhanh chóng. Bay vòng quanh ngọn núi, cả hai đều cố gắng tìm cho bằng được tuyết liên đem về. Thật sự là vô cùng may mắn. Mới bay được một lúc tìm kiếm xung quanh, hắn đã nhìn thấy một đóa tuyết liên nở rộ đầy lấp lánh. Nhanh chóng bắn pháo hiệu báo cho nó biết tình hình, hắn lập tức hái đóa tuyết liên rồi phóng vút trở về. Mãi vẫn chưa thấy đóa tuyết liên nào. Vừa nhận được pháo hiệu của hắn, nó đã mừng rỡ vô cùng, tức tốc trở về điều chế thuốc trị thương. Mặt trời đã gần xuống núi rồi, nó hy vọng Ray cũng thành công hoàn thành nhiệm vụ, đem máu của rồng địa ngục cùng lông phượng hoàng lửa trở về an toàn. Trong một căn phòng ở kí túc xá. Toshiro lảo đảo trở về phòng với cánh tay đầy máu me, gần như sắp tách rời ra khỏi cơ thể. Đã vậy, sắc mặt Toshiro còn trắng bệt ra, nhợt nhạt vô cùng. Vội vã chạy lại đỡ lấy cậu bạn của mình, Kiyoshi vô cùng lo lắng: – Toshiro, cậu bị sao vậy? Toshiro nghiến chặt răng trước cơn đau từ vết thương, lắc đầu: – Không… Không sao. Nói rồi, Toshiro gạt cánh tay đang đỡ lấy mình của Kiyoshi ra, lên tiếng:– Cậu đi xem tình hình Hinata thế nào rồi đi, không cần lo cho tớ. – Sao không lo được chứ!!! Cậu bị thương thế kia… Kiyoshi chưa kịp nói hết thì Toshiro đã chen ngang: – Với tư cách chủ nhân của cậu, tớ ra lệnh cho cậu lập tức tìm hiểu tình hình của Hinata. Báo ngay cho tớ khi em ấy đã an toàn. Kiyoshi mở miệng muốn nói gì đó, ánh mắt toát lên sự lo lắng vô cùng nhưng đến cuối cùng, Kiyoshi cũng đành bất lực cúi đầu: – Tuân lệnh. Nói rồi, Kiyoshi tuy còn do dự nhưng vẫn buộc phải đi ra ngoài, chạy sang phòng kí túc xá của Hinata để xem Hinata thế nào rồi. Thấy Kiyoshi đã đi khuất, Toshiro khẽ mỉm cười rồi ôm chặt lấy cánh tay bị thương đang không ngừng chảy máu mà lảo đảo về phòng. “Anh.. chỉ có thể làm được bấy nhiêu thôi. Mong rằng em sẽ ổn, Hinata” – Toshiro thầm nghĩ rồi đóng cửa phòng mình lại, tự mình trị thương. ===========================ENDCHAP62=======================