Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 9: CHAP 9: GẶP GỠ

12:44 chiều – 30/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 9: CHAP 9: GẶP GỠ tại dualeotruyen. 

CHAP 9: GẶP GỠMột ngày thật là mệt mỏi.Hinata cùng Ray trở về kí túc xá. Hinata không chờ đợi gì thêm, lập tức lao vào phòng tắm, Ray nhìn theo khẽ nở nụ cười.Bé Pi từ đâu bay đến trước mắt Ray, lượn qua lượn lại. Ray hiểu ý, bước đi theo bé Pi. Bé Pi đưa Ray đến bên chiếc bàn ở phòng khách. Ray nhìn thấy chiếc hộp trên bàn, lập tức tiến lại, mở ra xem.Ray thoáng ngạc nhiên khi nhìn thấy vật nằm trong chiếc hộp. Rất nhanh chóng, Ray nhìn thấy bên trong còn có thêm một bức thư nữa, Ray bình thản mở ra xem, khóe môi khẽ nở nụ cười.Một lúc sau, Hinata từ trong phòng tắm bước ra, trên người là chiếc váy ngủ vô cùng đáng yêu. Mái tóc bạch kim vẫn còn đẫm nước, Hinata dùng khăn vò vò mái tóc. Thấy anh trai mình ngồi trên ghế, trước mặt là một chiếc hộp, Hinata tò mò tiến lại đồng thời lên tiếng:– Anh à, gì vậy?Ray nắm lấy tay em gái, kéo Hinata ngồi gọn vào lòng mình rồi giành lấy chiếc khăn bông mềm mại từ tay Hinata, tự mình lau khô mái tóc bạch kim cho Hinata, từ tốn lên tiếng:– Mẹ gửi em đấy.– Thật á???Mắt Hinata sáng lên, không giấu nổi niềm vui, vội vàng lao đến chiếc hộp, ôm vội vào trong lòng. Ray bật cười trước hành động của Hinata.Hinata mở vội chiếc hộp, nhìn thứ thấy bên trong, đôi mắt tím lại càng sáng hơn nữa, không khỏi thốt lên tiếng xuýt xoa. Hinata… thực sự rất thích. Rồi, Hinata giữ thứ đó thật chặt trong tay, quay lại mỉm cười cùng anh trai:– Anh à… cho em thật sao???Ray gật đầu.Hinata vô cùng thích thú, không ngần ngại nhào vào lòng anh mình, vòng tay ôm anh trai thật chặt để bày tỏ niềm vui. Ray nhẹ nhàng nói:– Thanh kiếm này là báu vật quý giá của mẹ đấy. Mẹ tặng nó cho em, đủ thấy mẹ thương em như thế nào.Hinata buông anh trai ra, gật đầu:– Vâng. Mà anh Ray đừng ghen tị nhé, mẹ cũng rất thương anh Ray đấy.Ray mỉm cười nhẹ:

– Yên tâm, sao anh lại ghen tị với Hinata kia chứ. Mà… thanh kiếm này được mẹ gửi đến đúng lúc đấy.Hinata khó hiểu:– Đúng lúc???Ray cốc nhẹ vào đầu Hinata, trách:– Em quên rồi chứ gì??? Mai sẽ học về sử dụng kiếm.Hinata gật gù, thầm cảm ơn nó đã gửi món đồ quý giá như vậy đến kịp lúc. Rồi, ánh mắt Hinata thoáng buồn, có vẻ lo lắng:– Mai luyện tập kiếm, vậy… chuyện em không dùng được phép thuật…Hinata chưa nói hết câu, Ray đã chen vào:– Thanh kiếm này có khả năng dự trự phép thuật và tự thu nhỏ. Dùng nó để luyện tập nhất định sẽ chẳng ai biết em không thể triệu hồi được kiếm cũng nhưng không điều khiển được các nguyên tố để tạo ra vũ khí đâu. Cứ yên tâm.Thấy Hinata đã có phần an tâm hơn, Ray nói thêm:– Có anh ở cạnh em, nhất định sẽ không ai biết được bí mật này.Hinata mỉm cười rạng rỡ:– Vâng.===============================================================Sáng.Hinata lười biếng leo xuống giường, làm VSCN và chuẩn bị đi học. Ray đã chờ sẵn ở cửa, cả hai cùng nhau bước đi.Bước đến lớp, Hinata cùng Ray thong thả bước về chỗ ngồi. Yuu đã đến lớp từ lúc nào, nét mặt không chút biểu cảm, ánh mắt lơ đãng nhìn ngắm bầu trời ngoài cửa sổ trong khi xung quanh có biết bao ánh nhìn hướng về cậu ta.Hinata ngồi về chỗ của mình, không để tâm đến Yuu cho lắm. Cái vẻ lạnh lùng này lạnh thật đấy nhưng chưa bằng anh Ray của cô nên Hinata cảm thấy rất bình thường. Bên ngoài có tiếng ồn ào. Những học viên đang lang thang trò chuyện ngoài hành lang đột nhiên xôn xao hẳn lên, nhất là những nam sinh của Witchard. Ray chẳng quan tâm, chăm chú đọc sách. Hinata không thể kiềm nổi tò mò mà đưa mắt nhìn ra ngoài, rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra ngoài đó nhỉ???Rất nhanh, Hinata đã có câu trả lời.

Trước cửa lớp của Hinata xuất hiện bốn cô gái, cả bốn người đều vô cùng xinh đẹp, mỗi người mỗi vẻ. Một cô gái với mái tóc màu xanh lá dài được buộc cao, đôi mắt màu xanh dương. Hinata trông rất quen. Phải rồi… cô ấy học chung lớp với Hinata kia mà. Kế đó là một cô gái cũng không kém phần xinh đẹp, phong thái có nét gì đó vô cùng cao quý. Cô ấy có mái tóc và đôi mắt cùng một màu xanh dương. Hinata nhìn đi nhìn lại, dường như… có nét rất giống người ngồi cạnh cô. Cô gái thứ 3 là một cô gái với khuôn mặt thánh thiện, mái tóc nâu vàng. Người cuối cùng có khuôn mặt rất đáng yêu với mái tóc nâu cùng đôi mắt vàng rất sáng.Cả bốn người cùng bước vào. Thế nhưng, dường như cô gái với mái tóc xanh lá kia chỉ cùng đường với bà người còn lại, cô ấy nhanh chóng về chỗ ngồi của mình. Trong khi đó, ba cô gái còn lại vẫn tiếp tục tiến vào trong lớp mà điểm đến dường như là… bàn của Hinata.Hinata thoáng ngạc nhiên.Cả ba cô gái kia nhìn thấy Ray cùng Hinata ngồi đó cũng ngạc nhiên không kém, khi đã đến nơi, cô gái tóc xanh dương tươi cười lên tiếng:– Anh Yuu.Lúc này, người bạn cùng bàn với Hinata mới dời ánh mắt khỏi bầu trời, nhìn người trước mặt, không chút cảm xúc. Hinata cũng thôi tò mò, học hỏi anh trai mình lấy sách ra đọc. Ba người con gái không hẹn mà cùng nhau đưa mắt nhìn sang Hinata cùng Ray.Yuu lạnh lùng lên tiếng:– Nyoko, em lại đến nữa sao?Rồi, Yuu đưa mắt nhìn hai người còn lại:– Shizuna, Hazuko, cả hai cũng đến à?Hai cô gái phía sau mỉm cười gật đầu tỏ ý chào Yuu. Cô gái tóc xanh – Nyoko – lên tiếng nũng nịu:– Anh à… em gái quan tâm đến lớp thăm anh thường xuyên như vậy mà anh lại lạnh lùng vậy là sao?Yuu không trả lời câu hỏi của Nyoko mà hỏi ngược lại:– Có chuyện gì em nói mau đi.Nyoko bất lực. Là anh em ruột thịt với nhau, sống chung với nhau từ nhỏ, vậy mà anh trai cô lúc nào cũng lạnh lùng như vậy, xa cách như vậy, chẳng bù với Nyoko cùng Shizuna và Hazuko. Tuy ba người không phải chị em ruột thịt nhưng lúc nào cũng thân thiết với nhau còn hơn cả ruột thịt. Shizuna – con của Gin và Kai – còn vì Nyoko mà chấp nhận nhập học muộn một năm để được học cùng với Nyoko.Nyoko thở dài, không biết phải làm sao thì tảng băng là anh trai cô – Yuu – mới chịu tan ra đây. Nyoko lùi về sau, đẩy Hazuko về phía anh trai mình:– Hazuko, nói đi.Yuu đưa mắt nhìn Hazuko, Hazuko mỉm cười dịu dàng. Yuu lạnh lùng là vậy nhưng khi nhìn Hazuko ánh mắt trở nên dịu dàng hơn, bớt đi sự lạnh lùng. Hinata khá tò mò nên cũng đưa mắt nhìn qua Yuu, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Yuu, Hinata thoáng ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng quay đi, trong lòng thầm nghĩ: “Chắc chắn tên Yuu này thích cô bạn tóc nâu đáng yêu rồi!!!”.Hazuko có phần ngượng ngùng, mặt hơi ửng hồng , nói:

– Em… Em muốn… hẹn anh… sau giờ học chúng ta cùng ăn trưa.Nyoko cùng Shizuna phía sau gật đầu liên hồi. Yuu thoáng trầm ngâm rồi dịu dàng đáp lời:– Được thôi, học xong chúng ta sẽ cùng nhau ăn trưa. Vẫn ở chỗ cũ chứ?Hazuko gật đầu, cười rất tươi.Rồi, Nyoko chen vào:– Vậy là xong. Chúng ta về lớp thôi.Thế nhưng, vừa mới quay đi, Nyoko bất ngờ quay ngược trở lại:– Anh Yuu, anh cho người lạ ngồi cạnh mình từ khi nào vậy???Đây cũng là điều Shizuna cùng Hazuko tò mò. Mặt Yuu thoáng đỏ, chỉ là thoáng qua thôi nên chẳng ai phát hiện được. Nyoko không ngần ngại, tiến sát lại bàn Yuu, đưa ánh mắt xăm xoi nhìn chằm chằm về phía Hinata:– Này, chị là ai vậy??? Sao chị có thể ngồi cạnh anh tôi???Hinata bị hỏi bất ngờ, trở nên ấp úng không nói nên lời. Ray lúc này bắt đầu cảm thấy khó chịu, gấp quyển sách lại đặt lên bàn, Ray đưa đôi mắt băng lãnh ngàn năm nhìn vào người đang chất vấn em gái mình, giọng nói cùng điệu bộ toát ra hàn khí đến đáng sợ:– Cô là ai?Nyoko cùng hai người bạn của mình Shizuna và Hazuko bị sự lạnh lẽo này làm cho hoảng sợ, không ngờ… còn có người lạnh lùng, đáng sợ hơn cả Yuu. Nyoko ấp úng:– Tôi… tôi là Nyoko. Là… là… em gái anh Yuu.Ray nhíu mày:– Em gái Yuu? Là công chúa sao?Nyoko tự hào gật đầu. Ray cười nhếch mép:– Công chúa thì đã sao chứ. Muốn biết thì tự đi mà điều tra, đừng ở đây làm phiền. Thật là phiền phức.– Anh…Nyoko tức đến nghẹn lời, Hazuko lại vô cùng ngạc nhiên nhìn Ray không chớp mắt. Trong khi đó có hai người con gái đang nhìn Ray chằm chằm, khuôn mặt không tự chủ được mà đỏ bừng lên, đó không ai khác là Shizuna và người còn lại là cô gái tóc xanh lá xinh đẹp cùng lớp.Yuu hơi ngạc nhiên khi thấy mình lép vế Ray về độ lạnh lùng, còn Hinata thấy hơi lo lắng, nếu như chuyện này kéo dài khiến anh Ray của cô bực mình thì… Hinata… thực sự không dám tưởng tượng.Ngay lập tức, Hinata lên tiếng phá vỡ sự căng thẳng:

– Tôi… tôi là Hinata… học viên… mới chuyển đến.Nyoko liếc mắt nhìn Ray, giọng khó chịu:– Anh là ai vậy hả?Tuy nhiên, Ray dường như xem Nyoko là không khí, hoàn toàn không để tâm đến lời nói của Nyoko mà quay sang nhìn Hinata:– Sao em phải nói tên cho cô ta biết?Hinata cúi đầu, lí nhí:– Em… chỉ trả lời… xã giao thôi mà.Ray thở dài, không nói thêm gì nữa, tiếp tục mở sách ra đọc.Trong khi đó, có người con gái nào đó vì bị “bơ” mà tức giận, mặt đen cả lại. Sự tức giận ngày một dâng lên, Nyoko không kiềm chế được nữa mà đập mạnh tay xuống bàn, hét lên giận dữ:– Tên khốn. Tôi sẽ bắt anh trả giá vì dám lơ tôi.Ray không hề có chút phản ứng, bình thản lật sách, trong khi Hinata đang vô cùng lo sợ.Tức giận dâng lên ngày càng cao, Nyoko giậm mạnh chân, quay đi, bước ra khỏi lớp. Shizuna và Hazuko vội vã đuổi theo Nyoko. Vừa bước đi, Shizuna vừa ái ngại nhìn về phía người con trai tóc tím kì lạ, trái tim thổn thức, khuôn mặt cũng đỏ bừng.Lúc này đây, người con trai còn lại bên cạnh Hinata – Yuu – bất ngờ bật lên tiếng cười. Nó vô cùng bất ngờ, đưa mắt nhìn sang. Thực sự… Yuu đang cười. Nụ cười ấy… rất đẹp.Nhận ra hành động của mình cùng ánh mắt của Hinata, Yuu vội thu lại ý cười, quay sang nhìn Hinata bối rối giải thích:– Tôi… tôi chỉ cảm thấy buồn cười… vì… cậu Ray kia… có thể khiến em gái tôi tức giận đến vậy thôi mà. Ừm… trước giờ… ai cũng yêu thương và chiều chuộng nó cả… chưa từng có người nào… làm nó tức giận đến vậy… nên…Nghe Yuu nói đến đây, Hinata nở nụ cười tinh nghịch, đáng yêu vô cùng:– Yuu cười rất đẹp đấy. Sao Yuu không cười thường xuyên nhỉ???Rồi Hinata đưa mắt nhìn Ray xong ghé vào tai Yuu nói nhỏ, hành động này với Hinata rất đổi bình thường nhưng lại làm tim ai đó đập rộn ràng:– Yuu đừng giống như anh Ray nhé, anh Ray cũng ít cười lắm cơ. Hinata mà không bày trò chọc phá thì anh Ray nhất định sẽ lạnh như vừa nãy vậy, không chịu cười đâu.– Hinata.Tiếng nói lạnh lùng vang lên, Hinata nhận ra vẻ nguy hiểm, gãi gãi đầu cười trừ với Ray rồi ngồi ngay ngắn vào chỗ. Thế nhưng, Hinata vẫn không quên quay sang Yuu mỉm cười. Yuu cũng bối rối, không tự chủ được mà cười lại với Hinata. ==============================ENDCHAP9===================