Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1

10:32 sáng – 24/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 1 tại dua leo tr 

Trong đêm tối, Vân Mộng Dao giật mình tỉnh giấc, đập vào mắt là căn phòng được sơn màu trắng quen thuộc.

Vân Mộng Dao nhìn xung quanh, mày liễu khẽ nhăn lại, trong lòng không ngừng thắc mắc.

Bản thân cô không phải đã bị xe tải lao vào rồi sao? Đáng lí ra cô phải ở bệnh viện chứ sao lại ở chỗ này? Trong khi đang thắc mắc không biết bản thân đang ở đâu thì một cơn đau truyền đến từ đại não, cơn đau khiến cho Vân Mộng Dao mồ hôi chảy ròng ròng thiếu chút nữa là ngất lịm đi.

Sau khi cơn đau qua đi, Vân Mộng Dao mới có tâm tình nhìn quanh căn phòng một lượt liền phát hiện nơi này lại là nhà của cô và chồng của mình là Thẩm Quân Uyên.

Nói là nhà của hai người nhưng Thẩm Quân Uyên lại chưa từng trở về nơi này, ngay cả đêm tân hôn anh cũng bỏ cô lại một mình để làm việc.

Thân là vợ, Vân Mộng Dao chỉ có thể quanh năm suốt tháng, không mục đích, ngây ngốc ở nơi này chờ anh trở về.

Cách trang trí bày biện trong nhà, Vân Mộng Dao đều rất quen thuộc, chẳng qua là trong lòng Vân Mộng Dao hiểu rõ, nơi đây không phải nhà cô, mà là chiếc lồng cô cố ý giam cầm Thẩm Quân Uyên, là do cô cố tình lấy hôn nhân làm gông xiềng, cuối cùng người bị giam lại là chính cô.

Vân Mộng Dao nhìn căn phòng một lượt sau đó dừng mắt tại bức ảnh cưới treo ở vị trí dễ thấy nhất trong phòng, đáy lòng chợt dâng lên cảm giác chua xót.

Trong bức ảnh là một đôi vợ chồng trẻ, người vợ nở nụ cười ngọt ngào, đáy mắt đều là hạnh phúc còn người chồng thì khuôn mặt lạnh tanh.

Mà người trong bức ảnh cưới ấy lại chính là Vân Mộng Dao cùng với người chồng vô tâm của cô.

Nhưng tại sao cô lại ở nơi này chứ? Vân Mộng Dao nhớ rõ, bản thân đi đến công ty cúa chồng cô là Thẩm Quân Uyên đưa cơm trưa cho anh.

Nhưng khi vừa đến nơi, Vân Mộng Dao lại nhận được tin nhắn của Thẩm Quân Uyên nói là anh muốn cô đến phòng 1034 của khách sạn năm sao X.

Lần đầu tiên Thẩm Quân Uyên chủ động nhắn tin cho mình, Vân Mộng Dao không nghĩ nhiều mà vui vẻ đi đến nơi anh nói.

Nhưng trớ trêu thay, ngay khi vừa đến nơi Vân Mộng Dao lại thấy cảnh người chồng mà cô yêu thương nằm cạnh một người phụ nữ khác.

Vân Mộng Dao nhìn hai người nằm trên giường rồi dụi dụi mắt lại vài lần.

Sau khi xác định bản thân không có nhìn nhầm, trái tim Vân Mộng Dao tan nát, hai mắt nhòe đi.

Đúng lúc ấy, Thẩm Quân Uyên tỉnh dậy.

Vân Mộng Dao khi đó không biết phải đối mặt với anh như nào liền lựa chọn trốn tránh.

Cô cắm đầu chạy một mạch ra khỏi khách sạn, cũng chính vì thế mà Vân Mộng Dạo không chú ý đến chiếc xe tải đang lao nhanh về phía cô.

Ngay khi Vân Mộng Dao phát hiện ra thì đã quá muộn.

Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, Vân Mộng Dao lờ mờ thấy bóng dáng của Thẩm Quân Uyên.

Vẻ mặt anh khi ấy có sợ hãi có đau khổ, cũng có hối hận.

Tuy nhiên, Vân Mộng Dao lại cho rằng tất cả đều là do cô tự mình tưởng tượng ra mà thôi.

Trong bụng truyền đến âm thanh “ọt ọt”, Vân Mộng Dao ngay lập tức liền xốc lại tinh thần rồi nhanh chóng xuống bếp làm món gì đó lót dạ.

Mười phút sau, Vân Mộng Dao bê bát mì nóng ra ngoài định bụng vừa xem tin tức vừa ăn.

Nhưng khi tin tức vừa chiếu ra, Vân Mộng Dao lại được một phen ngây người.

Trên ti vi đang phát phần tin tức quan trọng trong ngày, ngươi dẫn chương trình đọc rõ ràng từng chữ một.

[Ảnh hậu Du Yến bât ngờ tuyên bố giải nghệ để lui về chăm sóc gia đình.] Bản tin này… Chẳng lẽ là cô đã trùng sinh trở lại năm năm trước sao? Vân Mộng Dao hít một ngụm khí lạnh cố gắng làm cho đầu óc mình tỉnh táo, cô lảo đảo chạy về phòng lấy chiếc điện thoại đặt ở đầu giường.

Sai khi xác định bản thân được trùng sinh, hốc mắt Vân Mộng Dao bất giác ẩm ướt, dù sao cô cũng là người đã chết qua một lần, cảm giác còn sống rõ ràng ấm áp như vậy.

Duy chỉ có điều Vân Mộng Dao còn chưa kịp cảm thán sinh mệnh đáng quý, thì thời gian trùng sinh, thật sự khiến cô dở khóc dở cười.

Mười chín giờ ba mươi phút tối, ngày 17 tháng 8, năm tiếng sau khi lễ thành hôn của cô và Thẩm Quân Uyên kết thúc.

Sớm hơn chút nữa có phải tốt không, như vậy chắc chắn cô sẽ không kết hôn với Thẩm Quân Uyên.

Song thực tế, ngày hôm qua Vân Mộng Dao đã cùng với Thẩm Quân Uyên đi lãnh chứng, hơn nữa hôn nhân của hai người đều là do hai bên đã hứa với nhau từ lâu.

Mà Thẩm Quân Uyên tuy tính tình không được tốt cho lắm nhưng lại rất nghe lời cha mẹ.

Mà cha mẹ anh lại vừa ý cô con dâu là Vân Mộng Dao, tự nhiên sẽ làm đủ mọi cách để anh cùng cô kết hôn.

Cho nên cũng sẽ không có chuyện Thẩm Quân Uyên chủ động đề nghị ly hôn.

Năm đó, Vân Mộng Dao vừa ý nhất chính là điểm này, cho nên cô mới đánh cược Thẩm Quân Uyên sẽ không chủ động ly hôn với cô.

Còn cô có thể trong thời gian này, dùng tình yêu và thành ý của mình khiến Thẩm Quân Uyên cảm động.

Thế nhưng, ván bài này, Vân Mộng Dao cô đã thua triệt để rồi.

Cho đến bây giờ chỉ có cô đơn phương tình nguyện, chẳng khác nào chuyện cười.

Tự bản thân cô giành làm nhà cái, và cũng chính cô thua không còn một mảnh.

Đương nhiên, nếu trời cao cho cô cơ hội sống lại một lần nữa, Vân Mộng Dao quyết tâm phải sống cuộc đời sáng lạn cho riêng mình.

Chết một lần, cô thật sự đã buông bỏ, buông bỏ si mê lưu luyến Thẩm Quân Uyên, buông bỏ ý nghĩ không đạt mục đích là không được.

Chờ một thời gian sau, Vân Mộng Dao sẽ làm như bản thân đã chán nản mà muốn cùng anh ly dị lúc đó, hai người cũng sẽ không còn khó xử..

Đã hết chap rồi. Mời các tình yêu đọc sang chap tiếp theo của truyện nào.