Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 18 tại dưa leo tr. 

“Cái gì? ông Mã của liên minh thương nghiệp Vạn Lý thế mà lại gọi cậu ta là cậu chủ?”

“Lâm Dương không phải chỉ là một tên phế vật bị nhà họ Lâm đuổi ra khỏi cửa sao, làm sao có thể có quan hệ cùng với ông Mã tài sản nghìn tỷ? “Chẳng lẽ, Lâm Dương mới là ông chủ lớn phía sau liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý? Đó chính là người giàu số một ở Thanh Châu nha, nói không chừng còn có thể trở thành nhà giàu số một của nước Thiên Nam”

“Trời ạ, thật đúng là thú vị nha! Phấn khích như vậy!”

Tất cả mọi người đều sợ ngây người, một đám nhìn lên trên đài khe khẽ nói nhỏ.

Mọi người nhà họ Liễu đều khiếp sợ đến choáng váng.

Thân thể bà cụ Liễu phát run.

Đôi mắt Thẩm Tú Phương trừng đến muốn rớt ra.

Liễu Ngọc Tuyết che miệng lại, đầu óc trống rỗng! Giờ phút này anh mắt Lâm Dương không vui không buồn, nhìn Mã Trần Phong hỏi: “Ông Mã, sao ông lại tới đây?”

Mã Trân Phong nói: “Cậu chủ Lâm, không phải là vì nghe nói nhà họ Liễu mở tiệc thường niên hay sao, nên tôi đến để xem náo nhiệt, vừa đúng lúc hợp đồng ba mươi tỷ này cũng đã thương thảo xong, tôi liên tự mình đưa đến đây, không nghĩ tới…”

Lâm Dương nhìn Liễu Ngọc Tuyết một cái, cười khổ nói: “Không nghĩ tới lại để cho ông nhìn thấy một màn khó coi như vậy”

Anh tiếp nhận lấy hợp đồng ba mươi tỷ kia từ trong tay Mã Trân Phong.

Nhẹ nhàng xé một cái.

“Xoạt!”

Xé thành hai nửa.

Bà cụ Liễu xông lên, đôi mắt đỏ gay giọng nói run rẩy mà tức giận: “Lâm Dương, thứ cậu xé xuống là cái gì?”

Lâm Dương nhẹ giọng nói: “Đây chỉ là cái hợp đồng có dấu ấn của liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý”

“AI”

Bà cụ Liễu hoảng loạn la lên: “Khốn nạn, cậu…cậu dám xé hợp đồng hả? Cậu muốn chết!”

Ông Mã tức giận lấy hợp đồng từ trong tay Lâm Dương qua, lại lần nữa xé thành mảnh nhỏ, hung hăng nện lên mặt bà ta, giận dữ hét: “Bà mới muốn chết!”

Trong nháy mắt.

Toàn hội trường tĩnh mịch! Bà cụ Liễu bị mắng đến thể diện không còn, nhưng trong lòng lại càng hoảng loạn: “Ông Mã, bớt giận, chuyện này rốt cuộc là làm sao vậy? Hợp đồng ba mươi tỷ này, còn không phải là sính lễ Lâm Vũ Hào tặng cho nhà họ Liễu tôi sao? Gia chủ Lâm, gia chủ Lâm, ông mau giải thích một chút đi, hợp đồng ba mươi tỷ này, là do ông đưa ra đề nghị, không thể xé!”

Xé đi rôi, nhà họ Liễu làm sao còn có thể bước lên thành dòng họ cấp hai được? Làm sao còn có thể thăng chức nhanh được? Bà cụ Liễu trực tiếp kéo Lâm Khánh Trường đang ở bên cạnh lại đây.

“Hahaha”

Ông Mã tức giận đến bật cười, nhìn chằm chäm Lâm Khánh Trường: “Bà nói cái gì? Hợp đồng ba mươi tỷ của liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý chúng tôi là do ông ta đưa ra đề nghị, để làm sính lễ cho nhà họ Liễu hả?”

Lâm Khánh Trường nào nghĩ đến ông Mã sẽ tự mình lên sân khấu.

Trong lúc nhất thời vâng vâng dạ dạ, không dám hé răng.

Ông Mã trực tiếp nện một bạt tai lên trên mặt ông ta, cả giận nói: “Lão già thối tha, không biết xấu hổ, cút đi cho tôi! Ông dựa vào cái gì mà dám đưa ra đề nghị, ông có năng lực này sao?”

Lúc này tất cả mọi người đều đã hiểu ra bản hợp đồng ba mươi tỷ này có vấn đề. . 𝐓ruyệ𝑛 chí𝑛h ở ( trù𝗺t ruyệ𝑛﹒𝙑𝑛 )

Liễu Ngọc Tuyết trừng lớn đôi mắt.

Chẳng lẽ, thật đúng là chồng mình, là đồ vật mà Lâm Dương đưa cho mình? Bà cụ Liễu kinh hoảng nói: “Ông Mã, bản hợp đồng này, thật sự không phải do gia chủ Lâm đề nghị sao? Vậy thì là do ai đề nghị?”

Ông Mã hừ lạnh nói: “Bà già, bà có phải tuổi già đến ngu đần rồi hay không? Bản hợp đồng ba mươi tỷ này, là lễ vật mà cậu Lâm Dương đưa cho cô Liễu Ngọc Tuyết! Bằng không, Bà cho rằng tôi đường đường là ông Mã, vì sao lại tới cái vật liệu xây dựng Liễu thị nho nhỏ này chúc mừng, các người xứng sao? Tôi, là vì Lâm Dương mà đến!”

Lời vừa nói ra như sét đánh giữa trời quang! Mọi người vừa rồi đã có suy đoán, hiện tại đã được chứng thực.

“Bốp!”

Liễu Ngọc Tuyết nện một cái tát lên trên mặt Lâm Vũ Hào: “Cái tên lừa đảo này!”

Lúc này, cơ hội thể hiện của Tân Tống Du đã đến, đi lên một phen đá Lâm Vũ Hào ngã lăn: “Không sai, anh ta chính là kẻ lừa đảo!”