Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 13: Đây là đe dọa sao

3:56 sáng – 29/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 13: Đây là đe dọa sao tại dua leo tr

Dịch giả: Lãng Nhân Môn

Trên ghế sofa phòng khách, Lộ Thanh Mai vẫn đang kiên trì dỗ dành chồng mình. Hứa Ngôn lại nhẹ nhàng lẩn vào phòng ngủ của em gái, còn cẩn thận đóng cửa lại.

Dường như Lộ Lăng chỉ nghe tiếng bước chân đã biết là ai đến, cô nhanh chóng tháo xuống mặt nạ phàm tục:

– Phàm nhân, hôm nay mi thu hoạch được những gì?

Hứa Ngôn nhún vai:

– Thưa nữ thần, rốt cuộc anh cũng online được rồi. Sinh hoạt như người nguyên thủy mấy hôm mà anh suýt chết đấy.

– Hừ! Phàm nhân ngu xuẩn, mi vẫn chưa đủ mạnh mẽ. Chỗ ở lúc trước của ta đâu có máy tính, thế mà ta vẫn sống tốt đấy thôi.

– Đúng rồi, người trần như bọn anh làm sao dám so sánh với nữ thần được?

Vừa nói Hứa Ngôn vừa vòng ra sau lưng Lộ Lăng, thấy cuốn vở bài tập đang mở trên bàn:

– Đây là… đề thi đại học ba năm trước mà! Em vừa vào cấp ba mà đã học cái này à?

Con bé khoanh tay ra điều khó chịu:

– Mi có ý kiến gì hả?

– Không không, đương nhiên là không có ý kiến rồi. Ngài đã học cả vi phân với tích phân thì làm đề thi đại học cũng là bình thường mà.

Hứa Ngôn nhanh miệng vuốt đuôi nhóc em.

– Hừ!

Con bé gấp lại bộ đề, vươn vai một cái:

– Mi tự tiện xông vào lãnh địa của Chân Thần làm gì hả?

– Cho anh mượn máy tính một lát nhé?

Lộ Lăng hỏi:

– Mi cần gì?

– Máy mới dùng được rồi nhưng anh còn nhiều tài khoản trên máy này lắm. Cho anh mượn năm phút thôi, để anh ghi lại các tài khoản xong trả em nhé?

Hứa Ngôn đưa ra lý do rất hợp tình hợp lý, hơn nữa tay cậu còn cầm sẵn cả giấy bút để ghi chép, càng khiến câu vừa rồi trở nên đáng tin hơn hẳn.

– Được rồi, bản thần cho phép đó.

Lộ Lăng đứng lên nhường chỗ, xong lại cầm bộ đề ngồi xuống cạnh giường.

Thiếu nữ tự xưng là thần thánh siêu phàm thế mà lại không biết trong khoảnh khắc Hứa Ngôn quay lưng lại với cô, khóe miệng đã nhếch lên một nụ cười gian vô cùng.

App đầu tiên cậu mở là QQ. Thế nhưng cậu cũng không ghi nhớ tài khoản của mình mà lại nhanh tay chép số QQ của em gái!

Mấy phút sau Hứa Ngôn về phòng mình, việc đầu tiên cậu làm là mở chiếc máy tính mới toanh ra.

Bước thứ hai là vào tài khoản QQ.

Bước thứ ba, tìm số QQ của Lộ Lăng.

Bước thứ tư, mở trang cá nhân của con bé.

Sau đó cậu bắt đầu xem theo trục thời gian trên đó…

Khoảng một giờ sau tiếng Lộ Thanh Mai gọi ở ngoài cắt đứt dòng suy nghĩ của Hứa Ngôn:

– Tiểu Ngôn, ra ăn cơm con ơi!

– Vâng, con ra ngay đây!

Hứa Ngôn vừa đáp mắt vừa dán vào màn hình máy tính, biểu cảm có phần kích động.

Sáng sớm hôm sau, Hứa Ngôn vừa đánh răng rửa mặt xong lại quay về bàn học ngồi nghiêm chỉnh, mở máy tính, im lặng nhìn màn hình.

Qua những gì xem được cậu phát hiện trang cá nhân QQ của em gái cực kỳ vắng vẻ. Gần như không chia sẻ tin tức nào, thỉnh thoảng có một vài hoạt động thì đều liên quan tới Toán học, định lý nguyên lý các thứ. Nhưng cũng không phải cậu không tìm được thứ gì có ích.

Cậu để ý thấy cấp bậc QQ của em gái rất thấp, số lần xem trang cá nhân còn thấp hơn, đại khái một tuần chỉ có một hai lần, đều vào khoảng cuối tuần. Hơn nữa con bé cũng ít khi xem trang cá nhân của người khác, ngoại trừ một trang tên Tịch Vũ. Trong trang cá nhân của người này nó để lại khá nhiều lịch sử ghé thăm, thậm chí có thể nói, từ khoảng một năm trước tới nay Lộ Lăng lên QQ chỉ vì vào trang cá nhân của Tịch Vũ mà thôi.

Mối tình đầu hay là bạn thân?

Hứa Ngôn viết câu này vào sổ sau đó lại gạch đi mấy chữ ‘mối tình đầu’, xong lại khoanh tròn hai từ ‘bạn thân’. Bởi vì tối qua cậu cũng xem trang cá nhân của Tịch Vũ rất lâu, không chỉ cái tên mà tất cả trang đều nói lên người này là một cô bé. Thế nên khả năng cao nhất là em gái cậu có một cô bạn thân tên QQ là Tịch Vũ.

– Có lẽ… cũng không thể loại bỏ khả năng hai đứa con gái chơi bách hợp nhỉ?

Hứa Ngôn lẩm bẩm một mình, trong đầu không kìm được diễn một vài cảnh không thể nói ra…

Lúc này cửa phòng cậu bị đẩy ra, người đi vào là Lộ Lăng.

Hứa Ngôn hết cả hồn, vội vàng gấp sổ ghi chép lại.

– Anh có phải Alanlane không?

Con bé kích động hỏi, có vẻ như tâm trạng đang rất tệ.

– Em bảo gì cơ?

Hứa Ngôn có dự cảm không hay tí nào.

Lộ Lăng phăm phăm tiến lại gần bàn học, đẩy cậu sang một bên.

Máy tính của Hứa Ngôn để trên bàn, ngay cạnh giá sách. Lộ Lăng ngồi xuống, mở máy tính đặt trước mặt mình ra.

Hứa Ngôn đứng bên cạnh gõ bàn, hỏi:

– Em định làm gì thế?

Con bé không hề đáp mà chỉ yên lặng chờ khởi động máy. Máy tính mới mua tốc độ rất cao nên cô không phải chờ lâu lắm.

Khởi động xong Lộ Lăng lập tức mở QQ. Ứng dụng cài tự động đăng nhập nên cô bé vừa nhấn vào biểu tượng là kết nối được ngay.

Ngay cạnh biểu tượng QQ của Hứa Ngôn hiện ra một cái tên — Alanlane.

Lộ Lăng nói một cách cực kỳ lạnh nhạt:

– Chính là tài khoản này, tại trang cá nhân QQ của ta để lại ghi chép ghé thăm, vừa nãy vào QQ ta mới để ý thấy. Ta nghĩ người có khả năng lẫn ý đồ tìm hiểu mình chỉ có duy nhất mi mà thôi. Đề nghị lần sau nếu muốn tìm hiểu ta hãy chuẩn bị cho kỹ càng vào, tối thiểu đừng có thiết lập QQ của mình tự động đăng nhập nữa — đến bước tìm password cũng không cần làm, đúng là quá đơn giản!

Hứa Ngôn không thể không thừa nhận dự cảm của mình chuẩn đến từng milimet. Một tay chống bàn, một tay che mặt, cậu bất đắc dĩ bảo:

– Trang cá nhân QQ có thêm một khách thăm em cũng phải đi tìm hiểu à? Có cần cẩn thận đến mức này không?

Thiếu nữ bình thản gật đầu:

– Kiểu gì ta cũng cẩn thận hơn mi rồi. Vả lại trang QQ của ta cả năm cũng chỉ có vài người đi qua, thế nên mi mới rất nổi bật. Nếu ta cũng giống người khác có rất nhiều khách ghé thăm chắc chắn sẽ không để ý tới mi làm gì.

– Đúng là không tin được, lại có thể vấp ngã ở đây…

Hứa Ngôn chán nản thở dài:

– Anh biết trang QQ sẽ lưu lại lượt ghé thăm nhưng mà không biết trang cá nhân của em trống hoác như vậy thôi.

– Hứ.

Thiếu nữ lạnh lùng cười giễu:

– Chung quy cũng bởi mi quá ngu ngốc thôi.

Hứa Ngôn khom lưng, tạo thành tư thế đối mắt với Lộ Lăng, chăm chú nhìn cô bé, chân thành nói:

– Không báo trước mà làm thế là anh không đúng. Nhưng em không thấy hai ta là anh em ruột, tìm hiểu nhau một chút là chuyện rất bình thường sao? Addfriend đi, được không?

Lộ Lăng lườm ông anh mình một cái, chẳng nói chẳng rằng tắt bụp máy tính, xong đứng lên đi thẳng ra ngoài.

Trước khi qua cửa cô quay lại nhìn Hứa Ngôn, híp mắt bảo:

– Hành vi của mi không làm trái khế ước… nhưng lại khiến ta rất khó chịu.

Hứa Ngôn cười làm lành, giơ tay như tỏ ý chịu thua:

– Tôi sai rồi. Sau này tôi không dám mạo phạm ngài nữa, được không?

– Chỉ một lần này thôi đấy.

Lời còn chưa dứt bóng cô bé đã khuất sau cánh cửa.

Cửa phòng vừa đóng lại, tiếng cánh cửa và khung chạm vào nhau vẫn còn vang vọng Hứa Ngôn đã thở phào một hơi — may mắn vừa rồi Lộ Lăng không chạm vào sổ ghi chép đặt cạnh máy tính. Cuốn sổ đó ngay trang đầu đã viết mấy chữ “Kế Hoạch Thuần Hóa” to đùng rồi.

Nghe thấy tiếng bước chân thiếu nữ đã đi xa Hứa Ngôn mới ngồi xuống giường. Cậu đem cuốn sổ đặt trên đùi, lật vài tờ, rồi viết:

“Công tác thu thập tình báo đạt được hiệu quả bước đầu, có được manh mối rất quan trọng, từ giờ tiếp tục điều tra QQ Tịch Vũ. Nhưng phải chú ý thật cẩn thận, tuyệt đối không thể để bị phát hiện một lần nữa. Vì nâng cao tính hữu hiệu cho hành động này có thể lôi kéo cả ông già nhà mình, tạo thành mối quan hệ đồng minh chiến lược, dùng tình báo để thuyết phục ổng. Nếu thành công tạm thời dừng điều tra trên QQ, chọn phương thức tìm hiểu sâu hơn.”

Dừng bút, Hứa Ngôn chống cằm nghĩ một lát, lại viết:

“Khi mục tiêu ở trạng thái trẻ trâu có nghĩa tâm trạng đang rất tốt, nếu hết hình thức trẻ trâu có thể là đang bực bội gì đó, cần chú ý.”

Cậu khép sổ lại rồi ném sang bên cạnh rồi nằm vật ra giường, thoải mái vươn vai duỗi người các kiểu. Hứa Ngôn yên lặng ngắm đèn trần, lẩm bà lẩm bẩm:

– Lúc nãy… con bé đe dọa mình à? Sao lại nhạy cảm thế nhỉ?