Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Đông Phương Cố Sự Chương 38: 38: Vân Mộc Đại Đế – Vân Mộc Vs Hoài Nhược Tuyết

Chương 38: 38: Vân Mộc Đại Đế – Vân Mộc Vs Hoài Nhược Tuyết

6:27 sáng – 24/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 38: 38: Vân Mộc Đại Đế – Vân Mộc Vs Hoài Nhược Tuyết tại dua leo tr 

Vân Mộc đang ngồi nói chuyện cùng Bạch Hà, nghe tiếng của Sở Thanh Mộc gọi tới lượt mình liền đứng dậy.

Vân Mộc từ phía Thanh Vân Môn nhảy xuống Anh Tiên Đài, nhìn thấy đối thủ của mình, hắn thật nghi hoặc nhìn đối thủ của mình, người này nhìn như Tiên Thiên Cảnh Đỉnh Phong nhưng có gì đó rất lạ, cảm giác người này tu vi ít nhất cũng là Thiên Nhân Trung Vị Cảnh, không thể nào là Tiên Thiên Cảnh được.

Hoài Nhược Tuyết bên cạnh liếc nhìn Vân Mộc không cảm nhận được gì nhiều, người này nhìn rất bình thường, nhưng căn cơ lại rất siêu phàm, không có sơ hở nào trong quá trình tu luyện, chứng tỏ người này trong cùng cấp không ai là đối thủ của người này.

Hai người đánh giá lẫn nhau một hồi vẫn chưa quyết định xuất thủ, đúng lúc này Vân Mộc nắm chặt tay trái, chân dậm thật mạnh lên mặt đất, bay thẳng về phía Hoài Nhược Tuyệt tung quyền.

“Kình Phong Quyền” Tuy chỉ là quyền thăm dò, nhưng hắn cũng dồn không ít sức lực.

Hoài Nhược Tuyết nắm tay đáp trả lại Vân Mộc một quyền, hai người quyền chạm vào nhau tạo ra một dư âm rất mạnh, đẩy hai người ra xa.

“Cô nương sức lực không tệ” “Huynh đệ cũng rất không tệ” Hai người nhìn nhau một hồi lâu, quyết định lao vào tung quyền đánh sáp lá cà.

ẦM ẦM! ẦM ẤM! Vân Mộc không muốn tiếp tục đánh nhau kiểu đó nữa, hắn tay phải vung chưởng đánh thẳng về phía Hoài Nhược Tuyết.

“Thần Thể Phá Âm Chưởng!” Hoài Nhược Tuyết cũng không kém cạnh, tay trái nâng chưởng đỡ đòn mà Vân Mộc tung ra.

“Thanh Y Toái Không Chưởng!”

Hai chưởng lực va nhau tạo nên một vụ nổ mạnh, khói bụi mù mịt, toàn trường không nhìn thấy thứ gì.

Trên cao, bên phía Thanh Vân Môn, Bạch Hà cùng đám người đánh giá trận chiến của hai người.

“Tiểu Mộc, tuy sức mạnh lớn hơn nàng ta rất nhiều, nhưng tu vi lại kém hơn, khó mà chiếm được ưu thế, nhưng mà Tiểu Mộc trận này chắc chắn thắng!” Bạch Hà một bên quan sát, một bên đánh giá.

“Thập Nhất Trưởng Lão, đánh giá như vậy có phần phiến diện, dù sao Nhược Tuyết tiểu oa nhi, lần trước cũng là quán quân” Sở Thanh Huyền bên cạnh đánh giá.

“Đúng vậy, Thập Nhất Trưởng Lão đánh giá như vậy không được” Đại Trưởng Lão mở miệng bổ sung.

“Hừ, không thèm nói chuyện với các ngươi nữa” Bạch Hà xoay người nhìn xuống Anh Tiên Đài, không thèm để ý hai lão già nữa.

Bên phía Thanh Y Lâu, mọi người củng tập trung xem trận chiến, mấy năm nay Thanh Y Lâu bọn họ không có nhân tài nào nổi bật, Tông Môn Chi Chiến hoàn toàn bị các đại tông môn khác áp đảo.

Lần này Đại Sư Tỷ của bọ họ tiếp nhận thành công truyền thừa của Tông Chủ, thực lực đã tiến triển rất nhiều, đánh thắng Vân Mộc là một chuyện rất đơn giản.

“Tiểu Tử này không tệ nhưng khó mà có thể thẳng được Nhược Tuyết” Hàn Vân Y Tông Chủ Thanh Y Lâu mở miệng đánh giá.

“Tông Chủ cũng không thể xem thường tiểu tử này” Đại Trưởng Lão Thanh Y Lâu mở miệng nhắc nhở.

Bên dưới Anh Tiên Đài, Vân Mộc cùng Hoài Nhược Tuyết đều tung toàn bộ sức mạnh của mình, Vân Mộc cũng đã toàn bộ dùng ba chưởng của Thần Thể Chưởng nhưng Hoài Nhược Tuyết không bị thương một chút nào.

Hoài Nhược Tuyết cũng cảm thấy rất nghi hoặc, khi nàng cùng Vân Mộc giao thủ, rõ ràng nàng đã dùng đến toàn bộ sức mạnh, nhưng tại sao người này hoàn toàn không tổn hao chút nào, chẳng lẽ nàng phải dùng đến chiêu thức mà sư phụ truyền lại sao.

Hoài Nhược Tuyết từ trong trữ vật lấy ra một thanh kiếm màu đen, có phần cổ lão, như đã tồn tại rất lâu, thanh kiếm dài ba tấc, lưỡi kiếm đen tuyền, nàng vung kiếm lên chém một kiếm thật mạnh về phía Vân Mộc.

“Huyết Vũ Kiếm Pháp ” Một luồng kiếm khí đánh thắng vào người Vân Mộc, tuy hắn đã dùng Kỳ Lân Bộ học từ Vân Hỏa mấy tháng trước nhưng vẫn không thể né tránh.

“Khụ, kiếm thật nhanh” Vân Mộc nhổ ra một ngụm máu, trước ngực một vết kiếm đã xuất hiện.

“Hừ, không ngờ ngươi vẫn có thể đứng được sau nhát chém vừa rồi!” Hoài Nhược Tuyết từ trên cao nhìn xuống nói.

“Cô nương ra tay rất mạnh, vậy ta cũng không khách khí nữa” Vân Mộc ở dưới đáp.

Vừa dứt lời Du Long Thương đã xuất hiện trên tay Vân Mộc, mọi người nhìn không ra phẩm cấp của cây thương này, nhưng nhìn cực kỳ không tầm thường.

Vân Mộc dậm chân một cái, Anh Tiên Đài nơi Vân Mộc đứng tạo thành một cai hố lớn, mây đen kéo đến, bầu trờ chợt trở nên tối sầm lại, sấm sét kéo đến một cách lạ thường, tay phải Vân Mộc cầm Du Long Thương đâm thẳng lên bầu trời, một tiếng Long Ngâm mang theo lôi điện đâm thẳng về phía Hoài Nhược Tuyết.

“Chấn Kinh Bách Lý” Tiếng Long Ngâm gào thét, cuồng phong hội tụ, trời đất rung chuyển, một thương cực kỳ mạnh mẽ.

“Bịch” Hoài Nhược Tuyết từ trên bầu trời rớt xuống, toàn thân tê liệt do bị trúng Chấn Kinh Bách Lý, một ngụm máu trong miệng nàng phun ra, nàng bị thương cực kỳ nặng nề.

Trúng trực diện Chấn Kinh Bách Lý, chỉ bị thương coi như nàng rất may mắn, không bị thương nặng đã rất kết quả rất tốt đối với nàng.

Khuôn mặt nàng đỏ ngầu, cực kỳ tức giận, khí tức trên người bắt đầu tăng một cách chóng mặt, cảnh giới của nàng từ Tiên Thiên Đỉnh Phong chỉ trong chốc lác,nàng liền đột quá đến Thiên Nhân Cảnh Hạ Vị, chưa dừng lại ở đó lôi kiếp trực tiếp đánh xuống, nàng dùng một kiếm chém nát lôi kiếp thành công độ kiếp Thiên Nhân Cảnh một cách dễ dàng.

Khí tức, cảnh giới của nàng tiếp tục tăng mạnh cho đến khi dừng lại ở Thiên Nhân Trung Vị Cảnh mới dừng lại, nàng cầm trên tay Huyết Sát Kiếm từ trên bầu trời bễ nghễ nhìn xuống Vân Mộc.

Vết thương do bị Chấn Kinh Bách Lý đánh trúng, hồi phục nhanh một cách lạ thường, khí tức của nàng áp xuống Vân Mộc.

Vân Mộc bên này bị khí tức từ Hoài Nhược Tuyết áp xuống, cơ thể bị đè nén một cách khó chịu, hắn trước nay chưa từng chịu cảm giác này, cho dù lúc ngâm mình ở đáy Huyết Hà cũng không khó chịu như vậy.

Vân Mộc không nghĩ rằng, bản thân hắn có thể bị một người chỉ dùng khí tức đánh xuống hắn đã phải khụy người xuống.

“Tiểu Tử ngươi đã trực tiếp chọc giận ta, hôm nay ta quyết định giết chết ngươi!” Hai con mắt của Hoài Nhược Tuyết lộ lên một chia sát ý cực kỳ nồng đậm.

“Hừ, chỉ là tỷ thí ngươi lại muốn dồn ta vào chỗ chết, được hôm nay ta cùng ngươi đánh đến chỉ còn một người có thể sống sót” Vân Mộc cơ thể đau nhức cố gắng đứng dậy.

Hoài Nhược Tuyết trên không trung trực tiếp ngưng tụ một đạo pháp tướng cực kỳ mạnh mẽ, một thanh cự kiếm lớn hơn trăm trượng, hiện trên bầu trời, sát phạt quyết đoán kiếm này trảm xuống ắt hẳn phải có một người bỏ mạng.

“Huyết Long Trảm!” “Chết!” Phía dưới Vân Mộc cũng không đứng im mà chịu trận, hắn ngưng tụ một đạo pháp tướng, một người cầm thương đứng giữa bầu trời, nhìn thẳng thanh kiếm.

Vân Mộc ngưng thần tĩnh khí, chân phải dậm thật mạnh xuống đất, pháp tướng thiên địa trong tay cầm Du Long Thương đâm một nhát thật mạnh về phía đối diện.

“Pháp Tướng Thiên Địa!”.

“Lục Hàng Thần Long Thương Kháng Long Bài Vĩ Thương”.

“Phá cho ta!” Kháng Long Bài Vĩ cương mãnh vô cùng, không gì không phá được một thương đâm thẳng lên bầu trời kèm theo tiếng Long Ngâm vang vọng cả hư không, xé nát bầu trời.

Phía trên Thanh Vân Môn! “Tiểu Mộc lần nay lại dùng đến thứ này, không biết có thể thắng hay không” Tuy Bạch Hà rất thong dong nhưng cũng rất lo lắng, nếu như Vân Mộc xảy ra mệnh hệ gì, nàng liền giết sạch Thanh Y Lâu bồi theo Vân Mộc, nàng là Huyết Long tuy rằng đã áp chế tính khí của mình rất nhiều, nhưng bản tính của nàng cực kỳ thích giết chóc.

“Thập Nhất Trưởng Lão không cần lo lắng có trận pháp sẽ bảo vệ cả hai tuyển thủ, không thể xảy ra án mạng được” Sở Thanh Huyền mở miệng đảm bảo.

Phía trên Thanh Y Lâu! “Tiểu Tử này không ngờ lại mạnh như vậy, có thể ép Tiểu Nhược Tuyết dùng đến sát chiêu, thua cũng không quá mất mặt” Hàn Vân Y mở miệng tán dương.

Mọi người xung quanh cũng rất kinh ngạc, không ngờ người phía dưới có thể ép Đại Sư Tỷ của bọn họ đến đường cùng như thế, mọi người cũng rất khó tin, nhưng sự thật rành rành ra trước mắt.

Phía dưới Anh Tiên Đài! Huyết Long Trảm cùng Kháng Long Bài Vĩ Thương va chạm vào nhau, một tiếng nổ cực kỳ to lớn tạo ra, không gian xung quanh vặn vẹo, trời đất tối mịt, cuồng phong gào thét, một tràng cảnh tượng thật đáng sợ.

ẦM ẦM! ẦM ẦM! ĐÙNG ĐÙNG! Trận pháp bảo mệnh không ngừng bị phá vỡ sau sự công kích cực mạnh của hai tuyển thủ, trận pháp bị phá, một tia Thương Ý kèm theo tiếng Long Ngâm đâm xuyên qua người Hoài Nhược Tuyết.

Nàng không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy bản thân nàng từ trên cao rơi xuống, máu me đầm đìa, trước bụng có một cái lỗ cực lớn, nếu không mau đi chữa trị nàng chắc chắn chết.

Vân Mộc thấy nàng rơi xuống, hắn cũng không thu tay lại trực tiếp nâng thương mà đâm tới, thương vừa đâm tới một bàn tay từ đâu đến liền ngăn cản hắn.

“Tiểu Tử, Nhược Tuyết đã thua, ngươi còn muốn giết nàng” Hàn Vân Y cực kỳ tức giận nhìn chằm chằm Vân Mộc.

“Nàng muốn giết ta, tiền bối nghỉ ta có thể để cho nàng sống” Vân Mộc không sợ hãi trực tiếp đáp lại.

“Tiểu Tử láo toét!” Một bàn tay cực lớn xuất hiện trước mặt Vân Mộc.

Một nhát kiếm từ đâu xuất hiện, chém nát bàn tay vừa rồi đánh xuống Vân Mộc.

“Ngươi thử làm đệ ấy bị thương thử xem, hôm nay ta có chém sạch cả Thanh Y Lâu nhà ngươi hay không” Bạch Hà không nhiều lời kiếm trên tay đã ra khỏi vỏ, chỉ còn đợi xuất kiếm giết người mà thôi..

Đã hết chap rồi. Mời các tình yêu đọc sang chap tiếp theo của truyện nào.