Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Đông Phương Cố Sự Chương 6: 6: Vân Mộc Đại Đế – Hoang Nguyên

Chương 6: 6: Vân Mộc Đại Đế – Hoang Nguyên

6:24 sáng – 24/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 6: 6: Vân Mộc Đại Đế – Hoang Nguyên tại dua leo tr 

Hoang Nguyên nằm ở phía Bắc Tứ Hợp Sơn là một phần nhỏ của Hoang Vực, Hoang Nguyên nằm giữa Hỏa Sơn cùng Mộc Sơn.

Những địa hình ở nơi đây hoàn toàn tương phản với nhau,những ngọn đồi toàn đá, đá núi lửa và những cồn cát trải dài.

Hoang Nguyên cực kỳ to lớn nó nằm giữa Hỏa Sơn và Mộc Sơn nên hoàng cảnh sống ở đây rất khắc nghiệt, nơi đây Yêu Thú Tam Cấp, Tứ Cấp xuất hiện với mật độ rất cao, không may đi vào địa bàn của một con Lục Cấp Yêu Thú liền nguy cơ đối mặt với cái chết cực lớn.

Hoang Nguyên cũng là nơi khô cằng nhất Hoang Vực , bằng chứng cho thấy mấy ngàn năm nay chưa từng có một hạt mưa ở Hoang Nguyên, những nơi khác đôi khi vài năm vài chục năm liền có một trận mưa lớn, điển hình là Vân Thôn mấy ngày trước, Hoang Nguyên thì khác đã mấy ngàn năm không thấy mưa.

Tuy nói Hoang Nguyên không có mưa rơi suốt mấy ngàn năm nay, điều đặc biệt kì lạ Hoang Nguyên có 4 con sông rất lớn không biết đã tồn tại bao lâu vì sao mà hình thành, không những thế các con sông này đặc biệt khác nhau, con sông nằm ở gần Vân Thôn quanh năm nước ở đó lạnh đến thấu xương người bình thường thật sự không thể dùng được.

Không những thế trên Hoang Nguyên thực vật cũng không thể tồn tại, hoàn toàn khác biệt ở Tứ Hợp Sơn, đến cả Xương Rồng loài cây sống ở những nơi khô cằn cũng không thể tồn tại, không khí khô cằn, x@c thịt Yêu Thú hôi thối khắp nơi tạo nên một cảnh tượng thật khiếp sợ.

Là một nơi khô cằn Hoang Nguyên đã tồn tại từ 2000 năm trước, từ khi Vân Thôn tồn tại đến nay, bọn họ chưa từng thấy một Nhân Loại nào khác ngoài người ở Vân Thôn, có lẽ không ai đi băng ngang qua được Hoang Nguyên mà đến Vân Thôn.

Vân Mộc từ khi xuất phát ở Vân Thôn đến hiện tại đã được 4 giờ, sắp ra khởi Tứ Hợp Sơn chân chính bước vào Hoang Nguyên, vùng hiểm địa vô số cái chết cùng cơ duyên đang chờ hắn.

Sắp đến Hoang Nguyên cũng nên nghĩ ngơi một lát, ra khỏi Tứ Hợp Sơn liền không có thời gian nghĩ ngơi Hắn suy nghĩ một hồi liền dừng lại nghỉ ngơi cách Hoang Nguyên vài dặm, nơi đây vẫn còn ở Tứ Hợp Sơn nên vẫn rất an toàn.

Dù Sao hắn cũng là một tên Luyện Tạng Cảnh Đỉnh Phong đám Yêu Thú ở Tứ Hợp Sơn hắn có thể đối phó một cách nhẹ nhàng, không như năm đó lần đầu tiên đi săn gặp một đầu Nhị Cấp Hắc Hùng dù đã bị trọng thương nhưng phải cần hắn và Vân Thái mới có thể đối phó.

Nghỉ ngơi được được nữa giờ, hắn liền thu xếp hành lí tiến vào Hoang Nguyên, đi ra một chút liền thấy Hoang Nguyên hoàn cảnh ở đây làm cho hắn cảm thấy rất kinh ngạc, cát vàng bay đầy trời, trăm vạn dặm mù mịt khó mà thấy đường di chuyển, có lẽ vừa xảy ra một trận cuồng phong ở nơi này.

Hắn cũng không dừng lại, lấy khăn quàn cổ chuẩn bị từ trước, bịt khắp mặt mũi liền tiếp tục đi, đi xa được một lúc hắn liền thấy mấy trăm đầu Yêu Thú chết tại đây, Tứ Cấp, Tam Cấp rất nhiều thậm chí có cả Ngũ Cấp Yêu Thú, rốt cuộc ở đây xảy ra chuyện gì liền gây ra cảnh tưởng kinh hoàng như này.

Không được ta phải nhanh rời khỏi chỗ này quá nguy hiểm Vừa suy nghĩ hắn liền tăng tốc lao thật nhanh về phía trước, thật sự hắn không may mắn cho lắm đi về phía trước thì liền gặp hai đầu Yêu Thú đang đại chiến, hắn mới biết được cảnh tượng ban nãy là do hai con Yêu Thú này gây ra.

Trên bầu trời cách đó vài chục dặm hai con Yêu Thú tiếp tục chiến đấu không biết bọn chúng đang tranh dành thứ đồ gì mà phải đánh nhau tạo ra một tràng cảnh đáng sợ như vậy, bổng có tiếng ai đó vang lên.

“Tên khốn kiếp nhà ngươi ta khó khắn lắm mới từ Huyết Hà trốn ra được ngươi lại một đường đuổi theo đến tận đây, ngươi muốn làm thứ gì hả tên khốn kiếp” Một con yêu thú giận giữ mắng.

“Mau giao thứ đồ ngươi lấy từ Huyết Hà ra đây, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng” Một con khác cao hơn trăm trượng gào lên nói.

“Chu Yểm ngươi khinh người quá đáng, chiến thì chiến ai sợ ai, hôm nay ngươi sống ta liền không đi được” Con yêu thú ở trên bầu trời rống giận quát,“Hừ Tinh Vệ nếu ngươi muốn chết hôm nay ta liền đưa ngươi đi” Chu Yểm liên vung quyền về phía Tinh VệTinh Vệ cũng không ngồi im mà chịu chết liền bay thẳng lên trời một cái Phong Trảo hướng về phía Chu Yểm mà đi, một quyền một trảo chạm vào nhau khí lưu rút hết, liền cuồng phong nổi lên, hắn đứng cách đó vài chục dặm liền hoảng sợ mà đào thoát.

“Hai con Yêu Thú đáng chết bọn chúng rốt cuộc là loại gì trước giờ chưa từng thấy, thật là xui xẻo” Hắn vừa bỏ chạy vừa nói.

Hai con Yêu Thú Cửu Cấp đại chiến tạo nên một tràng cảnh tưởng đáng sợ, Tinh Vệ phun ra một ngọn hỏa diễm làm trăm dặm gần đó tan thành bình địa, khắp nơi toàn là hỏa diễm, cảnh tượng này có lẽ là lần đầu tiên hắn chứng kiến trong đời.

“Khốn kiếp, khốn kiếp Chu Yểm là ngươi ép ta, dùng đến Bản Mệnh Hỏa Diễm” Tinh Vệ nhìn về phía Chu Yểm giận giữ tiếp tục ngưng luyện thêm một đầu Hỏa Diễm đánh thẳng về phía Chu Yểm.

“Hừ, nếu ngươi đã muốn lưỡng bại câu thương, ta cũng không tiếc cái giá đắt giết ngươi”Chu Yểm hừ lạnh nắm chặt hay tay lấy đà nhảy lên liền vùng quyền đối đầu với Thanh Chúc Hỏa Diễm mà Tinh Vệ vừa phun ra“Phá Sơn Quyền”Đây là một chiêu thức bản mệnh thần thông từ khi sinh ra đã tồn tại trong đầu nó, nó chưa bao giờ sử dụng chiêu thức này , quá hao tổn sức lực, phải còn bỏ ra mấy năm sinh mệnh để thi triển nhưng hôm nay không sử dụng nó liền phải bỏ mạng dưới tay Tinh Vệ.

Phá Sơn Quyền va chạm Thanh Chúc Hỏa Diễm khói bụi mù mịt, cuồng phong nổi lên, hỏa diễm bay toán loạn , Chu Yểm thấy thế liền nhân lúc Tinh Vệ không phòng bị nhảy lên, tung thêm một quyền vào giữa hai cánh của Tinh Vệ.

Tinh Vệ rơi xuống từ bầu trời trong miệng nhả ra một cái Đầu Thương ra xa vài chục dặm, đúng lúc đó Vân Mộc đang đào thoát không biết từ đâu có thứ gì đó từ trên trời rơi xuống đụng trúng hắn một cái liền ngã lăn ra đất, hắn cũng không chú ý đó là thứ gì tiện tay nhặt lên bèn đào thoát.

“Chẳng lẽ đây là đồ vật mà hai con Yêu Thú kia tranh đoạt sao, không được liền chạy nhanh”.

Chu Yểm thấy Tinh Vệ ngã xuống liền lao tới hai tay xé hai cánh của Tinh Vệ ra vứt sang một bên, tiếng la hét của Tinh Vệ thấu trời, Chu Yểm liền không dừng lại tiếp tục nện quyền về phía Tinh Vệ, Tinh Vệ lúc này đã hấp hối mơ mơ màng màng nó thực sự hối hận lấy thứ đó từ Huyết Hà ra.

“Tinh Vệ, mau giao thứ đó ra đây cho ta, nếu không ta liền xé ngươi ra làm đôi, cho đám Ô Nha xâu xé” Chu Yểm tuy chiến thắng nhưng cũng hao hết mấy năm sinh mệnh hắn làm sao không tức giận.

“Haha, con khỉ ngu ngốc ta biết đánh không lại ngươi liền nhổ nó ra xa trăm dặm về phía Huyết Hà, ngươi có can đảm thì đi lấy nó về Haha”Tinh Vệ biết bản thân mình hôm nay chắc chắn chết nơi này liền không để Chu Yểm đạt được như ý nguyện, nó thật sự hối hận về sự ngu ngốc của mình khi mang thứ không nên ra khỏi Huyết Hà.

“Con chim khốn kiếp, đáng chết đáng chết” Chu Yểm liên tục nện quyền về phía Tinh Vệ cho đến khi mất hết sinh cơ liền xé Tinh Vệ ra làm đôi giận giữ ném về phía Hỏa Sơn.

“Hử, sao lại có khí tức Nhân Loại ở đây, cách đây không kém trăm dặm, chắc chắn tên khốn khiếp kia giữ thứ đó” Chu Yểm liền giận giữ lao theo phía khí tức vừa cảm nhận được mà lao đến.

Cùng lúc đó Vân Mộc đang chạy trối chết liền không biết điều gì xảy ra May quá chạy khỏi được ra chỗ hai đầu Yêu Thú đại chiến.

Hắn thực sự không biết rằng nguy hiểm đang lao nhanh về phía hắn, sau vài hơi thở hắn liền nghe tiếng chấn động đang lao về phía hắn.

“Nhân Loại, mau đứng lại giao đồ ra cho ta, nếu không chết!”Chu Yểm một đường chạy tới rống giận hét,“Chết tiệt, thứ gì đang tới mau chạy, ta lúc nào chọc phải nó”.

“Nhân Loại, mau đứng lại!”Chu Yểm giận rống lên.

Chu Yểm liền không còn kiên nhẫn liền vung quyền về phía Vân Mộc đang chạy, quyền vừa ra như Thái Sơn hướng về phía Vân Mộc, quyền phong vừa chưa chạm trúng Vân Mộc dư ba gây ra đã thối bay hắn bay về hướng khác, thân thể của hắn cũng vì như thế mà bị trọng thương.

Chu Yểm một bên rống giận hét to lên bầu trời.

“Nhân Loại, tốt nhất ngươi trốn cho thật kĩ, đừng để ta tìm được ngươi, nếu không ta sẽ rút gân lột da ngươi , bù lại tổn thất hôm nay ta phải nhận”.

“Khốn kiếp Nhân Loại”.

Cùng lúc đó Vân Mộc rơi vào một nơi, mà nơi này liền sẽ thay đổi cả cuộc đời hắn.

PS:Cuộc đời Tiểu Mộc Mộc sắp thay đổi rồi.

Đã hết chap rồi. Mời các tình yêu đọc sang chap tiếp theo của truyện nào.