Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Hệ Thống Cuộc Sống Nơi Đảo Hoang Chương 136: 136: Chuẩn Bị Mở Rộng Nơi Trú Ẩn

Chương 136: 136: Chuẩn Bị Mở Rộng Nơi Trú Ẩn

11:12 sáng – 01/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 136: 136: Chuẩn Bị Mở Rộng Nơi Trú Ẩn tại dualeotruyen. 

Từ lúc Hạo Thiên trở về đến bây giờ thì hắn cũng chưa có nói chuyện với Lily và Mary câu nào là đã vào trong lều nghỉ ngơi, hai cô ấy cũng hiểu được sự mệt mỏi của hắn nên không có làm phiền.

Chắc là do tinh thần của Hạo Thiên mấy ngày này đều rất căng thẳng nên mới không để ý đến chuyện này.

Sáng hôm sau, mọi người đều đã thức giấc, Lily là người đầu tiên thức dậy kế đến là Mary, thấy ba người còn lại đang ngủ nên họ lẳng lặng đi ra ngoài chuẩn bị bữa sáng.

Bữa sáng chuẩn bị hoàn tất thì cũng đã tám giờ, lúc này Hạo Thiên trong lều cũng đã thức giấc, sau một đêm an tâm nghỉ ngơi thì thể lực và tinh thần đã tốt hơn rất nhiều, nhưng có điều Trúc Diệp Thanh và Diệp Ngân đang bám chặt lấy người mình.

“Thanh Thanh! A Ngân!” “Mau tỉnh dậy!” “A…” Diệp Ngân la lên thất thanh.

“Sao thế… Muốn ngủ thêm chút nữa…” Trúc Diệp Thanh bám chặt tay Hạo Thiên mà nũng nịu.

Hạo Thiên lấy tay bịt miệng Diệp Ngân lại rồi mỉm cười, đúng là đã nghiện mà còn ngại.

“Thức dậy nào! Còn nhiều việc phải làm lắm!” Hạo Thiên cười khổ.

“…” Để cho hai cô gái có không gian thay đồ thì Hạo Thiên đi xuống bếp chuẩn bị thức ăn như lúc trước, đến nơi thì thấy Lily cùng Mary đã nấu một nồi canh thịt, có thể nói hai người này là đệ tử của Diệp Ngân thì cũng chẳng sai, tay nghề nấu ăn của họ chỉ kém cô ấy một chút.

Vì để tạ lỗi cho việc mình làm ngơ hai mỹ nữ, Hạo Thiên đi lấy một chén nước mát lạnh đem lại chỗ họ rồi mời họ uống nước.

“Lily, Mary! Làm mệt rồi phải không? Mau uống miếng nước mát!” Hạo Thiên mỉm cười.

“Cám ơn anh!” Lily vui vẻ đón lấy.

“Hừ! Không thèm! Anh không thèm để ý gì đến hai chúng tôi mà!” Mary có vẻ giận.

“Xin lỗi! Tại tôi gặp nhiều chuyện không may mắn nên tinh thần có chút căng thẳng nên…” Hạo Thiên cúi đầu.

“Thôi được rồi! Tôi chỉ nói vậy thôi! Cám ơn!” Mary mỉm cười, cất giọng ngắt lời Hạo Thiên.

“Hai cô mệt rồi thì qua chỗ kia nghỉ ngơi đi, chỗ này cứ giao lại cho tôi!” Hạo Thiên cười cười.

Khoảng mười phút sau thì Trúc Diệp Thanh cùng Diệp Ngân cũng đã đến chỗ này, các tộc nhân Hera cũng đã dần thức giấc, ngủ ở bên ngoài trời gió lạnh nên bọn họ vì khó ngủ mà thức trễ cũng là lẽ thường tình, Hạo Thiên cũng không có ý định nào là trách móc hay gì cả.

Sau khi đã ăn sáng no nê thì mọi người bắt đầu tập trung lại một chỗ, hôm nay họ cần gấp rút làm việc để chuẩn bị nâng cấp nơi trú ẩn.

Dưới sự phân công của Hạo Thiên, bộ lạc chia làm ba đội.

Một đội đi theo Hạo Thiên đi đến rừng trúc, trong đội có khoảng năm người là nam để chặt cây, năm người nữ để thu hoạch măng, năm người nam khỏe mạnh như Lord, Cana, hai anh em Luca, Luci và Cris thì vác những cây trúc về nơi trú ẩn.

Đội thứ hai, đi theo Trúc Diệp Thanh ra suối bắt cá cùng với nhặt đá, nhóm này có khoảng mười người trong đó có hai người nam phụ trách việc khuân vác, còn lại là tám nữ phụ trách phân loại đá lửa cùng tìm đá quý và săn cá.

Đội cuối cùng, đa phần là người già và trẻ nhỏ, chỉ có khoảng năm người là có khả năng chặt cây, còn lại là làm các việc vặt vãnh.

Tất cả mọi người đều rất hăng hái làm việc, không có ai kêu ca hay là gây rối trong quá trình lao động, Hạo Thiên nhìn thấy cảnh này cũng rất vui.

Khung cảnh đầu tiên là bên phía rừng trúc của đội Hạo Thiên.

Lá trúc đã có phần ngả vàng rất nhiều, cây trúc, cây tre cũng đã già vừa đúng lúc có thể dùng làm nhà tre.

Với sức lực của nhiều người cộng lại thì rất nhanh đã thu hoạch đủ số lượng tre, trúc cần dùng, người có công nhiều nhất có lẽ là Night, hai người theo sau chặt bỏ lá và nhánh cây đều không theo kịp tốc độ của hắn.

Mỗi một lần vung tay là Night chặt hạ được một cây tre to, đôi lúc còn hai cây một lượt, đúng là con quái vật của bộ lạc Hera.

Hạo Thiên nhìn cảnh này mà có chút sợ hãi, những phát chém đó vào cơ thể người thì còn gì nữa đâu mà khóc với sầu luôn, nghĩ thôi đã ớn lạnh rồi.

Nhưng hắn cũng rất vui vẻ vì có thêm người thì tốc độ làm việc sẽ nhanh chóng hơn.

Tổng kết lại thì số cây mà Night chặt được nhiều hơn hai phần, còn lại là do Hạo Thiên cùng một tộc nhân khác thu được.

Số lá trúc nào tươi ngon thì Hạo Thiên đem chúng về cho Hắc Hắc cùng con của nó ăn, còn lại thì gom vào một chỗ.

Đến chiều thì họ cũng đã đem được hết đống tre trúc mà mình thu hoạch được, những nữ tộc nhân cũng tìm thấy không ít măng tre.

Toàn cảnh bên phía Trúc Diệp Thanh thì có vẻ vui hơn nhiều so với sự nhàm chán, máy móc chỗ Hạo Thiên.

Những khoảnh khắc tộc nhân Hera bắt được cá thì hầu như mọi người đều hoan hô như ăn mừng chiến công vậy, những người còn trẻ trung thì đôi lúc còn hất nước qua lại.

Mọi người trở nên bận rộn nhất là khi Artemis lao vào suối khi đã nhặt xong đá lửa, chỉ cần một cây giáo nhỏ.

Artemis đi đến đâu là xiên dính cá đến đó, còn lại những người khác thì chỉ việc chạy theo sau mà nhặt cá, vì thế mà họ có thời gian để vui chơi.

Cá bắt được cũng khá nhiều, đá cũng được không ít, sau khi làm xong việc còn được tắm rửa rồi mới quay trở về.

Bên phía Diệp Ngân cũng rất suôn sẻ, mọi người đều hăng sức làm cỏ, chặt bớt cây cối xung quanh nơi trú ẩn.

Tốc độ làm sạch cỏ là rất nhanh, nhưng Diệp Ngân vẫn chừa lại một khoảng rộng bãi cỏ để cho Hắc Hắc cùng con của nó vui chơi trên đó.

Khi có cá do một người trong đội Trúc Diệp Thanh đem về thì tất cả lại túm vào một chỗ xử lý cá.

Nấu ăn là công việc chính của nhóm bọn họ sau khi đã làm cỏ xong, dù khá bận rộn nhưng ai nấy đều vui vẻ hoàn thành.

Khoảng bốn giờ chiều thì nhóm người Hạo Thiên cũng đã về đông đủ, họ nghỉ ngươi một lúc rồi nhanh chóng bắt tay vào việc xây dựng nhà, chỉ là xây dựng đỡ để có chỗ ngủ qua đêm, trong vài ngày tới sẽ mở rộng nơi trú ẩn thì sẽ làm cho thật chắc chắn.

Nhà tạm cũng khá vững chắc, đơn giản dùng các thân tre, trúc liên kết lại bởi dây thừng rồi phủ lá cây lên trên như lều chữ A mà Hạo Thiên từng làm..