Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Đam Mỹ Đường Giữa Toàn Năng Chương 27: Chương 26. Quyết Đấu Nhánh Thắng

Chương 27: Chương 26. Quyết Đấu Nhánh Thắng

8:12 chiều – 10/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 27: Chương 26. Quyết Đấu Nhánh Thắng tại dưa leo tr. 

Diệp Thiếu Dương cùng với Trì Sóc hàn thuyên mấy phút.

Cậu có ấn tượng khá tốt với đại lão, không kiêu ngạo, cũng không dựa vào việc đã tặng nhiều quà cho cậu mà ra vẻ cao cao tại thượng, ngược lại vẫn lễ phép duy trì khoảng cách, không tò mò thông tin riêng tư của cậu, đề tài trò chuyện cũng chỉ xoay quanh game.

Kiểu bạn qua mạng như vậy dễ đem lại cảm giác thoải mái khi gặp mặt.

Bất tri bất giác đã đến 2 giờ chiều, ánh đèn sân khấu sáng lên, rất có không khí công nghệ hiện đại, toàn bộ sân thi đấu như đang chậm rãi tỏa ra cánh hoa giữa không trung.

MC Lâm Thất cũng cất cao giọng: “Xin chào các bạn khán giả tại hiện trường, các bạn khán giả trên sóng livestream! Lễ khai mạc thi đấu quý sau Chiến Thần xin phép bắt đầu!”

Diêu Mộc tiếp lời: “Hôm nay chúng ta sẽ nghênh đón trận đấu đầu tiên giữa Kinh Trập và Hỏa Văn! Nhóm tuyển thủ đã chuẩn bị sẵn sàng, xin một tràng vỗ tay nhiệt liệt mời hai chiến đội lên sân khấu!”

Thang máy bằng kính trong suốt chậm rãi từ lầu hai hạ xuống, rất có dáng vẻ “Chúng thần giáng lâm”, toàn sân khấu vang lên một tràng hoan hô nồng nhiệt.

Chiến đội Kinh Trập lên sân trước. Bọn họ mặc đồng phục màu tím đậm, phía sau có biểu tượng chiến đội hơi giống con bọ cạp, cảm giác thập phần thần bí. Đội trưởng Phương Chính Thanh dáng vẻ anh tuấn, kính gọng bạc, cười híp mắt, nhìn qua có vẻ tính cách rất tốt. Độ nổi tiếng của hắn rất cao, một khắc xuất hiện trên sân khấu đó, dưới sân khấu điên cuồng hò hét gọi Phương đội.

Tiếng hoan hô vang lên ở chu vi rộng lớn, Trì Sóc tiến đến bên tai Diệp Thiếu Dương hạ thấp giọng giới thiệu: “Ở giữa là Phương Chính Thanh, kế bên phải hắn là Tạ Viễn, kế nữa là Lý Vân Mặc, tạo thành tổ hợp tam giác sắt của Kinh Trập, cũng là tổ hợp lần trước chúng ta gặp phải.”

Diệp Thiếu Dương hiểu ra: “Phương Phương Chính Chính, Viên Viên Nhuận Nhuận, Khả Khả Ái Ái?”

“Ừm, ID thi đấu lần lượt là: Tui rất vuông, Tui rất tròn, Một đám mây*”

*raw là我很方、我很圆、一片云

“…” Diệp Thiếu Dương nhìn một lượt ba vị đại thần. Không dám bình phẩm ID, nhịn cười nói: “Độc đội của bọn họ, thực sự rất đáng sợ.”

Tuyển thủ chiến đội Kinh Trập hoàn tất giao lưu, nhanh chóng đi vào phòng cách âm tháo gỡ thiết bị. Diệp Thiếu Dương phát hiện cả 5 người bọn họ đều tự mang bàn phím và chuột, có lẽ là thi đấu Chiến Thần cho phép tuyển thủ tự mang những vật dụng này, sử dụng bàn phím và chuột mình quen thuộc sẽ tiện tay hơn.

Kế đó, chiến đội Hỏa Văn cũng xuống sân khấu, xung quanh lại dâng thêm một đợt sóng lớn.

Đồng phục của họ màu đỏ, biểu tượng là một hình tròn văn tự điểm thêm ngọn lửa. Nam sinh đứng giữa thân hình cao lớn, nhìn về phía khán giả mỉm cười, nho nhã lễ độ.

Diệp Thiếu Dương cách sân khấu rất gần, có thể nhìn rõ ràng gương mặt của từng tuyển thủ. Cậu phát hiện, tuyển thủ trong thế giới ABO có giá trị nhan sắc bình quân rất cao, có thể vì đa phần là Alpha?

Căn cứ vào tư liệu cậu tìm được, gene Alpha tương đối ưu tú, khát vọng chinh phục lớn, thích hợp với thế thao điện tử. Omega tuy cũng rất ưu tú, nhưng tính cách đa số nghiêng về ôn hòa, sẽ có hứng với âm nhạc, hội họa, văn nghệ hơn. Trong vòng thi đấu thể thao điện tử, số lượng tuyển thủ Omega so với gấu trúc còn muốn hiếm hơn.

Liên minh không cấm Omega thi đấu, Diệp Thiếu Dương cũng không cần lo lắng lỡ như có phân hóa thành Omega——- ngược lại đối với cậu thì phân hóa thành gì không quan trọng, miễn không ảnh hưởng đến thi đấu là được.

Trì Sóc thấp giọng giới thiệu: “Ở giữa là Chu Gia Văn, ID là Chu Chu, là đội trưởng của chiến đội Hỏa Văn, cũng là đội trưởng trẻ tuổi nhất hiện tại trong Quốc nội.”

Chu Gia Văn? Diệp Thiếu Dương chưa từng nghe qua cái tên này, không khỏi tò mò: “Đứng ở giữa, bình thường sẽ là người chơi ở đường giữa?”

Trì Sóc gật đầu: “Ừm, mid trong top 50 thế giới, thành danh cùng với Phương Chính Thanh. Sở trường là các loại pháp sư dạng cấu rỉa, độ chính xác của mỗi kỹ năng vượt qua 80%.”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nhíu máy: “Lợi hại như vậy?”

Pháp sư đều dựa vào kỹ năng kiếm cơm, kỹ năng nếu phóng không cũng là bình thường. 80% tỷ lệ trúng, có nghĩa là hắn ra tay 10 lần có thể trúng được 8 lần. Như thế, nếu hắn lấy được pháp sư có sức bộc phát lớn, thời điểm combat tổng không giết được hắn thì những vị tướng da mỏng máu yếu bên ta sẽ bị tiễn bay màu.

Diệp Thiếu Dương không nhịn được nói: “Nếu như vậy, Kinh Trập và Hỏa Văn đều là Mid Carry?”

“Không sai, cái này cũng là lí do mà tôi mời cậu đến xem trực tiếp.” Trì Sóc quay đầu nhìn về phía cậu, ánh mắt ôn hòa: “Cậu không phải thích chơi Mid sao? Ngày hôm nay là trận quyết chiến của người chơi đường giữa đẳng cấp thế giới.”

Hạt nhân là Mid (Carry) nghĩa là chọn đường giữa làm trụ cột. JG sẽ nhường ra một phần kinh tế cho Mid, để Mid có thể tăng cấp nhanh nhất, là chủ lực kết xuất lúc combat.

Diệp Thiếu Dương nghe đến đó lập tức lên tinh thần———- nếu không có bất ngờ gì, Chu Gia Văn, Phương Chính Thanh, những tuyển thủ đẳng cấp thế giới này tương lai sẽ là đối thủ của cậu. Cậu đương nhiên muốn quan sát tỉ mỉ thao tác của họ, áng chừng thực lực của họ và so sánh với chính mình xem còn chênh lệch bao nhiêu.

Trì Sóc phát hiện, một câu hôm nay là “Mid đẳng cấp thế giới quyết đấu” làm Tiểu Bạch trở nên hứng thú hơn rất nhiều.

Nam sinh ngồi bên cạnh, đôi mắt sáng như ánh sao trời, nghiêm túc nhìn chằm chằm sân khấu lớn, một bộ dạng chăm chú nghe giảng bài.

Từ ánh mắt đó, có thể nhìn ra cậu ấy cực kỳ hứng thú với thi đấu chuyên nghiệp.

Trì Sóc khẽ giương lên khóe môi, tựa lưng vào ghế, đưa ánh mắt nhìn về sân khấu.

Hai bên tuyển thủ đã hoàn tất lắp nối thiết bị.

MC nói: “Chúng ta sẽ nhường sân khấu lại cho bình luận viên.”

Trên màn hình lớn chuyển cảnh thành hai vị bình luận viên.

Việc bình luận được an bài rất cẩn thận, trên bàn để một vài mô hình của game, một nam một nữ bình luận viên ngồi ở đó, bình luận viên nam mặc áo sơ mi cộc tay, thắt cà vạt, bình luận viên nữ mặc váy cùng âu phục nghiêm chỉnh.

Sau khi kết nối, hai người liền phối hợp giảng giải.

“Hoan nghênh đến với mùa giải S9 thi đấu quý sau của Chiến Thần, trận đấu hôm nay diễn ra giữa chiến đội Kinh Trập và Hỏa Văn, là một trận quyết đấu rất căng thẳng của nhánh thắng.”

“Tôi là bình luận viên Du Du.”

“Tôi là bình luận viên Minh Vũ.”

“Xin cảm ơn tập đoàn XXX, XXX đã tài trợ cho mùa giải S9.”

“Kênh dự đoán chính thức đã mở, các vị khán giả có thể bắt đầu bình chọn, nếu dự đoán chính xác có thể tiến hành đổi goods hoặc skin trong game.”

“Trận đấu này được giám sát bởi thiết bị AI, tổ trọng tài đảm bảo trận đấu được diễn ra công bằng.” “Tiếp theo đây chúng ta sẽ giới thiệu đôi chút về tuyển thủ của hai đội.”

Hai vị bình luận viên nói nhanh về thành viên hai chiến đội.

Chiếu theo lời bọn họ, ống kính lần lượt chuyển đến chính diện tuyển thủ. Giới thiệu xong, thiết bị cũng đã chuẩn bị ổn thỏa, trọng tài trong phòng cách âm ra dấu với nhân viên công tác bên ngoài.

Tiến vào giai đoạn BP ván đầu.

Huấn luyện viên của hai đội bắt đầu mở màn công kích.

Chiến đội Hỏa Văn ở bên xanh, cấm trước.

Huấn luyện viên của họ cơ hồ là không hề do dự Ban rơi [Nhãn tình Xà Vương].

Du Du cười nói: “[Nhãn tình Xà Vương] của Phương đội quả nhiên không hiếm lạ Ban vị.”

Minh Vũ cảm khái: “Thi đấu với Kinh Trập, chắc chắn Ban [Nhãn tình Xà Vương], giống như là quy tắc ngầm giữa các huấn luyện viên rồi. Dù sao thì độc đội của Kinh Trập quá đáng ghét, lỡ thả ra sẽ khó giải quyết.”

Tiếp đến, huấn luyện viên Trần bên Kinh Trập lựa chọn Ban.

Họ chọn nhốt [Nữ thần Liệt Diễm] vào gian phòng nhỏ.

Du Du nói: “Cấm [Nữ thần Liệt Diễm] cũng là việc trong dự liệu, dù sao nữ thần Liệt Diễm của Chu đội cũng rất mạnh, có thể ngửi ra mùi thuốc súng rất nồng! Cấm hết những bài đánh mạnh nhất của đối phương.”

Minh Vũ hiếu kỳ: “Vị trí cấm thứ hai sẽ dành cho ai đây? Liệu có tiếp tục nhằm vào đường giữa không?”

Du Du nói: “Có khả năng, cả hai đội đều là Mid C.”

Sau một khắc, Hỏa Văn Ban rơi [Tinh Linh công chúa] của Phương Chính Thanh, Kinh Trập lại Ban mất [Nữ thần Đại Dương] của Chu Gia Văn.”

Giai đoạn thứ nhất tiễn bay 4 vị tướng đường giữa?

Tâm tình Diệp Thiếu Dương đang rất phức tạp————– đó là đãi ngộ mà cậu từng hưởng qua khi còn ở chiến đội GD, năm đó cũng thời điểm thi đấu quý sau, huấn luyện viên đối phương điên cuồng nhằm vào đường giữa, cấm đi toàn bộ pháp sư sát thủ thuận tay.

Những tình huống như thế rất khó chịu, vì không thể lấy được tướng mình thích.

Nhưng ngược lại rất vinh dự.

Dù sao có thể bị nhìn chằm chằm thê thảm như vậy, chứng minh được huấn luyện viên đối phương rất kiêng kỵ cậu.

Giai đoạn BP kết thúc rất nhanh, đội hình cũng đã xác định xong.

Diệp Thiếu Dương đặt trọng điểm ở các vị tướng đường giữa.

Ván này Phương Chính Thanh cầm [Ngôn ngữ rừng xanh], pháp sư triệu hoán, có thể triệu hoán dây leo màu xanh lục đến khóa chặt đối phương, còn có thể thông qua trồng cây cản bước đường của địch, chỉ đọc miêu tả kỹ năng thôi cũng khiến người ta đau đầu.

Chu Chu cầm [Pháp sư Diệt Thế]- đơn giản thô bạo, Ulti có thể miểu sát tướng da mỏng máu yếu. Nếu như R trượt… vậy thì chỉ thu hoạch được một mảng cô đơn.

Hai tuyển thủ thực lực ngang nhau, ai sẽ có được lợi trước?

Diệp Thiếu Dương mở to hai mắt nhìn chuyên chú.

Giai đoạn đầu game, Phương đội có ưu thế hơn, trồng cây khắp nơi, thu hẹp không gian di chuyển của Chu đội, muốn bổ binh cũng rất khó khăn. Đại khái là Chu đội bị hắn làm phiền tới mức không còn cách nào khác, vừa đạt cấp 6 liền mở tốc biến qua đến, Phương Chính Thanh trực tiếp giao nộp tốc biến bỏ chạy.

Ở góc nhìn của khán giả, hai người đồng thời bật tốc biến———— cậu dự đoán phán đoán của tui.

Mãi đến khi đạo diễn phát lại một đoạn quay chậm, mọi người mới nhìn rõ thật ra là Chu đội tốc biến lên trước muốn miểu sát, Phương Chính Thanh giao nộp tốc biến bỏ chạy, lệch chỉ khoảng 0.2 giây.

Năng lực phản ứng này, không hổ danh là Mid đẳng cấp thế giới.

Tình hình ở đường giữa càng đấu càng kịch liệt.

Liên tiếp tấn công nhau, tiếng hoan hô trong trường quay vang lên không ngừng.

Diệp Thiếu Dương lại ngoảnh mặt làm ngơ, chăm chú quan sát màn hình lớn.

Ván đầu tiên, chiến đội Hỏa Văn dựa vào ưu thế nhỏ thắng lợi.

Ván thứ hai, chiến đội Kinh Trập cân bằng điểm số.

Ván thứ ba, chiến đội Kinh Trập lấy được điểm trước.

Ván thứ tư, Chu Gia Văn lấy được [Nữ thần Băng Sương] có thể đẩy nhịp điệu tốt, giữ được thế trận 10 phút, cưỡng ép mở giao tranh đóng băng được 3 người đối diện, lấy được 3 mạng, chuyển bại thành thắng!

Điểm số chuyển thành 2:2, tiến vào ván đấu quyết định.

Trì Sóc nhìn qua người bên cạnh, thời điểm Tiểu Bạch xem thi đấu rất chăm chú, thậm chí còn có vẻ nghiêm túc hơn cả huấn luyện viên của mấy chiến đội khác quan sát thi đấu. Không quan tâm xung quanh có bao nhiêu tiếng la hét ồn ào, giống như không có gì có thể ảnh hưởng đến cậu.

Khi thì cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ, lúc có tuyển thủ nào biểu hiện đặc sắc sẽ vỗ tay, cũng có khi khẽ cau mày tựa như phát hiện ra sai lầm của ai đó.

Trì Sóc bất động thanh sắc ở kế bên quan sát.

Quá trình thi đấu rất kịch liệt, hai người cũng không có quá nhiều giao lưu. Nhưng Trì Sóc có thể xác định, người kế bên, có được tố chất cần thiết của tuyển thủ chuyên nghiệp———- tập trung và bình tĩnh.

Loại thái độ nghiêm túc này của Tiểu Bạch, khác biệt với sự náo nhiệt của các fan hâm mộ xung quanh, rõ ràng là không dung hòa vào hoàn cảnh. Nhưng cũng chứng minh được, góc nhìn của cậu không giống với khán giả bình thường.

Phần lớn khán giả xem thi đấu cũng chỉ là xem náo nhiệt, ai lấy được đầu người sẽ kích động cổ vũ. Nhưng Tiểu Bạch lại đang xem đội hình phối hợp, thao tác của tuyển thủ, nắm bắt thời cơ, cũng như các yếu tố nội hàm.

Trước ván đấu quyết định có một khoảng nghỉ ngắn.

Trì Sóc chủ động mở miệng: “Ván thứ năm, có khả năng sẽ được nhìn thấy độc đội của Kinh Trập.”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc hỏi: “Huấn luyện viên không cấm [Nhãn tình Xà Vương] nữa?”

Trì Sóc nói: “Ván quyết định ở quý sau sẽ cưỡng chế thả Ban, tùy ý chọn tướng.”

Lúc bình thường trong giai đoạn BP, huấn luyện viên hai đội sẽ liều mạng cấm tướng mạnh hoặc đội hình đặc thù. Mà quy tắc này lại yêu cầu “Thả Ban”.

Cái gọi là “Thả Ban”, cũng chính là “Không cấm tướng nào cả”.

Tất thảy tướng đều có thể được lựa chọn. Điều này cũng có nghĩa là song phương có thể lấy được đội hình mình ưng ý nhất, lấy ra đội hình mạnh nhất quyết đấu một trận.

Trì Sóc thấy nam sinh rơi vào trầm tư, không khỏi thấp giọng hỏi: “Nếu cậu đánh với [Nhãn tình Xà Vương] của Phương Chính Thanh, cậu sẽ chọn tướng gì?”

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút: “Huyết y thích khách phối hợp với Ảo thuật sư, nếu dùng chiến thuật liên động Mid- Rừng thì sao?”

Trì Sóc nhàn nhạt nói: “Nếu phối hợp tốt, có thể cường sát.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Nhưng giết Phương Chính Thanh thôi chưa đủ.”

Trì Sóc gật đầu: “Đúng, Kinh Trập còn có một Tạ Viễn.”

Diệp Thiếu Dương khẽ mỉm cười, nhìn về phía Trì Sóc: “Nếu giết cả hai người bọn họ?”

Trì Sóc: “…”

Giết cả hai?

Câu này nói rất dễ, nhưng mà Phương Chính Thanh là người chơi đường giữa đẳng cấp thế giới, Tạ Viễn cũng là xạ thủ đẳng cấp thế giới, bên cạnh còn có thêm một SP vô cùng bình tĩnh. Cường sát một nhân vật đã khó, giết cả hai?

Liên minh có cặp đôi liên động nào có thể hung ác tới mức này?

Nhưng câu nói này của Tiểu Bạch đến rất thản nhiên, phảng phất như đây là chuyện thường tình.

Diệp Thiếu Dương nghiêm túc nói: “Muốn phá giải đội hình song C, cần phải có một đội hình song C khác có trình độ tường đương. Đối phó với kiểu đấu pháp đè độc thành tầng (cấu rỉa), phương thức tốt nhất là liên động Mid- Rừng giết chết song C trong thời gian ngắn nhất. Nếu như phối hợp đủ tốt, JG cùng với Mid đồng thời ra tay cấp tốc giết cả hai người đối phương, thì sẽ ổn thỏa.”

Cậu dừng một chút, mỉm cười nói: “Tuy rằng khó, nhưng có hy vọng, đúng không?”

Trì Sóc trở nên trầm mặc.

———– đúng, là có hy vọng.

Mà nhóm huấn luyện viên liên minh không dám thả độc đội của Kinh Trập, là bởi vì họ không dám thử nghiệm hy vọng này.

Chiến đội từ Hoa Quốc không lấy được Vô địch Thế giới cũng không phải do vấn đề của tuyển thủ, mà là có liên quan đến nhiều yếu tố, tỷ như khuyết thiếu loại dũng khí nghiên cứu ra chiến thuật mới, ngược gió mà đột phá.

Đội hình thi đấu hiện có kia, đổi đi đổi lại không mấy ý mới. Mỗi ngày đều đang nghiên cứu chiến thuật nước ngoài, lại không mấy khi chế ra chiến thuật mới.

Kinh Trập sáng tạo ra độc đội, Hỏa Văn có hệ thống thiêu đốt, Thiên Hoàn có liên động Mid- Rừng năm đó…

Vẫn luôn bị cấm.

Không tìm phương pháp giải, chỉ là cấm đối thủ dùng.

Kiểu tư duy như vậy, bọn họ dựa vào đâu để tiến bộ? Làm sao để đối phó với đàn sói lớn ở giải đấu Thế giới?

Trì Sóc quay đầu nhìn về phía nam sinh bên cạnh————– nụ cười của cậu rất thản nhiên, đôi mắt trong suốt sáng ngời, tựa như một người mới cái gì cũng không hiểu, ăn nói ngông cuồng; lại giống như cao thủ đã trải nghiệm qua rất nhiều tình cảnh, thông suốt, cởi mở.

Hai loại mâu thuẫn đối lập này, dường như hoàn mỹ dung hợp trên người Tiểu Bạch.

Mặc dù Tiểu Bạch chỉ mới chơi tốt vài vị tướng, nhưng lại có thể nói toạc ra khúc mắt trong lòng Trì Sóc trong một câu.

Có hy vọng, sao không thử?

Trì Sóc khẽ giương khóe môi, ánh mắt ôn hòa nhìn về phía cậu: “Tiểu Bạch, cậu có dự định đi đánh chuyên nghiệp không?”