Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 58

8:09 chiều – 10/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 58 tại dưa leo tr. 

Đi đến chợ đêm, Khưu Thành trước đem hộp bánh bao tặng cho Vương Thành Lương, sau đó lại đem xâu chìa khoá của viện tử mới mua đưa hắn: “Tớ lúc trước đã mua một mảnh sân, nằm ngay ở phía sau trường học, qua khỏi sông Tân Nam phố Lão Nhai, số 271.”

“Đây là gì vậy?” Vương Thành Lương ngậm cái bánh bao, vô cùng cao hứng nhai nuốt, gặp Khưu Thành đưa qua một xâu chìa khóa, đầu óc trong lúc nhất thời có điểm trở nên rối mù.  EditNhuY2H

“Nhà của cậu không phải muốn làm đậu hủ sao, vậy thì làm ở đây luôn đi, còn cần những công cụ gì? Máy xay đậu có không?” Khưu Thành lại hỏi.

“Có.” Vương Thành Lương gật gật đầu: “Còn lại cũng không cần công cụ gì khác, khuông gỗ định hình cứ để anh hai tớ làm là được.”

“Vậy là tốt rồi.” Khưu Thành cười nói. p2haehyuk.wordpress.com

“Ai nha, bạn của tớ.” Vương Thành Lương lúc này mới vừa có phản ứng lại như bình thường. Hắn cầm chìa khóa trong tay những vẫn không biết nên làm thế nào cho phải: “Haizz, chuyện này giống như có điểm không tốt lắm, tớ còn phải thương lượng với người trong nhà một chút.”

“Không có việc gì, tớ mua căn nhà kia vốn tính để đến khi tăng giá rồi bán thôi, mọi người cứ dùng trước được mà.” Khưu Thành nói rồi đem mấy thứ hàng hoá bọn họ sẽ bán đêm nay bày ra sạp.

“Kia…… Kia……” Vương Thành Lương gãi đầu: “Vậy cảm ơn cậu nha.”

“Không có gì, dù sao sân viện kia cũng để trống thôi.” Khưu Thành nói xong thì cũng vừa lúc chuyển ra một cái vò cuối cùng từ trong thùng xe ba bánh. Tiếp đến, cậu lấy hai cái chén nhỏ ra, từ trong vại múc một thìa tương ớt cà chua bỏ vào chén, sau lại đặt ít tăm lên cái chén còn lại.

“Đây là tương gì vậy?” Vương Thành Lương thấy động tác của cậu, nhịn không được hiếu kỳ hỏi. EditNhuY2H

Trong thời gian nói chuyện, hắn cũng đã khép lại nắp đậy của hộp giữ tươi. Một hộp bánh bao, hắn chỉ ăn một cái, còn lại cũng chưa động đến. Trong nhà lớn nhỏ tổng cộng có năm tiểu hài tử, nhìn thấy bánh bao bọn nhỏ khẳng định phải cao hứng đến điên luôn.

“Đây là tương gì vậy?” Lúc này vừa vặn lại có khách quen đi đến chỗ bán hàng của bọn họ, phát hiện thứ tương được đặt trong chén là loại hắn không biết, cũng mở miệng hỏi như vậy.

“Tương ớt cà chua.” Khưu Thành cười nói: “Phiên bản cải tiến đó.”

Về cách thực hiện tương ớt cà chua, đĩa phim tài liệu lần trước bọn họ mua được không có nhắc đến. Công thức mới này là do Khưu Thành mấy ngày nay lên mạng sưu tập được, thành phẩm làm ra cũng không tệ lắm.

“Cậu bỏ thêm dầu vào à?” Vương Thành Lương lúc này cũng chen qua, bưng cái chén nhỏ xoi dưới đèn đường chăm chú quan sát, cho đến khi trông thấy phần trên cùng của tương ớt phiếm lên lớp dầu bóng loáng, tuy rằng không nhiều, nhưng cũng đã được xem là đồ hiếm.

“Bán thế nào?” Vị khách quen kia cũng dùng tăm chắm chút tương ớt nếm nếm, sau đó chẹp chẹp miệng hỏi.

“Tám lạng bột ngô một cân tương.” Khưu Thành trả lời.

“Lấy cho tôi hai cân.” Vị khách hàng cũng rất sảng khoái nói mua. Hiện tại đã có điện, hoàn cảnh gia đình của mọi người cũng khá hẳn lên. Một vài người còn có thể dùng tới tủ lạnh, dù mua nhiều một chút trở về cũng không lo lắng bị hư. Phải biết rằng tần suất bày quán của Khưu Thành dạo gần đây đã ít dần, lúc này mà không tranh thủ mua, không biết lần tới phải chờ tới bao giờ nữa. p2haehyuk.wordpress.com

Đêm nay, chẳng hiểu tại sao tương ớt cà chua rất khó bán lúc trước, vào buổi tối nay chỉ vài ba cái liền bị người phân chia đến một giọt chẳng còn. Thậm chí có khách còn ôm luôn cả vò, đại khái là muốn cầm về cho thân thích trong nhà hoặc là chia sẽ với đồng sự cùng đơn vị.

Hiện tại, năng lực chi tiêu của người dân thành phố Tân Nam đã tăng lên mức khá. Tuy trên tin tức cũng thường nhắc tới nạn sâu bệnh này nọ, thế nhưng mọi người đều đã có chút chết lặng. Thật lòng, ai nấy đều cảm giác mấy chuyện này cũng chả thấm vào đâu, thêm việc đã chấm dứt cách thức quản lý quân sự hóa được một thời gian, đợi tháng sau, cũng chính là tháng bảy, phía nam sẽ nghênh đón đợt đại thu hoạch của vụ bắp đầu tiên. Đến khi ấy, đợi số lương thực này được nhập vào thị trường, mọi người liền có thể giảm bớt lo âu.

Trên đường dẹp quán trở về, Khưu Thành đã mua một cái máy tuốt hạt bằng cách đạp chân cùng một cái máy bóc vỏ lúa chạy bằng điện từ một sạp hàng bán thiết bị máy móc đã qua sử dụng ven đường.

Từ xưa, cây lương thức được gieo trồng chủ yếu ở thành phố Tân Nam chính là cây lúa. Mấy năm trước, việc cơ giới hoá nông nghiệp dần dần được phổ biến. Máy móc quá hiện đại, dân chúng bình thường không nhất định mua được, có điều như máy tuốt hạt cùng máy bóc vỏ thì đều là các loại tương đối thông dụng.

Lúa nước nhà họ rất nhanh đã tới giai đoạn thành thục, đợi thu hoạch hết lúa, Khưu Thành tính sẽ đem chúng phơi khô rồi chở đến tỉnh thành xem giá thị trường như thế nào.

Sáng sớm hôm sau, Khưu Thành cùng A Thường làm xong mọi việc như thường ngày, liền đi đến phòng 1507 cắt lúa.

Bùn đất trong phòng còn chưa khô hết, hai người họ mỗi người cầm một cái lưỡi liềm, để chân trần đạp vào trong đất bùn, từ phần rìa ngoài bắt đầu cắt vào. Lúa gặt không thể để lúa trên mặt sàn của phòng, mà nhất định phải đem từng đợt một ra bên ngoài. May mà diện tích ruộng không lớn, hai người bận bịu chỉ chốc lát sau liền cắt hết số lúa.

Đến buồng vệ sinh mở ra vòi nước, đem bùn dính lầy lội trên chân rữa sạch sẽ, kế đến hai người lại qua phòng 1508 bên cạnh, đem tất cả thóc lúa tuốt hạt.

Điểm lợi của việc trồng cây trong nhà chính là lúc làm việc không cần dầm mưa dãi nắng. Lưng phòng 1508 hướng mặt trời nên vốn tương đối râm mát, cậu lại đem cửa phòng đối diện và mấy cái bên cạnh đều mở ra, cho nên cả khu vực này liền trở nên cực kì thông thoáng.

Vừa nãy lúc bọn Khưu Thành cắt lúa, cũng chỉ cần đổi góc độ cho mấy tấm gương ngoài ban công lớn và ban công nhỏ, bởi vậy ánh mặt trời không thể chiếu vào trong được.

Sau khi tuốt hạt, hai người mới đem thóc lúa cùng rơm rạ phân biệt chuyển đến mái nhà phơi nắng. Mấy ngày nay, thành phố Tân Nam đều có nắng gắt, thóc lúa lại không lớn như hạt đậu phộng hay đậu nành, cho nên lúc phơi cũng tương đối mau lẹ.

Làm xong công việc, Khưu Thành và A Thường đều tự mình đi tắm nước lạnh, tiếp đến sẽ qua phòng 1406 xay gừng tỏi và ớt thành bột nhuyễn. Ngày hôm qua, họ đã dùng muối ướp bắp cải, bởi vậy hôm nay phải nhanh chóng đem tương làm ra, tiến hành giai đoạn ướp muối thứ hai.

“Đinh đong! Đinh đong!” Gần mười một giờ, Thẩm Tinh rốt cuộc đến nhà.

“Được không?” Khưu Thành mang một thân đầy vị tỏi, chạy tới mở cửa cho cô, A Thường thì chạy nhanh đi kéo bức màn qua, cũng nhân tiện mở đèn trong phòng.

“Được.” Thẩm Tinh thở phì phò nói: “Thanh máy chung cư nhà các anh lại ngừng nữa rồi.”

“Ngừng? Tối hôm qua còn chạy mà.” Khưu Thành mời cô vào trong phòng, lại rót cho cô một ly nước sôi để nguội.

“Đây là chứng từ bất động sản, căn phòng này hiện tại đang dưới danh nghĩa của tôi.”

Thẩm Tinh ngồi vào sô pha, từ chiếc gói to đeo trên vai cầm ra chứng từ bất động sản và hợp đồng mua phòng, sau đó liền bưng chén nước Khưu Thành rót cho, ừng ực uống sạch sẽ. Giữa trời nắng chan chan mà chạy ở bên ngoài suốt một buổi sáng thế này, cô thật sự là vừa nóng vừa khát muốn chết.

“Mất bao nhiêu bột ngô?” Khưu Thành hỏi.

“Không bao nhiêu, tôi đã lấy một căn hộ đơn nằm ở trung tâm thành phố đổi với họ, không sai biệt lắm cũng bằng giá phòng của căn bên này thôi.” Hiện tại vào mỗi ngày, Thẩm Tinh đều đi khắp hang cùng ngõ hẻm lùng sục, không chỉ giúp Khưu Thành giật dây. Nếu nhìn thấy phòng nào vừa ý, mà bản thân cô cũng có năng lực mua vào tay, thì sẽ trực tiếp lấy giá rẻ nhất mua đứt. Chẳng qua tài chính của cô thật sự hữu hạn, trước sau, cô tổng cộng chỉ mới ra tay ba lượt.

“Cho cô năm mươi cân đủ không?” Khưu Thành cũng biết chủ phòng 1510 là nhân vật khó chơi, Thẩm Tinh vì chuyện này đã tiêu phí không ít tinh lực.

“Đủ.” Thẩm Tinh nhướn mày nở nụ cười, Khưu Thành cấp năm mươi cân bột ngô đối với cô mà nói trên cơ bản chính là bán lời tới một nữa. Tuy rằng cũng tốn rất nhiều thời gian tinh lực của cô, thế nhưng một người thanh niên trai tráng ở thành phố Tân Nam làm việc hiện tại có thể kiếm được bao nhiêu tiền một ngày chứ? Cô có được mức thu nhập như vậy, đã rất giỏi giang rồi.

“Buổi chiều liền đi sang tên.” Thẩm Tinh nói.

“Trong chốc lát lại nữa tôi sẽ cho cô mượn một ít bột ngô, sau này cứ làm như vậy đi. Mấy căn hộ ở tầng mười bốn, cô có thể thu bao nhiêu liền thu bấy nhiêu.” Khưu Thành cảm giác hợp tác như thế rất tốt. Bản thân cậu có thể đỡ tốn sức, Thẩm Tinh có thể kiếm thêm tiền, ai nấy đều đạt được nguyện vọng của mình.

Chiều hôm đó hơn hai giờ, cửa văn phòng của Thẩm Định Quân bị gõ vang.

“Chuyện gì?” Thanh âm của Thẩm Định Quân vừa vang dội lại uy nghiêm cất lên.

“Là chuyện ngày hôm qua ngài kêu tôi an bài người đi điều tra đã có kết quả.” Kỳ quản lý đẩy cửa tiến vào, đem một chồng giấy tờ đóng dấu đặt lên trên bàn công tác của Thẩm Định Quân.

“Nói nghe một chút đi!” Thẩm Định Quân tựa vào ghế da, mặt lộ vẻ mệt mỏi nhéo nhéo mũi. Muốn chen vào trong kết cấu lợi ích đã ổn định tại thành phố Tân Nam này vốn là việc không hề dễ dàng, hắn gần đây đã vì chuyện này đã tiêu tốn không ít tâm tư.

“Người nọ gọi là Khưu Thành, là người địa phương, vẫn sinh hoạt tại Thành phố Tân Nam. Tốt nghiệp tại đại học Tân Nam, vài năm trước đã trả góp để mua căn phòng 1406 tại chung cư số 6 tiểu khu Gia Viên. Mấy tháng trước, từ căn cứ lâm thời đi ra, cậu ta rất nhanh đã thu mua vào tay mấy căn phòng khác ở tầng mười lăm. Nguyên bản còn thiếu một phòng 1510, nhưng mà vào sáng hôm nay, phòng 1510 đã được chuyển qua danh nghĩa của Thẩm Tinh, vừa rồi đã chuyển tên cho Khưu Thành.”

“Thẩm Tinh?” Ánh mắt nguyên bản có chút mỏi mệt tan rã của Thẩm Định Quân nhất thời ngưng đọng.

“Không sai, chính là Thẩm Tinh. Người đi hỏi thăm tin tức có nói, trong quá trình Khưu Thành thu mua mấy căn phòng, Thẩm Tinh vẫn luôn giúp hắn.” Kỳ quản lý nề nếp nói chuyện, giọng nói một chút cũng không mang theo cảm tình cá nhân.

“Ừ, tôi đã biết, anh đi ra ngoài trước đi!” Thẩm Định Quân phất phất tay.

“Vâng.”

“Thẩm Tinh……” Trong văn phòng, Thẩm Định Quân tự mình trầm ngâm lên tiếng.

Mấy năm nay sống ở phương nam, lão không phải hoàn toàn chưa từng hối hận về những chuyện mình đã làm qua. Nhưng hối hận chỉ là chuyện trong giây phút ngắn ngủi, lão có thể rất nhanh tìm được cho mình một lý do để tâm tình được thoải mái yên tâm. Tỷ như nói năm đó ba đứa nhỏ đều đã trưởng thành, người trưởng thành nên độc lập. Bản thân lão tử như hắn, năm đó vừa lên đại học đã phải vừa học vừa làm, cuối cùng còn không phải mang thành tích xuất sắc nổi trội tốt nghiệp đấy sao!?

Trong cảm nhận của Thẩm Định Quân, Thẩm Nguyệt Thẩm Tinh luôn oán hận lão, thật sự có hơi cố tình gây sự. Nhưng cho dù bọn họ có gây chuyện, làm một phụ thân, lão cũng không muốn so đo với con gái của mình. p2haehyuk.wordpress.com

Lại nói tiếp, bọn họ cũng là bị mẹ của mình dạy hư. Lúc trước cũng bởi vì nữ nhân kia không chịu ly hôn, lại ngầm tìm người tra xét tài sản của hắn, kê khai giá trị để người khác không thể tiếp nhận. Bà ta kiểu gì cũng không chịu ly hôn, do đó song phương mới có thể lề mề nhiều năm như vậy, quan hệ cũng trở nên vô cùng căng thẳng. Ba đứa con gái đều đứng về phía mẹ mình, khiến Thẩm Định Quân cùng cha mẹ lão đều thực thất vọng, nếu không thì lúc trước cũng sẽ không dưới cơn giận dữ, mà không  mang theo bọn họ rời đi.

Dù gì, cũng chỉ là ba nha đầu mà thôi, Thẩm Định Quân lão cũng không phải nuôi không nổi. Nhưng vừa nghĩ đến bọn họ luôn làm ầm làm ĩ, lão thật sự chán ngấy tới cổ. Vẫn là con trai tốt nhất, vừa nghe lời, lại tri kỷ, sẽ không cố tình gây sự. Mấy năm nay sống ở phương Nam, rất nhiều bạn làm ăn đều khen Thẩm Hàn Vũ là đứa nhỏ thông minh, tương lai khẳng định có tiền đồ, Thẩm Định Quân cũng thầm chấp nhận trong lòng.

“Khưu Thành……” Thẩm Định Quân tùy tay lật xấp tư liệu trên bàn. Lão bất quá cũng chỉ theo phép để người tìm hiểu chút tin tức mà thôi, không nghĩ tới lại moi ra mối quan hệ với con gái lão.

Xem xong một lần, Thẩm Định Quân tùy tay đem tư liệu phóng tới cái giá bên cạnh. Trên cái giá này không hề thiếu văn kiện giống như vậy, hầu như các nhân vật lớn nhỏ ở thành phố Tân Nam đều có một bảng điều tra.

Nguyên bản còn muốn mua luôn căn phòng 1510, thử xem cân lượng của tên Khưu Thành kia như thế nào. Không nghĩ tới mọi chuyện đã bị Thẩm Tinh làm hỏng, bởi vậy tâm tình của Thẩm Định Quân lúc này chẳng thể vui vẻ nổi.

Trong thương trường buôn bán, người với người không phải ai cũng giống nhau. Lúc trước khi Ngải Văn Hải biết được Khưu Thành muốn mua hết toàn bộ tầng mười lăm của chung cư số 6 tiểu khu Gia Viên. Vì ngẫm đến việc làm thuận nước giong thuyền, hắn mới bán cho cậu một ân tình.

Thế nhưng Thẩm Định Quân lại không giống như vậy. Thế lực của lão phát triển đến nơi này, vừa nghe nói có người trẻ tuổi ở đây dường như rất lợi hại, toàn bộ tầng mười lăm của chung cư đều sắp mua hết, lão liền muốn chặn trước Khưu Thành mua đứt phòng 1510. Bởi trong suy nghĩ của lão, ai trong tay có nhiều lợi thế, người đó chính là đại gia.

Lúc này không trở thành đại gia, lại biết được sự tình đã bị con gái của mình phá hỏng, Thẩm Định Quân càng nghĩ càng mất hứng, so với việc bị người khác phá hoại còn muốn mất hứng hơn. EditNhuY2H

Khưu Thành kỳ thật cũng không quá cao hưng, bên cạnh căn cứ địa nhà mình lại có một cổ thế lực lớn mò đến, hơn nữa cổ thế lực này thoạt nhìn còn không phải người tốt, về sau nếu có chung đụng cũng chẳng vui vẻ nổi.