Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 78

8:10 chiều – 10/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 78 tại dưa leo tr. 

Lần đầu tiên, Khưu Thành dùng bong bóng chuyển giao năm viên “Giải trăm độc”, lần thứ hai lại thông qua người khác tung ra tám viên, trước sau tổng cộng mười ba viên. Có được mười ba viên “Giải trăm độc”, tài liệu dùng để nghiên cứu trên cơ bản đã đủ dùng.

Nhân viên công vụ thụ được hàng mẫu, lập tức bắt tay vào công tác nghiên cứu. Thế nhưng rất nhanh, bọn họ liền phát hiện, cho dù có “Một cơ hội sống”, bọn họ vẫn không thể dễ dàng nghiên cứu chế tạo ra dược phẩm tương ứng.

Bởi vì thành phần tạo nên viên đan dược này thật sự có chút kỳ quái, trước giờ căn bản chưa có ai từng gặp phải thứ này, cũng không biết phải điều chế ra sao? Hết cách, bọn họ đành phải lấy ra vài loại thành phần, tiến hành phân tích cùng nghiên cứu chuyên sâu mỗi một loại một, cứ như vậy, nhất định phải hao phí rất nhiều thời gian cùng tinh lực. p2haehyuk.wordpress.com

Trừ nhân viên nghiên cứu nước nhà, mặt khác những nhân viên nghiên cứu ngoại quốc đều đã lục tục về nước trong thời gian gần đây. Địa điểm và thiết bị nghiên cứu của Hoa quốc chung quy vẫn còn hữu hạn, không đủ điều kiện để cho nhiều nhân viên cùng ra tay dàn trận. Tính qua tính lại về nước vẫn là lựa chọn tốt nhất, sau đó vô luận là nhân lực hay là vật lực, bọn họ đều có thể nhận được sự giúp đỡ lớn nhất.

Cùng lúc đó, một người đàn ông trung niên tên là Dư Hoành Trụ cũng được toàn thế giới nhận thức, đồng thời tất cả mọi người đều biết “Một cơ hội sống” chính là bảo vật gia truyền của nhà hắn.

“Dư tiên sinh, nghe nói tổ tiên ngài từng là thiên sư phải không?” Tại studio của một chương trình phỏng vấn trực tiếp, MC mang khuôn mặt mỉm cười nhìn Dư Hoành Trụ đặt câu hỏi.

“Tôi cũng chỉ nghe ông cha mình nhắc đến thôi.” Dư Hoành Trụ ngồi một cách ung dung bình tĩnh, trong sự mộc mạc lại lộ ra vài phần cao thâm: “Niên đại của nó cũng lâu lắm rồi, rất nhiều thứ còn chưa được truyền xuống. Ông nội cùng cha của tôi đều từng kiệt lực tìm kiếm tung tích của tiền nhân, đến đời của tôi, trên cơ bản đã buông tay.” haehyuk8693

“Nếu như vậy, ‘Một cơ hội sống’ là do cha và ông nội ngài tìm được sao?” MC lại hỏi tiếp.

“Không phải, bọn họ tìm suốt một đời, trên cơ bản không thu hoạch được gì, ‘Một cơ hội sống’ là vật bảo mệnh do tổ sư gia lưu lại cho con cháu đời sau.” Dư Hoành Trụ nói.

“Chính là tương truyền đời đời sao?” Người dẫn chương trình hỏi.

“Đúng vậy.” Dư Hoành Trụ đáp.

“Như vậy xin hỏi Dư tiên sinh, lúc ngài cầm ra ‘Một cơ hội sống’ trong lòng đã nghĩ những gì?” MC tiếp tục hỏi hang.

“Thời gian qua, mọi người đều trôi qua không dễ dàng. Đầu xuân năm nay, bà con cô bác khó khăn lắm mới bước chân ra khỏi căn cứ lâm thời, ai nấy đều vì cuộc sống bôn ba khắp nơi. Người người đều ra sức, chỉ mong sớm vượt qua ngày tháng khó khăn này, trở lại sinh hoạt trước kia. Vậy mà ngay bước ngoặt quan trọng này, lại phát sinh chuyện như thế, tôi thật sự… Ai, tóm lại là tim não nóng lên, liền đem thứ đó ra. Chỉ mong hậu nhân Dư gia sẽ không thầm oán tôi.” Dư Hoành Trụ nói tới đây, trầm thấp thở dài một hơi.

“Dư tiên sinh thật cao thượng!”  phaehyuk86932hae hyuk.wordpress.com

MC tán thưởng một tiếng, đi đầu vỗ tay thật to, dưới thính phòng cũng theo đó vang lên một trận vỗ tay nhiệt liệt, còn có người kích động lớn tiếng la lên: “Dư tiên sinh quá cao thượng!” Thanh âm kia cực lớn, cho dù không có microphone, người xem trước TV cũng đều có thể nghe được.

“Có bạn đọc trên mạng nghi ngờ nói, nếu ‘Một cơ hội sống’ linh như vậy, vì sao lúc virus X bùng nổ ngài không lấy ra? Nếu lúc ấy nhân viên nghiên cứu lập tức tiến hành nghiên cứu ‘Một cơ hội sống’, nói không chừng tai hoạ cũng sẽ không kéo dài đến năm năm trời.”

MC hỏi xong vấn đề lại giải thích: “Đây chỉ là nghi hoặc trong lòng một bộ phận dân cư mạng, hi vọng Dư tiên sinh không để ý. Ngài lúc này có thể đem ‘Một cơ hội sống’ truyền thừa Dư gia ra, để chúng tôi tìm thấy một cơ hội sống, mọi người đã vạn phần kính trọng cùng cảm kích với cách làm chí công vô tư của ngài rồi.”

“Không có việc gì.” Dư Hoành Trụ khoát tay, cười khổ nói: “Vật tổ truyền của nhà tôi là ‘Một cơ hội sống’ chứ không phải ‘Túi trị bách bệnh’, đan dược này đối với virus X căn bản vô dụng, bằng không lúc trước con tôi cũng sẽ không……”

Nói tới đây, Dư Hoành Trụ liền trầm mặc không nói.

Lúc này MC mới tiếp lời: “Dư tiên sinh từng có một người con trai, tên là…… Năm năm trước……”

……

“Đi, đi làm việc.” Khưu Thành tắt TV, uống xong một ngụm canh đậu phộng cuối cùng, từ trên sô pha đứng lên.

“Ô!” A Thường ngáp một cái, cũng cùng đứng lên. Tên nhóc này tối hôm qua kích động quá độ, cả một đêm cũng chưa ngủ ngon, lúc này liền mệt rã rời.

Khưu Thành chỉ xem như không thấy được, cũng không kêu hắn đi chợp mắt trong chốc lát, thản nhiên nắm lấy dây thừng leo lên tầng mười lăm. Ban ngày ngủ nhiều, buổi tối mắc công thất trắng, đến khi ấy lại ầm ĩ không yên ổn. Bị hắn quậy phá như vậy, Khưu Thành cũng đừng mong được an giấc.

Lên tầng mười lăm, Khưu Thành liền bắt đầu nhổ mấy cây đậu nành đã thành thục ở căn hộ 1506. Sau khi thu hoạch khoai tây, bọn họ lập tức trồng tiếp đậu nành ở các căn hộ 1502,1503,1504,1506, đến giờ thì tất cả đậu nành đều có thể thu hoạch được.

Nhổ hết đám đậu nành đã thành thục, đặt lên tầng cao nhất trên giá gỗ phơi nắng, ngay sau đó, Khưu Thành liền mang theo A Thường tiến hành công tác cải tạo phòng 1506.

Cậu muốn cải tạo nơi này thành một ruộng lúa, đợi đợt lúa nước kì này thu hoạch xong, đến khi ấy sẽ tiến hành gieo mầm cùng một lần. Căn hộ 1506 lại nằm ngay trên 1406, nếu tích nước trong ruộng để trồng lúa nước, căn hộ 1406 sẽ trở nên mát mẽ hơn, mỗi ngày mở ít điều hòa, tự nhiên sẽ tiết kiệm được một khoảng tiền điện cho cậu.

Hơn nữa bất luận độ bắt sáng hay thông gió ở căn 1506 đều rất tốt, giá gạo lại cao như vậy, phòng này mà không trồng lúa nước thì thật sự rất đáng tiếc. haehyuk8693

Dùng mấy khối gạch xây một bức thường thấp ở lối ra vào xong xuôi, Khưu Thành cùng A Thường lại chuyển chiến trường sang buồng vệ sinh, xây một cột xi măng bên trong. p2haehyuk.wordpress.com

Mấy ngày nay, lúc cho đám giun đất trong 1505 ăn, Khưu Thành phát hiện có một ít giun đất đã bắt đầu giao phối đẻ trứng. Trong thùng xốp đã nhiều ra một ít trứng giun thoạt nhìn so hạt mè to hơn chút, phỏng chừng không qua bao lâu nữa có thể ấp ra rất nhiều giun đất con.

Làm xong việc, dọn dẹp vài khối gạch thừa còn lại, Khưu Thành mang theo A Thường đến phòng 1510 lấy ra một ít rơm cỏ khô, đặt dưới máy cắt nát, sau đó dùng một bao tải đựng vào, quẳng vào trong vại nước lớn ngâm, mặt trên còn có một cái thùng chứa đầy nước đè lên, phòng ngừa bao tải sẽ bị sức nổi làm di chuyển.

Phương pháp này Khưu Thành mới học được gần đây trên mạng internet. Đem cỏ vụn ngâm nước trong khoảng thời gian nhất định, lại thoáng hong khô, là có thể dùng để nuôi giun đất. Nhờ cách này mà bọn họ có thể bớt thời gian chạy ra ngoài thu nhập đất mùn.

Trước đó vài ngày, Khưu Thành đã dùng trà trùn pha nước tưới ruộng mỗi ngày, cảm giác dùng rất tốt, chỉ là số lượng có hơi ít. Bất quá cậu cũng không lo lắng điều này, giun đất sinh sôi nẩy nở mau chóng, tầng mười lăm nhà họ còn có vài cái nhà bếp buồng vệ sinh còn chưa sử dụng hết, đến khi ấy ắt hẳn có điểm lợi ích.

Đem bao tải ngâm chìm trong nước xong, Khưu Thành cùng A Thường đi đến một bồn nước khác. Hai người hợp lực nâng một cái bao tải căng phồng từ bên trong ra, Khưu Thành tay mắt lanh lẹ cầm lấy hai cái chổi sát tường làm thanh đỡ, đem bao tải to không ngừng rả rích rỉ nước đặt gác lên trên.

A Thường lúc này vội chạy đến phòng kế bên, ôm vài cái thùng lớn đã qua gia công ra. Đợi cho cái bao tải đặt trên vại đã không còn rĩ nước, Khưu Thành mới đem cái bao đặt xuống đất, mở miệng bao, đem số cỏ vụn đã ngâm vài ngày bỏ vào thùng.

Có lẽ do sinh sống trong Tụ Linh trận, giun đất có vẻ phát triển rất tốt. Mỗi ngày bọn họ đều phải tiêu hao một lượng lớn thức ăn để nuôi chúng. Khưu Thành gần đây đã kiểm tra qua chất đất bên trong thùng nuôi giun đất, cảm giác đã không sai biệt lắm. Hơn nữa việc nhà bọn họ đang cực kì thiếu phân bón là chuyện đã sờ sờ ngay trước mắt, bọn họ quyết định phải lấy một ít đất từ hộp nuôi giun đất để gieo trồng trước.

Cả hai trải một lớp ni lông mỏng trên hành lang, sau đó đem thùng giun đất ở căn hộ 1505 chuyển ra, trực tiếp đổ lên lớp ni lông mỏng.

Vừa trút ngược thùng giun đất xuống, liền có một đám giun vì kinh hách mà chạy trốn tán loạn. Khưu Thành cùng A Thường đều tay mắt lanh lẹ, chỉ vài cái liền đem bọn nó bắt hết, ném lại vào thùng nuôi giun đất.

Sau đó bọn họ mới chậm rãi chỉnh lý đống đất tàn dự, đem toàn bộ giun đất lớn nhỏ cùng trứng giun lấy ra hết. Giun lớn thì bị ném vào trong cái thùng vừa mới chuẩn bị xong, giun bé cùng trứng giun thì được quay trờ về thùng cũ, vốn đã được thêm vào cỏ vụn ngâm nước nhiều giờ trước đó, để chúng nó lớn lên, thuận tiện giúp Khưu Thành bọn họ chế tạo phân bón. p2haehyuk.wordpress.com

Đem toàn bộ thùng giun đất thụ dọn qua một lần, Khưu Thành và A Thường lại dùng vải cẩn thận đem mỗi một thùng giun đất bao kỹ, rồi lấy dây thừng vây chặt xung quanh miệng thùng. Hôm nay bị bọn họ chà đạp như vậy, lũ giun trong thùng phỏng chừng sẽ không thành thật trở lại, tình huống bỏ chạy trên quy mô cũng có khả năng phát sinh vào thời điểm bọn họ không chú ý đến.

Cuối cùng, cả hai đem thùng chứa giun bự đặt lên cái giá chuyên dùng trong phòng vệ sinh 1505, còn thùng chứa giun con và trứng giun thì tạm thời đặt ở trong lối đi. Chờ thêm hai ngày nữa, mấy cột gạch đỏ trong phòng vệ sinh 1506 khô thấu, liền có thể đem bọn nó đưa qua.

Trải qua một phen vật vã, bọn họ rốt cục mới thu được một đống đất giun tươi tốt. Vừa thấy màu đất kia, Khưu Thành liền biết phần đất này khẳng định thập phần phì nhiêu.

Đem đất vận chuyển lên trên mái nhà, trải đều dưới nắng chói chang, đợi đến khi phơi khô, quá trình khử trùng trên cơ bản đã hoàn thành. Khi cần dùng, họ chỉ cần đem mấy khối đất nghiền nát, tát vào trong ruộng lúa, ngay sau đó, ruộng lúa hẳn là có thể thu hoạch được. haehyuk8693

Bận bịu cả một buổi chiều trên tầng mười lăm, hai người mang theo một thân mồ hôi nhảy từ 1506 trở lại 1406, tắm xong, lại bắt đầu chuẩn bị bữa cơm chiều.

“Reng reng……” Tiếng chuông điện thoại trong phòng khách reo vang.

Không cần nhìn, Khưu Thành cũng biết khẳng định là Thẩm Tinh điện qua. Hiện tại, người sẽ gọi đến nhà họ chỉ có mỗi mình cô. Do yếu tố công việc, bên nhà máy nuôi cá có lắp đặt điện thoại, vì vậy song phương liên lạc cũng tiện hơn nhiều.

“A lô.” A Thường ngậm một miếng dưa lê, chạy tới tiếp điện thoại.

Vừa nãy A Thường đang gọt dưa lê, đợi Khưu Thành chốc lát ra khỏi phòng bếp, liền có thể ăn trước mấy khối dưa lê giải khát. Đương nhiên, hắn bình thường đều là một bên gọt một bên ăn, Khưu Thành không thích ăn ruột dưa, hắn liền đem ruột dưa xử lý sạch sẽ.

“Xem tin tức chưa? – Được” Thẩm Tinh nói gì đó ở đầu dây bên kia, A Thường lên tiếng, liền đem điện thoại treo, cầm lấy điều khiển từ xa mở TV.

“Trong hai ngày vừa qua, RD, NW, cùng với nước M và nhiều quốc gia khác, lần lượt công bố thành quả nghiên cứu gần đây. Theo nguồn tin đáng tin cậy, nước M đã an bài vài tàu hàng đến Hoa quốc. Trên tàu chở đầy lương thực, vì thu mua dược thảo đến……”

Khưu Thành bưng một đĩa khoai tây cắt sợi xào chua cay ra khỏi phòng bếp, đem cái đĩa đặt ở trên bàn trà, thuận tay cầm một khối dưa lê bỏ vào miệng cắn một ngụm, cũng đứng ở phòng khách xem TV.

“Trước mắt đã xác định vài loại thảo dược……”

Theo sau, người dẫn chương trình lại đọc ra tên của vài loại thảo dược. Khưu Thành nghe ngóng, phát hiện trong bảy tám loại thảo dược được đọc tên, cũng chỉ có một loại là cậu đã dùng để luyện chế “Giải trăm độc”.

Ngẫm lại cũng đúng, quá trình luyện đan chung quy bất đồng với việc chế dược. Mấy dược liệu kia sau khi trải qua luyện chế, có vài loại đại khái đã phát sinh một ít biến hóa mà nếu dùng khoa học rất khó giải thích. Những nhân viên nghiên cứu đó căn cứ kết quả tìm kiếm thành phần, chắp vá lung tung cũng thực bình thường.

Vừa ăn dưa lê vừa coi tin tức, Khưu Thành mới đầu còn cảm giác hơi kỳ quái, lẽ ra vào thời điểm này, Hoa quốc hẳn là phải tranh mua thảo dược với các nước khác mới đúng? Tại sao trong lúc dân chúng còn chưa biết được chút tin gì, bọn họ lại không lặng lẽ thu mua một lượng lớn thảo dược tồn trữ? Với lại vì sao chưa gì đã truyền phát tin tức này lên TV rồi? 

Xem đến khúc sau, cậu rất nhanh đã hiểu rõ, nguyên lai chính phủ đang cổ vũ việc gieo trồng thảo dược. Đây quả thật là một phương hướng phát triển không tệ, duy trì môi trường kinh tế bên vững, cũng phù hợp với tình hình hiện tại của Hoa quốc.

Đợi tin tức phát xong, A Thường liền chuyển đài xem phim phóng sự. Hai người liền một bên ăn cơm trắng, một bên ăn khoai tây cắt sợi chua cay cùng bắp cải kho xì dầu vừa xem TV.

“Reng reng…” Điện thoại lại vang lên. p2haehyuk.wordpress.com

“A lô.” Lúc này đổi thành Khưu Thành tiếp điện thoại.

“Tin tức xem xong chưa? Anh có ý tưởng gì không?” Thẩm Tinh hỏi Khưu Thành.

“Không.” Khưu Thành nói.

“Cơ hội tốt như vậy, qua thôn này có thể không còn điếm nào nữa đâu.” Thẩm Tinh hiển nhiên không muốn bỏ qua cơ hội đầu cơ trục lợi tốt như vậy.

“Cô vẫn là nên làm tốt chuyện ở nhà máy nuôi cá rồi nói sau, tham nhiều ăn không hết.” Khưu Thành biết, lần này cần phải ra biển buôn bán thảo dược. Tiền kiếm được khẳng định là nhiều, thế nhưng tin tức đều đã lan tràn, người muốn được lợi chắc chắn không ít. Người càng nhiều, nước càng sâu, Khưu Thành ngại phiền toái, không muốn nhảy vào vũng nước đục này.

“Anh xem mà suy xét, đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở.” Thẩm Tinh lại khuyên nhủ.

“Ừ, tôi sẽ cân nhắc. Ngư trường bên kia thế nào?” Khưu Thành nói sang chuyện khác, tin tức vừa truyền bá chuyện thảo dược, đầu óc Thẩm Tinh lúc này phỏng chừng đã mất bình tĩnh rồi.

“Tàm tạm, mái nhà cũng sắp làm xong. Anh thấy chúng ta nên trồng lương thực hay là trồng thảo dược mới tốt?” Thẩm Tinh lúc này lòng tràn đầy ý tưởng, tất cả đều tập trung ở chuyện dược liệu.

“Cô tự cân nhắc, tôi không có ý kiến.” Khưu Thành nói.

Buổi tối hôm đó, Khưu Thành cùng A Thường không có đi ra ngoài, mà ở trên ban công nhà mình hóng gió tiêu phí thời gian.

Mùa hạ của thành phố Tân Nam thập phần nóng bức, cho dù là vào nữa đêm, cũng rất khó cảm nhận được một ít không khí mát mẻ như khu duyên hải hay tây bộ. Chỉ vào lúc đêm khuya đến rạng sáng, nhiệt độ không khí nơi này mới có thể thoáng giảm thấp.

Hai người bọn họ ngồi dưới giá đậu đũa, phía dưới có điều hòa mát lạnh, vừa ngẩng đầu còn có thể xuyên qua khe hở giữa giàn dây leo cùng cành lá xen kẻ nhìn ngắm những vì tinh tú trên trời cao. Mà tác dụng của việc này, cũng chẳng mấy khác biệt với việc hóng gió.

Không thể không nói, tuy năm năm vừa qua đối với nhân loại là một hồi tai hoạ từ đầu cho đến đuôi, thế nhưng đối với môi trường sống trên trái đất, có lẽ nói không chừng lại là chuyện tốt. Bởi vì trong trí nhớ của Khưu Thành, trừ thời kì thơ ấu, thì cậu rất khó nhìn thấy một bầu trời đầy sao như vậy ở thành phố Tân Nam.

“Ai nha, thang máy không thể dùng!”

“Mới có vài hôm mà đã ngừng, mấy người chổ này cũng tiêu phí quá đi.”

“Các người tìm ai?”

“Tìm Tiểu Khâu ở tầng mười bốn, không biết cậu ta có ở nhà không?”

“Chắc có, hôm nay không thấy bọn họ đi ra ngoài.”

“Tôi thấy phía trên không thắp đèn.”

“Ai nha, cái này cũng khó mà nói, có thể đã đi ra ngoài mà chúng ta không thấy được.”

“Sao thang máy chổ này ngừng sớm vậy chị?” p2haehyuk.wordpress.com

“Đành chịu, người của tiểu khu gần đây ra vô tương đối nhiều. Có đôi khi ở bên ngoài bắt côn trùng cả một đêm, sau khi trở về ai còn muốn leo cầu thang nữa. Mặc kệ là lầu hai hay lầu ba, đều đi thang máy hết, kiểu này sau mà không mau hết cho được.”

“Ai nha, buổi tối còn có thể đi ra ngoài bắt côn trùng à, thật tốt, thu hoạch được không chị?”

“Ôi dào, cũng tàm tạm thôi, đủ kiếm miếng cơm ăn.”

“Mọi người không thấy bọn họ đi ngoài à?” haehyuk8693

“Đúng vậy, cả ngày nay tôi vẫn chưa thấy bọn họ đi ra.”

“Thế chúng ta lên đó xem sao!?”

“Phải lếch lên tầng mười bốn lận đấy, hay kêu một tiếng đi?”

“Tiểu Khâu! Tiểu Khâu!”

“Tiểu Khâu có ở nhà không?”

Rất nhanh, phía dưới liền có người gân giọng kêu to. haehyuk8693

“Ai đấy?” Khưu Thành lúc này mới kéo cửa sổ thủy tinh, ưỡn người ra ngoài thăm dò.

“Tôi là chủ hộ 1401.” Người nọ trả lời.

“Có chuyện gì đi lên đây nói đi!” Khưu Thành tiếp đón bọn họ lên lầu.

Tin tức phát thanh vừa lan truyền thông tin về dược liệu, mấy người này lại lập tức tìm đến cậu, chắc hẳn là muốn bán phòng ở kiếm ít bột ngô để ra ngoài buôn bán trung dược đây.