Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 20: Song Sinh Thiên Tài (5)

4:54 sáng – 28/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 20: Song Sinh Thiên Tài (5) tại dua leo tr

Đêm là thời điểm mà những hoạt động sa đoạ diễn ra thường xuyên trên thành phố Latham này. Đi qua các con hẻm, các góc ngách chật chội, ẩm ướt mà bọn cú (kẻ sa đoạ, ăn chơi chứ không phải cú trạch ở trong nhà mà chơi game các kiểu đâu :)) ) thường gọi là lối tắt để đi đến một thế giới khác. Thế giới đoạ lạc. Ăn chơi sa đoạ, đàng điếm, tất cả những tội ác của con người hầu hết đều tập chung tại đây. Có kẻ gọi đoạ lạc là thiên đường, cũng có kẻ gọi nó là địa ngục. Những kẻ khát máu, yêu thích bạo lực hay những kẻ dâm đãng tìm kiếm nhục dục vui sướng hoặc những món đồ cấm đều có thể tìm thấy và giao dịch tại đây. Có một con đường chính duy nhất dành cho những ông trùm, bà trùm lại không ai ngờ tới mà nằm ngay đằng sau khách sạn Dolly lớn nhất đế quốc Halen. Những khách sạn, quán bar, sàn giao dịch, đấu trường, sòng bạc … vv đều treo lên những ánh đèn neon đủ màu loá mắt, giữa đường đi không thiếu mỹ nữ dáng người nóng bỏng đi nép theo một người đàn ông. Một vụ ẩu đả, cưỡng ép hay vài tên lưu manh phì phèo điếu thuốc. Tất cả đều vô cùng bình thường khi ở đây, cho dù có giết người hay cưỡng hiếp giữa đường cũng là chuyện thường thấy, sẽ chẳng một ai quan tâm mỗi khi nó xảy ra. Để tồn tại được ở đây, phải nhớ được ba quy tắc thép luôn tồn tại từ lúc nơi này xuất hiện. Một, đừng xen vào chuyện của người khác. Hai, nắm đấm, tiền bạc luôn có thể giải quyết mọi vấn đề. Và ba, đừng tuỳ tiện khinh thường người khác, biết đâu lúc sau, kẻ chết lại chính là ngươi. Tuy nhiên, luôn có kẻ ngu ngốc tự cho mình là nhất thích tìm chết mà chọc đến những kẻ không nên chọc, giống như lúc này. Trong một góc hẻo lánh của quán bar, một thiếu niên tóc bạc, mắt xanh, môi mỏng khẽ cười, nhẹ nhàng lắc lắc chất lỏng màu vàng kim trong ly. Dù y có ngồi ở một góc khuất không đáng chú ý như vậy, nhưng vẫn có không ít ánh mắt như lang như hổ thèm thuồng mà nhìn chằm chằm y. Lucis đã rất lâu không đến lại quán bar này, nếu không có Lance, một ông trùm lớn ở đây kiêm bạn thân của y hẹn ra và có một vụ làm ăn cần y giải quyết thì có lẽ Lucis cũng quên mất luôn nơi này. Đoạ lạc là thế giới đầu tiên khiến Lucis nhúng tay vào thế giới ngầm. Từng bước từng bước mà bò lên cho đến địa vị khổng lồ hiện tại, y chính là mắt xích quan trọng nối liền giữa các thế giới ngầm ở trên từng quốc gia khác nhau. Y mà chết đi, thế giới ngầm cũng tiêu vong. Ánh đèn đủ màu sắc chiếu lên từng cặp nam nữ cuồng dã nhảy múa trên sàn, thậm chí trong vài góc nhỏ, có kẻ không chịu được mà làm tình luôn ngay tại chỗ. Có cả nam nam lẫn nữ nữ hay nam nữ, mặc kệ mọi thứ xung quanh mà chìm đắm trong dục vọng của bản thân. Dưới ánh đèn mờ mịt cùng khung cảnh cuồng hoan không chịu được, Lucis cũng hoàn toàn thoát đi cái vẻ ngây thơ trong sáng khi ở trước mặt Thẩm Manh. Cả người đều toát lên vẻ dã tính và quyến rũ khó kìm nén, khuôn mặt xinh đẹp không hề nữ tính càng trở lên tà tứ cùng nụ cười mị hoặc khiến một đám người cả nam lẫn nữ nóng hết cả người. Rốt cuộc có kẻ không chịu được mà đi tới bên cạnh Lucis, ngồi xuống cạnh y mà mở lời câu dẫn. “Anh đẹp trai, uống một ly cùng em không?” Lucis nhìn cô gái mặc chiếc váy da bó sát tôn lên ba vòng quyến rũ, khuôn mặt gợi tình khẽ liếm môi mà nhìn y dâm đãng. Lucis nhướn mày, đưa ngón tay nâng cằm cô ta lên, như một món hàng mà xem xét, có vẻ vừa lòng mà cười tà tứ, đưa mắt ra hiệu cho cô nàng rót rượu. Cả hai vui vẻ mà uống cạn một ly rượu, nhận tiền mà Lucis đưa cho cô ta rồi bỏ đi. Cô ta không ngu, tất nhiên nhìn ra Lucis chẳng phải loại người có thể trêu chọc được, tự biết mình mà không dây dưa lắm. Vừa lòng nhận tiền, cô ta liếc cái mị nhãn với Lucis, hôn gió một cái rồi nói: “Anh đẹp trai, có duyên lại gặp. Em rất thích anh đó.” Lucis nhìn cô nàng thông minh như vậy, tất nhiên vừa lòng, không keo kiệt mà hẹn: “Lần sau đi.” Cô nàng cười ha ha một tiếng, lắc lắc thân hình nóng bỏng mà đi ra chỗ khác. Tuy nhiên nơi này loại người nào cũng có, thông minh cũng có mà kẻ ngu thì không thiếu. Như cái tên Ngao Sần trước mắt này, thủ lĩnh của một thế lực nhỏ. Hắn ta thấy Hoả Lan vừa đi, chậc một tiếng liền cũng đi tới mời rượu Lucis. Từ lúc Lucis vừa vào cửa, Ngao Sần liền để ý y ngay lập tức, dung nhan đẹp đẽ của y khiến hắn cảm thấy bụng dưới nổi hoả, chỉ muốn ngay lập tức tới cạnh Lucis mà đè y ra làm. Hắn chưa kịp ra tay thì Hoả Lan đã tới trước, hắn không dám dành người với con mụ điên này đành tiếc nuối mà bỏ qua. Ai ngờ cô ta giữa chừng lại bỏ đi thì đừng trách hắn nẫng tay trên của cô ta. Hắn nhìn Lucis tuỳ ý, lơ đễnh mà toả ra mị lực khiến phân thân càng lúc càng nóng, không chịu được mà đi tới ngồi cạnh y. “Mỹ nhân, sao em lại đi một mình thế này? Có muốn cùng anh vui vẻ không?” Ánh mắt của hắn đầy vẻ dâm dục không thèm che dấu, kiêng nể gì mà quét một lượt trên người Lucis. Không nhìn thì thôi, đã nhìn lại càng cứng hơn. Con mẹ nó thật là cực phẩm! Lucis nhìn Ngao Sần nhìn y với ánh mắt dâm đãng bẩn thỉu liền cực kỳ chán ghét, nó làm y nhớ đến quá khứ làm nô lệ bị người ta tuỳ ý soi mói và xem xét như một món đồ, không nhiều lời mà phun ra một chữ: “Cút!” Ngao Sần ở đây làm mưa làm gió một phương, từ lúc nào có ai lại dám nói với hắn chữ cút. Lucis nói như vậy đã thành công chọc lên lửa giận của hắn, gân xanh nổi đầy trên trán, thốt ra hai chữ: “Đ*t mẹ!” Đưa tay muốn tát y, nhưng Lucis làm sao để hắn được như nguyện. Chưa quá ba giây liền thành công chế trụ được Ngao Sần, không chần chừ mà rút súng từ trong túi áo, đoàng một phát khiến Ngao Sần chết không kịp ngáp. Đưa chân đạp một phát thi thể của Ngao Sần xuống đất, từ từ thu lại khẩu súng của mình. Trong bóng tối , đôi mắt xanh ngọc như loé lên ánh sáng lạnh lẽo, phụ trợ cho nụ cười khiến Lucis lúc này như một tử thần, một vị tử thần xinh đẹp nguy hiểm, dù biết trước là cái chết cũng cam nguyện chìm đắm. Lucis ngồi phịch xuống ghế, tuỳ ý tựa ra đằng sau, bàn tay vô thức đưa đến túi áo muốn hút một điếu thuốc nhưng lại nhớ đến Thẩm Manh vô cùng ghét thuốc lá lại nhịn xuống. Tâm trạng vốn vô cùng bực bội lại vì Thẩm Manh mà nhanh chóng dịu xuống, khiến Lucis lấy lại bình tĩnh, thở dài một hơi, cầm ly rượu một hơi uống cạn. Cecil và Lucis ngoại trừ khuôn mặt, về tính cách cũng có rất nhiều chỗ tương tự, chẳng qua nó đều bị ẩn kín. Tàn nhẫn, âm u, cố chấp và thích Thẩm Manh. Chỉ khác nhiều nhất chính là sau lưng Lucis chính là cả một hắc đạo thì sau lưng Cecil chính là bạch đạo. Một hắc một bạch, thay phiên nhau thao túng quyền lực, chỉ còn thiếu duy nhất một việc, đó chính là tước vị chân chính. Chỉ cần có nó là cả hai liền hoàn thành lên quyền lực chân chính, được cả thế giới công nhận. Đến lúc đó, họ mới có thể có được Thẩm Manh mà không ai có thể phản đối. “Lucis, đã lâu không gặp. Thế nào? Tâm trạng không vui?” Một người đàn ông cao ráo, đeo kính râm, tựa vào cây cột bên cạnh nhìn Lucis cười hỏi. Theo động tác tháo kính của hắn, từng tiếng hít khí trong quán bar khẽ khàng vang lên. Lucis nhướn mày, cười mà không cười đáp: “Vài con chuột nhắt thôi, không cần để ý.” Lance cười cười, ngồi xuống, huýt sáo một tiếng. Lập tức có một tên phục vụ nhanh chóng chạy đến, cố gắng nở nụ cười chuyên nghiệp hỏi: “Thưa ngài, ngài cần thứ gì?” “Một chai Volka, ừm, dọn luôn cái kia đi nhé.” Lance tuỳ ý chỉ chỉ thi thể của Ngao Sần, không thèm để ý mà ngồi dựa vào ghế, vắt chéo chân, bày ra khí thế của một ông trùm thế giới ngầm nhuần nhuyễn. Tên phục vụ đương nhiên nhận ra Lance, nhanh chóng vâng vâng dạ dạ rồi gọi người kéo thi thể đi mất. Tiếng của Lance không to không nhỏ, nhưng cũng đủ để mọi người nghe rõ. Lucis, vậy mà lại là Lucis. Y làm mưa làm gió ở đây trong suốt hai năm, đùng một phát liền ra nước ngoài, nhanh chóng mở rộng thế lực của mình ra khắp nơi, không một ai ở cái giới này lại không biết ông trùm Lucis. Danfilo. Không chỉ vì quyền lực, tiền tài và dung mạo của y, anh trai của y cũng là một nhân vật phong vân thống trị bạch đạo Cecil. Danfilo, đôi song sinh khiến người ta vừa mê muội vừa sợ hãi. Y vậy mà đã về nước, nhiều kẻ thầm cảm thấy may mắn bản thân đã không đắc tội y, Ngao Sần đúng là xui tám đời mới trêu phải vị tổ tông này. Lance và Lucis đã lâu không gặp, đương nhiên là có càng nhiều đề tài bàn luận, vui vẻ tuỳ ý mà nói chuyện các kiểu. Cho đến khi điện thoại của Lucis có một cuộc gọi đến. Trên màn hình đen hiện lên hai chữ anh trai nhấp nháy, Lucis mỉm cười ra dấu với Lance, ấn nghe điện thoại. “Anh trai, có chuyện gì không?” Cecil yên lặng lắng nghe một chút liền xác định được Lucis đang ở đâu, nhíu mày hỏi: “Em đang ở DL ?” Lucis: “Vâng, một lát nữa em sẽ về.” Cecil: “Tuỳ em, nhớ về sớm. Roy có hỏi em, cẩn thận đừng để bị lộ.” Chưa kịp để Lucis hỏi lại, Cecil lập tức liền ngắt máy khiến y có chút dở khóc dở cười. Nhất định anh trai nhân lúc y không ở nhà lại ăn được đậu hũ của Thẩm Manh đây mà. Nhưng mà Thẩm Manh nhất định thấy y đã gần 12h đêm mà vẫn chưa về nên lo lắng, trong lòng lập tức trở lên ấm áp. Ánh mắt không tự chủ được mà dịu dàng hơn rất nhiều. Nhanh chóng tạm biệt Lance mà đi về nhà. Lance vừa nghe lập tức hiểu rõ mọi chuyện, chậc chậc hai tiếng cảm thán. Đến bao giờ hắn mới tìm được người để yêu đây, thật hâm mộ Lucis quá mà.