Chương 30: Gian nan xây nhà
Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 30: Gian nan xây nhà tại dua leo tr
Kinh Sư: La Thần.
Sáng sớm tinh mơ, mặt trời vừa ló dạng những tia nắng ấm áp dần soi rọi. Cổng thành to lớn từ từ hé mở, La Thần liền lập tức tiến vào thành, chạy đến khu đất mình mua nằm ở khu tây thành.
Giống như hôm qua, bà chủ quán mì nhỏ đã thấy ở đó. Khi nhóm người La Thần bước xuống xe, bà chủ quán mì liền rất kinh ngạc.
Bà không ngờ cái vị công tử này mới hôm qua còn nói chuyện với bà lại là người chủ mới của khu đất mà không ai dám mua này.
La Thần bảo Hoa thẩm dẫn mọi người đến tiệm mì nhỏ cho mọi người ăn sáng. Còn hắn thì bước vào khu đất có hoa viên.
Khi vừa vào hắn liền liên thông với hệ thống xem chút thông tin của mình xem mình hiện tại có bao nhiêu tiền rồi mới tính tiếp. Ngay lập tức thông tin liền hiện ra trước mặt hắn.
Tên: La Thần
Chủng Tộc: Con Người
Cấp Bật: Luyện Khí Cảnh tầng 5
Kinh Nghiệm: 127/ 12.920 exp
Danh Hiệu: Không
Công Pháp: Không
Pháp Khí: Không
Huyết Mạch: Không
Thần Ma: Song Ngư
Kim Tiền: 5.038 lượng
“Hệ Thống.! Nếu giờ ta mua cái căn cứ của ngươi thì bao lâu mới xây dựng xong. Có cần phải thuê người đến xây dựng gì hay không.?”
Ta coi như cũng nghĩ tình nghĩa cho hệ thống ngươi, giờ ta chấp nhận mua căn cứ của hệ thống. Sau này nhớ lấy phải ra nhiều nhiệm vụ để ta kiếm tiền chút nha.
“Cái đầu tiên này chỉ là một ngôi nhà nhỏ nên chỉ cần nữa canh giờ là xong, cũng không cần thuê người ngoài, hệ thống sẽ tự có sắp xếp cho đủ số khôi lỗi đi ra làm việc này.” Hệ thống vui mừng nói, vì nó tưởng La Thần cuối cùng cũng nghĩ thông rồi.
“Nếu vậy thì bất đầu luôn đi.!” La Thần quyết đoán nói.
Ring… “Mua thành công Căn Cứ cấp 1.”
Ring… “Khấu trừ: 1.700 lượng.”
Ring… “Bất đầu mở cổng không gian dịch chuyển.”
Ngay sau đó một lỗ đen lớn xuất hiện trước mặt La Thần. Từng tên khôi lỗi thân hình nam nhân lực lưỡng khuân vát vật liệu xây dựng bước ra, rồi liền bất đầu xây dựng với tốc độ nhanh đến kinh người.
La Thần lúc này đang xem thay đổi bên trong hệ thống. Thấy hình ảnh Căn Cứ dần biến mất và được thay thế bằng một sơ đồ mô phỏng bên trong tòa nhà. Bên dưới thì có thông tin nâng cấp.
Căn Cứ: Cấp 1
Chức Năng
Nhà Ở cấp 1
Tiến Cấp Cần: 3.400 lượng
Có thể thu thập:
30 x Cây Thụ Tượng: 500 lượng
150 x Cây Khốn Đằng: 900 lượng
50 x Đá Hoa Thạch: 800 lượng
Xem xong cái hiểu cái không La Thần liền hỏi. “Cái phần tiến cấp hệ thống ngươi giải thích một chút được không.?”
“Nếu muốn dùng kim tiền nâng cấp thì phải trả ba ngàn bốn trăm lượng. Hoặc kí chủ có thể thu thập vật liệu để thay thế, mỗi vật liệu đều có giá trị riêng của nó như kí chủ đang nhìn thấy.”
“Còn những vật liệu không có ở thế giới này, hoặc là kí chủ chưa từng tiếp xúc qua những vật liệu đạt yêu cầu thay thế thì bắt buộc phải mua từ hệ thống.”
“Chỉ vật liệu ta từng nhìn thấy qua thì hệ thống mới có gợi ý thay thế thôi sao.?”
“Đúng vậy.! Vậy cho nên là kí chủ cần phải đi khám phá nhiều một chút, chỉ cần là trong phạm vi cảm nhận của hệ thống thì những vật liệu đó sẽ được phân tích là có đạt yêu cầu thay thế hay không.”
Ta cũng đã hiểu chút chút rồi. Nhưng ta phải công nhận là hệ thống ngươi đúng là gian thương nha. Rõ ràng những vật liệu đó ở trên núi Tích Lôi có rất nhiều vậy mà ngươi lại bán mắc như vậy.
Không được, ta phải tự thân vận động mới được. Ta rất nghèo a.! Phải đi núi Tích Lôi để giảm chi phí nâng cấp mới được.
Nghĩ xong hắn liền làm, ra ngoài gọi Đinh Lực tập trung nhóm Thất Tinh Lang. Còn có Bá thúc, Hải thúc, Lục thúc cùng nhau thuê ba xe ngựa đi núi Tích Lôi.
Còn mọi chuyện ở đây hắn giao lại cho Hoa thẩm toàn quyền xử lý, muội tử thì hắn sắp xếp cùng với nhóm Thập Ngũ Giai Nhân đi mua các nhu yếu phẩm và y phục.
Xong hết hắn liền lên đường tới chợ trời thôn Tích Hà thuê thêm hai mươi nam nhân lực lưỡng và bốn chiếc xe ngựa nữa, rồi cả đội ngũ bất đầu xuất phát đi núi Tích Lôi.
Khi đến khu rừng dưới núi thì mọi người xuống đi bộ, còn xe ngựa thì tạm thời cứ ở ngoài chờ. Do những chỗ lần trước thu thập vẫn còn rất nhiều vật liệu, nên hắn rất nhanh liền dẫn mọi người đến nơi.
Nhóm hai mươi người thuê ở khu chợ hắn cho đi đốn cây Thụ Tượng. Còn nhóm Thất Tinh Lang và ba lão huynh đệ thì thu thập cây Khốn Đằng. Hắn thì một mình lên đỉnh núi thu thập đá Hoa Thạch.
Do đá Hoa Thạch ở trên núi có rất nhiều, mà nằm toàn là lộ thiên nên hắn chỉ cần đơn giản thu vào hệ thống là xong, cũng không tốn quá nhiều sức lực.
Do việc La Thần hắn làm đơn giản nhất, nên rất nhanh đã có thể làm xong rồi. Khi xong việc, hắn ở trên đỉnh núi hít thở chút không khí trong lành được một chút rồi liền đi xuống.
Hắn bây giờ muốn nhanh thu thập để nâng cấp nhà, chứ căn nhà rách nhỏ bé kia không đủ để cả đống người của hắn ở được.
Đang đi xuống gần tới nơi nhóm Thất Tinh Lang thì hắn phát hiện phía trước có người quen, người kia tay cầm cung nỏ chắc là đi lên săn thú. Người kia lúc này cũng đã nhìn thấy hắn, hắn lúc này cũng không thể bỏ đi hướng khác được nên đành phải đi tới.
Người kia khi thấy La Thần tới liền cung kính chào hỏi. “Dương tam.! Tham kiến công tử.”
La Thần nhìn Dương tam thấy hắn hình như cũng mới vào núi thôi, trên tay còn chưa thấy có con thú nào. Dương tam đã chào hỏi, hắn cũng không thể tránh né được nên đành lên tiếng.
“Dương tam đó à.! Ngươi cũng lên núi săn thú sao.?”
“Tiểu dân cũng chỉ muốn kiếm ít con mồi để nhà có chút thịt thôi, mong công tử đừng chê cười.” Dương tam thật thà trả lời.
“Cười gì chứ.! Cuộc sống mưu sinh mà. Ai mà không muốn tốt cho mình chứ.”
Lúc này Dương tam ngập ngừng nói. “Công tử… Chuyện hôm qua tiểu dân cảm thấy hổ thẹn với công tử. Dương tam xin được tạ lỗi với công tử.”
“Không cần đâu.! Ai mà không có hoàng cảnh riêng, cứ xem như chúng ta không có duyên đi.” La Thần hắn lạnh lùng trả lời.
“Tiểu dân biết công tử là người tốt, muốn giúp đỡ phu thê tiểu dân. Nhưng tiểu dân đã phụ lòng của công tử, tiểu dân… tiểu dân thấy hổ thẹn vô cùng.” Dương tam hơi ấp úng nói.
“Ta sẽ không vướng bận vì chuyện đó đâu.” Lúc này nhìn lại phía xa thấy thấp thoáng nhóm Thất Tinh Lang, hắn nhìn Dương tam nói tiếp. “Thôi.! Ngươi cứ làm việc của nhà ngươi đi. Giờ ta phải đi gặp người của ta rồi.”
Dương tam cũng không biết nói gì nữa nên cũng chào tạm biệt với La Thần, rồi tiếp tục vào núi. La Thần hắn thì nhanh đến chỗ người của mình.
Còn chưa kịp tới chỗ bọn họ thì lúc này hắn lại nghe tiếng hệ thống thông báo.
Ring… “Hoàn thành xây dựng: Căn Cứ cấp 1.”
Đã xong rồi sao, đúng là rất nhanh nha. Ta cũng phải thu thập nhanh chút mới được. Mà không biết bên đó khi thấy căn nhà rách đó thì sẽ nghĩ gì nữa.
La Thần vừa nghĩ vừa đung đưa từ từ đi đến chỗ nhóm Thất Tinh Lang.
– ———-…———-
Kinh Sư: Tây Thành.
Khi La Thần rời đi Hoa thẩm giờ cũng tiến vào nơi xây dựng. Khi thấy những nam nhân làm việc phía trước có chút giống với người hôm qua đã ra tay ở đình hoang.
Hoa thẩm có chút tò mò nhìn kĩ chút những người này, khi nhìn thấy mấy chục người ở đây ai cũng như ai giống như một khuôn đút ra. Hoa thẩm có chút bất ngờ, rồi nhìn kĩ hơn thì thấy càng rung động hơn, vì những người này tuy bề ngoài giống con người nhưng lại có chút giống người gỗ hay tượng đá hơn.
Ngoài việc bọn họ chỉ biết làm việc như người gỗ ra, thì còn có cũng không có hành động gì giống một người bình thường cả. Họ không có đổ mồ hôi, không uống nước, không nói chuyện, và còn không một tiếng thở nữa.
Ngoài những âm thanh đục đẽo, va chạm của vật liệu xây dựng khiến người khác nhìn vào thấy ở đây đang xây nhà ra thì, không ai có thể ngờ rằng những người làm việc ở đây đều không phải là con người.
Hoa thẩm tuy có chút chấn động nhưng rất nhanh cũng liền lấy lại được bình tĩnh, vì thẩm ấy nghĩ thiếu gia nhà mình không phải người bình thường, nên những việc này xảy ra trên người của La Thần thì cũng trở nên quá đỗi bình thường.
Đúng là hoa thẩm nhà ta có cặp mắt rất tinh tường nha.
Khi căn nhà đã hoàn thành xong với tốc độ kinh người và số người làm việc cũng đông kinh người. Hoa thẩm và mọi người giờ nhìn thấy chỉ là một ngôi nhà nhỏ thì ai nấy cũng rất bất ngờ đến kinh người.
Thiếu gia sao lại xây ngôi nhà nhìn vừa nhỏ vừa xấu như vậy nha. Hoa thẩm khó hiểu không thôi.
Mọi người có mặt ai nấy cũng cùng suy nghĩ như thế, trong lúc họ đang kinh nghi thì hoa thẩm rất nhanh đã lấy lại được bình tĩnh, rồi ra dáng một người quản gia lên tiếng.
“Mọi người không cần phải suy nghĩ quá nhiều đến những việc mà chủ tử của mình làm gì.”
“Những người như chúng ta thì sẽ không hiểu được tính toán của thiếu gia người đâu. Vậy nên mọi người cứ việc mình, mình làm.”
“Có nghe hay thấy bất cứ điều gì trong nhà thiếu gia thì cũng không được bàn tán hay lưu truyền ra ngoài. Đây là điều mà một hạ nhân cần nên có mới có thể đi theo chủ tử được.”
“Được rồi.! Mọi người giờ không nên tò mò chuyện của thiếu gia nữa làm gì. Giờ ai làm việc nấy, chuẩn bị sắp xếp đồ đâu vào đấy đi.”
Mọi người nghe Hoa thẩm nói rất có lý, nên không ai dám phản đối gì nữa, người nào người nấy liền đi làm việc của mình.
Còn về đám khôi lỗi thì tập trung lại một chỗ rồi đứng yên ở đó, vì hệ thống tạm thời không có ở đây nên bọn chúng không có bị hệ thống thu vào.
– ———…———-
Núi Tích Lôi.
La Thần hắn lúc này đang bất đầu thu Cây Khốn Đằng vào không gian hệ thống. Vì cây này là loại dây leo nên rất dễ thu thập, nên nhóm Thất Tinh Lang và ba lão huynh đệ đã rất nhanh thu thập xong.
Xong mọi người liền đi đến chỗ cây Thụ Tượng xem thế nào rồi. Khi đến nơi thấy bọn người làm thuê cũng đã đốn được hơn hai mươi cây rồi. Nhóm La Thần đến liền tăng cường thêm nhân lực khiến công việc nhanh hơn.
Gần hai canh giờ nữa qua đi thì mọi việc cũng đã hoàn thành, vẫn như mọi khi hắn bảo mọi người đi trước còn hắn ở lại cứ thoải mái thu cây Thụ Tượng vào không gian hệ thống.
Rất mau đám người La Thần đã xuống núi lên xe ngựa xuất phát trở về. Hắn giờ ngồi trên xe ngựa nhịp giò vui vẻ huýt gió, thảnh thơi ngồi xe ngựa đi về.
– ———…———-
Về tới chợ trời thôn Tích Hà hắn liền thanh toán cho đám người làm thuê và xe ngựa chở bọn họ hết mười sáu lượng bạc. Rồi tiếp tục lên đường về thành Kinh Sư.
Khi xe ngựa vừa đi ra khỏi chợ trời được một đoạn thì bổng xe đột ngột dừng lại. La Thần liền ló đầu nhìn ra xem phía trước có chuyện gì.
Lúc này phía trước bị tắc đường do đám đông đang tập trung xem chuyện gì đó ở phía trước. Thấy không nhìn rõ lắm hắn liền vén màn xe đứng thẳng người phía trước xe nhìn về phía trước xem có chuyện gì.
Nhìn phía trước hắn thấy có hai cổ xe ngựa đang dừng lại giữa đường nên mới khiến tắc đường như vậy. Trong lòng La Thần không hiểu mô tê gì nên nhìn thêm một chút.
Thấy có hai vị công tử đang đứng phía trước đang lớn tiếng qua lại với nhau. Một vị mặc bạch y tay cầm quạt nhìn rất trang nhã, vị còn lại thì một bộ hắc y đang lớn tiếng nói.
“Mộc Tích nhà ngươi vừa nói gì. Có giỏi thì nói lại một lần nữa xem.” Tên hắc y rống lớn nói.
Vị bạch y Mộc Tích lúc này nói. “Có gì mà không dám nói chứ.! Ta nói Kim Hồng Trị ngươi là cái thá gì mà đòi hôn phối với tỷ tỷ ta chứ.”
“Ha… ha.. ha…” Kim công tử nghe vậy liền cười rồi nói. “Vậy Mộc Tích ngươi là cái thá gì mà đòi hôn phối với nhị muội ta chứ.”
Ặc… Hai tên này, một thằng thì muốn chị gái đối phương, một thằng thì muốn em gái đối phương…. Ai có thể nói cho ta biết, chuyện gì đang xảy ra được không a.
La Thần liền không biết nói gì với hai cái tên dở hơi này, hắn bây giờ chỉ muốn nhanh về thôi, nhưng không ngờ lại gặp chuyện tàu lau này, làm hắn giờ chỉ liền muốn mắng người.
Quay sang La Thần hỏi xe phu. “Có con đường nào có thể đi vòng qua nơi này được không.?”
“Có một đường vòng qua ở phía nam thôn, nhưng đường này hơi khó đi một chút, không biết ý công tử thế nào.” Tên xe phu liền nói.
“Vậy thì vòng qua phía nam thôn đi.!” La Thần hắn liền quyết định ngay. Quả thật hắn giờ đang rất muốn đi thật nhanh, vì giờ giữa trưa trời rất là nóng bức.
Tên xe phu liền lập tức nhận lệnh cho xe ngựa đi vòng qua phía nam thôn.
– ———!!!———-
-
Dua leo tr là trang đọc truyện chữ online cập nhật liên tục chất lượng nhất và miễn phí cho mọi người.
-
Tele: @marksmanApple
© Copyright 2024 - Bản quyền thuộc về Dưa leo tr - Made with ❤️