Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Điền Văn Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc Chương 61: Đại họa rừng Phong Lâm 2

Chương 61: Đại họa rừng Phong Lâm 2

2:54 sáng – 29/08/2024

Bạn đang xem truyện online miễn phí Chương 61: Đại họa rừng Phong Lâm 2 tại dua leo tr

__ Rừng Phong Lâm

Phong Lâm trời lúc ngã về chiều phong cảnh đẹp vô cùng, rừng Phong Lâm này chỉ sâu bên trong rừng mới có cây cối rậm rạp, còn đại đa số còn lại thì cây cối có chút thưa thớt.

Chính nhờ vậy nên những chỗ như vậy không có vẻ gì là hầm nóng cả, hơn nữa còn nhờ vậy mà những cơn gió rất dễ dàng thổi xen lẫn vào tạo ra những âm thanh rất vui tai.

Hơn nữa còn có những cây lá vàng nhìn cũng đẹp không kém, cho nên là có thể nói ở đây cảnh sắc rất hữu tình.

Nhưng có ai ngờ đâu một nơi đẹp đẽ thế này mà giờ nó đang chuẩn bị phải hứng chịu một cuộc tàng sát hủy hại lớn chính do các bật cao thủ làm ra.

Sao lại nói vậy.? Đơn giản là ở đây bây giờ ở một hồ nước trong xinh đẹp vô ngần lúc này đang diễn ra một cuộc đối đầu lớn đang diễn ra ở đây.

Ở hồ nước đó lúc này đây không khí hiện đang rất căng thẳng bởi hai bên đối lập đang chuẩn bị tranh phong.

Một bên là nhóm người Bắc Báo do chính tay lão đang vận chiêu Báo Lữ Hào uy lực khủng bố bao vây cả một vùng trời.

Còn bên còn lại là đông đúc các chúng Ma thú uy lực dũng mãnh khí thế rất lớn hiện cũng đang sẵn sàng động chân.

Trong lúc hai bên đang căng thẳng chuẩn bị ra tay thì bỗng lúc này một hướng xa khác bỗng có ba nhóm người bỗng nhiên bay tới với tốc độ cực nhanh.

Cả ba nhóm người này không ai xa lạ mà chính là cả ba Tứ Bất Tượng còn lại, gồm có Tây Kỳ, Đông Ngưu và Nam Sư.

Nhóm Tây Kỳ gồm có, Tây Kỳ Kỳ Long, Đại nhi tử Kỳ Hứu Thanh, Nhị nhi tử Kỳ Hứu Tài, Tam đệ Tây Kỳ Kỳ Mưu, Cùng với hai mươi thân vệ và tám cung phụng. Còn bị rơi ở xa phía sau nữa thì có một đại đội trưởng cộng với sáu đội trưởng và hơn ba trăm người nữa.

Còn có nhóm khác là của Nam Sư thì gồm có, Nam Sư Nguyên Sư Công, Nữ nhi Nguyên Sương Sương, và còn có một người hơi lạ là trưởng nữ Mộc gia Mộc Lan Hoa hiện cũng ở cùng với nhóm này.

Ngoài điều lạ đó ra thì còn lại thì còn có ba mươi thân vệ và hai mươi cung phụng. Còn bị rớt lại phía sau đằng sau thì còn có một đại đội trưởng, sáu đội trưởng cùng với hơn ba trăm người nữa.

Và nhóm cuối cùng thì không ai khác mà đó chính là của Đông Ngưu. Nhóm Đông Ngưu này thì gồm có, Đông Ngưu Kim Ngưu Sa, Đại nhi tử Kim Ngọc Hữu, Nhị nhi tử Kim Huỳnh Lương, Tam nhi tử Kim Gia Thành.

Và còn có cánh tay đắc lực Hữu phó tướng Đàm Nghị, Tả phó tướng Trích Luân, và còn nữa đó là mười thân vệ và mười cung phụng. Còn bị rơi lại phía sau thì còn có một đại đội trưởng, sáu đội trưởng và hơn ba trăm người nữa.

Ngoài ra còn có một nhóm nhỏ hiện cũng cùng sát cánh với Đông Ngưu đó là, Kim Gia thôn Tích Hà nhị đệ Đông Ngưu Kim Hồng Bân, Cùng với Đại nhi tử Kim Hồng Trị, Nhị nhi nữ Kim Gia Như, Tam nhi tử Kim Hồng Tín, và còn có mười thân vệ cộng với năm cung phụng. Còn bị rớt lại phía sau thì còn có thêm hơn năm mươi người nữa.

Khi điểm qua xong ba nhóm thì lúc này đây cả ba nhóm cũng đã chạy đến nơi giao phong rồi. Khi mà cả ba nhóm đều dừng lại thì ngay lập tức nhìn quanh xem xét tình hình.

Lúc này phía Ma thú vương khi đã phát hiện bỗng nhiên lại xuất hiện thêm nhiều cao thủ thì lúc này trong lòng đã có chút lo lắng nhìn lại số người của mình.

Hiện chỉ có Ma thú vương và nhị đệ Hùng Sơn là mạnh nhất, tiếp theo là mười hai lão trưởng giả Ma thú và cùng với nữa là năm mươi chúng Ma thú. Xem ra thực lực bây giờ đã đổi chiều rồi.

Nhìn lại hết một lượt xong Ma thú vương liền dùng thần thức nói với nhị đệ Hùng Sơn. “Nhị đệ.! Xem ra hôm nay huynh đệ ta phải rời đi khỏi rừng Phong Lâm này mà thôi.”

Nghe vậy Hùng Sơn liền đáp. “Đại ca huynh không cần phải phiền muộn. Huynh đệ ta dù hôm nay phải rời đi thì cũng đã sao chứ, nhưng những tên đáng ghét tự nhiên đến chọc chúng ta thì đệ cũng phải cho bọn chúng một chút đau khổ thì mới hả được cơn giận của đệ.”

Ở một bên khác thì Bắc Báo lúc này khi thấy cả ba nhóm Tứ Bất Tượng cũng đã xuất hiện rồi thì trong lòng liền có chút không mấy cam tâm, nhưng lão cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh hướng nhị đệ kết nghĩa Đằng Túc nói.

“Nhị đệ.! Xem ra dù không muốn nhưng chúng ta cũng không thể từ chối sự giúp sức rồi.”

Nghe đại ca nói vậy Đằng Túc liền đáp. “Đại ca à.! Nắm được buông được mới là trang hảo hán. Dù có muốn thì với thực lực của chúng ta cũng không thể nuốt trôi được hết đống Ma thú này được.”

Khác với sự khó chịu của Ma thú vương và Bắc Báo lúc này. Phía bên ba nhóm người vừa mới đến thì hoàn toàn ngược lại, cả ba bây giờ hiện đều rất phấn khởi không thôi.

Tại là bởi vì tuy có chút rất bất ngờ vì ở đây có nhiều hơn Ma thú mà bọn họ có thể tưởng tượng, nhưng mà nếu lấy được thì số đan thú cũng là có rất nhiều nha.

Lúc này Nam Sư Nguyên Sư Công liền ra vẻ lão huynh hướng Bắc Báo nói. “Báo lão đệ à.! Xem ra lão đệ muốn nuốt một mình hình như có chút khó khăn nha.”

Đông Ngưu Kim Ngưu Sa nghe vậy cũng lên tiếng chen vào nói. “Lão Báo này.! Không phải việc lão muốn một mình nuốt hết, không phải là có chút quá sức sao a.”

Tây Kỳ Kỳ Long cũng rất tinh ranh biết bây giờ nếu mà chia lẻ lực lượng ra thì không thể nào có thể đánh thắng được đám Ma thú, nên cũng đành theo chiều gió nói theo.

“Xem ra cả bốn Tứ Bất Tượng hôm nay phải đồng tâm hiệp lực lại đánh một trận cho thoải mái rồi.”

Bắc Báo Báo Hùng nghe cả đám cáo già nói xa nói gần đâu đâu thì liền khó chịu bức bối nói. “Nói nhiều làm gì.! Tình hình hiện cũng đã rất rõ ràng rồi.”

“Mà ta đây cũng xin nói trước, chỗ này là do Bắc Báo ta phát hiện nên là ta muốn được chia bốn phần và cùng với con Ma thú hóa hình hoàn hảo kia nữa.”

Nam Sư Nguyên Sư Công không cho là đúng liền phản đối nói. “Báo lão đệ à.! Lão đệ nói vậy là không đúng rồi. Tuy là nơi này do lão đệ phát hiện nhưng mà để chiến đấu thì mọi người ai cũng phải đều ra như nhau nha.”

Đông Ngưu Kim Ngưu Sa cũng liền nói. “Đúng vậy.! Lão Báo ngươi không thể quá tham lam như thế được.”

Lúc này bỗng Tây Kỳ Kỳ Long đưa ra một đề nghị nói. “Hay là vậy đi.! Để không mất tình huynh đệ, để cho vẹn cả đôi đường. Kỳ Long ta đây xin chịu khó thiệt thòi một chút vậy.”

Bắc Báo, Nam Sư, Đông Ngưu nghe Tây Kỳ nói vậy thì liền ngây lập tức có một chút bất ngờ khó hiểu vì sao hôm nay Kỳ Long lại dễ nói chuyện đến như vậy. Thế là cả ba liền ngay lập tức nhìn sang Kỳ Long xem lão có cao kiến gì.

Lúc này khi vừa ngừng một chút thì Kỳ Long liền nói tiếp. “Ta Kỳ Long chịu thiệt xin chỉ lấy một phần, còn chín phần còn lại thì cứ chia cho ba lão huynh mỗi người ba phần là được.”

Nghe tới đây thì cả ba Bắc Báo, Nam Sư, Đông Ngưu liền bất ngờ khó tin tròn mắt rất ngạc nhiên. Thế là Nam Sư liền lên tiếng muốn xác nhận hướng Kỳ Long nói.

“Lão đệ có thật sự là nói thật vậy không.?”

Bắc Báo cũng nói. “Kỳ Long ngươi thật chỉ cần có một phần.?”

Đông ngưu Kim Ngưu Sa giờ cũng rất khó tin nên cũng muốn hướng Kỳ Long xác nhận lại một lần nữa nói.

“Kỳ Long ngươi thật không có nói nhầm lẫn gì đó đấy chứ.?”

Tây Kỳ Kỳ Long giống như đã lường trước được điều này nên liền có chút không kiềm được lòng liền cười lớn nói.

“Ha… ha… Các lão huynh không có nghe lầm đâu. Thật ta chỉ muốn dĩ hòa di quý không muốn làm sức mẻ tình cảm của huynh đệ chúng ta mà thôi.”

Bỗng ngừng một chút nhìn một lượt cả ba lão huynh đệ rồi Kỳ Long nói tiếp. “Mà ba lão huynh đã có ba phần hơn rồi thì cũng nên cho ta phần ân tình nhường lại phần đan thú hóa hình hoàn hảo kia lại cho lão đệ ta đây thế là được rồi.”

“Cái Gì…..?” Cả ba Bắc Báo, Nam Sư, Đông Ngưu liền choáng váng hô lớn khi nghe Kỳ Long nói thế.

Lúc này đây phía sau Nam Sư, Nguyên Sương Sương đang cùng đứng với Mộc Lan Hoa bỗng không kiềm được mình liền khúc khích cười nhẹ. Mộc Lan Hoa bên cạnh cũng không kém cạnh, cũng len lén cùng cười với Nguyên Sương Sương.

Nhưng còn ở một hướng ngược lại thì Ma thú vương lúc này đã dùng thần thức ra lệnh cho chúng Ma thú lui lại đứng cùng với mình từ lâu lắm rồi. Còn Hùng Sơn thì một bên cứ nghe một đám lão già nói nhảm thì cũng đã chả bận tâm lâu rồi.

Lúc này đây khi cả bốn Tứ Bất Tượng còn đang tranh cãi việc chia chác, thì không biết từ lúc nào mà Hùng Sơn đã dùng thần thức kêu gọi tập chung xung quanh thêm hơn năm trăm chúng yêu thú giai cấp Đại Yêu Cảnh, Độ Yêu Cảnh rồi.

Bỗng ngay lúc này lực lượng của bên Ma thú vương liền có thêm hơn năm trăm chúng yêu thú giai cấp cao nữa, thế là mọi việc giờ quả thật đã có chút khó đoán biết trước được điều gì rồi.

Lúc này Ma thú vương liền quay sang một tên Ma thú bên cạnh ra lệnh nói. “Ngươi giờ lập tức trở về bí động thông tri tình hình lúc này lại cho tam Hồ, xong ngươi cứ bảo là ta truyền lời nói muội ấy cứ tiến về cửa bắc của bí động mà chờ ở đó, rất nhanh ta và nhị Hùng sẽ đến đó đón muội ấy.”

Ngừng một chút Ma thú vương nói tiếp. “Giờ thì ngươi hãy lập tức đi đi.”

“Vâng.!” Tên Ma thú liền nhận lệnh xong cũng liền lao nhanh xuống hồ nước rời đi mất.

Ra lệnh xong thì lúc này Ma thú vương lại dùng thần thức hướng Hùng Sơn phía bờ nói. “Nhị đệ.! Đánh nhanh đi, xong huynh đệ chúng ta còn phải rời đi khỏi đây nữa.”

“Đã biết.!” Hùng Sơn liền đáp xong, rồi lại tiếp tục cúi gầm đầu hổ xuống một lần nữa, rồi lại tiếp tục dùng thần thức tứ ngược ra lệnh nói.

“Chúng yêu thú nghe lệnh.! Lên cho ta….”

“Gầm… Gào…. Gào… Ó ó ó… Gầm….” Ngay lập tức bỗng bốn phương tám hướng từ mọi hướng rừng Phong Lâm liền xuất hiện hơn năm trăm con yêu thú to lớn đồng thanh gầm thét dữ dội.

Lúc này trên không Ma thú vương cũng lập tức hô lớn nói. “Chúng Ma thú nghe lệnh.! Đánh…”

Bên kia Tứ Bất Tượng vừa chỉ mới bất ngờ vì đề nghị của Kỳ Long chưa được bao lâu thì bỗng nghe yêu thú bốn phương đồng loạt gầm lớn, cả bốn nhóm liền ngay lập tức cảnh giác nhìn quanh.

Không nhìn thì thôi chứ vừa nhìn thì liền thấy có rất nhiều yêu thú to lớn đang đẩy ngã cây cối chạy nhanh về phía bọn họ.

Yêu thú hung hãn không sợ chết cứ thế liền xuất kích, lại nhìn lên cao thì cũng không khó có thể thấy được yêu thú lông vũ cũng đã bay đầy trời rồi.

Còn chưa hiểu chuyện gì thì cả bốn nhóm người lại tiếp tục nghe được Ma thú vương lúc này lại ra lệnh cho chúng Ma thú đánh sang.

Thấy tình hình đã kinh biến, cả bốn Tứ Bất Tượng liền mặt trở nên nghiêm nghị không còn có vẻ cợt nhã nữa. Lúc này phía trên Bắc Báo bỗng khiu mi đưa tay lên cao rồi giật một phát mạnh xuống hô nói.

“Báo Lữ Hào!. Giáng….”

Bất chợt bỗng hai bên như không hề được báo trước thì đã lao vào nhau giao chiến rồi. Lúc này trên cao vạn quả cầu được tích tụ bởi chiêu Báo Lữ Hào của Bắc Báo bỗng liền đồng loạt giáng xuống phía đám chúng Ma thú.

Chúng Ma thú tuy rằng biết nếu một mình thì khó có thể chịu nổi hết đoàn tấn công Báo Lữ Hào này, nhưng nếu tất cả cùng chia sẻ chịu đựng chiêu thức này thì cũng không phải là chuyện gì là quá khó.

Ma thú vương lúc này thấy vạn quả cầu linh khí chuẩn bị từng đoàn áp sát tới thì bỗng liền bay nhanh lên cao vặn mình một cái. Liền sau đó một luồng hắc khí bỗng chấn ra xa làm vỡ đi không ít quả cầu linh khí.

Hùng Sơn phía dưới lúc này cũng đã xuất kích nhảy thẳng lên cao hướng Bắc Báo vồ tới. Nhưng giữa chừng thì lúc này Hùng Sơn lại bị Nam Sư Nguyên Sư Công cản trở.

Nam Sư lúc này đón đầu Hùng Sơn liền không chần chờ tung ra một chiêu về phía Hùng Sơn hô nói.

“Sư Địa Bàn Thống…”

Liền một cước đá ra đập mạnh vào con hổ Hùng Sơn, Cú đá này mạnh đến mức khiến Hùng Sơn liền bị văng ngược lại lao nhanh xuống đất.

“Ầm….”

Cú va chạm mạnh vì thân hình to lớn của Hùng Sơn đập mạnh xuống mặt đất. Nhưng Hùng Sơn cũng chẳng kém liền bật dậy dậm chân liên hồi khiến mặt đất lúc này bị rung lắc dữ dội. Tiếp Hùng Sơn bỗng gầm lớn một tiếng.

“Gầm… Gào….” Tiếp liền lại nhảy lên hướng Nam Sư đánh tới.

Bắc Báo thấy Hùng Sơn đã bị Nam Sư áp chế thì liền rảnh tay, thế là lão liền lập tức phi nhanh hướng Ma thú vương mà đánh tới.

Phương hướng khác lúc này thì những người phía Tứ Bất Tượng ai nấy cũng đã đều xong ra đánh giết đám yêu thú. Ở một góc nhỏ hiện Nguyên Sương Sương và Mộc Lan Hoa cũng đang kề vai chiến đấu với một con Cáp Tử yêu thú.

Lúc này Nguyên Sương Sương không chịu thua kém liền vung roi hô lớn nói.

“Đã Đằng Tiên Pháp….” Đằng tiên trong tay Nguyên Sương Sương lúc này bỗng hóa nhiều hư ảnh, thế là lúc này liền thấy hình ảnh vạn ảnh loạn đã đằng tiên liên hồi vung ra.

Lúc này ở một bên khác thì có Đông Ngưu và Tây Kỳ là hai người rất mạnh nên lúc này đây phải cần đến những mười hai lão trưởng giả Ma thú bao lấy thì mới vây hãm được.

Lúc này Đông Ngưu đã hơi khó chịu vì cứ bị cả đám vây khốn nên liền tức giận tung chiêu hô lớn.

“Song Ngưu Đã Đảo….” Ngay lập tức hai tay của Đông Ngưu liền bức tốc ra đòn nhanh như chớp, vung đấm loạn xạ liên hồi.

Tây Kỳ bên cạnh cũng không kém cạnh liền tung chiêu hô lớn.

“Biến Long Nhật Kích….” Một chiêu này liền thấy một hư ảnh rồng nhỏ được phóng ra, liền ngay lập tức phóng về phía trước.

Phía bên đám chúng Ma thú thì lúc này cứ đánh thẳng sang những người còn lại của Tứ Bất Tượng còn lại.

Ở một góc khác nhị tiểu thư Kim Gia Như của Kim gia ở thôn Tích Hà hiện đang ở thế hạ phong đang rất khó khăn đánh trả. Đại ca huynh trưởng Kim gia thấy nhị muội của mình gặp nguy liền nhanh xong qua ứng cứu.

Nhưng khi cả hai cùng đánh thì cũng không khá khẩm hơn là mấy, thấy vậy Kim gia chủ Kim Hồng Bân liền chạy qua giúp đỡ nhi tử và nữ nhi của mình.

Do những Ma thú này bọn chúng đều là giai cấp cao mà lại còn đông nữa, cho nên các cung phụng và thân vệ phải luôn bên cạnh cố gắng hết sức mới có thể bảo vệ được các thiếu gia, tiểu thư nhà mình.

Nhưng số lượng năm mươi chúng Ma thú thì vẫn rất nhiều, vì thế nên là những huynh đệ và những người đắc lực của Tứ Bất Tượng cũng không rảnh tay, bọn họ giờ cũng đang cố gắng bảo vệ những người yếu ở phía bên mình.

Một góc khác lúc này hữu phó tướng Đàm Nghị đang cầm trên tay đao lớn tung chiêu hô lớn.

“Tà Đao Hóa Biên…”

Bên cạnh tả phó tướng Trích Luân cũng không kém hiện cũng đang cùng đối đầu với Ma thú, liền vung thương hô lớn.

“Hư Hình Kích…”

Một bên khác thì tam đệ Tây Kỳ Kỳ Mưu giờ cũng tỏ ra không kém hiện cũng đang liên tục đánh lui Ma thú.

Lúc này đây nhìn tổng qua chiến trường thì bên Ma thú vương hiện vẫn đang chiếm ưu thế vì số đông hơn. Nhưng mạnh nhất thì chỉ có hai người chính là Ma thú vương và nhị đệ Hùng Sơn mà thôi.

Còn bên Tứ Bất Tượng thì tuy ít người hơn, nhưng chính thức mạnh mẽ thì có tới tận bốn người đó không ai khác mà chính là cả bốn người Tứ Bất Tượng.

Tuy có tới bốn người mạnh nhưng số còn lại bên Tứ Bất Tượng thì lại sức mạnh không đồng đều, chỉ những người đắc lực thì mới thấy có chút hữu dụng lúc này, còn số còn lại thì thiếu gia, tiểu thư cùng với thân vệ thì hiện tỏ ra rất yếu kém.

Còn bên Ma thú vương thì vừa đông mà còn sức mạnh rất đồng đều nên hiện giờ cũng không quá khó có thể nhìn ra phía bên Tứ Bất Tượng đang thua thiệt rồi.

Bỗng trong lúc nguy nan thì đúng lúc này đội quân hơn một ngàn năm trăm người của Tứ Bất Tượng cũng đã vừa kịp đến. Khi vừa thấy hai bên đã chiến đấu rồi thì tất cả bốn đại đội trưởng liền hô lớn nói.

“Các huynh đệ nghe lệnh.! Xong Lên…..”

“Giết…. giết…..” Cả đoàn người hơn một ngàn năm trăm liền rất anh dũng không sợ chết liền liều mình xong lên.

Phía trên bầu trời lúc này bỗng những yêu thú lông vũ liền quay sang công kích đám người vừa nhập trận này. Do số lượng yêu thú lên tới năm trăm nên chúng cũng rất đông và mạnh mẽ, ngay lúc này bọn yêu thú liền quay sang tấn công đám quân của Tứ Bất Tượng.

Tuy đám quân số lượng đông đúc nhưng hiện cũng không thể là đối thủ của yêu thú giai cấp cao và to lớn mạnh mẽ được.

Thế là cảnh tượng chúng yêu thú cuồng loạn tàn sát tứ phương liền hiện ra. Bọn yêu thú chỉ gầm lớn một tiếng, nhảy một cái, vồ một phát thì số quân lính chết cũng đã hơn hai mươi người rồi.

Tuy khí thế quân đông hô hào rất hào hùng nhưng thực tế thì chẳng được cái tích sự gì cả. Chỉ hữu dụng là có thể câu giờ bọn yêu thú mà thôi, nhưng như thế thì vẫn chưa đủ, vì ngoài yêu thú thì Ma thú cũng hơn năm mươi nên phía Tứ Bất Tượng hiện vẫn là người bên phía hạ phong thua thiệt.

Qua khoảng một khắc thì với lực lượng mạnh mẽ hiện bên Ma thú vương đã đánh bị thương phía Tứ Bất Tượng không ít người rồi. Lúc này Tứ Bất Tượng liền biết sự việc nếu cứ như thế thì liền không ổn.

Cũng tại bọn họ ngay từ đầu đã không lường trước được là sẽ có nhiều Ma thú đến thế, nếu mà biết trước thì cả bốn bọn họ cũng đã không đem ít cao thủ như vậy rồi.

Thế là lúc này khi cả bốn nhìn quanh thấy các thân vệ, cung phụng đã lần lượt nằm xuống thì liền có chút tiếc hận, xong rồi lúc này bỗng cả bốn đều muốn tạm thời rút lui đợi điều thêm viện binh thì mới tính nữa.

Phía bên kia Ma thú vương thì cũng đã thấy bên Tứ Bất Tượng hiện cũng thoái ý không muốn đối đầu nữa rồi. Thế là Ma thú vương liền đang vui đùa với Bắc Báo thì liền vung tay mạnh một cái.

“Bịch… Phụt….” Ngay lập tức Bắc Báo bị Ma thú vương đánh bay ra ngoài.

Bắc Báo lúc này liền phun máu trừng mắt khó có thể tin nhìn chằm chằm Ma thú vương, liền trong lòng nghĩ.

Không thể nào… Cái tên Ma thú này từ nãy đến giờ chỉ là đang vui đùa với ta thôi sao… Chỉ… chỉ một cái vung tay mà đã khiến ta như thế nào rồi sao… Cái… cái này.. cái này..

Ma thú vương không cần biết Bắc Báo hiện giờ nghĩ gì mà giờ đây Ma thú vương liền dùng thần thức hướng con hổ Hùng Sơn nói.

“Nhị đệ.! Bọn họ đã thoái chí, thương vong cũng không ít rồi. Chúng yêu thú có vẻ cũng đã giết gần hết chín phần quân bên đó rồi.”

Ngừng một chút Ma thú vương nói tiếp. “Như vậy xem ra đủ rồi.! Dù sao cả bốn lão phía trước cũng là cao thủ nên không thể bức chết bọn họ làm càng được… Vậy nên rút thôi nhị đệ.”

Hùng Sơn nghe vậy cũng biết không thể cưỡng cầu bức chết được bốn cao thủ trước mặt, thế là cũng liền không dây dưa liền gầm lớn một tiếng rồi ngay lập tức lùi lại.

Bên này Tứ Bất Tượng thấy đám Ma thú này cũng là biết thức thời, thế là cả bốn liền cũng liền dừng lại muốn tạm thời rút lui.

Hai bên giao chiến kịch liệt nhưng không ngờ bỗng nói ngừng là ngừng, quả thật là chuyện rất khó tin. Lúc này hai bên đang chuẩn bị rút quân thì bỗng có một giọng nói hô lớn thất thanh nói.

“Các ngươi lúc này có muốn ta giúp một tay không a.”

Ngay lập tức hai phe Ma thú vương và Tứ Bất Tượng đều liền kinh nghi bất ngờ nhìn qua xem người đến là thần thánh phương nào, là địch hay là bằng hữu.

– ———!!!———-