Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Dưa leo tr Trang chủ Truyện Teen Hoàng Tử Ngốc Nghếch Chương 5: Đừng đùa với kẻ ngốc !!!

Chương 5: Đừng đùa với kẻ ngốc !!!

4:49 sáng – 05/09/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 5: Đừng đùa với kẻ ngốc !!! tại dualeotruyen. 

– Tuấn, sao cậu lại ở đây?! – Kim vỗ vai tôi, cô ấy đang nháo nhác đi tìm gì đó.

– Thì tới dự party! – tôi trả lời vẻ điềm nhiên – cậu tìm Hương à?! Cô ấy đang bét nhè ở kia kìa, mau ra can đi!! Tên Phương đó không tốt đẹp gì đâu!

– Nhưng người Hương muốn không phải tớ.. – Kim cúi mặt – đã hơn tuần nay lúc nào cô ấy cũng đi chung với Phương..

– Cậu như bị ” đá ” ấy nhỉ?! – tôi cười, mặt Kim đỏ bừng cả lên.

– Vô duyên!! – cô ấy đấm lưng tôi thùm thụp – cậu còn chưa nhận thức được chuyện gì à?!

– Gì là gì?!! – tôi nhún vai.

– Thế sao cậu từ chối Hương?!

– Tớ đã nói rồi!! – Tôi nhing thẳng mặt cô ấy – tớ không muốn bị lừa!

– Bị lừa?! Ai lừa?!! – Kim hỏi dồn – Hương thật lòng thích cậu, đến cả phòng của cô ấy cũng treo đầy ảnh cậu, nhật ký thì lúc nào cũng viết về cậu ( nhật ký viết gì mà cũng být sao ta?!!), đến cả ý nghĩ của cô ấy cũng không thoát được nghĩ về cậu..

– Đến vậy sao?! – tôi cười khẩy, vụ lừa này quy mô đấy nhỉ?!

– Thì đúng mà!! – Kim thấy tôi không tin càng cố gắng.

– Nhưng Phương đã nói với tớ cả rồi, cậu không cần trêu tớ nữa đâu! – tôi nói thẳng.

– Phương?! Cậu ta nói gì?! – Kim hét ầm lên, át luôn tiếng nhạc xập xình.

Tôi im lặng nhìn qua..

Hương vẫn đang uống, thân hình mảnh dẻ như không trụ vững nữa. Sao cậu ta lại chuốc cho Hương say đến vậy?! Lẽ nào cậu ta chẳng hề lo cho Hương?!!

– Trước lúc Hương nói với tớ chuyện đó..- tôi nói nhỏ – Phương đã bảo cậu ấy và Hương là một đôi!

– Cáiiiiiii gìi?!! – Kim nói lớn.

– Cáu rồi nha!! cậu không tôn trọng tớ,không nghe tớ nói à?! – tôi gắt ầm lên.

– Yên nào! – Kim kéo tôi ngồi cạnh cậu ấy – tớ chỉ muốn bạn thân của tớ hạnh phúc thôi, bây giờ cậu tin vào điều gì là tùy bản thân cậu..

– ..

– Mà cậu chả Phương không phải là người tốt đâu hay sao?!

Tôi nhìn Kim. Cô bạn nhỏ nhắn và có chút gì non nớt này thật sự rất hiểu chuyện..

Tôi nhìn quanh, không thấy nhóm của Phương đâu nữa. Kéo Kim chạy thật nhanh khỏi party, tôi và Kim bắt taxi tìm Hương.. nhưng bây giờ, phải tìm cô ấy ở đâu?!

Tôi quả nhiên là một con Ếch, một con Ếch ngốc nghếch!!!!

– Cậu mau gọi điện cho Hương, biết đâu cô ấy nghe máy..

Kim cuống cuồng rút điện thoại ra, bấm danh bạ.. nhìn cô ấy cô gắng làm nhanh tôi suốt hết cả ruột..

– A lô?! – Kim hỏi nhanh – Hương à?!

– ” không! Là Phương đây!! “

– 2 người đang ở đâu?! – Kim nhìn sang tôi, nét mặt có chút hi vọng. Nhưng tôi lạ cảm thấy khác, Phương nghe máy.. Còn Hương đâu?!!

– ” Cậu khỏi lo! Tớ sẽ đưa Hương về nhà!!”

– Khoan đã..

Tút….. Tút.. Tút..

– Cúp mất rồi! – Kim ngân ngấn nước mắt.

– Không ổn, – tôi lắc đầu nguây nguẩy – cậu ta sẽ không đưa Hương về nhà đâu!!

– Thế bây giờ cô cậu đi đâu?! – bác tài xế hỏi dò.

– Về nhà Hương, số nhà…

Xe phóng nhanh, đỗ xích trước cửa nhà Hương.

Cô ấy không có ở đây, tôi biết mà..

– Đưa số điện thoại Hương cho tôi!! – Tôi gắt gỏng với Kim.

– Ờ, đây!!

Tôi bấm số, cầu trời.. Hương ơi, cậu mau nghe máy đi!!!

– “A.. lô?!”

– Hương?! – tôi hét to, Kim cười toe chờ đợi – cậu đang ở đâu?!!

– ” Ai đấy?!” – Hương nói giọng mệt mỏi.

– Tuấn đây Hương!!!

– ” Tuấn… ” – Hương ngập ngừng – ” sao cậu lại gọi cho tớ làm gì nữa..?!! “

– Cậu nói đi!! Làm ơn, cậu ở đâu?!!! – Tôi hỏi gấp, một chút kiên nhẫn cũng không còn.

– ” tớ không biết.. tớ nhìn thấy.. sông ngoài cửa sổ.. “- Hương thì thầm ngắt quãng, hình như cô ấy đang khóc – ” đẹp lắm cậu ạ!! “

– Phương đâu?!

– “cậu ấy bảo.. ra ngoài.. mua đồ..

Tút.. Tút..

– Cúp rồi!! – tôi thất vọng.

– Tớ biết gần đây có một con sông!! – Kim khoát tay – bác chở bọn cháu đến…

Cửa nhà Phương khóa trong.

Hương đang ở trên tầng 2, đằng sau ngôi nhà là một con sông vắt ngang..

– Làm sao mà vào nhà?!! – Kim đi đi lại lại.

– Khỏi lo!!

Tôi ì ạch trèo vào trong nhà, cũng may tầm này mọi người đi làm hết nên chả có ai để ý đến bọn tôi.. Nếu không thể nào 2 đứa cũng được lên phường uống trà đá cho coi..

Nhảy vào đến nơi, tôi đứng thở một lúc. Bây giờ mới thấy hết lợi ích của môn thể dục..

Cửa nhà không khóa, tôi đẩy cửa vào.. loáng thoáng nghe trên tầng có tiếng nói tôi nhẹ nhàng đi lên..

Căn nhà rộng quá, cũng may là nó chỉ có 2 tầng..

– Cậu.. làm gì vậy chứ?! – giọng Hương yếu ớt.

– Không phải cậu nói yêu mình sao?!

– Không,. mình.. mình..

Tôi chạy nhanh lên cầu thang.

Khỉ thật!!

Cửa khóa mất tiêu!!!

– Làm ơn.. đừng mà..

RẦM!!!!!!!!!!!!

Tôi đẩy mạnh cửa.

Chết tiệt! Không được!!!!!!!!

Tôi cố hết sức đẩy 2, 3 lần liền, trong lòng không kiềm được mà tự mắng bản thân chỉ được cái to xác mà chẳng có tí sức khỏe nào!

– Cậu làm gì thế?!! – tôi chạy nhanh vào chỗ Phương, túm cổ áo cậu ta đấm mạnh.

– Sao.. sao mày.. vào được nhà tao?! – Phương ngạc nhiên, vừa lau máu vừa nhăn nhó.

– Cậu không đáng làm người!!! – tôi nhìn lên chỗ Hương, cô ấy nhắm nghiền mắt, chiếc váy đẹp bị xé rách một nửa..

Tôi thoi thêm cho Phương vài cú nữa làm cậu ta xây xẩm, rồi quay ra cởi áo che cho Hương.

– Mau xuống mở cửa đi!! – tôi đá thêm cho Phương một cú.

– Được rồi!! – phương gắt gỏng đi xuống.

– Hương?!! – Kim gọi to – Tuấn?! cậu ấy có sao không?!

– Không sao đâu! – tôi nói nhỏ, bế sốc Hương trên tay. Cô ấy thật gầy quá..

” Bốp!!! ” Kim tát mạnh Phương rồi chạy đi bắt taxi.

Hương nôn thốc nôn tháo trên nền xe, người lái taxi tỏ ra không thích cho lắm. Kim mở ví đưa tờ 200k lập tức mặt bác tài hí hửng trở lại.

– Cô chủ?!! – mấy người làm nhà Hương chạy ào ra. Ngôi nhà lạnh lẽo quá.

– Mau mở cửa phòng cô ấy đi!! – tôi ra lệnh, mấy người làm cứ mắt tròn mắt dẹt nhìn tôi. Nhưng thấy Kim họ phần nào yên tâm..

– Nhưng..

– Nhưng gì nữa?!! – tôi quát to, mặt Hương tái mét – mau mở cửa?!!!!!!!

– Cô chủ không bao giờ cho chúng tôi vào đó.. tôi sợ..

Kim giật nhanh chìa khóa, chạy lên cầu thang mở cửa phòng Hương..

Tôi đứng đơ trước cửa phòng..

Là.. tôi…

Một căn phòng nhỏ màu hồng toàn ảnh tôi?!!!!!!

Trời đất, quả thật có tập hợp tất cả ảnh tôi chụp từ nhỏ cũng chả bằng một nửa số ảnh ở đây..

Lẽ nào thật sự..

– Còn nghi ngờ nữa sao?! – Kim huých tay – mau vào đi!!

– Ơ.. ừ.. – tôi đặt Hương xuống giường. Thơm thật đấy!!

– Kim.. – Hương từ từ mở mắt.. – Tuấn..

– Thôi, 2 người nói chuyện đi, tôi không làm phiền nữa ^^!! – Kim nháy mắt rồi đi ra ngoài.

– Cậu.. – 2 đứa cùng nói..

– Thôi.. cậu nói trước đi!! – tôi và Hương lai đồng thanh.

– U.. ờ..- tôi gãi đầu – thật xin.. lỗi cậu!!

– Không sao mà.. – Hương đỏ mặt. – cảm ơn cậu chuyện lúc nãy..

– Con gái lần sau đừng uống rượu!! – tôi gõ đầu Hương – nhớ chưa?!

– Mình biết rồi!! – Hương nhìn tôi cười.

– Cậu.. thật sự là.. – tôi chỉ mấy cái ảnh treo trên tường..

Hương không nói mà gật đầu bẽn lẽn.

Tôi nhẹ nhàng cầm tay Hương…

——**——

Và câu chuyện của chúng ta kết thúc viên mãn như bao câu chuyện cổ tích khác.

End – 2010