Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 38: Chương 37

6:13 sáng – 31/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 38: Chương 37 tại dualeotruyen. 

“Vậy thật là đáng tiếc, trò Malfoy nhỏ, hương vị của thức uống mới nhất của tiệm Công Tước Mật không tồi đâu.” Dumbledore nói xong liền bưng cái ly kia lên rồi cho chính mình một ngụm.Nhìn Dumbledore uống sách thức uống nhìn qua liền biết hương vị đã kỳ lạ, mí mắt của Draco không nhịn được giật một cái, đột ngột cảm thấy miệng mình dính bết rất khó chịu.“Giáo sư, thầy tìm em có chuyện gì sao?”Dumbledore đặt ly trên bàn trà, mỉm cười lấy ra hai cuộn giấy dê, Draco thấy trên mặt là nét chữ quen thuộc của mình, còn có một điểm O lớn, “Trò Malfoy nhỏ, bài làm biến hình của trò thật sự làm thầy rất bất ngờ, bài luận viết cực kì tốt.

Nhưng bạn thân của trò, trò Rowle thì……”Ông lấy ra một cuộn da dê khác và mở ra, Draco thấy nét chữ lộn xộn của Ellis, có chỗ còn bị lem mực nước màu đen, góc trên cùng của giấy da có thêm một điểm P lớn.Dumbledore quả nhiên thấy Draco bắt đầu nhíu mày lại, cậu có vẻ cũng thấy đau đầu vì bài làm lộn xộn của Ellis.

“Trò Malfoy, thầy nghĩ trò sẽ không để ý tới việc giúp bạn thân của mình cải thiện thành tích một chút, hoặc là cải thiện chữ viết của trò ấy một chút.

Nếu bài làm của trò ấy nhìn qua không lộn xộn thế này, thầy nghĩ trò ấy sẽ được một điểm A.”Ôi, mẹ kiếp, tôi không đời nào đi giúp Ellis rèn chữ, tôi có phải ông nội Ellis đâu.“Giáo sư, em thấy chuyện này thầy nên viết thư cho cha mẹ cậu ta, hoặc là ông nội cậu ta.” Draco nhếch mép đề nghị, cậu không tin Dumbledore để mình ở lại chỉ vì vấn đề viết cmn chữ của Ellis đâu.“Dĩ nhiên, đề nghị của trò rất không tồi, trò Malfoy nhỏ.” Thái độ của Dumbledore không có mất đi tự nhiên chỗ nào, giống như không nghe ra lời châm chọc của Draco.

“Vậy còn Tom gần đây thế nào? Vẫn luôn ở lì trong thư viện sao?Rốt cuộc cũng hỏi tới chuyện mà Dumbledore muốn biết.Draco mím môi, nói thật, từ sau khi Đấng Đầu Sẹo đánh bại Chúa tể Hắc Ám, có một thời gian Draco đã ôm kính nể đối với cái chết của Dumbledore, vì thắng lợi trong chiến tranh mà ông có thể hi sinh tính mạng của mình.

Song hiện tại, loại kính nể này dần dần biến mất.

Lúc cậu thấy Dumbledore cảnh cáo Tom tuổi mười một không một lý do, sau khi Tom nhập học thì vẫn luôn ôm phòng bị đối với hắn, Draco mới hiểu ra, hiện tại Dumbledore không phải là Hiệu trường làm người người kính nể của sau này, ông không thể đối xử công bằng với từng học sinh, ông không tin Tom Riddle của hiện tại.Còn về phần Tom, e là cũng sẽ như suy nghĩ của Dumbledore, trở thành Chúa tể Hắc Ám điên cuồng và tàn nhẫn khiến người người sợ hãi.“Giáo sư, thầy muốn hỏi chuyện gì?” Draco bỗng không có tâm trạng tiếp tục đôi co với Dumbledore.“Thầy bắt gặp Tom vài lần vào lúc sắp sửa tới giờ giới nghiêm, trò ấy khi đó còn ở trong thư viện, tuy tham học là đáng khen nhưng cũng cần kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi.

Thấy nói nhưng có vẻ Tom không nghe, có lẽ trò có thể khuyên nhủ trò ấy.”“Được giáo sư, nếu chỉ là chuyện này thì em có thể đáp ứng thầy ngay bây giờ.”Dumbledore mỉm cười, không có ý định thả Draco đi, “Trò Malfoy nhỏ, nghe ngài Malfoy nói là trò đã về lại Trang viên Malfoy? À, lúc ông ấy đến Bộ Pháp thuật xử lý vấn đề người giám hộ tạm thời của trò có gặp thầy và trò chuyện một chút.”Cậu không nhớ là lão Malfoy có quan hệ tốt với Dumbledore đấy?Dumbledore dĩ nhiên không cần Draco trả lời, đôi mắt của ông hơi sáng lên sau mắt kính bán nguyệt, tiếp tục nói, “Trò Malfoy nhỏ, nếu trò là người nhà của ngài Malfoy, hẳn là ngay từ đầu đã quay về Trang viên Malfoy, phải biết là sống ở cô nhi viện không phải trải nghiệm tốt gì cả.”Draco biết những lời này của Dumbledore tuyệt đối không đơn giản là tò mò, cũng không phải là tán dóc, cậu chỉ đơn giản vô thức muốn tránh đi ám chỉ của Dumbledore, cậu không muốn biết Dumbledore đã biết chuyện gì đâu.

“Phải, cô nhi viện đúng là không tốt chút nào, nhưng em khi đó còn không biết có một nơi gọi là Trang viên Malfoy.” Draco nhếch mép nhìn Dumbledore và đứng dậy, “Nếu không còn chuyện gì, thế thì giáo sư, em xin phép về trước, buổi chiều em còn một tiết Lịch sử Pháp thuật.”

Rời khỏi chỗ Dumbledore, Draco trực tiếp quay về phong sinh hoạt chung của Slytherin, Tom, Ellis và Walden không biết ngồi thành một tụ nói về vụ gì, chờ khi Draco bước vào rồi mới ngoắc cậu lại.“Mấy cậu bàn về vụ gì thế?” Draco nhướng mày, không hứng thú lắm mà ngồi trên sô pha.“Không có gì, chì là thấy Abraxas cặp bồ với một nữ sinh Slytherin thôi.” Walden cười trộm, “Giáo sư Dumbledore tìm cậu vụ gì thế?”“À……” Draco bất lực giật khóe môi, hoàn toàn không muốn nhắc tới Dumbledore lúc này.

“Ellis, tôi nghĩ cậu sẽ nhất vui mừng để ông nội cậu nhìn thấy bài tập của cậu.”Nghe Draco nhắc tới ông nội mình, Ellis lo lắng mở miệng, “Là sao, Draco? Có chuyện gì với ông nội của tớ á?”“À, mẹ kiếp, giáo sư Dumbledore bảo bài làm của cậu rất không ổn, chúc mừng cậu, lại thêm một con P môn Biến Hình, nếu cậu không muốn ông nội cậu đích thân giám sát cậu làm bài tập, thế thì làm ơn viết bài nhìn rõ chữ một chút.”“Không!” Ellis bụm mặt giống như chịu phải cú sốc, “Môn Biến Hình của tớ đi đời rồi, ông nội sẽ tiễn tớ về chầu Merlin luôn.”Draco đến cả sức phản bác cũng không có, cậu dựa vào sô pha nhìn Walden với Ellis ở bên kia châm chọc nhau, ai cũng không chịu nhận thua.“Cậu xảy ra chuyện gì sao, Draco?” Tom bỏ tấm da dê trong tay xuống, nhìn Draco không có chút tinh thần.

Tuy Draco giống mình đều không thích Dumbledore, nhưng Dumbledore không có ác ý gì với Draco, hơn nữa còn đang ở Hogwarts.

“Giáo sư Dumbledore nói gì với cậu sao?”“Không có gì, chỉ là nhắc tới bài luận môn Biến Hình, ông ta hy vọng tôi có thể để ý Ellis.” Draco hơi dừng lại, mắt nhìn chằm chằm Tom một lúc lâu, cuối cùng mới chần chờ mở miệng: “Cậu gần đây còn đi thư viện? Tôi vẫn luôn tham gia huấn luyện Quidditch, không có chú ý cậu gần đây bận rộn vụ gì.”“Không có, đã lâu lắm rồi tôi không có đi thư viện.” Tom nhún vai thờ ơ, thấy Draco không giống như thuận miệng hỏi, liền hỏi cậu một cách mơ hồ: “Sao cậu lại đột ngột nhắc tới vụ này?”“Không, tưởng là cậu còn đang điều tra về Gaunt.” Draco vô thức hạ giọng xuống, cậu không muốn nhắc tới thân thế của Tom trước mặt nhiều người như thế này, nếu có thể, cậu hi vọng Tom phát hiện thân thế của mình muộn một chút, ít nhất là chờ khi Abraxas tốt nghiệp và cắt đứt liên hệ luôn.Tom không bị dao động, viết từ đơn cuối cùng trên tờ giấy da xong mới thản nhiên đáp lời, “Chẳng có gì để tra cả, Draco.

Ít nhất thì tôi đã biết rõ dòng máu của tôi, thế là đủ rồi, về chuyện khác thì sau này tôi sẽ biết thôi—-” Nói tới đây, Tom dừng lại và nhìn chăm chú vào mặt của Draco với vẻ cực kì hứng thú, “Bùa Giải Giới hôm nay sử dụng rất thuận tay, tôi cho rằng đó là bùa chú tới năm ba mới học được, Draco, đôi khi tôi thật sự nghi ngờ cậu có thật sự mười hai tuổi không.”Có lẽ Tom chỉ tình cờ nhắc tới nhưng lại khiến cho Draco hơi khẩn trương, cậu sợ nhất là việc người khác biết cậu không thuộc về thời gian này, nếu không thể thay đổi được Tom, vậy thì cậu đi tới chỗ này từ năm 1999 căn bản là vô nghĩa, cậu không rõ lắm là nếu Chúa tể Hắc Ám thật sự thay đổi thì cậu còn có thể trở về được hay không, nhưng cậu lại vô thức không nghĩ tới, cũng không nghĩ tới việc đi tìm tòi nghiên cứu.Nhờ lời nhắc nhở của Tom vào hôm nay, có lẽ, cậu cũng nên đi thư viện tra một phen, về tư liệu du hành thời gian, hoặc thứ gì đó có thể giúp được.Sau đó, Draco sao chép lại hành vi của Tom ở học kì 1, trừ việc quan trọng như đi tập huấn Quidditch, cậu dành phần lớn thời gian cắm cọc ở thư viện, có điều tài liệu về phương diện du hành thời gian rất ít, cậu không thể tìm ra được bất kì tài liệu có nghĩa lý gì từ trong sách.

Còn Ellis và Walden thì ngày ngày đều oán trách Tom, nói Slytherin lại thêm một con mọt sách, một con Tom thích rúc trong thư viện đã đủ rồi, tại sao giờ đến cả Draco cũng ngâm mình trong thư viện?Draco căn bản không bận tâm tới lời oán trách đó, cậu hiện tại mới phát hiện mình trở lại những năm 1930 nhưng không có làm việc gì nên hồn cả, mấy năm qua căn bản không có ý nghĩa, à thì cũng không thể nói là hoàn toàn không có ý nghĩa, ít nhất thì cậu với Chúa tể Hắc Ám cũng gần gũi đúng chứ?Lúc vừa mới bắt đầu tìm đọc tài liệu làm Draco cực kì bực bội, cậu chỉ có thể đọc mấy thứ miêu tả linh tinh không quan trọng về phương diện thời gian ở trên sách, còn du hành thời gian thì không hề nhắc qua.

Cậu tìm tài liệu lại không thể nhờ vả Tom và Abraxas hỗ trợ, cậu sợ Tom nhìn ra gì từ việc đó.Thời gian Draco ngâm mình trong thư viện cứ thế trôi qua nhanh, chờ khi cậu ngồi ở trong toa của chuyến tốc hành Hogwarts, cậu mới nhận ra một năm ở Hogwarts cứ thế mà kết thúc.Một năm rất yên bình, không có quỷ khổng lồ đột nhập lâu đài Hogwarts, cũng không có học sinh bị hóa đá, yên bình tới mức làm cậu không dám tin tưởng.

Cuộc sống học đường hồi xưa của cậu hơi bị ly kỳ đấy, nào là Tử Xà rồi lại Giám Ngục, còn có một lũ Tử Thần Thực Tử, nhưng hiện tại……!Draco không thể không thừa nhận, không có Chúa tể Hắc Ám, thế giới Pháp thuật cực kì yên bình.Đây là kỳ nghỉ hè đầu tiên của bọn họ, Draco sẽ cùng Abraxas về lại Trang viên Malfoy, Ellis sẽ bị cha mẹ cậu vác qua nhà ông nội, Walden đã có hẹn với ra ngoài du lịch với cha trong khi Tom tiếp tục làm thêm ở Hẻm Xéo.Lần này hắn không có kéo Draco đi theo cùng, bởi vì phu nhân Malfoy nhất định không chấp nhận việc con cái nhà mình lại đi làm ở bên ngoài.Draco cũng đã lên kế hoạch cho kỳ nghỉ của mình, nếu chiếc nhẫn là của cha, có lẽ cậu sẽ phát hiện ra tài liệu về chiếc nhẫn trong thư viện của nhà Malfoy, ba cậu sẽ không bao giờ tự tiện ném cậu về đây một mình mà không có sắp xếp gì.

Trong kỳ nghỉ, cậu cũng sẽ đi đến Hẻm Xéo nhìn Tom, sẵn tiện lượn qua Hẻm Knockturn xem thử có vật phẩm Pháp thuật Hắc Ám nào xài được không.Draco đột nhiên phát hiện thời gian của mình cực kỳ ngắn trong khi việc cần làm thì càng ngày càng nhiều.Giống như phát hiện Draco khẩn trương, trước khi tách nhau ra, Tom kéo cậu qua một bên, “Cậu mới học xong năm nhất thôi, không cần nhồi quá nhiều bùa chú vào đầu mình đâu, những cuốn sách pháp thuật cao thâm đó còn nhiều thời gian cho cậu xem.”Draco nhìn gương mặt đẹp trai của Tom một hồi lâu, vẻ mặt mới hơi thả lỏng, “Dĩ nhiên, tôi sẽ không đọc sách tới mức khiến chính mình phát điên đâu, điểm đó cậu không cần lo Tom—-” Nói tới đây, Draco dừng lại, cằm nâng cao lên, nói một cách ngạo mạn: “Kỳ nghỉ này tôi cho phép cậu viết thư cho tôi, Tom.”“Có lẽ tôi sẽ không viết đâu, Draco.” Tom cười khẽ, ôm Draco trước khi đi, “Gặp lại vào học kỳ sau, Draco, hi vọng qua kỳ nghỉ cậu sẽ không quên tôi.”“Tất nhiên là không, đừng có mà nghi ngờ kiểu đó.”.