Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 6: Chương 5

6:12 sáng – 31/08/2024

Bạn đang đọc truyện online miễn phí Chương 6: Chương 5 tại dualeotruyen. 

Sau khi Draco trở về phòng, trong đầu vẫn nhớ tới khuôn mặt của Dumbledore, Dumbledore hồi trẻ và Dumbledore ngã từ Đài Thiên Văn vẫn thay phiên nhau xuất hiện trong đầu cậu.Tuy cái chết của Dumbledore vốn không có liên quan lớn gì mấy tới Draco, đó là kế hoạch do một tay Dumbledore dựng lên, nhưng đó vẫn là nhiệm vụ do Chúa tể Hắc Ám giao cho cậu, khi cậu đối mặt với Dumbledore, cậu phát hiện ra mình không thể nào phủi sạch quan hệ giữa mình và cái chết của Dumbledore đi được, chỉ cần thấy mặt của Dumbledore, Draco liền nhớ tới việc ông rơi từ Đài Thiên Văn như con rối bị hỏng.Tom nhìn Draco vẫn luôn thất thần từ hồi lúc bước vào cửa, thứ có thể làm Draco để lộ thái độ kiểu này hẳn không đơn giản, hắn biết Draco chú ý hình tượng của mình tới cỡ nào, ngoại trừ lúc mới tỉnh ngủ vào sáng sớm ra, chưa từng có thời điểm nào mà cậu thất lễ với bất cứ ai.“Draco?”Nghe được tiếng của Tom, Draco mới hoàn hồn trở lại, không muốn để lộ vẻ bất lực trước mặt Chúa tể Hắc Ám, cậu bỏ đi thái độ ngạo mạn, nâng cằm nói: “Giáo sư ở Hogwarts tới, lát nữa sẽ qua đây.”“À? Cậu thấy ông ta rồi? Là kiểu người gì thế?” Tom cảm thấy hứng thú, từ hồi hắn biết mình là phù thủy, hắn vẫn luôn muốn đi tới thế giới pháp thuật.Draco nheo đôi mắt xám lại, “Là một người có thẩm mỹ quái dị—-” nói tới chỗ này, vẻ mặt của Draco hơi không tình nguyện, “—- và là một người thông thái.”Tom liếc cậu một cái và nở nụ cười nhạt: “Từ vẻ mặt của cậu, tôi đoán cậu cũng không cho là vậy.”“Có lẽ, dù sao thì lát nữa cậu cũng gặp ông ta thôi.” Draco dài giọng.Chờ tới lúc Tom thấy được Dumbledore, hắn không thể không thừa nhận nhận xét của Draco là chính xác.

Dumbledore đi theo sau phu nhân Cole, bộ âu phục màu đỏ tím đi kèm con thiên nga rất nổi bật, vừa cao vừa gầy, mái tóc màu nâu rất dài cùng bộ râu, đôi mắt màu lam lập lòe sau mắt kính hình bán nguyệtDumbledore bước vào và nói với cả hai người họ: “Chào các trò, thầy là Albus Dumbledore, là giáo sư của Hogwarts, thầy tới đây là để đưa hai trò đến đi học ở Hogwarts.”Nói tới đây, ông xoay người về phía phu nhân Cole ở ngoài cửa: “Phu nhân, tôi muốn cùng hai bạn nhỏ này nói chuyện riêng.”“Tất nhiên là được.” Phu nhân Cole nhìn thoáng qua Draco, lúc rời đi còn tốt bụng đóng cửa lại.Dumbledore thoải mái ngồi trên ghế, sau đó chớp mắt về phía Draco và Tom, “Các trò, thầy nghĩ là các trò hẳn đã nhận ra việc mình khác biệt với những người khác.”Tom Riddle mang một nụ cười nhạt trên mặt, không có đáp lời, ngược lại nhìn về phía Draco.

Nếu không phải Draco đã hiểu rõ bản tính thường ngày của Chúa tể Hắc Ám, nhất định sẽ bị nụ cười ấm áp của Tom lừa.Cậu liếc Tom một cái, sau đó dài giọng đáp: “Phải, thưa ngài, bọn tôi biết mình có hơi khác so với người khác, ví dụ như là, làm cho cái ly bay lên.” Tom ở một bên nghe tới hai chữ cái ly liền bật cười.Draco hung dữ trợn mắt với hắn, tiếng cười của Tom làm cậu nhớ tới đũa phép đáng thương đã phanh thây của mình.Hai mắt của Dumbledore lập lòe hai lần, ông xua xua tay về phía hai người họ, ý muốn bảo bọn họ ngồi xuống, “Các trò, thầy phải nói cho mấy trò biết, các trò sắp sửa đến Hogwarts đi học, nếu các trò đồng ý.”Tom Riddle tiếp tục giữ im lặng, hắn hạ quyết tâm không chủ động nói chuyện với giáo sư từ Hogwarts này, hắn có thể tưởng tượng ra cảnh phu nhân Cole đã nói với vị giáo sư này về mấy thứ linh tinh như việc hắn là quái vật như thế nào.Thấy Tom không mở miệng, Draco đành phải trả lời Dumbledore, ôi Merlin, cậu lúc này không có tâm trạng gì để tiếp xúc với Dumbledore đâu.

“Hogwarts?”.

Truyện Trinh Thám“Đúng vậy, đứa nhỏ,” Dumbledore tiếp tục giải thích, “Các trò khác biệt, đó là bởi vì cả hai trò là phù thủy nhỏ, mà Hogwarts là trường học pháp thuật, hiện giờ, cả hai trò, cho thầy biết là cả hai có đồng ý đi tới Hogwarts không?“Tại sao không?” Draco nhếch mép và nhướng mày, cậu rốt cuộc đã có thể rời khỏi cái cô nhi viện Muggle chết tiệt này, cậu vui còn không kịp nữa là, nói gì tới việc từ chối?“Vậy trò là Draco Malfoy?” Dumbledore mỉm cười với Draco.

Draco gật đầu, gen di truyền nhà Malfoy rất mạnh, mỗi đứa trẻ của từng thế hệ lớn lên không khác nhau lắm, Dumbledore có thể nhận ra mình là điều hiển nhiên.“Trò biết cha mẹ trò là ai không? Bọn họ có phải phù thủy không?” Con mắt của Dumbledore lập lòe sau mắt kính hình bán nguyệt, như muốn nhìn thấu Draco.“Không!” Draco vội nói, “Bọn họ đã đi rồi, không còn nữa!” Ánh mắt lãnh đạm của cậu mang theo vẻ kháng cự, hoàn toàn không muốn đề cập gì tới cha mẹ mình với Dumbledore, “Bọn họ giống người thường thôi.”Thời gian này không có cha mẹ của cậu, bọn họ còn chưa được sinh ra, kể cả Draco có ngoại hình giống hệt người nhà Malfoy đi nữa cũng không giải quyết được gì, cậu không thể quay về Trang viên Malfoy, mãi mãi.

Draco vẫn luôn kháng cự với việc tự hỏi về vấn đề này, cậu không còn là đứa nhỏ được nhà Malfoy thừa nhận, giờ cậu chỉ là đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa.Thái độ kháng cự của Draco khiến Dumbledore không thể hỏi tiếp được nữa, ông mỉm cười trấn an với Draco, “Vậy thầy muốn nói chuyện riêng với Tom Riddle, có thể nhờ trò ra ngoài trước không, Draco?”“Nói chuyện riêng?” Draco đảo mắt qua phía Tom ở bên cạnh rồi cau mày, “Thưa ngài, tôi là……!bạn của Tom, tôi nghĩ lời mà ngài nói, Tom sẽ không để ý tới việc tôi có biết hay không đâu.”“Tất nhiên là không ngại.” Tom mỉm cười với Draco rồi gật đầu.“Nếu các trò khăng khăng như vậy……” Dumbledore dùng ánh mắt thận trọng liếc hai đứa nhỏ một cái, “Tom, thầy nghĩ trong tủ quần áo của trò có một ít thứ không phải của trò.”Nghe theo lời của Dumbledore, tủ quần áo bắt đầu rung chuyển dữ dội, giống như sắp sửa có một con Ông Kẹ sắp sửa lao ra từ trong đó.

Nhưng Draco biết, trong tủ quần áo có rất nhiều món đồ chơi mà Tom lấy được từ trong tay của đám trẻ Muggle, thật ra hắn cũng không ham hố gì đống đồ chơi đó, chỉ là hắn muốn trả thù lũ trẻ Muggle gọi hắn là quái vật.Sắc mặt của Tom Riddle hơi tái đi, Dumbledore bình tĩnh nói, “Thầy nghĩ trò nên đem trả những thứ này về chủ nhân của chúng và nói xin lỗi.

Hogwarts không cho phép hành vi trộm cắp tồn tại, thầy cần phải cảnh cáo trò.”“Chờ chút đã, thưa ngài!” Draco rốt cuộc hiểu tại sao Chúa tể Hắc Ám tương lai lại ghét Dumbledore, tuy cậu không tán thành việc Tom dùng pháp thuật hù lũ Muggle bẩn thỉu kia, nhưng việc Dumbledore không thèm hỏi rõ trắng đen đã trực tiếp chất vấn Tom cũng đã rất có vấn đề.

Cậu sắc bén ngắt lời Dumbledore, “Thưa ngài, tại sao ngài lại không hỏi vì sao Tom lại làm như vậy?”Dumbledore dời mắt qua chỗ Draco, ông không tán thành nói: “Thầy tin việc pháp thuật của trò ấy mất kiểm soát trước kia là xuất phát từ vô tình, nhưng hành vi trộm cắp là việc mà trò ấy chọn, mặc kệ là ở thời điểm nào đi nữa cũng không nên tồn tại loại hành vi này, Hogwarts có thể khai trừ học sinh, nếu trò ấy không thể sửa tật xấu này lại, như vậy thì trò ấy sẽ phải chịu trừng phạt nghiêm khắt.”Biểu tình của Draco trở nên lạnh nhạt khi nghe lời của Dumbledore, cậu nâng cằm lên và cười lạnh, “Thưa ngài, tuy tôi không tán thành hành vi ấu trĩ của Tom nhưng vẫn có thể hiểu dược.

Nếu có một kẻ nào đó có gan chỉ vào mũi tôi và bảo tôi là quái vật, tôi cũng sẽ tìm cơ hội xử nó luôn.”Draco còn định nói thêm gì đó thì Tom Riddle lại đột ngột can ngăn, “Thưa ngài, tôi hiểu rõ ý của ngài rồi, tôi sẽ đem trả lại đống đồ này, vậy có được không?”Dumbledore gật đầu, sau đó lấy ra hai túi tiền bằng da trong túi đưa cho Draco và Tom Riddle, “Đây là quỹ học bỗng do Hogwarts cung cấp, các trò có thể dùng số tiền này để mua sách giáo khoa và đồng phục, nhưng ta sợ là sách pháp thuật của các trò chỉ có thể là hàng qua tay.”Nghe được ba chữ “hàng qua tay”, Draco bất mãn chậc một tiếng.Dumbledore nhìn Draco đầy ẩn ý, “Thầy có thể dẫn các trò đi tới Hẻm Xéo mua sách vở và đồ dùng học tập, ở đây có danh sách.”“Không cần đâu.” Tom Riddle ngắt lời Dumbledore, “Thưa ngài, ngài chỉ cần đưa danh sách cho chúng tôi, tôi và Draco sẽ tự mình đi tới Hẻm Xéo, chúng tôi đã quen tự giải quyết vấn đề của mình.”Nghe được lời này, Dumble lại lấy ra thêm hai phong thư ở trong túi đưa cho Draco và Tom Riddle, nói rõ về đường đi đến quán bar Cái Vạc Lủng, sau đó mới chào tạm biệt cả hai, “Các trò, hẹn gặp lại ở Hogwarts.”Chờ Dumbledore đi rồi, Tom mới thu lại vẻ tươi cười trên mặt, hắn nâng mi nhìn về phía Draco, “Tôi thấy cậu cần giải thích một chút, tại sao lại làm như không biết gì giống như tôi ở trước mặt ông ta?”Draco cất tiếng cười nhạo, “Dĩ nhiên, tôi không muốn cho Dumbledore biết mình hiểu rõ giới pháp thuật, hoàn toàn không cần thiết.”Nói xong, Draco lấy cái áo choàng mình đã mặc lúc tới xuyên tới từ trong tủ quần áo, lấy luôn năm Galleon bỏ vào trong túi da, “Tốt nhất chúng ta nên đi Hẻm Xéo ngay, tôi không chờ kịp để mua đũa phép mới cho tôi đâu.”Chờ tới khi hai người họ tới quán bar Cái Vạc Lũng, buổi chiều đã buông xuống.

Draco nhìn quán bar Cái Vạc Lủng quen thuộc mà khó giữ bình tĩnh trong lòng, cậu cuối cùng cũng về rồi, quay về thế giới quen thuộc của mình, nếu bên cạnh không có một phần tử nguy hiểm thì càng tốt hơn nữa.Draco dẫn Tom đi qua quán bar Cái Vạc Lủng đến sân cỏ có bức tường bao vây quen thuộc.Tom Riddle nhíu mày, “Đây là ngõ cụt.”“Cũng không hẳn.” Draco nở nụ cười nhạt chạm vào một chỗ trên tường, gõ nhẹ ba cái, sau đó ở vị trí cậu vừa gõ qua, gạch bắt đầu di chuyển, ở giữa xuất hiện một cái lỗ nhỏ, sau đó càng ngày càng lớn, cuối cùng là xuất hiện một cổng vòm rộng, ở phía bên kia cổng vòm, có thể thấy được con đường phố lát đá sỏi..